Thủ đô hoa lệ. Bảy giờ tối, quán bar hạng nhất Sky Night. Ánh đèn màu đỏ thẫm trong vũ trường cao cấp tràn ngập êm dịu, mập mờ, bầu không khí như tràn ngập một loại k*ch th*ch. Xung quanh đầy những trai tài, gái sắc nồi tiếng đi qua đi lại không ngớt, tiếng cười nói trầm thấp lan ra toàn bữa tiệc, ở nơi này có rất nhiều cuộc nói chuyện xã giao giữa các cặp nam nữ. Rất nhiều quý khách có thân phận hiển hách, mọi người nâng ly cùng bạn gái bên cạnh nhẹ giọng cười nói, có lẽ dưới ánh đèn màu tối nồng nàn, khẽ vuốt vòng eo của các cô, hưởng thụ đường cong khêu gợi nhất. Trong phòng VIP sang trọng, một người đàn ông đang ngồi, mặc âu phục màu đen phẳng phiu, áo sơ mi trắng, cổ áo mở ra, vạt áo trước cài bông hoa tơ tằm màu trắng, tao nhã, tôn quý! Khuôn mặt anh kiên nghị, đường cong hoàn mỹ giống như điêu khắc, hai mắt rất lạnh lùng chợt lóe, môi mỏng mím chặt, giống như đang chờ đợi người nào, chậm rãi xoay tròn ly rượu Whisky trong tay, con ngươi mị hoặc khế chớp, nhấc đồng hồ đeo tay…
Chương 3: Trùng Hợp
Người Tình Oan GiaTác giả: Thiên BìnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngThủ đô hoa lệ. Bảy giờ tối, quán bar hạng nhất Sky Night. Ánh đèn màu đỏ thẫm trong vũ trường cao cấp tràn ngập êm dịu, mập mờ, bầu không khí như tràn ngập một loại k*ch th*ch. Xung quanh đầy những trai tài, gái sắc nồi tiếng đi qua đi lại không ngớt, tiếng cười nói trầm thấp lan ra toàn bữa tiệc, ở nơi này có rất nhiều cuộc nói chuyện xã giao giữa các cặp nam nữ. Rất nhiều quý khách có thân phận hiển hách, mọi người nâng ly cùng bạn gái bên cạnh nhẹ giọng cười nói, có lẽ dưới ánh đèn màu tối nồng nàn, khẽ vuốt vòng eo của các cô, hưởng thụ đường cong khêu gợi nhất. Trong phòng VIP sang trọng, một người đàn ông đang ngồi, mặc âu phục màu đen phẳng phiu, áo sơ mi trắng, cổ áo mở ra, vạt áo trước cài bông hoa tơ tằm màu trắng, tao nhã, tôn quý! Khuôn mặt anh kiên nghị, đường cong hoàn mỹ giống như điêu khắc, hai mắt rất lạnh lùng chợt lóe, môi mỏng mím chặt, giống như đang chờ đợi người nào, chậm rãi xoay tròn ly rượu Whisky trong tay, con ngươi mị hoặc khế chớp, nhấc đồng hồ đeo tay… “Cô có nghe tôi nói không vậy?”,Tưởng Quang Long lớn tiếng.“Saocô dám vào đây?”Vẻ mặt Lại Ngọc Lan đầy khiếpsợ, tức giận nắm chai Whisky, nhắmngay Tưởng Quang Long, vừa hốthoảng kéo áo của mình, vừa phátđiên kêu to: “Tôi hỏi anh là ai mớiđúng? Tại sao muốn vô lễ với tôi?““Vô lễ với cô?” Tròng mắt củaTưởng Quang Long hơi híp, nhìn LạiNgọc Lan, cố nén tức giận nói: “Đâylà phòng riêng của tôi, không có lệnhcủa tôi bất cứ ai cũng không chophép đi vào, huống chỉ, bên ngoàiđèn đỏ miễn quấy rầy đang sáng, côkhông nhìn thấy?”