Tác giả:

"Ầm vang" tiếng tia chớp xé rạch ngang trời đêm, mưa to giàn giụa. " Phu nhân, chúng ta nên trở về thôi, thân thể vẫn là quan trọng hơn." Bên ngoài chủ viện Thẩm gia, một nữ nhân đang quỳ. Nữ nhân sắc mặt vàng như nến, đôi mắt trũng sâu. Đây là bộ dạng bệnh lâu mà chưa lành. Bên cạnh nàng có một nô tì đang bung dù, nô tì kia đều sắp khóc, đã tận tình mà khuyên bảo nữ nhân nhưng nữ nhân kia thật giống như không nghe được gì. "Phu nhân..." "Kẽo kẹt" nô tì nói còn chưa xong liền nghe thấy tiếng chủ viện môn mở cửa. Nữ nhân vẫn luôn lẳng lặng quỳ kia đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt ánh lên một mạt hy vọng sáng quang, nhìn về phía bên kia. "Ngọc Nhi, cẩn thận." Thẩm Trường Thanh nửa ôm nửa không một tiếu nữ nhân mặt mày tiều kiếu, xuất hiện trước mặt nữ nhân đang quỳ kia. Lý Tử Câm không rảnh lo chuyện vặt khác, nàng nhanh chân bò lên trước mặt hai người kia, gọi "Tướng công!" Thẩm Trường Thanh nghe vậy, giương mắt nhìn nàng, trong mắt phức tạp không nói thành lời. "Nha!" Nữ nhân trong…

