Đêm khuya. Trên khu phố buôn bán, ánh sáng lung linh nổi lên bốn phía. Đèn nê ông màu sắc chiếu sáng cả con phố giống như ban ngày. Một nhà hàng được trang hoàng nguy nga lộng lẫy, tên là "Kim bích huy hoàng". Vô số xe sang đậu ở bên ngoài, người phục vụ mặc áo sơ mi phẳng phiu, mang găng tay màu trắng, ai cũng chuẩn soái ca, tao nhã lễ phép. Bên trong phòng bao sang trọng. "Cô Thẩm, tối hôm nay cô rất đẹp "Người đàn ông mập mờ cười một tiếng, nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt, trên mặt lộ ra say mê thần sắc. "Tổng giám đốc Ngô, anh uống say rồi. "Thẩm Lan Hiểu tỉnh táo dời sang bên cạnh một chút, trên mặt còn treo nụ cười, nhưng trong mắt không che giấu được vẻ chán ghét. Mới vừa cùng Tổng giám đốc Ngô gặp mặt bàn chuyện hợp tác. Rượu qua ba tuần, khá phí miệng lưỡi, nhưng cuộc làm ăn này vẫn chưa bàn xong. Sau khi kết thúc, đối phương đi trước, cô cũng chuẩn bị trở về. "Nếu như cô Thẩm nguyện ý, vị trí giám đốc bộ phậm, tôi có thể cân nhắc cho cô. "Nhìn gương mặt trắng nõn nà của…
Chương 31: Quyến Rũ! 2
Bà Xã Hàng Tỷ Của Chủ TịchTác giả: Bích Ngọc TiêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngĐêm khuya. Trên khu phố buôn bán, ánh sáng lung linh nổi lên bốn phía. Đèn nê ông màu sắc chiếu sáng cả con phố giống như ban ngày. Một nhà hàng được trang hoàng nguy nga lộng lẫy, tên là "Kim bích huy hoàng". Vô số xe sang đậu ở bên ngoài, người phục vụ mặc áo sơ mi phẳng phiu, mang găng tay màu trắng, ai cũng chuẩn soái ca, tao nhã lễ phép. Bên trong phòng bao sang trọng. "Cô Thẩm, tối hôm nay cô rất đẹp "Người đàn ông mập mờ cười một tiếng, nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt, trên mặt lộ ra say mê thần sắc. "Tổng giám đốc Ngô, anh uống say rồi. "Thẩm Lan Hiểu tỉnh táo dời sang bên cạnh một chút, trên mặt còn treo nụ cười, nhưng trong mắt không che giấu được vẻ chán ghét. Mới vừa cùng Tổng giám đốc Ngô gặp mặt bàn chuyện hợp tác. Rượu qua ba tuần, khá phí miệng lưỡi, nhưng cuộc làm ăn này vẫn chưa bàn xong. Sau khi kết thúc, đối phương đi trước, cô cũng chuẩn bị trở về. "Nếu như cô Thẩm nguyện ý, vị trí giám đốc bộ phậm, tôi có thể cân nhắc cho cô. "Nhìn gương mặt trắng nõn nà của… Nên trong thời gian làm việc bình thường, rõ ràng không phải cận thị nhưng lại đeo một cái kính đen rất to.Trên mặt không hề có chút son phấn nào.kiểu tóc thì giản dị, ăn mặc toàn là áo sơ mi cùng quần dài nên hoàn toàn không nhìn ra được dáng người.Sợ chính mình có một chút lơ đễnh sẽ bị người ta trêu ghẹo.Có lẽ tại thường ngày cô không có gì nổi bật.Nhưng trong lúc lơ đãng lại để lộ ra sự quyến rũ của bản thân, càng thêm hấp dẫn ánh mắt của đàn ông.Ngay cả đêm hôm trước, cô cùng Ngô Tuấn Kì đi ký hợp đồng, chỉ tùy tiện mặc một cái váy đơn giản.Nhưng cũng vô cùng hấp dẫn, làm ánh mắt của Ngô Tuấn kỳ nhìn cô không rời.Đặc biệt đối Vũ Tĩnh Hi mà nói, người đã từng nếm qua cô, anh đương nhiên biết gương mặt căng mịn và làn da của cô mềm mại như thế nào.