“Tôi…“ Lại Ngọc Lan cầm chairượu sững sờ nhìn căn phòng xa hoanày mới phát hiện mình đi nhầmphòng, cô vẫn rất sợ hãi nhưng nhìnvẻ mặt của Tưởng Quang Long nhưSatan, tức giận kêu to: “Dù là phòngriêng của anh, anh cũng không thểlàm loạn như vậy chứ? Mới vừa rồianh còn cưỡng hôn tôi, xé quần áocủa tôi! Anh có thể ở nơi công cộnglàm chuyện này?”Tưởng Quang Long nghe xong,hai mắt phát ra ánh sáng lạnh lẽo, cảngười đột nhiên chậm rãi phát ra hơithở đàn ông mạnh mẽ và thú tínhđáng sợ, đi từng bước một di về phíaLại Ngọc Lan.“Anh làm gì đấy?” Lại Ngọc Lanlập tức đứng lên, cầm chai rượu,nhắm ngay Tưởng Quang Long, hùdọa gọi: “Anh đừng tới đây! Đừng éptôi ra tay!”Khuôn mặt Tưởng Quang Longlạnh lùng, đột nhiên kéo ra vẻ giễucợt, con mắt tà mị chợt lóe, hừ nhẹmột tiếng, tay nhanh như chớp đưavề phía dây kéo váy g*** h** ch*ncủa cô, roẹt một tiếng, kéo lên xongmới nói: “Lần sau muốn tìm đàn ôngcó tiền, tốt nhất thông minh mộtchút! Không nên thấy phòng của tôiliền xông vào trong!“Lại Ngọc Lan hít vào một ngụmkhí lạnh, cúi đầu, liếc mắt nhìn khóakéo g*** h** ch*n mình, mặt cô đỏlên, ô một tiếng, hét rầm lên, đậpchai rượu kêu to: “Cái tên cầm thúnày! Lời này của anh là có ý gì?““Không có cầm thú nào kéokhóa váy cho cô!“ Sắc mặt củaTưởng Quang Long cứng rắn, nói vớicô: “Cút ra ngoài!”Lại Ngọc Lan lại nhìn TưởngQuang Long, tức giận la hét: “Anh vôlễ với tôi, muốn xong chuyện?”Tưởng Quang Long nhìn cô, tứcgiận nói: “Cô đi nhầm vào phòng củatôi, tôi còn chưa tính sổ với cô!”Anh nói xong, không còn tâmtình nữa liền nhấc âu phục của mình,Xoay người muốn đi ra khỏi phòng.“Này!!!“ Lại Ngọc Lan đứng ởbên bàn trà, nhìn về phía bóng lưngcủa anh, tức giận quát to một tiếng,lập tức nhảy xuống bàn trà, vọt tớitrước cửa phòng, tay nhấn khóa tâmmột cái, nhìn Tưởng Quang Long tứcgiận nói: “Anh không thể đi ra ngoài!Đừng nghĩ chiếm tiện nghỉ rồi muốnlập tức chuồn mất! Chị đây không đểcho anh ra khỏi cánh cửa này! Nếuanh dám đi ra ngoài, đừng trách tôikhông khách khí!”Tưởng Quang Long cúi xuống,khuôn mặt lộ ra vẻ lạnh lẽo đáng sợ,nhìn Lại Ngọc Lan đứng chắn ở cạnhcửa, hai mắt lóe lên cứng rắn, cườilạnh nói: “Có bản lãnh thì cô báocảnh sát bắt tôi, để cho cảnh sát tớibảo vệ lẽ phải cho cô!”Anh nói xong, rồi đột nhiên đẩyLại Ngọc Lan ra, mở cửa đi ra ngoài.“Ôi chao!“ Lại Ngọc Lan bịTưởng Quang Long dùng sức đầy, cảngười đập trên tường, cô tức giậnchỉ vào bóng lưng Tưởng QuangLong , vừa định cao giọng kêu to, lạithấy mấy người đàn ông áo đen ởcạnh cửa, vẻ mặt lạnh lẽo tàn nhẫnđang nhìn mình, giống như chờTưởng Quang Long xuống lầu, bọnhọ sẽ xông tới, lòng của cô chợtlạnh, đang lúc sợ hãi thì nghe đượcmáy điện thoại chuyên dụng báocảnh sát phía sau quầy bar truyềnđến giọng nói rất nghiêm túc của côcảnh sát: “Xin chào, đây là trung tâmbáo động!”Vừa rồi cô không cẩn thận đụngđầu phải chuông báo cảnh sát khẩncấp của quán bar!Con ngươi Lại Ngọc Lan sánglên, đột nhiên xé một mảng lớn áo sơmi trên bả vai, hô to: “Này! Tôi muốnbáo cảnh sát! Mới vừa rồi có ngườivô lễ với tôi…”Bước chân của Tưởng QuangLong đi tới bên thang lầu trong nháymắt dừng lại, đột nhiên quay đầu lại,ngạc nhiên nhìn thấy Lại Ngọc Lantay cầm điện thoại, hướng về phíatrung tâm báo động khàn giọng cốsức gào to: “Tôi còn nhìn thấy anh tacó m* t**, hút hàng trắng!