Người xưa nói: Một loại gạo nuôi trăm loại người
Người xưa lại nói: Một năm có 365 ngày
Người xưa còn nói: 365 nghề, mỗi nghề đều có trạng nguyên (người tài)
Lúc nhỏ, cô thường ngắm tấm biển gỗ đen đã lâu năm với câu đối phát sáng trên cửa lớn.
Cần tuyển học sinh vừa học vừa làm việc.
Tháng nghỉ bốn ngày, lương tám mươi tệ.
Kí tên: Bạch tiểu thư.
Hoàng hôn màu đỏ rực từ từ chìm vào mặt biển. Khi trực thăng cất cánh, hắn nhìn xuyên qua tấm kính thủy tinh vào mặt biển sâu. Thái Bình Dương bị nhuộm thành một mảng màu hồng, rực rỡ, tựa như sắp sôi trào.
Edit: Yunchan
Thinh không xanh biếc như gột rửa.
Những chiếc lá đỏ đã dần chuyển sang vàng úa nhẹ nhàng bị gió thu thổi tít lên tận trời, bay lượn giữa tầng không.
cô cần kết hôn! Cần phải có một người đàn ông đứng ở bên cạnh cô.
Nhưng cô lại không có thời gian chậm rãi tìm đối tượng, cũng không hề có khát vọng gì ở tình yêu.
Lựa chọn nhờ mai mối, đó chính là cách tốt nhất và nhanh nhất để cô có chồng.
Lửa đang cháy.
Rất lớn, rất mạnh, khiến tàn lửa đỏ bay đầy trời.
Trong ngọn lửa điên cuồng, có bóng người giãy dụa.
Hạ qua, thu tới.
Từng đàn nhạn trắng xếp theo hình mũi tên bay lượn trên bầu trời xanh trong, hướng phía nam mà tới.
Hoa sen trên hồ Đông Đình đã tàn hết, chỉ còn một vài đứa bé ngồi trên thuyền bơi ra giữa hồ hái lấy đài sen cùng củ sen.
Đêm tối thê lương.
Canh ba vừa qua, bờ sông Đại Giang liền nổi lên một tầng sương trắng mờ.
Sương mù chậm rãi tràn qua bờ sông, leo lên thuyền lớn, trèo lên mái nhà, lặng lẽ bay vào thành.