Đôi môi đỏ chót căng mọng, đôi mắt ướt đẫm như muốn nói.b* ng*c cô giống như một con thỏ trắng nhỏ nhắn đáng yêu.Anh đã đo nó bằng lòng bàn tay của mình, con số 34c vừa vặn để cho anh có thể “một tay nắm trọn”.Rất nhiều người phụ nữ gầy, nhưng lại không có đường cong, giống như một cây cột điện.Riêng Thẩm Lan Hiểu mặc dù cô khá gầy nhưng cơ thể lại rất đầy đủ, chỗ cần to sẽ to, chỗ cần nhỏ sẽ nhỏ, tỉ lệ vô cùng cân đối..Nhớ tới cảnh tượng lần trước cô chủ động nhào vào trong ngực của anh, Vũ Tĩnh Hi phía dưới có chút nóng lên, một dòng điện bỗng đánh xuống.Bên dưới nơi mãnh thú đang nghỉ ngơi, dần dần có dấu hiệu thức tỉnh.Đáng tiếc, anh lại không phải chưa hiểu việc đời, anh không phải luôn được mệnh danh mà người tự chủ tốt nhất sao.Hơn nữa, anh lại càng không thích loại phụ nữ có bề ngoài quyến rũ như thế này.Như thế nào lại, có suy nghĩ muốn đẩy người phụ nữ th* t*c này xuống chứ.Thẩm Lan Hiểu vừa mới ra tới , ngẩng đầu lên nhìn thấy vẻ anh mặt anh đang đỏ ửng lên.Cô bỗng cảm thấy nguy hiểm khi cặp lông mày tinh tế của anh đang nhíu lại để dò xét.Không tự chủ được, cô lùi về phía sau hai bước, thuận tay cầm nhanh cái kính đen lên đeo, vẻ mặt đề phòng hỏi.“Tổng giám đốc có chuyện gì?”Đeo mắt kính lên, phong thái cổ quái khiến cô già đi rất nhiều..
Nên trong thời gian làm việc bình thường, rõ ràng không phải cận thị nhưng lại đeo một cái kính đen rất to.
Trên mặt không hề có chút son phấn nào.
kiểu tóc thì giản dị, ăn mặc toàn là áo sơ mi cùng quần dài nên hoàn toàn không nhìn ra được dáng người.
Sợ chính mình có một chút lơ đễnh sẽ bị người ta trêu ghẹo.
Có lẽ tại thường ngày cô không có gì nổi bật.
Nhưng trong lúc lơ đãng lại để lộ ra sự quyến rũ của bản thân, càng thêm hấp dẫn ánh mắt của đàn ông.
Ngay cả đêm hôm trước, cô cùng Ngô Tuấn Kì đi ký hợp đồng, chỉ tùy tiện mặc một cái váy đơn giản.
Nhưng cũng vô cùng hấp dẫn, làm ánh mắt của Ngô Tuấn kỳ nhìn cô không rời.
Đặc biệt đối Vũ Tĩnh Hi mà nói, người đã từng nếm qua cô, anh đương nhiên biết gương mặt căng mịn và làn da của cô mềm mại như thế nào.
Đôi môi đỏ chót căng mọng, đôi mắt ướt đẫm như muốn nói.
b* ng*c cô giống như một con thỏ trắng nhỏ nhắn đáng yêu.
Anh đã đo nó bằng lòng bàn tay của mình, con số 34c vừa vặn để cho anh có thể “một tay nắm trọn”.
Rất nhiều người phụ nữ gầy, nhưng lại không có đường cong, giống như một cây cột điện.
Riêng Thẩm Lan Hiểu mặc dù cô khá gầy nhưng cơ thể lại rất đầy đủ, chỗ cần to sẽ to, chỗ cần nhỏ sẽ nhỏ, tỉ lệ vô cùng cân đối.
.
Nhớ tới cảnh tượng lần trước cô chủ động nhào vào trong ngực của anh, Vũ Tĩnh Hi phía dưới có chút nóng lên, một dòng điện bỗng đánh xuống.
Bên dưới nơi mãnh thú đang nghỉ ngơi, dần dần có dấu hiệu thức tỉnh.
Đáng tiếc, anh lại không phải chưa hiểu việc đời, anh không phải luôn được mệnh danh mà người tự chủ tốt nhất sao.
Hơn nữa, anh lại càng không thích loại phụ nữ có bề ngoài quyến rũ như thế này.
Như thế nào lại, có suy nghĩ muốn đẩy người phụ nữ th* t*c này xuống chứ.
Thẩm Lan Hiểu vừa mới ra tới , ngẩng đầu lên nhìn thấy vẻ anh mặt anh đang đỏ ửng lên.
Cô bỗng cảm thấy nguy hiểm khi cặp lông mày tinh tế của anh đang nhíu lại để dò xét.
Không tự chủ được, cô lùi về phía sau hai bước, thuận tay cầm nhanh cái kính đen lên đeo, vẻ mặt đề phòng hỏi.
“Tổng giám đốc có chuyện gì?”Đeo mắt kính lên, phong thái cổ quái khiến cô già đi rất nhiều.