“Xe cảnh sát rú còi dừng lại trướccửa quán bar! Hiệu suất làm việcthật nhanh chóng!Mấy viên cảnh sát từ trong xecảnh sát bước nhanh ra ngoài, vọtvào trong quán bar, giơ lên lệnhkhám xét, kêu to: “Một bên nam, mộtbên nữ! Đứng ngay ngắn cho tôi,chúng tôi nhận được tin báo nói nơinày có người bị xúc phạm! Còn nóicó người hút m* t** và bạch phiến!”Khách trong quán bar, mọingười cũng sững sờ chia ra đứng haibên quầy bar, thì thầm to nhỏ.Lúc này, Trương Cầm từ trongphòng nghỉ ngơi đi ra, ngây ngốcnhìn bầu không khí quán bar lúc nãycòn náo nhiệt mập mờ mê tình, bâygiờ đột nhiên mở đèn cường quang,chiếu rọi khắp cả đại sảnh, thậm chícô nhìn thấy có mấy viên cảnh sátbước nhanh đi lên lầu, trong lòng củacô chợt lạnh, liền hỏi đồng nghiệpbên cạnh: “Xảy ra chuyện gì?”Đồng nghiệp nhỏ giọng nói vớicô: “Lại Ngọc Lan báo cảnh sát, nóicó người vô lễ với cô ấy, còn nhìnthấy khách hút m* t** và bạchphiến!”Con ngươi Trương Cầm trừnglớn, hít vào một hơi lạnh, lập tứcngẩng đầu lên, thấy cảnh sát bướcnhanh vào một phòng VIP, cô độtnhiên có một loại dự cảm xấu, lahoảng lên: “Không phải là phòng VIPbạch kim chứ?”“Hình như là thế…” Đồngnghiệp thở dài nói.Vẻ mặt của Trương Cầm chìmxuống, bất đắc dĩ khóc nói: “Lần nàylà bị người sờ mông hay kéo bàn taynhỏ bé hả? Có vặn gãy đầu ngón taycủa người ta hay không?”Đồng nghiệp nghe xong vẻ mặtcũng bất đắc dĩ không nói, ôm khayngẩng đầu nhìn…“Ra ngoài!” Mấy viên cảnh sátđi tới cửa phòng, liếc nhìn vào trong,nói to!Rốt cuộc Lại Ngọc Lan có chúttỉnh táo, ngượng ngùng đi ra khỏiphòng, hai bím tóc đã bị kéo bung,rối loạn giống như một bà điên, quảQlm:› oan gia) “” — Chương 3 Trùng hợpthật đôi môi sưng đỏ, thậm chí bịrướm máu, tay áo sơ mi trắng phíabên trái đã bị xé một mảng lớn, lộ rada thịt trắng nõn, trong ngực ôm tâytrang đoạt lấy được từ chỗ TưởngQuang Long, không biết che cái gì.Trương Cầm nhìn thấy bộ dángđáng chết của Lại Ngọc Lan, liền hậnnghiến răng nghiến lợi nói: “Thật làkhông ngày nào để cho người ta yên ôn!”“Tưởng tiên sinh… Mời…“.Quảnlý quán bar hoảng sợ đến sắc mặttrắng bệch, khom người từng bướctừng bước thối lui khỏi cửa phòng,chờ đợi.Lầu dưới, khách nghe quản lýgọi mời Tưởng Tiên Sinh, vẻ mặt kinhngạc, không thể tin ngẩng đầu nhìnvề phía cánh cửa phòng, nhỏ giọngnói: “Không thể nào đâu?”Trương Cầm và đồng nghiệpcũng khiếp sợ ngẩng đầu nhìn.Tưởng Quang Long lại thật sự ởtrong từng trận ánh mắt kỳ dị, mặtlạnh, mặc áo sơ mi trắng, quần tâyđen, hiên ngang đi ra khỏi phòng,liếc mắt nhìn Lại Ngọc Lan.Vẻ mặt Lại Ngọc Lan khiêu khíchnhìn Tưởng Quang Long, không sợ!Tưởng Quang Long nhìn bộdáng của cô, chậm rãi gật đầu mộtcái, vẫn phong độ tao nhã đi xuốngcầu thang, ba viên cảnh sát đi theophía sau! Tất cả vệ sĩ và ba ngườithư ký cũng đứng ở dưới lầu, căngthằng bảo vệ!