Chương 45

Nịnh Thần Ăn Chơi Trác Táng: Hoàng Thượng Không Thể ĐượcTác giả: Phù NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Ầm vang" tiếng tia chớp xé rạch ngang trời đêm, mưa to giàn giụa. " Phu nhân, chúng ta nên trở về thôi, thân thể vẫn là quan trọng hơn." Bên ngoài chủ viện Thẩm gia, một nữ nhân đang quỳ. Nữ nhân sắc mặt vàng như nến, đôi mắt trũng sâu. Đây là bộ dạng bệnh lâu mà chưa lành. Bên cạnh nàng có một nô tì đang bung dù, nô tì kia đều sắp khóc, đã tận tình mà khuyên bảo nữ nhân nhưng nữ nhân kia thật giống như không nghe được gì. "Phu nhân..." "Kẽo kẹt" nô tì nói còn chưa xong liền nghe thấy tiếng chủ viện môn mở cửa. Nữ nhân vẫn luôn lẳng lặng quỳ kia đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt ánh lên một mạt hy vọng sáng quang, nhìn về phía bên kia. "Ngọc Nhi, cẩn thận." Thẩm Trường Thanh nửa ôm nửa không một tiếu nữ nhân mặt mày tiều kiếu, xuất hiện trước mặt nữ nhân đang quỳ kia. Lý Tử Câm không rảnh lo chuyện vặt khác, nàng nhanh chân bò lên trước mặt hai người kia, gọi "Tướng công!" Thẩm Trường Thanh nghe vậy, giương mắt nhìn nàng, trong mắt phức tạp không nói thành lời. "Nha!" Nữ nhân trong… " Phụ thân, ngày mai là đến tiệc ngắm hoa của Hoài Vương phủ." Tô Nhụy nghe nói Tô Niệm Nga và Tô Li đều đã được chuẩn bị quần áo đoàng hoàng.Nhưng nàng ta lại không được chuẩn bị gì.Như vậy ngày mai sao nàng ta dám ra ngoài gặp người khác?"À!" Tô Thái đáp một câu, quay đầu qua nhìn Tô Li lại thấy nàng chỉ đang mải mê ăn uống, không thèm để ý đến hắn.Trong nháy mắt, Tô Thái có chút giận." Nữ nhi...!Nữ nhi.." Tô Nhụy nhút nhát, sợ sệt nhùn Lý thị, bộ dạng muốn nói lại thôi." Sao, có chuyện gì?" Tô Thái không thích nhìn nàng ta ấp a ấp úng, liền gác đũa xuống hỏi." Trong ngăn tủ của nữ nhi chỉ còn chút y phục cũ.Ngày mai mặc như vậy ra ngoài chỉ sợ..." Tô Nhụy tuy không nói hết nhưng ai cũng hiểu ý.Sắc mặt Lý thị cứng nhắc.Tô Nhụy nói vậy khác gì trỉ trích bà ta là mẹ cả bạc đã thứ nữ." Phu nhân không chuẩn bị cho ngươi sao?" Quả nhiên, Tô Thái nghe vậy, trầm mặt xuống, quay qua liếc nhìn Lý thị.Lý thị không chút hoang mang buông đũa xuống, nói:" Lão gia, trước thiếp đã cấp Nhụy nhi vài bộ xiêm y.Không nghĩ tới nhanh như vậy mà đã cũ hết."Lời này đương nhiên đều có ý tứ, ám chỉ Tô Nhụy phô trương lãng phí, bây giờ y phục cũ rồi lại đi khóc mình không có đồ mới để mặc.Tô Thái không vui liếc nhìn Tô Nhụy rồi lại nhìn đến Lý thị" Bạch Cần!" Không để thứ nữ và mẹ cả tiếp tục, Tô Li bỗng lên tiếng." Dạ!"" Đem những thứ hôm trước ta mua đến chỗ đại tỷ tỷ đi." Tô Nhụy là con đầu của Tô Thái, lớn hơn Tô Li, nàng gọi là đại tỷ tỷ cũng không sai." Vâng." Bạch Cần không hiểu Tô Li làm vậy có ý gì nhưng vẫn nghe theo lời nàng." Ngươi làm gì vậy?" Tô Thái nhăn mày hỏi Tô Li." Thưa phụ thân, hôm đó Hoàng Thượng kêu hài nhi về nhà chép kinh Phật, không gây thị phi.Hài nhi thấy tiệc ngắm hoa ngày mai hài nhi không đi là tốt nhất mà hôm đó lại mua rất nhiều vải, đang không biết dùng vào đâu, thôi thì cho đại tỷ dùng làm y phục."Tô Li không chút hoang mang trả lời Tô Thái.Hoàn toàn không còn bộ dáng sợ hãi rụt rè lúc trước, hơn nữa lại điềm đạm vô cùng, nói có sách mách có chứng khiến Tô Thái nhìn nàng lâu hơn một chút.Biết tiến biết lùi, biết chia sẻ cho tỷ tỷ, quả thực...Quả thực không giống Tô Li chút nào mà.Bất quá, nàng vẫn cao hứng.Tiệc ngắm hoa Tô Thái không muốn Tô Li đến Hoài Vương phủ.Dạo này Tô Li không biết khống chế, nếu lại xung đột với người khác, không phải chuyện tốt.Hơn nữa...!Hoài Vương điện hạ đam mê tửu sắc, Tô Thái thấy, hắn mời Tô Li đi cũng không phải có ý tốt.Hoài Vương phủ chỉ người trẻ tuổi, Tô Thái lo Tô Li lại gây hoạ.Hôm đó, tuy đồng ý với người Hoài Vương phủ cho Tô Li đi nhưng thực ra hắn cũng không muốn.Bây giờ, Tô Li tự mình nói không đi, như vậy cũng rất tốt..

" Phụ thân, ngày mai là đến tiệc ngắm hoa của Hoài Vương phủ." Tô Nhụy nghe nói Tô Niệm Nga và Tô Li đều đã được chuẩn bị quần áo đoàng hoàng.

Nhưng nàng ta lại không được chuẩn bị gì.

Như vậy ngày mai sao nàng ta dám ra ngoài gặp người khác?

"À!" Tô Thái đáp một câu, quay đầu qua nhìn Tô Li lại thấy nàng chỉ đang mải mê ăn uống, không thèm để ý đến hắn.

Trong nháy mắt, Tô Thái có chút giận.

" Nữ nhi...!Nữ nhi.." Tô Nhụy nhút nhát, sợ sệt nhùn Lý thị, bộ dạng muốn nói lại thôi.

" Sao, có chuyện gì?" Tô Thái không thích nhìn nàng ta ấp a ấp úng, liền gác đũa xuống hỏi.

" Trong ngăn tủ của nữ nhi chỉ còn chút y phục cũ.

Ngày mai mặc như vậy ra ngoài chỉ sợ..." Tô Nhụy tuy không nói hết nhưng ai cũng hiểu ý.

Sắc mặt Lý thị cứng nhắc.

Tô Nhụy nói vậy khác gì trỉ trích bà ta là mẹ cả bạc đã thứ nữ.

