Đêm khuya. Bờ biển An Thành, bên trong căn phòng Tổng thống cực kỳ sang trọng và xa hoa. Cô gái trẻ nằm trên chiếc giường mềm mại chậm rãi mở đôi mi dày dài cong vút, mắt hạnh [1] đen mơ màng mê hoặc, môi hồng khép hờ, hô hấp dồn dập, hơi thở rối loạn nóng rực. Cô ấy là Đường Tâm Nhan, hôm nay là sinh nhật thứ 21 của cô, chồng cô là Phó Tư Thần kết hôn được nửa năm đã hẹn cô đến Khách sạn Hoàn Hải để chúc mừng. Kết quả, cô đã đợi từ chập tối đến giờ. Cô cầm điện thoại lên liếc nhìn thời gian, đã rạng sáng rồi mà Phó Tư Thần vẫn chưa đến. Anh ta lại lỡ hẹn với cô lần nữa. Nén đau đớn cùng thất vọng đang lan trong lồng ngực, Đường Tâm Nhan nặng nề xoa trán nóng hổi khó nhọc bước xuống giường. Cơ thể cô rất nóng, khô nóng khác thường. Sau khi cô đến khách sạn, cô chỉ uống một ly nước chanh do người phục vụ đưa cho. Chẳng lẽ nước chanh có vấn đề? [Truyện được Edit và đăng tại yeungontinh.vn] Là do Phó Tư Thần sắp đặt hết sao? Nhưng hai người đã là vợ chồng nên anh ta hoàn toàn không…
Chương 294: Lời tỏ tình của cô (4)
Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một CáiTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐêm khuya. Bờ biển An Thành, bên trong căn phòng Tổng thống cực kỳ sang trọng và xa hoa. Cô gái trẻ nằm trên chiếc giường mềm mại chậm rãi mở đôi mi dày dài cong vút, mắt hạnh [1] đen mơ màng mê hoặc, môi hồng khép hờ, hô hấp dồn dập, hơi thở rối loạn nóng rực. Cô ấy là Đường Tâm Nhan, hôm nay là sinh nhật thứ 21 của cô, chồng cô là Phó Tư Thần kết hôn được nửa năm đã hẹn cô đến Khách sạn Hoàn Hải để chúc mừng. Kết quả, cô đã đợi từ chập tối đến giờ. Cô cầm điện thoại lên liếc nhìn thời gian, đã rạng sáng rồi mà Phó Tư Thần vẫn chưa đến. Anh ta lại lỡ hẹn với cô lần nữa. Nén đau đớn cùng thất vọng đang lan trong lồng ngực, Đường Tâm Nhan nặng nề xoa trán nóng hổi khó nhọc bước xuống giường. Cơ thể cô rất nóng, khô nóng khác thường. Sau khi cô đến khách sạn, cô chỉ uống một ly nước chanh do người phục vụ đưa cho. Chẳng lẽ nước chanh có vấn đề? [Truyện được Edit và đăng tại yeungontinh.vn] Là do Phó Tư Thần sắp đặt hết sao? Nhưng hai người đã là vợ chồng nên anh ta hoàn toàn không… Sau khi tắm cho cô xong, Mặc Trì Úy rút khăn tắm trên giá, quấn lên thân hình mảnh mai của cô. Anh bế cô vào giường. Vừa chạm vào tấm chăn mềm mại, cô liền nhắm mắt lại có vẻ rất mệt mỏi và buồn ngủ. Anh đứng bên giường, lặng lẽ nhìn cô. Sau khi đứng đó gần một tiếng đồng hồ, anh quay lưng rời đi và bước vào thư phòng.Thực ra cô không hề ngủ, rõ ràng là rất buồn ngủ, mí mắt không mở nổi, nhưng cô vẫn không ngủ được.Trong đầu, không ngừng suy nghĩ tai sao anh lại nói câu đó lúc trong phòng tắm? Từ khi quen biết anh, tiến đến hôn nhân chớp nhoáng, rồi đến sống chung hòa hợp, cô cảm giác anh quan tâm và thích cô. Cô cho rằng nếu chuyển từ thích sang yêu anh sẽ khiến anh vui mừng. Nhưng không