“Hai người theo tôi về cục cảnhsát một chuyến, lấy khẩu cung!”Cảnh sát nói xong, liền dẫn hai ngườibọn họ đi ra ngoài, giống như minhtỉnh đi bộ trên đại lộ.“Tưởng tiên sinh…” Thư ký lậptức tiến lên phía trước nói: “Chúngtôi đã báo cho luật sư, trực tiếp đi tớicục cảnh sát rồi.”“Không cần” dường như TưởngQuang Long đã dự tính đi ra ngoài,Lại Ngọc Lan cũng nhanh chóng ômchai rượu đỏ giấu trong tây trangcủa Tưởng Quang Long, muốn rakhỏi quán bar, nhưng nhìn thấy mấyngười đàn ông áo đen theo dõi mình,đang đứng ở chỗ tối, nghi ngờ nhìnmình chằm chằm, hai mắt của côchợt lóe lên, bước nhanh ra khỏiquán bar, nhìn thấy chiếc xe cảnhsát bắt phạm nhân, đi thằng ra cửasau, cô giống như một trận gió thổiqua bên cạnh tất cả mọi người, nhảylên xe!Tưởng Quang Long và cảnh sátcùng nhau dừng bước nhìn cô!Lại Ngọc Lan giống như khôngbiết mình ngồi nhầm xe, còn ho khanmột tiếng, ôm chặt chai rượu đỏ, hítmũi một cái, l**m l**m đôi môi bị cắnsưng!Viên cảnh sát bất đắc dĩ đi tớibên xe, nhìn thấy Lại Ngọc Lan rúcvào trong một góc tối giống nhưphạm nhân, anh ta buồn cười nói:“Cô gái! Xe này dành cho phạmnhân, không phải để cho cô ngồi,chiếc xe ở phía sau… mới dành chongười báo cảnh sát ngồi!”“Tôi ngồi cùng với anh ta!” LạiNgọc Lan biết Tưởng Quang Long làmột người có tiếng tăm, đi theo phíaSau anh ta nhất định không sai!Cảnh sát vừa nghe xong, cóchút kỳ quái xoay đầu lại nhìn TưởngQuang Long.Đến lúc này, Tưởng Quang Longvẫn bình tĩnh, giống như không cóviệc gì xảy ra, vô cùng phong độ tựnhiên lên xe cảnh sát, ngồi đối diệnLại Ngọc Lan, hai mắt lạnh lùng nhìn cô.“Nhìn cái gì vậy? Chưa từngthấy mỹ nữ à?” Lại Ngọc Lan lập tứcnhẹ vén mấy sợi tóc xốc xếch trêntrán mình, quay đầu đi, cố ý nhìnphong cảnh xinh đẹp phía ngoài xe!Thật ra trái tim đang nhảy phanhphanh!Tưởng Quang Long lạnh lùngđột nhiên cười một tiếng, bình tĩnhôm vai ngồi yên nhắm hai mắt!Cửa phịch một tiếng, đóng lạichặt kín!Xe cảnh sát hú còi rời khỏi quán bar!Mấy tên đàn ông áo đen đứngmột góc quan sát tình hình, khôngdám hành động bừa bãi, nhưng xoayngười, nhỏ giọng nói: “Tạm ngừnghành động, chúng ta ở chỗ này chờđợi! Chú ý cô gái mới vừa rồi vộivàng chạy ra! Tôi thấy trong tay cô taôm cái hộp! Chắc chắn là có liêncan.”te oan gia} Chương 3 Trùng hợp“Dạ!” Mấy đàn ông vừa nghexong liền im lặng suy tính.
“Cô có nghe tôi nói không vậy?”,
Tưởng Quang Long lớn tiếng.
“Sao
cô dám vào đây?”
Vẻ mặt Lại Ngọc Lan đầy khiếp
sợ, tức giận nắm chai Whisky, nhắm
ngay Tưởng Quang Long, vừa hốt
hoảng kéo áo của mình, vừa phát
điên kêu to: “Tôi hỏi anh là ai mới
đúng? Tại sao muốn vô lễ với tôi?“
“Vô lễ với cô?” Tròng mắt của
Tưởng Quang Long hơi híp, nhìn Lại
Ngọc Lan, cố nén tức giận nói: “Đây
là phòng riêng của tôi, không có lệnh
của tôi bất cứ ai cũng không cho
phép đi vào, huống chỉ, bên ngoài
đèn đỏ miễn quấy rầy đang sáng, cô
không nhìn thấy?”
