cô cần kết hôn! Cần phải có một người đàn ông đứng ở bên cạnh cô. Nhưng cô lại không có thời gian chậm rãi tìm đối tượng, cũng không hề có khát vọng gì ở tình yêu. Lựa chọn nhờ mai mối, đó chính là cách tốt nhất và nhanh nhất để cô có chồng. Tuy rằng anh ta không phải bạch mã hoàng tử, không có gia tài bạc triệu, đầu cũng không thông minh. Nhưng người đàn ông này gần như phù hợp với tất cả điều kiện của cô, hơn nữa anh ta là người tốt, quan trọng nhất đó chính là anh ta chịu cưới cô…. Từ sau khi gặp anh, tất cả những chuyện của cô đều không còn đi theo kế hoạch đã được lập sẵn của cô nữa. cô vốn nghĩ rằng kết hôn rất đơn giản, cô có thể hòa nhập được, không cần tình yêu, xem hôn nhân như một lá bùa hộ mệnh, để cô có thời gian bình yên mà sống. Ai có thể ngờ, anh ta thật sự xem cô là một người vợ chân chính, muốn cùng cô nắm tay nhau đi đến hết đoạn đường đời. Trong những tháng ngày lo toan muối, tiêu, đường, gạo, dầu, mè của cuộc sống, người đàn ông đó đã vụng trộm vượt qua sự phòng…
Chương 13-3
Con MồiTác giả: Hắc Khiết MinhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trinh Thámcô cần kết hôn! Cần phải có một người đàn ông đứng ở bên cạnh cô. Nhưng cô lại không có thời gian chậm rãi tìm đối tượng, cũng không hề có khát vọng gì ở tình yêu. Lựa chọn nhờ mai mối, đó chính là cách tốt nhất và nhanh nhất để cô có chồng. Tuy rằng anh ta không phải bạch mã hoàng tử, không có gia tài bạc triệu, đầu cũng không thông minh. Nhưng người đàn ông này gần như phù hợp với tất cả điều kiện của cô, hơn nữa anh ta là người tốt, quan trọng nhất đó chính là anh ta chịu cưới cô…. Từ sau khi gặp anh, tất cả những chuyện của cô đều không còn đi theo kế hoạch đã được lập sẵn của cô nữa. cô vốn nghĩ rằng kết hôn rất đơn giản, cô có thể hòa nhập được, không cần tình yêu, xem hôn nhân như một lá bùa hộ mệnh, để cô có thời gian bình yên mà sống. Ai có thể ngờ, anh ta thật sự xem cô là một người vợ chân chính, muốn cùng cô nắm tay nhau đi đến hết đoạn đường đời. Trong những tháng ngày lo toan muối, tiêu, đường, gạo, dầu, mè của cuộc sống, người đàn ông đó đã vụng trộm vượt qua sự phòng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.cô và anh đánh hai hiệp, sau đó nhịn không được tăng thêm tốc độ, anh nhíu mày, nhưng vẫn ung dung phối hợp với cô.Nước lạnh như nước đá, rơi từ trên đầu xuống, làm cho cô hít một hơi lạnh, không tự giác run lên.Nhưng cho dù nước lạnh như vậy cũng không cách nào giội tắt lửa nóng trong thân thể.Trời ạ, cô thật không biết mình đang nghĩ cái gì.Ngày hôm sau khi ly dị, cô mệt đến mức ngủ trên ghế sô pha ở lầu hai, buổi tối tỉnh dậy lại phát hiện mình đang ở trên giường, cô còn tưởng rằng cô tự đi về trong mơ màng, nhưng Khả Phi nói cho cô biết anh vẫn liên tục ở phòng đối diện với cô, cô biết đó là anh.anh luôn biết cô buổi tối ngủ không được, sẽ lo âu ở phòng khách làm việc nhà, để chính mình mệt đến ngủ thì len lén ôm cô đem về trên giường.Tuy rằng lúc ấy cô không muốn thừa nhận, nhưng ngực của anh, hương vị của anh luôn làm cô cảm thấy an tâm.anh là người đàn ông của cô.Thời gian trôi qua, cô vẫn liên tục không muốn đối mặt với chuyện này, khi cô cuối cùng nhận ra thì hiện thực tàn khốc lại giống như mưa rền gió dữ bao đời, dời non lấp biển ập tới.anh từng là người đàn ông của cô, đã từng.cô đứng ở trong nước lạnh như băng che mắt, cười khổ, nước mắt cứ không ngừng chảy xuống.Chuyện cho tới bây giờ, cô chỉ cảm thấy bản thân mình may mắn ở chỗ là cô không ngốc đến nỗi thừa nhận tình cảm của mình với anh.Lúc ở trên sân thượng, cô có thể cảm nhận được cứng rắn của anh, d*c v*ng của anh dành cho cô như thế.Nếu như lúc trước, anh đã sớm ôm cô trở về phòng, đè lên người cô, l*m t*nh với cô.Phản ứng vừa rồi của anh, chỉ xác nhận một việc.anh sớm đã không còn coi cô là vợ của anh, người phụ nữ của anh.Với anh mà nói, cô chỉ là một người bạn, một trách nhiệm, không hề hơn.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
cô và anh đánh hai hiệp, sau đó nhịn không được tăng thêm tốc độ, anh nhíu mày, nhưng vẫn ung dung phối hợp với cô.
Nước lạnh như nước đá, rơi từ trên đầu xuống, làm cho cô hít một hơi lạnh, không tự giác run lên.
Nhưng cho dù nước lạnh như vậy cũng không cách nào giội tắt lửa nóng trong thân thể.
Trời ạ, cô thật không biết mình đang nghĩ cái gì.