ngờ nó lại gây ra những rắc rối và nghi ngờ cho anh.Là vì anh nghĩ rằng thời gian hai người ở bên nhau quá ngắn nên anh không tin rằng cô sẽ yêu anh? Thực ra, chính cô cũng không thể tin được. Tình yêu là gì? Cô không biết rõ, điều cô biết rõ là trái tim đã chết của cô đã sống lại vì anh. Nhất là khi cô biết được rằng bạn thân của cô cũng thích anh, cô cảm nhận được cô rất để tâm và cô đã rất căng thẳng. Cô không muốn chia sẻ anh với những người phụ nữ khác. Dù chỉ là một chút thôi cũng không được.Đó là cảm giác mà ngay cả Phó Tư Thần trước đây cũng chưa từng mang lại cho cô. Trong cuộc hôn nhân kéo dài nửa năm với Phó Tư Thần, cô từng nghe tin đồn anh có bồ nhí bên ngoài nhiều lần. Nhưng cô chưa bao giờ tự mình đi kiểm chứng, không phải cô hoàn toàn tin tưởng anh ta mà thực sự là cô cũng không quá để tâm.Sau khi ly hôn với Phó Tư Thần, cô cũng đã rất buồn, nhưng không đau đến mức không thở nổi.Hôm nay lại khác, khi nghe Diệp Nhiễm nói rằng Mặc Trì Úy đã cưỡng ép cô ta, cô lúc này cuối cùng cũng được biết cảm giác lòng đau như dao cắt là thế nào. Hóa ra cô cũng để ý, hóa ra cô cũng quan tâm đến anh!Sau khi Mặc Trì Úy bước vào thư phòng, anh lấy điếu thuốc từ trong hộp thuốc ra, đặt giữa đôi môi mỏng gợi cảm nhưng không châm lửa, thân hình anh đứng yên bên cửa sổ như một tác phẩm điêu khắc.Câu nói “Hình như em bắt đầu yêu anh mất rồi” của cô cứ vang lên trong tâm trí anh. Mục đích ban đầu của anh là khiến cô yêu anh, sau đó để cô tự nguyện giao nộp ra những thứ mà anh muốn. Thế nhưng, bây giờ anh lại có chút sợ hãi, cũng có chút hối hận. Nhất là khi nhìn thấy cô biết Diệp Nhiễm phản bội mình, nức nở đến thương tâm. Cô là một cô gái đơn giản, tốt bụng, có một số việc không nên kéo cô vào.Anh hiểu, mọi thứ anh đều hiểu. Nhưng anh không có cách nào cả. Anh đã đi đến đường cùng, không còn con đường rút lui. Nếu như có thể, anh không muốn làm tổn thương cô. Nếu như có thể, anh muốn dành tình yêu tốt đẹp nhất cho cô. Nếu như có thể, anh cũng muốn cưng chiều cô, yêu cô và cho cô những điều tốt đẹp nhất trên đời.Nhưng, nếu cô biết mục đích anh cưới cô, với tính cách của cô, cô sẽ không bao giờ tha thứ cho anh.Đường Tâm Nhan lăn qua lộn lại trên giường, cuối cùng, cơ thể mệt rã rời đã chiến thắng những suy nghĩ trong đầu cô.Hai mí mắt nặng trĩu, đang chuẩn bị chìm vào giấc ngủ thì cửa phòng ngủ bị đẩy ra. Ngay cả khi không mở mắt, cô cũng có thể cảm nhận được anh đang đi về phía giường. Có mùi thuốc lá thoang thoảng. Cô nhắm mắt lại và giả vờ như đang ngủ. Đôi môi mỏng rơi trên trán cô. Trái tim cô ấm lên. Nhưng sự ấm áp đó kéo dài không quá hai giây, cô đã nghe thấy giọng nói khàn khàn của anh sau tiếng thở nhẹ: “Đừng yêu tôi, tôi không tốt như em tưởng tượng, tôi cũng không thể cho em tình yêu mà em muốn.” Mãi cho đến khi nghe thấy tiếng đóng cửa phòng ngủ, Đường Tâm Nhan mới kinh hãi mở mắt ra.