“Tôi…“ Lại Ngọc Lan cầm chai
rượu sững sờ nhìn căn phòng xa hoa
này mới phát hiện mình đi nhầm
phòng, cô vẫn rất sợ hãi nhưng nhìn
vẻ mặt của Tưởng Quang Long như
Satan, tức giận kêu to: “Dù là phòng
riêng của anh, anh cũng không thể
làm loạn như vậy chứ? Mới vừa rồi
anh còn cưỡng hôn tôi, xé quần áo
của tôi! Anh có thể ở nơi công cộng
làm chuyện này?”
Tưởng Quang Long nghe xong,
hai mắt phát ra ánh sáng lạnh lẽo, cả
người đột nhiên chậm rãi phát ra hơi
thở đàn ông mạnh mẽ và thú tính
đáng sợ, đi từng bước một di về phía
Lại Ngọc Lan.
“Anh làm gì đấy?” Lại Ngọc Lan
lập tức đứng lên, cầm chai rượu,
nhắm ngay Tưởng Quang Long, hù
dọa gọi: “Anh đừng tới đây! Đừng ép
tôi ra tay!”
Khuôn mặt Tưởng Quang Long
lạnh lùng, đột nhiên kéo ra vẻ giễu
cợt, con mắt tà mị chợt lóe, hừ nhẹ
một tiếng, tay nhanh như chớp đưa
về phía dây kéo váy g*** h** ch*n
của cô, roẹt một tiếng, kéo lên xong
mới nói: “Lần sau muốn tìm đàn ông
có tiền, tốt nhất thông minh một
chút! Không nên thấy phòng của tôi
liền xông vào trong!“
Lại Ngọc Lan hít vào một ngụm
khí lạnh, cúi đầu, liếc mắt nhìn khóa
kéo g*** h** ch*n mình, mặt cô đỏ
lên, ô một tiếng, hét rầm lên, đập
chai rượu kêu to: “Cái tên cầm thú
này! Lời này của anh là có ý gì?“
“Không có cầm thú nào kéo
khóa váy cho cô!“ Sắc mặt của
Tưởng Quang Long cứng rắn, nói với
cô: “Cút ra ngoài!”
Lại Ngọc Lan lại nhìn Tưởng
Quang Long, tức giận la hét: “Anh vô
lễ với tôi, muốn xong chuyện?”
Tưởng Quang Long nhìn cô, tức
giận nói: “Cô đi nhầm vào phòng của
tôi, tôi còn chưa tính sổ với cô!”
Anh nói xong, không còn tâm
tình nữa liền nhấc âu phục của mình,
Xoay người muốn đi ra khỏi phòng.
“Này!!!“ Lại Ngọc Lan đứng ở
bên bàn trà, nhìn về phía bóng lưng
của anh, tức giận quát to một tiếng,
lập tức nhảy xuống bàn trà, vọt tới
trước cửa phòng, tay nhấn khóa tâm
một cái, nhìn Tưởng Quang Long tức
giận nói: “Anh không thể đi ra ngoài!
Đừng nghĩ chiếm tiện nghỉ rồi muốn
lập tức chuồn mất! Chị đây không để
cho anh ra khỏi cánh cửa này! Nếu
anh dám đi ra ngoài, đừng trách tôi
không khách khí!”
Tưởng Quang Long cúi xuống,
khuôn mặt lộ ra vẻ lạnh lẽo đáng sợ,
nhìn Lại Ngọc Lan đứng chắn ở cạnh
cửa, hai mắt lóe lên cứng rắn, cười
lạnh nói: “Có bản lãnh thì cô báo
cảnh sát bắt tôi, để cho cảnh sát tới
bảo vệ lẽ phải cho cô!”
Anh nói xong, rồi đột nhiên đẩy
Lại Ngọc Lan ra, mở cửa đi ra ngoài.
