Tác giả:

Đêm khuya. Trên khu phố buôn bán, ánh sáng lung linh nổi lên bốn phía. Đèn nê ông màu sắc chiếu sáng cả con phố giống như ban ngày. Một nhà hàng được trang hoàng nguy nga lộng lẫy, tên là "Kim bích huy hoàng". Vô số xe sang đậu ở bên ngoài, người phục vụ mặc áo sơ mi phẳng phiu, mang găng tay màu trắng, ai cũng chuẩn soái ca, tao nhã lễ phép. Bên trong phòng bao sang trọng. "Cô Thẩm, tối hôm nay cô rất đẹp "Người đàn ông mập mờ cười một tiếng, nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt, trên mặt lộ ra say mê thần sắc. "Tổng giám đốc Ngô, anh uống say rồi. "Thẩm Lan Hiểu tỉnh táo dời sang bên cạnh một chút, trên mặt còn treo nụ cười, nhưng trong mắt không che giấu được vẻ chán ghét. Mới vừa cùng Tổng giám đốc Ngô gặp mặt bàn chuyện hợp tác. Rượu qua ba tuần, khá phí miệng lưỡi, nhưng cuộc làm ăn này vẫn chưa bàn xong. Sau khi kết thúc, đối phương đi trước, cô cũng chuẩn bị trở về. "Nếu như cô Thẩm nguyện ý, vị trí giám đốc bộ phậm, tôi có thể cân nhắc cho cô. "Nhìn gương mặt trắng nõn nà của…

Chương 32: Quyến Rũ! 3

Bà Xã Hàng Tỷ Của Chủ TịchTác giả: Bích Ngọc TiêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngĐêm khuya. Trên khu phố buôn bán, ánh sáng lung linh nổi lên bốn phía. Đèn nê ông màu sắc chiếu sáng cả con phố giống như ban ngày. Một nhà hàng được trang hoàng nguy nga lộng lẫy, tên là "Kim bích huy hoàng". Vô số xe sang đậu ở bên ngoài, người phục vụ mặc áo sơ mi phẳng phiu, mang găng tay màu trắng, ai cũng chuẩn soái ca, tao nhã lễ phép. Bên trong phòng bao sang trọng. "Cô Thẩm, tối hôm nay cô rất đẹp "Người đàn ông mập mờ cười một tiếng, nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt, trên mặt lộ ra say mê thần sắc. "Tổng giám đốc Ngô, anh uống say rồi. "Thẩm Lan Hiểu tỉnh táo dời sang bên cạnh một chút, trên mặt còn treo nụ cười, nhưng trong mắt không che giấu được vẻ chán ghét. Mới vừa cùng Tổng giám đốc Ngô gặp mặt bàn chuyện hợp tác. Rượu qua ba tuần, khá phí miệng lưỡi, nhưng cuộc làm ăn này vẫn chưa bàn xong. Sau khi kết thúc, đối phương đi trước, cô cũng chuẩn bị trở về. "Nếu như cô Thẩm nguyện ý, vị trí giám đốc bộ phậm, tôi có thể cân nhắc cho cô. "Nhìn gương mặt trắng nõn nà của… Đeo mắt kính vào, cái phóng thái kỳ lạ này khiến cô trông già đi rất nhiều.Vũ Tĩnh Hi ngắm cô một lúc lâu, Thẩm Lan Hiểu đã thay quần áo và đi tắm nên trên người không có mùi mồ hôi.Loại hương thơm hoa quả trộn lẫn với mùi thơm tươi mát của cơ thể, làm cô trở nên trắng sáng hơn và mùi hương này khiến anh vô cùng dễ chịu.Yết hầu “ừng ực” một tiếng, Vũ Tĩnh Hi chậm rãi nói.“Cô dùng phòng tắm của tôi?”Tòa nhà này tương đối cũ, từ trên xuống dưới, chỉ có phòng tổng giám đốc của Vũ Tĩnh Hi là có phòng nghỉ và phòng tắm.Vũ Tĩnh Hi muốn cô tắm rửa, cô chỉ có thể giải quyết ở chỗ này.“Chờ lát nữa tôi sẽ giúp anh dọn rửa sạch sẽ.”Vũ Tĩnh Hi hẹp dài mắt phượng liếc cô một cái, nhẹ nhàng nói.“Làm sạch và khử trùng toàn diện, nếu tôi còn thấy tên mặt đất mà còn một sợi tóc thì tháng này cô đừng mong có tiền thưởng.” Trên người cô lại không có mang bệnh khuẩn, còn muốn khử trùngVũ Tĩnh Hi chán ghét cô thế sao, xụ mặt xuống, nhìn bộ dạng nghiêm chỉnh của anh.Vừa thấy cô bị chính mình làm cho tức giận đến mặt đỏ tai hồng, sốt ruột vội hỏa rồi lại không làm gì được, anh cảm thấy rất thú vị.Hừ ai kêu cô ngày đó buổi sáng dám ném cho anh một triệu.Trước nay chỉ có anh chơi phụ nữ, còn chưa từng có người phụ nữ nào dám trêu đùa anh.“Cô rót cho tôi ly cà phê đi.”Vũ Tĩnh Hi tự đắc bóp cằm nói sau khi suy nghĩ xong.Thẩm Lan Hiểu không thèm nói dù chỉ một câu, cô xoay người hướng phòng bếp mà đi tới.Còn chưa đầy ba phút, một tách cà phê hòa tan Nestlé One Plus Two bốc khói được đưa cho anh.Vũ Tĩnh Hi uống một ngụm, hơi nhíu mày.“Tại sao lại bỏ cả đường và sữa vào? Tôi chỉ uống cà phê đen nguyên chất”“Đen nguyên chất chứ gì, đợi tôi đi lấy ly khác cho anh.”Thẩm Lan Hiểu kìm nén cơn giận, nói xong một câu, ngay lập tức xoay người đi.Ba phút sau, cô lại lần nữa quay lại, trong tay đã cầm một ly cà phê đen nguyên chất.“Nguyên chất.”Thẩm Lan Hiểu tức giận đem cái ly đặt xuống bàn, Vũ Tĩnh Hi lại làm một ngụm, ngay sau đó nhíu mày: “Sao lại khó uống như vậy?”“Cà phê Nescafe vàng, nguyên chất mà.” Thẩm Lan Hiểu thở không ra hơi nói..

