“Vũ Hào… tôi không cố ý, Vũ Hào, anh phải tin tôi. ” Bên trong biệt thự, Hướng Thu Vân quỵ xuống đất, sắc mặt của cô còn trắng hơn cả bình sứ thuần trắng trên bàn. Đèn cũng không mở, lúc này cô không thể nhìn thấy được biểu cảm của người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa, cô chỉ có thể thấy trong kẽ tay anh kẹp một điếu thuốc lá đang lóe lên chút ánh sáng yếu ớt và cuối cùng cũng dần dần biến mất. Cảm giác này giống như đang chờ đợi tuyên án tử hình, khiến cô càng thêm bất an. Cô cúi đầu và nhìn vào ngón tay của mình một cách sửng sốt, trên đó vẫn còn dính máu của Giang Hân Yên, thời gian quá lâu nên nó đã khô lại, nhưng lúc này đây là bằng chứng phạm tội của cô. Không biết đã trôi qua bao lâu, cuối cùng anh cũng đứng dậy, bóng dáng cao lớn dần dần tiến gần về phía cô. “Hướng Thu Vân, cô làm sai thì phải trả giá, chân của Hân Yên đã giữ lại được rồi, nhưng cô ấy không thể nhảy nhót được nữa, còn cô… cô dựa vào cái gì mà có thể vui vẻ thoải mái như vậy chứ?” Giọng nói ảm đạm của anh…
Chương 915
Tàn Độc Lương DuyênTác giả: Phong Xuy Lạc DiệpTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược“Vũ Hào… tôi không cố ý, Vũ Hào, anh phải tin tôi. ” Bên trong biệt thự, Hướng Thu Vân quỵ xuống đất, sắc mặt của cô còn trắng hơn cả bình sứ thuần trắng trên bàn. Đèn cũng không mở, lúc này cô không thể nhìn thấy được biểu cảm của người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa, cô chỉ có thể thấy trong kẽ tay anh kẹp một điếu thuốc lá đang lóe lên chút ánh sáng yếu ớt và cuối cùng cũng dần dần biến mất. Cảm giác này giống như đang chờ đợi tuyên án tử hình, khiến cô càng thêm bất an. Cô cúi đầu và nhìn vào ngón tay của mình một cách sửng sốt, trên đó vẫn còn dính máu của Giang Hân Yên, thời gian quá lâu nên nó đã khô lại, nhưng lúc này đây là bằng chứng phạm tội của cô. Không biết đã trôi qua bao lâu, cuối cùng anh cũng đứng dậy, bóng dáng cao lớn dần dần tiến gần về phía cô. “Hướng Thu Vân, cô làm sai thì phải trả giá, chân của Hân Yên đã giữ lại được rồi, nhưng cô ấy không thể nhảy nhót được nữa, còn cô… cô dựa vào cái gì mà có thể vui vẻ thoải mái như vậy chứ?” Giọng nói ảm đạm của anh… Diêu Thục Phân nghĩ vậy thì sau lưng lạnh lẽo, cánh môi run rẩy: “Bộ. . . Bộ trưởng Trâu, không. . . lẽ. . . Có hiểu lầm gì đó chứ?”“Ông cũng thấy mấy ngày qua Vũ Hào không ra khỏi nhà, uống rượu ở nhà cả ngày, không liên lạc với mấy người bạn tốt. Nó không đến công ty, c*̃ng không qua lại với những người khác, sao chuyện này có liên quan. . . Á!”Bà ta còn chưa nói xong thì bộ trưởng Trâu đã nắm lấy tóc bà ta, da đầu giống như bị kéo ra, đau muốn chết.“Bà không biết thật? Hay là giả vờ không biết?” Bộ trưởng Trâu hung ác: “Cậu ta đột nhiên có hành động lớn như thế. . . Diêu Thục Phân, bà dám nói bà không lén báo với cậu ta không?”Từ lúc mọi chuyện bị lộ, ông ta vẫn luôn nghi ngờ!Diêu Thục Phân nghe vậy thì mặt trắng bệch vội vàng giải thích nói: “Làm sao có thể? ! Tôi hại chết Hướng Thu Vân, sao tôi dám nói cho nó biết những chuyện đó chứ? Mà những năm gần đây, tôi trung thành với ông thế nào, ông biết rõ nhất sao?”Bà ta giải thích nhưng không làm cho bộ trưởng Trâu hết nghi ngờ, sắc mặt càng khó coi hơn: “Hiện trường tai nạn như thế, Hướng Thu Vân vẫn chưa chết, tôi có đủ lý do nghi ngờ bà và Hạ Vũ Hào cùng gài bẫy tôi?”Hướng Thu Vân không chết? !Làm sao có thể?Hiện trường tai nạn đã như thế, mà lúc đó cô được đưa tới bệnh viện, không cứu được nữa, đây là sự thật!Diêu Thục Phân vẫn chưa tiêu hóa được tin tức này thì nghe bộ trưởng Trâu nói tiếp: “Còn biểu hiện của bà. . . Hừ, bà vốn là ảnh hậu, chẳng lẽ bà không biết diễn kịch sao?”