Sau khi tắm cho cô xong, Mặc Trì Úy rút khăn tắm trên giá, quấn lên thân hình mảnh mai của cô. Anh bế cô vào giường. Vừa chạm vào tấm chăn mềm mại, cô liền nhắm mắt lại có vẻ rất mệt mỏi và buồn ngủ. Anh đứng bên giường, lặng lẽ nhìn cô. Sau khi đứng đó gần một tiếng đồng hồ, anh quay lưng rời đi và bước vào thư phòng.
Thực ra cô không hề ngủ, rõ ràng là rất buồn ngủ, mí mắt không mở nổi, nhưng cô vẫn không ngủ được.
Trong đầu, không ngừng suy nghĩ tai sao anh lại nói câu đó lúc trong phòng tắm? Từ khi quen biết anh, tiến đến hôn nhân chớp nhoáng, rồi đến sống chung hòa hợp, cô cảm giác anh quan tâm và thích cô. Cô cho rằng nếu chuyển từ thích sang yêu anh sẽ khiến anh vui mừng. Nhưng không ngờ nó lại gây ra những rắc rối và nghi ngờ cho anh.
Là vì anh nghĩ rằng thời gian hai người ở bên nhau quá ngắn nên anh không tin rằng cô sẽ yêu anh? Thực ra, chính cô cũng không thể tin được. Tình yêu là gì? Cô không biết rõ, điều cô biết rõ là trái tim đã chết của cô đã sống lại vì anh. Nhất là khi cô biết được rằng bạn thân của cô cũng thích anh, cô cảm nhận được cô rất để tâm và cô đã rất căng thẳng. Cô không muốn chia sẻ anh với những người phụ nữ khác. Dù chỉ là một chút thôi cũng không được.
Đó là cảm giác mà ngay cả Phó Tư Thần trước đây cũng chưa từng mang lại cho cô. Trong cuộc hôn nhân kéo dài nửa năm với Phó Tư Thần, cô từng nghe tin đồn anh có bồ nhí bên ngoài nhiều lần. Nhưng cô chưa bao giờ tự mình đi kiểm chứng, không phải cô hoàn toàn tin tưởng anh ta mà thực sự là cô cũng không quá để tâm.
Sau khi ly hôn với Phó Tư Thần, cô cũng đã rất buồn, nhưng không đau đến mức không thở nổi.
Hôm nay lại khác, khi nghe Diệp Nhiễm nói rằng Mặc Trì Úy đã cưỡng ép cô ta, cô lúc này cuối cùng cũng được biết cảm giác lòng đau như dao cắt là thế nào. Hóa ra cô cũng để ý, hóa ra cô cũng quan tâm đến anh!
Sau khi Mặc Trì Úy bước vào thư phòng, anh lấy điếu thuốc từ trong hộp thuốc ra, đặt giữa đôi môi mỏng gợi cảm nhưng không châm lửa, thân hình anh đứng yên bên cửa sổ như một tác phẩm điêu khắc.
Câu nói “Hình như em bắt đầu yêu anh mất rồi” của cô cứ vang lên trong tâm trí anh. Mục đích ban đầu của anh là khiến cô yêu anh, sau đó để cô tự nguyện giao nộp ra những thứ mà anh muốn. Thế nhưng, bây giờ anh lại có chút sợ hãi, cũng có chút hối hận. Nhất là khi nhìn thấy cô biết Diệp Nhiễm phản bội mình, nức nở đến thương tâm. Cô là một cô gái đơn giản, tốt bụng, có một số việc không nên kéo cô vào.
Anh hiểu, mọi thứ anh đều hiểu. Nhưng anh không có cách nào cả. Anh đã đi đến đường cùng, không còn con đường rút lui. Nếu như có thể, anh không muốn làm tổn thương cô. Nếu như có thể, anh muốn dành tình yêu tốt đẹp nhất cho cô. Nếu như có thể, anh cũng muốn cưng chiều cô, yêu cô và cho cô những điều tốt đẹp nhất trên đời.