Đeo mắt kính vào, cái phóng thái kỳ lạ này khiến cô trông già đi rất nhiều.

Vũ Tĩnh Hi ngắm cô một lúc lâu, Thẩm Lan Hiểu đã thay quần áo và đi tắm nên trên người không có mùi mồ hôi.

Loại hương thơm hoa quả trộn lẫn với mùi thơm tươi mát của cơ thể, làm cô trở nên trắng sáng hơn và mùi hương này khiến anh vô cùng dễ chịu.

Yết hầu “ừng ực” một tiếng, Vũ Tĩnh Hi chậm rãi nói.

“Cô dùng phòng tắm của tôi?”Tòa nhà này tương đối cũ, từ trên xuống dưới, chỉ có phòng tổng giám đốc của Vũ Tĩnh Hi là có phòng nghỉ và phòng tắm.

Vũ Tĩnh Hi muốn cô tắm rửa, cô chỉ có thể giải quyết ở chỗ này.

“Chờ lát nữa tôi sẽ giúp anh dọn rửa sạch sẽ.

”Vũ Tĩnh Hi hẹp dài mắt phượng liếc cô một cái, nhẹ nhàng nói.

“Làm sạch và khử trùng toàn diện, nếu tôi còn thấy tên mặt đất mà còn một sợi tóc thì tháng này cô đừng mong có tiền thưởng.

” Trên người cô lại không có mang bệnh khuẩn, còn muốn khử trùngVũ Tĩnh Hi chán ghét cô thế sao, xụ mặt xuống, nhìn bộ dạng nghiêm chỉnh của anh.

Vừa thấy cô bị chính mình làm cho tức giận đến mặt đỏ tai hồng, sốt ruột vội hỏa rồi lại không làm gì được, anh cảm thấy rất thú vị.

Hừ ai kêu cô ngày đó buổi sáng dám ném cho anh một triệu.

Trước nay chỉ có anh chơi phụ nữ, còn chưa từng có người phụ nữ nào dám trêu đùa anh.

“Cô rót cho tôi ly cà phê đi.

”Vũ Tĩnh Hi tự đắc bóp cằm nói sau khi suy nghĩ xong.

Thẩm Lan Hiểu không thèm nói dù chỉ một câu, cô xoay người hướng phòng bếp mà đi tới.

Còn chưa đầy ba phút, một tách cà phê hòa tan Nestlé One Plus Two bốc khói được đưa cho anh.

Vũ Tĩnh Hi uống một ngụm, hơi nhíu mày.

“Tại sao lại bỏ cả đường và sữa vào? Tôi chỉ uống cà phê đen nguyên chất”“Đen nguyên chất chứ gì, đợi tôi đi lấy ly khác cho anh.

”Thẩm Lan Hiểu kìm nén cơn giận, nói xong một câu, ngay lập tức xoay người đi.

Ba phút sau, cô lại lần nữa quay lại, trong tay đã cầm một ly cà phê đen nguyên chất.

“Nguyên chất.

”Thẩm Lan Hiểu tức giận đem cái ly đặt xuống bàn, Vũ Tĩnh Hi lại làm một ngụm, ngay sau đó nhíu mày: “Sao lại khó uống như vậy?”“Cà phê Nescafe vàng, nguyên chất mà.

” Thẩm Lan Hiểu thở không ra hơi nói.

.