" Phu nhân không chuẩn bị cho ngươi sao?" Quả nhiên, Tô Thái nghe vậy, trầm mặt xuống, quay qua liếc nhìn Lý thị.

Lý thị không chút hoang mang buông đũa xuống, nói:" Lão gia, trước thiếp đã cấp Nhụy nhi vài bộ xiêm y.

Không nghĩ tới nhanh như vậy mà đã cũ hết."

Lời này đương nhiên đều có ý tứ, ám chỉ Tô Nhụy phô trương lãng phí, bây giờ y phục cũ rồi lại đi khóc mình không có đồ mới để mặc.

Tô Thái không vui liếc nhìn Tô Nhụy rồi lại nhìn đến Lý thị

" Bạch Cần!" Không để thứ nữ và mẹ cả tiếp tục, Tô Li bỗng lên tiếng.

" Dạ!"

" Đem những thứ hôm trước ta mua đến chỗ đại tỷ tỷ đi." Tô Nhụy là con đầu của Tô Thái, lớn hơn Tô Li, nàng gọi là đại tỷ tỷ cũng không sai.

" Vâng." Bạch Cần không hiểu Tô Li làm vậy có ý gì nhưng vẫn nghe theo lời nàng.

" Ngươi làm gì vậy?" Tô Thái nhăn mày hỏi Tô Li.

" Thưa phụ thân, hôm đó Hoàng Thượng kêu hài nhi về nhà chép kinh Phật, không gây thị phi.

Hài nhi thấy tiệc ngắm hoa ngày mai hài nhi không đi là tốt nhất mà hôm đó lại mua rất nhiều vải, đang không biết dùng vào đâu, thôi thì cho đại tỷ dùng làm y phục."

Tô Li không chút hoang mang trả lời Tô Thái.

Hoàn toàn không còn bộ dáng sợ hãi rụt rè lúc trước, hơn nữa lại điềm đạm vô cùng, nói có sách mách có chứng khiến Tô Thái nhìn nàng lâu hơn một chút.

Biết tiến biết lùi, biết chia sẻ cho tỷ tỷ, quả thực...

Quả thực không giống Tô Li chút nào mà.

Bất quá, nàng vẫn cao hứng.

Tiệc ngắm hoa Tô Thái không muốn Tô Li đến Hoài Vương phủ.

Dạo này Tô Li không biết khống chế, nếu lại xung đột với người khác, không phải chuyện tốt.

Hơn nữa...!

Hoài Vương điện hạ đam mê tửu sắc, Tô Thái thấy, hắn mời Tô Li đi cũng không phải có ý tốt.

Hoài Vương phủ chỉ người trẻ tuổi, Tô Thái lo Tô Li lại gây hoạ.

Hôm đó, tuy đồng ý với người Hoài Vương phủ cho Tô Li đi nhưng thực ra hắn cũng không muốn.

Bây giờ, Tô Li tự mình nói không đi, như vậy cũng rất tốt.

.

