Edit: MoTuLinh 🤗🤗🤗🤗🤗🤗🤗🙄 "Tiện nhân, chết đi!" Dung Tự chỉ kịp nghe thấy một câu nói hung tợn như vậy, nháy mắt bên tai liền vang lên một trận tiếng thắng xe chói tai khó nghe, theo sau đó đau nhức lan khắp toàn thân, xương cốt cả người giống như vỡ nát, mở mắt cũng cố hết sức lực. Thời điểm ý thức được hồi phục, cô phát hiện cả người mình đều bay nhẹ lên có chút dọa người, vội vàng quay đầu qua xem ai đẩy chính mình ra kêu tiện nhân lúc nãy, lại chỉ nhìn thấy một bóng dáng vội vàng chạy trốn. Dây dưa, chửi bới cô gần một tháng trời, người này có hóa thành tro cô cũng có thể nhận ra được, càng đừng nói chỉ một cái bóng dáng. Dung Tự lấy trạng thái nữa trong suốt bay lượn giữa không trung, nhìn nữ nhân kia vội vàng chạy trốn, chỉ cảm thấy hận đến ngứa răng. Thế giới lớn như vậy mà khiến mình gặp ngay cái bệnh tâm thần? Thành phố lớn như vậy, Dung Tự được mẹ che chở, cũng coi như một người có nhà có xe, hơn nữa còn tìm được công việc tốt, cuộc sống gia đình xem như trôi qua dễ chịu. Năm…
Tác giả: