Edit: Blanche Hứa Phượng Lâm xem cháu trai làm bài tập hè, mỗi ngày viết một trang nhật ký. Cùng cháu trai đại ngôn bất tàm*  nói, là một người đứng đắn sẽ viết nhật ký như thế nào? Chú cả đời viết được ba phần nhật ký, mỗi phần một trang. *Đại ngôn bất tàm: Nói to không thẹn, chỉ người mặt dày, vô liêm sỉ. Về nhà, Bạch Dạ Thần đem quyển nhật ký có ba tờ giấy ra. “Mấy cái chữ này của anh thật là lãng phí giấy.” Hứa Phượng Lâm thẹn quá hoá giận đoạt lại quyển nhật ký, lật ra tờ thứ nhất, kiểu chữ xiêu xiêu vẹo vẹo, dấu chấm câu đều có vấn đề, còn mang theo nét th* t*c. [Ngày 1 tháng 9 năm 2007. Thời tiết: Nắng. Dạ Thần đứng kia, nhìn đẹp quá nha!] “Kia khi đó anh đang học sơ nhị* đúng không? Thật là anh viết à? Còn cái gì mà nhìn đẹp, có phải sang tờ thứ hai, anh sẽ viết là thật đẹp mắt đúng không?” *Sơ nhị: năm hai sơ trung, tương đương với lớp 8 bên mình. Hứa Phượng Lâm đẩy Bạch Dạ Thần ra: “Sao em có thể nhìn lén nhật ký ngày 7-1 âm lịch của anh? Anh ở cái nhà này, quyền riêng…

Truyện chữ