Nhưng, nếu cô biết mục đích anh cưới cô, với tính cách của cô, cô sẽ không bao giờ tha thứ cho anh.
Đường Tâm Nhan lăn qua lộn lại trên giường, cuối cùng, cơ thể mệt rã rời đã chiến thắng những suy nghĩ trong đầu cô.
Hai mí mắt nặng trĩu, đang chuẩn bị chìm vào giấc ngủ thì cửa phòng ngủ bị đẩy ra. Ngay cả khi không mở mắt, cô cũng có thể cảm nhận được anh đang đi về phía giường. Có mùi thuốc lá thoang thoảng. Cô nhắm mắt lại và giả vờ như đang ngủ. Đôi môi mỏng rơi trên trán cô. Trái tim cô ấm lên. Nhưng sự ấm áp đó kéo dài không quá hai giây, cô đã nghe thấy giọng nói khàn khàn của anh sau tiếng thở nhẹ: “Đừng yêu tôi, tôi không tốt như em tưởng tượng, tôi cũng không thể cho em tình yêu mà em muốn.” Mãi cho đến khi nghe thấy tiếng đóng cửa phòng ngủ, Đường Tâm Nhan mới kinh hãi mở mắt ra.
Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một CáiTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐêm khuya. Bờ biển An Thành, bên trong căn phòng Tổng thống cực kỳ sang trọng và xa hoa. Cô gái trẻ nằm trên chiếc giường mềm mại chậm rãi mở đôi mi dày dài cong vút, mắt hạnh [1] đen mơ màng mê hoặc, môi hồng khép hờ, hô hấp dồn dập, hơi thở rối loạn nóng rực. Cô ấy là Đường Tâm Nhan, hôm nay là sinh nhật thứ 21 của cô, chồng cô là Phó Tư Thần kết hôn được nửa năm đã hẹn cô đến Khách sạn Hoàn Hải để chúc mừng. Kết quả, cô đã đợi từ chập tối đến giờ. Cô cầm điện thoại lên liếc nhìn thời gian, đã rạng sáng rồi mà Phó Tư Thần vẫn chưa đến. Anh ta lại lỡ hẹn với cô lần nữa. Nén đau đớn cùng thất vọng đang lan trong lồng ngực, Đường Tâm Nhan nặng nề xoa trán nóng hổi khó nhọc bước xuống giường. Cơ thể cô rất nóng, khô nóng khác thường. Sau khi cô đến khách sạn, cô chỉ uống một ly nước chanh do người phục vụ đưa cho. Chẳng lẽ nước chanh có vấn đề? [Truyện được Edit và đăng tại yeungontinh.vn] Là do Phó Tư Thần sắp đặt hết sao? Nhưng hai người đã là vợ chồng nên anh ta hoàn toàn không… Sau khi tắm cho cô xong, Mặc Trì Úy rút khăn tắm trên giá, quấn lên thân hình mảnh mai của cô. Anh bế cô vào giường. Vừa chạm vào tấm chăn mềm mại, cô liền nhắm mắt lại có vẻ rất mệt mỏi và buồn ngủ. Anh đứng bên giường, lặng lẽ nhìn cô. Sau khi đứng đó gần một tiếng đồng hồ, anh quay lưng rời đi và bước vào thư phòng.Thực ra cô không hề ngủ, rõ ràng là rất buồn ngủ, mí mắt không mở nổi, nhưng cô vẫn không ngủ được.Trong đầu, không ngừng suy nghĩ tai sao anh lại nói câu đó lúc trong phòng tắm? Từ khi quen biết anh, tiến đến hôn nhân chớp nhoáng, rồi đến sống chung hòa hợp, cô cảm giác anh quan tâm và thích cô. Cô cho rằng nếu chuyển từ thích sang yêu anh sẽ khiến anh vui mừng. Nhưng không ngờ nó lại gây ra những rắc rối và nghi ngờ cho anh.Là vì anh nghĩ rằng thời gian hai người ở bên nhau quá ngắn nên anh không tin rằng cô sẽ yêu anh? Thực ra, chính cô cũng không thể tin được. Tình yêu là gì? Cô không biết rõ, điều cô biết rõ là trái tim đã chết của cô đã sống lại vì anh. Nhất là khi cô biết được rằng bạn thân của cô cũng thích anh, cô cảm nhận được cô rất để tâm và cô đã rất căng thẳng. Cô không muốn chia sẻ anh với những người phụ nữ khác. Dù chỉ là một chút thôi cũng không được.