Nịnh Thần Ăn Chơi Trác Táng: Hoàng Thượng Không Thể ĐượcTác giả: Phù NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Ầm vang" tiếng tia chớp xé rạch ngang trời đêm, mưa to giàn giụa. " Phu nhân, chúng ta nên trở về thôi, thân thể vẫn là quan trọng hơn." Bên ngoài chủ viện Thẩm gia, một nữ nhân đang quỳ. Nữ nhân sắc mặt vàng như nến, đôi mắt trũng sâu. Đây là bộ dạng bệnh lâu mà chưa lành. Bên cạnh nàng có một nô tì đang bung dù, nô tì kia đều sắp khóc, đã tận tình mà khuyên bảo nữ nhân nhưng nữ nhân kia thật giống như không nghe được gì. "Phu nhân..." "Kẽo kẹt" nô tì nói còn chưa xong liền nghe thấy tiếng chủ viện môn mở cửa. Nữ nhân vẫn luôn lẳng lặng quỳ kia đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt ánh lên một mạt hy vọng sáng quang, nhìn về phía bên kia. "Ngọc Nhi, cẩn thận." Thẩm Trường Thanh nửa ôm nửa không một tiếu nữ nhân mặt mày tiều kiếu, xuất hiện trước mặt nữ nhân đang quỳ kia. Lý Tử Câm không rảnh lo chuyện vặt khác, nàng nhanh chân bò lên trước mặt hai người kia, gọi "Tướng công!" Thẩm Trường Thanh nghe vậy, giương mắt nhìn nàng, trong mắt phức tạp không nói thành lời. "Nha!" Nữ nhân trong… " Phụ thân, ngày mai là đến tiệc ngắm hoa của Hoài Vương phủ." Tô Nhụy nghe nói Tô Niệm Nga và Tô Li đều đã được chuẩn bị quần áo đoàng hoàng.Nhưng nàng ta lại không được chuẩn bị gì.Như vậy ngày mai sao nàng ta dám ra ngoài gặp người khác?"À!" Tô Thái đáp một câu, quay đầu qua nhìn Tô Li lại thấy nàng chỉ đang mải mê ăn uống, không thèm để ý đến hắn.Trong nháy mắt, Tô Thái có chút giận." Nữ nhi...!Nữ nhi.." Tô Nhụy nhút nhát, sợ sệt nhùn Lý thị, bộ dạng muốn nói lại thôi." Sao, có chuyện gì?" Tô Thái không thích nhìn nàng ta ấp a ấp úng, liền gác đũa xuống hỏi." Trong ngăn tủ của nữ nhi chỉ còn chút y phục cũ.Ngày mai mặc như vậy ra ngoài chỉ sợ..." Tô Nhụy tuy không nói hết nhưng ai cũng hiểu ý.Sắc mặt Lý thị cứng nhắc.Tô Nhụy nói vậy khác gì trỉ trích bà ta là mẹ cả bạc đã thứ nữ." Phu nhân không chuẩn bị cho ngươi sao?" Quả nhiên, Tô Thái nghe vậy, trầm mặt xuống, quay qua liếc nhìn Lý thị.Lý thị không chút hoang mang buông đũa xuống, nói:" Lão gia, trước thiếp đã cấp Nhụy nhi vài bộ xiêm y.Không nghĩ tới nhanh như vậy mà đã cũ hết."Lời này đương nhiên đều có ý tứ, ám chỉ Tô Nhụy phô trương lãng phí, bây giờ y phục cũ rồi lại đi khóc mình không có đồ mới để mặc.Tô Thái không vui liếc nhìn Tô Nhụy rồi lại nhìn đến Lý thị" Bạch Cần!" Không để thứ nữ và mẹ cả tiếp tục, Tô Li bỗng lên tiếng." Dạ!"" Đem những thứ hôm trước ta mua đến chỗ đại tỷ tỷ đi." Tô Nhụy là con đầu của Tô Thái, lớn hơn Tô Li, nàng gọi là đại tỷ tỷ cũng không sai." Vâng." Bạch Cần không hiểu Tô Li làm vậy có ý gì nhưng vẫn nghe theo lời nàng." Ngươi làm gì vậy?" Tô Thái nhăn mày hỏi Tô Li." Thưa phụ thân, hôm đó Hoàng Thượng kêu hài nhi về nhà chép kinh Phật, không gây thị phi.Hài nhi thấy tiệc ngắm hoa ngày mai hài nhi không đi là tốt nhất mà hôm đó lại mua rất nhiều vải, đang không biết dùng vào đâu, thôi thì cho đại tỷ dùng làm y phục."Tô Li không chút hoang mang trả lời Tô Thái.Hoàn toàn không còn bộ dáng sợ hãi rụt rè lúc trước, hơn nữa lại điềm đạm vô cùng, nói có sách mách có chứng khiến Tô Thái nhìn nàng lâu hơn một chút.Biết tiến biết lùi, biết chia sẻ cho tỷ tỷ, quả thực...Quả thực không giống Tô Li chút nào mà.Bất quá, nàng vẫn cao hứng.Tiệc ngắm hoa Tô Thái không muốn Tô Li đến Hoài Vương phủ.Dạo này Tô Li không biết khống chế, nếu lại xung đột với người khác, không phải chuyện tốt.Hơn nữa...!Hoài Vương điện hạ đam mê tửu sắc, Tô Thái thấy, hắn mời Tô Li đi cũng không phải có ý tốt.Hoài Vương phủ chỉ người trẻ tuổi, Tô Thái lo Tô Li lại gây hoạ.Hôm đó, tuy đồng ý với người Hoài Vương phủ cho Tô Li đi nhưng thực ra hắn cũng không muốn.Bây giờ, Tô Li tự mình nói không đi, như vậy cũng rất tốt..

Chương 45