“Bộ trưởng Trâu, ông nghe tôi giải thích!” Bộ trưởng Trâu hiểu lầm bà ta quá sâu, bà ta nhất định phải giải thích rõ ràng, nếu không thì mọi chuyện sẽ gây bất lợi cho bà ta!“Lúc đó tôi sắp xếp Giang Hân Yên g**t ch*t Hướng Thu Vân, tôi vẫn nghĩ Hướng Thu Vân đã chết, tôi không biết vì sao cô ta không chết, tôi không biết chuyện này!”“Ông tin tôi đi, ông đối xử tốt với tôi như vậy, tôi tuyệt đối sẽ không phản bội ông! Hướng. . . Hướng Thu Vân không chết cũng tốt, nếu như chuyện này có liên quan đến Vũ Hào thì ông bắt Hướng Thu để uy h**p Vũ Hào!”Bà ta hoảng sợ không lựa lời, cũng không kịp suy nghĩ, nghĩ gì nói đó.Thôi Quân c*̃ng nói theo: “Bộ trưởng Trâu, tôi có thể cam đoan chuyện này không liên quan đến tôi, chúng tôi tuyệt đối trung thành với. . .”“Im miệng!” Bộ trưởng Trâu lạnh giọng quát lớn: “Trói hai người này lại, mặt khác thông báo với Hạ Vũ Hào, Hướng Thu Vân và bà nội cậu ta đang ở trong tay tôi, để cậu ta xem mà xử lý!”Bên ngoài người điều tra ra chuyện này là tư lệnh Chu, nhưng ông ta vừa biết được người đứng sau là Hạ Vũ Hào!Chỉ cần có Hướng Thu Vân trong tay thì chắc chắn Hạ Vũ Hào sẽ biết nên lựa chọn thế nào!Trúc Hiền Trang.Hạ Vũ Hào đã cạo râu, thay quần áo, cắt tóc, đáy mắt còn tơ máu nhưng tinh thần cũng không tệ lắm.Hướng Quân và Lâm Quỳnh Chi đứng bên cạnh mang theo sự thoải mái vì sắp báo được thù và mờ mịt.Trước khi bọn họ tới thì Hạ Vũ Hào nói có một chuyên tốt muốn nói với bọn họ. Bọn họ tưởng rằng nói sắp bắt được người đứng phía sau, nhưng anh nói không phải.Chẳng lẽ. . . Còn có tin tức tốt gì chứ?
Diêu Thục Phân nghĩ vậy thì sau lưng lạnh lẽo, cánh môi run rẩy: “Bộ. . . Bộ trưởng Trâu, không. . . lẽ. . . Có hiểu lầm gì đó chứ?”
“Ông cũng thấy mấy ngày qua Vũ Hào không ra khỏi nhà, uống rượu ở nhà cả ngày, không liên lạc với mấy người bạn tốt. Nó không đến công ty, c*̃ng không qua lại với những người khác, sao chuyện này có liên quan. . . Á!”
Bà ta còn chưa nói xong thì bộ trưởng Trâu đã nắm lấy tóc bà ta, da đầu giống như bị kéo ra, đau muốn chết.
“Bà không biết thật? Hay là giả vờ không biết?” Bộ trưởng Trâu hung ác: “Cậu ta đột nhiên có hành động lớn như thế. . . Diêu Thục Phân, bà dám nói bà không lén báo với cậu ta không?”
Từ lúc mọi chuyện bị lộ, ông ta vẫn luôn nghi ngờ!
Diêu Thục Phân nghe vậy thì mặt trắng bệch vội vàng giải thích nói: “Làm sao có thể? ! Tôi hại chết Hướng Thu Vân, sao tôi dám nói cho nó biết những chuyện đó chứ? Mà những năm gần đây, tôi trung thành với ông thế nào, ông biết rõ nhất sao?”
Bà ta giải thích nhưng không làm cho bộ trưởng Trâu hết nghi ngờ, sắc mặt càng khó coi hơn: “Hiện trường tai nạn như thế, Hướng Thu Vân vẫn chưa chết, tôi có đủ lý do nghi ngờ bà và Hạ Vũ Hào cùng gài bẫy tôi?”