Bà Xã Hàng Tỷ Của Chủ TịchTác giả: Bích Ngọc TiêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngĐêm khuya. Trên khu phố buôn bán, ánh sáng lung linh nổi lên bốn phía. Đèn nê ông màu sắc chiếu sáng cả con phố giống như ban ngày. Một nhà hàng được trang hoàng nguy nga lộng lẫy, tên là "Kim bích huy hoàng". Vô số xe sang đậu ở bên ngoài, người phục vụ mặc áo sơ mi phẳng phiu, mang găng tay màu trắng, ai cũng chuẩn soái ca, tao nhã lễ phép. Bên trong phòng bao sang trọng. "Cô Thẩm, tối hôm nay cô rất đẹp "Người đàn ông mập mờ cười một tiếng, nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt, trên mặt lộ ra say mê thần sắc. "Tổng giám đốc Ngô, anh uống say rồi. "Thẩm Lan Hiểu tỉnh táo dời sang bên cạnh một chút, trên mặt còn treo nụ cười, nhưng trong mắt không che giấu được vẻ chán ghét. Mới vừa cùng Tổng giám đốc Ngô gặp mặt bàn chuyện hợp tác. Rượu qua ba tuần, khá phí miệng lưỡi, nhưng cuộc làm ăn này vẫn chưa bàn xong. Sau khi kết thúc, đối phương đi trước, cô cũng chuẩn bị trở về. "Nếu như cô Thẩm nguyện ý, vị trí giám đốc bộ phậm, tôi có thể cân nhắc cho cô. "Nhìn gương mặt trắng nõn nà của… Đeo mắt kính vào, cái phóng thái kỳ lạ này khiến cô trông già đi rất nhiều.Vũ Tĩnh Hi ngắm cô một lúc lâu, Thẩm Lan Hiểu đã thay quần áo và đi tắm nên trên người không có mùi mồ hôi.Loại hương thơm hoa quả trộn lẫn với mùi thơm tươi mát của cơ thể, làm cô trở nên trắng sáng hơn và mùi hương này khiến anh vô cùng dễ chịu.Yết hầu “ừng ực” một tiếng, Vũ Tĩnh Hi chậm rãi nói.“Cô dùng phòng tắm của tôi?”Tòa nhà này tương đối cũ, từ trên xuống dưới, chỉ có phòng tổng giám đốc của Vũ Tĩnh Hi là có phòng nghỉ và phòng tắm.Vũ Tĩnh Hi muốn cô tắm rửa, cô chỉ có thể giải quyết ở chỗ này.“Chờ lát nữa tôi sẽ giúp anh dọn rửa sạch sẽ.”Vũ Tĩnh Hi hẹp dài mắt phượng liếc cô một cái, nhẹ nhàng nói.“Làm sạch và khử trùng toàn diện, nếu tôi còn thấy tên mặt đất mà còn một sợi tóc thì tháng này cô đừng mong có tiền thưởng.” Trên người cô lại không có mang bệnh khuẩn, còn muốn khử trùngVũ Tĩnh Hi chán ghét cô thế sao, xụ mặt xuống, nhìn bộ dạng nghiêm chỉnh của anh.Vừa thấy cô bị chính mình làm cho tức giận đến mặt đỏ tai hồng, sốt ruột vội hỏa rồi lại không làm gì được, anh cảm thấy rất thú vị.Hừ ai kêu cô ngày đó buổi sáng dám ném cho anh một triệu.Trước nay chỉ có anh chơi phụ nữ, còn chưa từng có người phụ nữ nào dám trêu đùa anh.“Cô rót cho tôi ly cà phê đi.”Vũ Tĩnh Hi tự đắc bóp cằm nói sau khi suy nghĩ xong.Thẩm Lan Hiểu không thèm nói dù chỉ một câu, cô xoay người hướng phòng bếp mà đi tới.Còn chưa đầy ba phút, một tách cà phê hòa tan Nestlé One Plus Two bốc khói được đưa cho anh.Vũ Tĩnh Hi uống một ngụm, hơi nhíu mày.“Tại sao lại bỏ cả đường và sữa vào? Tôi chỉ uống cà phê đen nguyên chất”“Đen nguyên chất chứ gì, đợi tôi đi lấy ly khác cho anh.”Thẩm Lan Hiểu kìm nén cơn giận, nói xong một câu, ngay lập tức xoay người đi.Ba phút sau, cô lại lần nữa quay lại, trong tay đã cầm một ly cà phê đen nguyên chất.“Nguyên chất.”Thẩm Lan Hiểu tức giận đem cái ly đặt xuống bàn, Vũ Tĩnh Hi lại làm một ngụm, ngay sau đó nhíu mày: “Sao lại khó uống như vậy?”“Cà phê Nescafe vàng, nguyên chất mà.” Thẩm Lan Hiểu thở không ra hơi nói..

Chương 32: Quyến Rũ! 3