" A! Không--! " Tiếng thét thê lương như phá tan bầu trời, máu ở khắp nơi! Diệp Vũ cứ như vậy trơ mắt nhìn xuống đất, thấy huynh trưởng của nàng, bị người ta trảm ngang lưng! " Cố Nam An! " Tròng mắt nàng như muốn nứt ra, tiếng thét thất thanh chói tai.
"Ầm vang" tiếng tia chớp xé rạch ngang trời đêm, mưa to giàn giụa. " Phu nhân, chúng ta nên trở về thôi, thân thể vẫn là quan trọng hơn." Bên ngoài chủ viện Thẩm gia, một nữ nhân đang quỳ. Nữ nhân sắc mặt vàng như nến, đôi mắt trũng sâu.