Đó là cảm giác mà ngay cả Phó Tư Thần trước đây cũng chưa từng mang lại cho cô. Trong cuộc hôn nhân kéo dài nửa năm với Phó Tư Thần, cô từng nghe tin đồn anh có bồ nhí bên ngoài nhiều lần. Nhưng cô chưa bao giờ tự mình đi kiểm chứng, không phải cô hoàn toàn tin tưởng anh ta mà thực sự là cô cũng không quá để tâm.Sau khi ly hôn với Phó Tư Thần, cô cũng đã rất buồn, nhưng không đau đến mức không thở nổi.Hôm nay lại khác, khi nghe Diệp Nhiễm nói rằng Mặc Trì Úy đã cưỡng ép cô ta, cô lúc này cuối cùng cũng được biết cảm giác lòng đau như dao cắt là thế nào. Hóa ra cô cũng để ý, hóa ra cô cũng quan tâm đến anh!Sau khi Mặc Trì Úy bước vào thư phòng, anh lấy điếu thuốc từ trong hộp thuốc ra, đặt giữa đôi môi mỏng gợi cảm nhưng không châm lửa, thân hình anh đứng yên bên cửa sổ như một tác phẩm điêu khắc.Câu nói “Hình như em bắt đầu yêu anh mất rồi” của cô cứ vang lên trong tâm trí anh. Mục đích ban đầu của anh là khiến cô yêu anh, sau đó để cô tự nguyện giao nộp ra những thứ mà anh muốn. Thế nhưng, bây giờ anh lại có chút sợ hãi, cũng có chút hối hận. Nhất là khi nhìn thấy cô biết Diệp Nhiễm phản bội mình, nức nở đến thương tâm. Cô là một cô gái đơn giản, tốt bụng, có một số việc không nên kéo cô vào.Anh hiểu, mọi thứ anh đều hiểu. Nhưng anh không có cách nào cả. Anh đã đi đến đường cùng, không còn con đường rút lui. Nếu như có thể, anh không muốn làm tổn thương cô. Nếu như có thể, anh muốn dành tình yêu tốt đẹp nhất cho cô. Nếu như có thể, anh cũng muốn cưng chiều cô, yêu cô và cho cô những điều tốt đẹp nhất trên đời.Nhưng, nếu cô biết mục đích anh cưới cô, với tính cách của cô, cô sẽ không bao giờ tha thứ cho anh.Đường Tâm Nhan lăn qua lộn lại trên giường, cuối cùng, cơ thể mệt rã rời đã chiến thắng những suy nghĩ trong đầu cô.Hai mí mắt nặng trĩu, đang chuẩn bị chìm vào giấc ngủ thì cửa phòng ngủ bị đẩy ra. Ngay cả khi không mở mắt, cô cũng có thể cảm nhận được anh đang đi về phía giường. Có mùi thuốc lá thoang thoảng. Cô nhắm mắt lại và giả vờ như đang ngủ. Đôi môi mỏng rơi trên trán cô. Trái tim cô ấm lên. Nhưng sự ấm áp đó kéo dài không quá hai giây, cô đã nghe thấy giọng nói khàn khàn của anh sau tiếng thở nhẹ: “Đừng yêu tôi, tôi không tốt như em tưởng tượng, tôi cũng không thể cho em tình yêu mà em muốn.” Mãi cho đến khi nghe thấy tiếng đóng cửa phòng ngủ, Đường Tâm Nhan mới kinh hãi mở mắt ra.