Ngày hôm sau khi ly dị, cô mệt đến mức ngủ trên ghế sô pha ở lầu hai, buổi tối tỉnh dậy lại phát hiện mình đang ở trên giường, cô còn tưởng rằng cô tự đi về trong mơ màng, nhưng Khả Phi nói cho cô biết anh vẫn liên tục ở phòng đối diện với cô, cô biết đó là anh.
anh luôn biết cô buổi tối ngủ không được, sẽ lo âu ở phòng khách làm việc nhà, để chính mình mệt đến ngủ thì len lén ôm cô đem về trên giường.
Tuy rằng lúc ấy cô không muốn thừa nhận, nhưng ngực của anh, hương vị của anh luôn làm cô cảm thấy an tâm.
anh là người đàn ông của cô.
Thời gian trôi qua, cô vẫn liên tục không muốn đối mặt với chuyện này, khi cô cuối cùng nhận ra thì hiện thực tàn khốc lại giống như mưa rền gió dữ bao đời, dời non lấp biển ập tới.
anh từng là người đàn ông của cô, đã từng.
cô đứng ở trong nước lạnh như băng che mắt, cười khổ, nước mắt cứ không ngừng chảy xuống.
Chuyện cho tới bây giờ, cô chỉ cảm thấy bản thân mình may mắn ở chỗ là cô không ngốc đến nỗi thừa nhận tình cảm của mình với anh.
Lúc ở trên sân thượng, cô có thể cảm nhận được cứng rắn của anh, d*c v*ng của anh dành cho cô như thế.
Nếu như lúc trước, anh đã sớm ôm cô trở về phòng, đè lên người cô, l*m t*nh với cô.
Phản ứng vừa rồi của anh, chỉ xác nhận một việc.
anh sớm đã không còn coi cô là vợ của anh, người phụ nữ của anh.
Với anh mà nói, cô chỉ là một người bạn, một trách nhiệm, không hề hơn.
Con MồiTác giả: Hắc Khiết MinhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trinh Thámcô cần kết hôn! Cần phải có một người đàn ông đứng ở bên cạnh cô. Nhưng cô lại không có thời gian chậm rãi tìm đối tượng, cũng không hề có khát vọng gì ở tình yêu. Lựa chọn nhờ mai mối, đó chính là cách tốt nhất và nhanh nhất để cô có chồng. Tuy rằng anh ta không phải bạch mã hoàng tử, không có gia tài bạc triệu, đầu cũng không thông minh. Nhưng người đàn ông này gần như phù hợp với tất cả điều kiện của cô, hơn nữa anh ta là người tốt, quan trọng nhất đó chính là anh ta chịu cưới cô…. Từ sau khi gặp anh, tất cả những chuyện của cô đều không còn đi theo kế hoạch đã được lập sẵn của cô nữa. cô vốn nghĩ rằng kết hôn rất đơn giản, cô có thể hòa nhập được, không cần tình yêu, xem hôn nhân như một lá bùa hộ mệnh, để cô có thời gian bình yên mà sống. Ai có thể ngờ, anh ta thật sự xem cô là một người vợ chân chính, muốn cùng cô nắm tay nhau đi đến hết đoạn đường đời. Trong những tháng ngày lo toan muối, tiêu, đường, gạo, dầu, mè của cuộc sống, người đàn ông đó đã vụng trộm vượt qua sự phòng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.cô và anh đánh hai hiệp, sau đó nhịn không được tăng thêm tốc độ, anh nhíu mày, nhưng vẫn ung dung phối hợp với cô.Nước lạnh như nước đá, rơi từ trên đầu xuống, làm cho cô hít một hơi lạnh, không tự giác run lên.Nhưng cho dù nước lạnh như vậy cũng không cách nào giội tắt lửa nóng trong thân thể.Trời ạ, cô thật không biết mình đang nghĩ cái gì.Ngày hôm sau khi ly dị, cô mệt đến mức ngủ trên ghế sô pha ở lầu hai, buổi tối tỉnh dậy lại phát hiện mình đang ở trên giường, cô còn tưởng rằng cô tự đi về trong mơ màng, nhưng Khả Phi nói cho cô biết anh vẫn liên tục ở phòng đối diện với cô, cô biết đó là anh.anh luôn biết cô buổi tối ngủ không được, sẽ lo âu ở phòng khách làm việc nhà, để chính mình mệt đến ngủ thì len lén ôm cô đem về trên giường.Tuy rằng lúc ấy cô không muốn thừa nhận, nhưng ngực của anh, hương vị của anh luôn làm cô cảm thấy an tâm.anh là người đàn ông của cô.Thời gian trôi qua, cô vẫn liên tục không muốn đối mặt với chuyện này, khi cô cuối cùng nhận ra thì hiện thực tàn khốc lại giống như mưa rền gió dữ bao đời, dời non lấp biển ập tới.anh từng là người đàn ông của cô, đã từng.cô đứng ở trong nước lạnh như băng che mắt, cười khổ, nước mắt cứ không ngừng chảy xuống.Chuyện cho tới bây giờ, cô chỉ cảm thấy bản thân mình may mắn ở chỗ là cô không ngốc đến nỗi thừa nhận tình cảm của mình với anh.Lúc ở trên sân thượng, cô có thể cảm nhận được cứng rắn của anh, d*c v*ng của anh dành cho cô như thế.Nếu như lúc trước, anh đã sớm ôm cô trở về phòng, đè lên người cô, l*m t*nh với cô.Phản ứng vừa rồi của anh, chỉ xác nhận một việc.anh sớm đã không còn coi cô là vợ của anh, người phụ nữ của anh.Với anh mà nói, cô chỉ là một người bạn, một trách nhiệm, không hề hơn.