.
Bà Xã Hàng Tỷ Của Chủ TịchTác giả: Bích Ngọc TiêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngĐêm khuya. Trên khu phố buôn bán, ánh sáng lung linh nổi lên bốn phía. Đèn nê ông màu sắc chiếu sáng cả con phố giống như ban ngày. Một nhà hàng được trang hoàng nguy nga lộng lẫy, tên là "Kim bích huy hoàng". Vô số xe sang đậu ở bên ngoài, người phục vụ mặc áo sơ mi phẳng phiu, mang găng tay màu trắng, ai cũng chuẩn soái ca, tao nhã lễ phép. Bên trong phòng bao sang trọng. "Cô Thẩm, tối hôm nay cô rất đẹp "Người đàn ông mập mờ cười một tiếng, nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt, trên mặt lộ ra say mê thần sắc. "Tổng giám đốc Ngô, anh uống say rồi. "Thẩm Lan Hiểu tỉnh táo dời sang bên cạnh một chút, trên mặt còn treo nụ cười, nhưng trong mắt không che giấu được vẻ chán ghét. Mới vừa cùng Tổng giám đốc Ngô gặp mặt bàn chuyện hợp tác. Rượu qua ba tuần, khá phí miệng lưỡi, nhưng cuộc làm ăn này vẫn chưa bàn xong. Sau khi kết thúc, đối phương đi trước, cô cũng chuẩn bị trở về. "Nếu như cô Thẩm nguyện ý, vị trí giám đốc bộ phậm, tôi có thể cân nhắc cho cô. "Nhìn gương mặt trắng nõn nà của… Nên trong thời gian làm việc bình thường, rõ ràng không phải cận thị nhưng lại đeo một cái kính đen rất to.Trên mặt không hề có chút son phấn nào.kiểu tóc thì giản dị, ăn mặc toàn là áo sơ mi cùng quần dài nên hoàn toàn không nhìn ra được dáng người.Sợ chính mình có một chút lơ đễnh sẽ bị người ta trêu ghẹo.Có lẽ tại thường ngày cô không có gì nổi bật.Nhưng trong lúc lơ đãng lại để lộ ra sự quyến rũ của bản thân, càng thêm hấp dẫn ánh mắt của đàn ông.Ngay cả đêm hôm trước, cô cùng Ngô Tuấn Kì đi ký hợp đồng, chỉ tùy tiện mặc một cái váy đơn giản.Nhưng cũng vô cùng hấp dẫn, làm ánh mắt của Ngô Tuấn kỳ nhìn cô không rời.Đặc biệt đối Vũ Tĩnh Hi mà nói, người đã từng nếm qua cô, anh đương nhiên biết gương mặt căng mịn và làn da của cô mềm mại như thế nào.Đôi môi đỏ chót căng mọng, đôi mắt ướt đẫm như muốn nói.b* ng*c cô giống như một con thỏ trắng nhỏ nhắn đáng yêu.Anh đã đo nó bằng lòng bàn tay của mình, con số 34c vừa vặn để cho anh có thể “một tay nắm trọn”.Rất nhiều người phụ nữ gầy, nhưng lại không có đường cong, giống như một cây cột điện.Riêng Thẩm Lan Hiểu mặc dù cô khá gầy nhưng cơ thể lại rất đầy đủ, chỗ cần to sẽ to, chỗ cần nhỏ sẽ nhỏ, tỉ lệ vô cùng cân đối..Nhớ tới cảnh tượng lần trước cô chủ động nhào vào trong ngực của anh, Vũ Tĩnh Hi phía dưới có chút nóng lên, một dòng điện bỗng đánh xuống.Bên dưới nơi mãnh thú đang nghỉ ngơi, dần dần có dấu hiệu thức tỉnh.Đáng tiếc, anh lại không phải chưa hiểu việc đời, anh không phải luôn được mệnh danh mà người tự chủ tốt nhất sao.Hơn nữa, anh lại càng không thích loại phụ nữ có bề ngoài quyến rũ như thế này.Như thế nào lại, có suy nghĩ muốn đẩy người phụ nữ th* t*c này xuống chứ.Thẩm Lan Hiểu vừa mới ra tới , ngẩng đầu lên nhìn thấy vẻ anh mặt anh đang đỏ ửng lên.Cô bỗng cảm thấy nguy hiểm khi cặp lông mày tinh tế của anh đang nhíu lại để dò xét.Không tự chủ được, cô lùi về phía sau hai bước, thuận tay cầm nhanh cái kính đen lên đeo, vẻ mặt đề phòng hỏi.“Tổng giám đốc có chuyện gì?”Đeo mắt kính lên, phong thái cổ quái khiến cô già đi rất nhiều..