Ánh mặt trời có chút chói mắt. Đây là thứ đầu tiên mà Ninh Tiêu cảm nhận được sau khi vừa khôi phục giác quan. Cô nhắm mắt lại, theo bản năng giơ tay lên che, nhưng một giây sau, tiếng nói chuyện huyên náo từ phía sau truyền đến tai cô.
Đường Ninh đột ngột tỉnh dậy vì lạnh, sau khi tỉnh lại, ước chừng một phút đồng hồ mới hồi phục lại tinh thần. Cô đây là, sống lại sao?
Đường Ninh đột ngột tỉnh dậy vì lạnh, sau khi tỉnh lại, ước chừng một phút đồng hồ mới hồi phục lại tinh thần. Cô đây là, sống lại sao?
Editor: Ngạn Tịnh "... Nhiệm vụ hoàn thành, sắp tiến vào thế giới nhiệm vụ tiếp theo. Đếm ngược 10, 9, 8..." Một giọng nói máy móc không chút tình cảm đột nhiên vang lên trong đầu Bạch Vi.
Edit: Cá Mặn (Nặm) —– “Hộc, hộc, hộc…” Một trận đại chiến kinh thiên động địa sắp đến hồi kết, rừng cây hoang vu mênh mông đầy rẫy những mảnh xác của zombie và con người, màu máu đỏ tươi và nâu xám vương vãi xung quanh.
Năm mười ba tuổi ấy, bố cậu mất. Mẹ của Thẩm Thần dẫn cậu đến nhà họ Lục. Cậu chưa tới đó bao giờ, nhưng nghe nói ở đó cậu có một vị hôn phu. Thuở ấy, Thẩm Thần còn nhỏ, cậu không mấy hiểu ba chữ "vị hôn phu" này nghĩa là gì.