Hướng Thu Vân không chết? !
Làm sao có thể?
Hiện trường tai nạn đã như thế, mà lúc đó cô được đưa tới bệnh viện, không cứu được nữa, đây là sự thật!
Diêu Thục Phân vẫn chưa tiêu hóa được tin tức này thì nghe bộ trưởng Trâu nói tiếp: “Còn biểu hiện của bà. . . Hừ, bà vốn là ảnh hậu, chẳng lẽ bà không biết diễn kịch sao?”
“Bộ trưởng Trâu, ông nghe tôi giải thích!” Bộ trưởng Trâu hiểu lầm bà ta quá sâu, bà ta nhất định phải giải thích rõ ràng, nếu không thì mọi chuyện sẽ gây bất lợi cho bà ta!
“Lúc đó tôi sắp xếp Giang Hân Yên g**t ch*t Hướng Thu Vân, tôi vẫn nghĩ Hướng Thu Vân đã chết, tôi không biết vì sao cô ta không chết, tôi không biết chuyện này!”
“Ông tin tôi đi, ông đối xử tốt với tôi như vậy, tôi tuyệt đối sẽ không phản bội ông! Hướng. . . Hướng Thu Vân không chết cũng tốt, nếu như chuyện này có liên quan đến Vũ Hào thì ông bắt Hướng Thu để uy h**p Vũ Hào!”
Bà ta hoảng sợ không lựa lời, cũng không kịp suy nghĩ, nghĩ gì nói đó.
Thôi Quân c*̃ng nói theo: “Bộ trưởng Trâu, tôi có thể cam đoan chuyện này không liên quan đến tôi, chúng tôi tuyệt đối trung thành với. . .”
“Im miệng!” Bộ trưởng Trâu lạnh giọng quát lớn: “Trói hai người này lại, mặt khác thông báo với Hạ Vũ Hào, Hướng Thu Vân và bà nội cậu ta đang ở trong tay tôi, để cậu ta xem mà xử lý!”
Bên ngoài người điều tra ra chuyện này là tư lệnh Chu, nhưng ông ta vừa biết được người đứng sau là Hạ Vũ Hào!
Chỉ cần có Hướng Thu Vân trong tay thì chắc chắn Hạ Vũ Hào sẽ biết nên lựa chọn thế nào!
Trúc Hiền Trang.
Hạ Vũ Hào đã cạo râu, thay quần áo, cắt tóc, đáy mắt còn tơ máu nhưng tinh thần cũng không tệ lắm.
Hướng Quân và Lâm Quỳnh Chi đứng bên cạnh mang theo sự thoải mái vì sắp báo được thù và mờ mịt.
Trước khi bọn họ tới thì Hạ Vũ Hào nói có một chuyên tốt muốn nói với bọn họ. Bọn họ tưởng rằng nói sắp bắt được người đứng phía sau, nhưng anh nói không phải.
Chẳng lẽ. . . Còn có tin tức tốt gì chứ?
Tàn Độc Lương DuyênTác giả: Phong Xuy Lạc DiệpTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược“Vũ Hào… tôi không cố ý, Vũ Hào, anh phải tin tôi. ” Bên trong biệt thự, Hướng Thu Vân quỵ xuống đất, sắc mặt của cô còn trắng hơn cả bình sứ thuần trắng trên bàn. Đèn cũng không mở, lúc này cô không thể nhìn thấy được biểu cảm của người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa, cô chỉ có thể thấy trong kẽ tay anh kẹp một điếu thuốc lá đang lóe lên chút ánh sáng yếu ớt và cuối cùng cũng dần dần biến mất. Cảm giác này giống như đang chờ đợi tuyên án tử hình, khiến cô càng thêm bất an. Cô cúi đầu và nhìn vào ngón tay của mình một cách sửng sốt, trên đó vẫn còn dính máu của Giang Hân Yên, thời gian quá lâu nên nó đã khô lại, nhưng lúc này đây là bằng chứng phạm tội của cô. Không biết đã trôi qua bao lâu, cuối cùng anh cũng đứng dậy, bóng dáng cao lớn dần dần tiến gần về phía cô. “Hướng Thu Vân, cô làm sai thì phải trả giá, chân của Hân Yên đã giữ lại được rồi, nhưng cô ấy không thể nhảy nhót được nữa, còn cô… cô dựa vào cái gì mà có thể vui vẻ thoải mái như vậy chứ?” Giọng nói ảm đạm của anh… Diêu Thục Phân nghĩ vậy thì sau lưng lạnh lẽo, cánh môi run rẩy: “Bộ. . . Bộ trưởng Trâu, không. . . lẽ. . . Có hiểu lầm gì đó chứ?”“Ông cũng thấy mấy ngày qua Vũ Hào không ra khỏi nhà, uống rượu ở nhà cả ngày, không liên lạc với mấy người bạn tốt. Nó không đến công ty, c*̃ng không qua lại với những người khác, sao chuyện này có liên quan. . . Á!”Bà ta còn chưa nói xong thì bộ trưởng Trâu đã nắm lấy tóc bà ta, da đầu giống như bị kéo ra, đau muốn chết.“Bà không biết thật? Hay là giả vờ không biết?” Bộ trưởng Trâu hung ác: “Cậu ta đột nhiên có hành động lớn như thế. . . Diêu Thục Phân, bà dám nói bà không lén báo với cậu ta không?”Từ lúc mọi chuyện bị lộ, ông ta vẫn luôn nghi ngờ!Diêu Thục Phân nghe vậy thì mặt trắng bệch vội vàng giải thích nói: “Làm sao có thể? ! Tôi hại chết Hướng Thu Vân, sao tôi dám nói cho nó biết những chuyện đó chứ? Mà những năm gần đây, tôi trung thành với ông thế nào, ông biết rõ nhất sao?”Bà ta giải thích nhưng không làm cho bộ trưởng Trâu hết nghi ngờ, sắc mặt càng khó coi hơn: “Hiện trường tai nạn như thế, Hướng Thu Vân vẫn chưa chết, tôi có đủ lý do nghi ngờ bà và Hạ Vũ Hào cùng gài bẫy tôi?”Hướng Thu Vân không chết? !Làm sao có thể?Hiện trường tai nạn đã như thế, mà lúc đó cô được đưa tới bệnh viện, không cứu được nữa, đây là sự thật!Diêu Thục Phân vẫn chưa tiêu hóa được tin tức này thì nghe bộ trưởng Trâu nói tiếp: “Còn biểu hiện của bà. . . Hừ, bà vốn là ảnh hậu, chẳng lẽ bà không biết diễn kịch sao?”“Bộ trưởng Trâu, ông nghe tôi giải thích!” Bộ trưởng Trâu hiểu lầm bà ta quá sâu, bà ta nhất định phải giải thích rõ ràng, nếu không thì mọi chuyện sẽ gây bất lợi cho bà ta!“Lúc đó tôi sắp xếp Giang Hân Yên g**t ch*t Hướng Thu Vân, tôi vẫn nghĩ Hướng Thu Vân đã chết, tôi không biết vì sao cô ta không chết, tôi không biết chuyện này!”“Ông tin tôi đi, ông đối xử tốt với tôi như vậy, tôi tuyệt đối sẽ không phản bội ông! Hướng. . . Hướng Thu Vân không chết cũng tốt, nếu như chuyện này có liên quan đến Vũ Hào thì ông bắt Hướng Thu để uy h**p Vũ Hào!”Bà ta hoảng sợ không lựa lời, cũng không kịp suy nghĩ, nghĩ gì nói đó.Thôi Quân c*̃ng nói theo: “Bộ trưởng Trâu, tôi có thể cam đoan chuyện này không liên quan đến tôi, chúng tôi tuyệt đối trung thành với. . .”“Im miệng!” Bộ trưởng Trâu lạnh giọng quát lớn: “Trói hai người này lại, mặt khác thông báo với Hạ Vũ Hào, Hướng Thu Vân và bà nội cậu ta đang ở trong tay tôi, để cậu ta xem mà xử lý!”Bên ngoài người điều tra ra chuyện này là tư lệnh Chu, nhưng ông ta vừa biết được người đứng sau là Hạ Vũ Hào!Chỉ cần có Hướng Thu Vân trong tay thì chắc chắn Hạ Vũ Hào sẽ biết nên lựa chọn thế nào!Trúc Hiền Trang.Hạ Vũ Hào đã cạo râu, thay quần áo, cắt tóc, đáy mắt còn tơ máu nhưng tinh thần cũng không tệ lắm.Hướng Quân và Lâm Quỳnh Chi đứng bên cạnh mang theo sự thoải mái vì sắp báo được thù và mờ mịt.Trước khi bọn họ tới thì Hạ Vũ Hào nói có một chuyên tốt muốn nói với bọn họ. Bọn họ tưởng rằng nói sắp bắt được người đứng phía sau, nhưng anh nói không phải.Chẳng lẽ. . . Còn có tin tức tốt gì chứ?