“Ôi chao!“ Lại Ngọc Lan bị
Tưởng Quang Long dùng sức đầy, cả
người đập trên tường, cô tức giận
chỉ vào bóng lưng Tưởng Quang
Long , vừa định cao giọng kêu to, lại
thấy mấy người đàn ông áo đen ở
cạnh cửa, vẻ mặt lạnh lẽo tàn nhẫn
đang nhìn mình, giống như chờ
Tưởng Quang Long xuống lầu, bọn
họ sẽ xông tới, lòng của cô chợt
lạnh, đang lúc sợ hãi thì nghe được
máy điện thoại chuyên dụng báo
cảnh sát phía sau quầy bar truyền
đến giọng nói rất nghiêm túc của cô
cảnh sát: “Xin chào, đây là trung tâm
báo động!”
Vừa rồi cô không cẩn thận đụng
đầu phải chuông báo cảnh sát khẩn
cấp của quán bar!
Con ngươi Lại Ngọc Lan sáng
lên, đột nhiên xé một mảng lớn áo sơ
mi trên bả vai, hô to: “Này! Tôi muốn
báo cảnh sát! Mới vừa rồi có người
vô lễ với tôi…”
Bước chân của Tưởng Quang
Long đi tới bên thang lầu trong nháy
mắt dừng lại, đột nhiên quay đầu lại,
ngạc nhiên nhìn thấy Lại Ngọc Lan
tay cầm điện thoại, hướng về phía
trung tâm báo động khàn giọng cố
sức gào to: “Tôi còn nhìn thấy anh ta
có m* t**, hút hàng trắng!“
Xe cảnh sát rú còi dừng lại trước
cửa quán bar! Hiệu suất làm việc
thật nhanh chóng!
Mấy viên cảnh sát từ trong xe
cảnh sát bước nhanh ra ngoài, vọt
vào trong quán bar, giơ lên lệnh
khám xét, kêu to: “Một bên nam, một
bên nữ! Đứng ngay ngắn cho tôi,
chúng tôi nhận được tin báo nói nơi
này có người bị xúc phạm! Còn nói
có người hút m* t** và bạch phiến!”
Khách trong quán bar, mọi
người cũng sững sờ chia ra đứng hai
bên quầy bar, thì thầm to nhỏ.
Lúc này, Trương Cầm từ trong
phòng nghỉ ngơi đi ra, ngây ngốc
nhìn bầu không khí quán bar lúc nãy
còn náo nhiệt mập mờ mê tình, bây
giờ đột nhiên mở đèn cường quang,
chiếu rọi khắp cả đại sảnh, thậm chí
cô nhìn thấy có mấy viên cảnh sát
bước nhanh đi lên lầu, trong lòng của
cô chợt lạnh, liền hỏi đồng nghiệp
bên cạnh: “Xảy ra chuyện gì?”
Đồng nghiệp nhỏ giọng nói với
cô: “Lại Ngọc Lan báo cảnh sát, nói
có người vô lễ với cô ấy, còn nhìn
thấy khách hút m* t** và bạch
phiến!”
Con ngươi Trương Cầm trừng
lớn, hít vào một hơi lạnh, lập tức
ngẩng đầu lên, thấy cảnh sát bước
nhanh vào một phòng VIP, cô đột
nhiên có một loại dự cảm xấu, la
hoảng lên: “Không phải là phòng VIP
bạch kim chứ?”
“Hình như là thế…” Đồng
nghiệp thở dài nói.
Vẻ mặt của Trương Cầm chìm
xuống, bất đắc dĩ khóc nói: “Lần này
là bị người sờ mông hay kéo bàn tay
nhỏ bé hả? Có vặn gãy đầu ngón tay
của người ta hay không?”
Đồng nghiệp nghe xong vẻ mặt
cũng bất đắc dĩ không nói, ôm khay
ngẩng đầu nhìn…
“Ra ngoài!” Mấy viên cảnh sát
đi tới cửa phòng, liếc nhìn vào trong,
nói to!
Rốt cuộc Lại Ngọc Lan có chút
tỉnh táo, ngượng ngùng đi ra khỏi
phòng, hai bím tóc đã bị kéo bung,
rối loạn giống như một bà điên, quả
Qlm:› oan gia) “” — Chương 3 Trùng hợp
thật đôi môi sưng đỏ, thậm chí bị
rướm máu, tay áo sơ mi trắng phía
bên trái đã bị xé một mảng lớn, lộ ra
da thịt trắng nõn, trong ngực ôm tây
trang đoạt lấy được từ chỗ Tưởng
Quang Long, không biết che cái gì.
Trương Cầm nhìn thấy bộ dáng
đáng chết của Lại Ngọc Lan, liền hận
nghiến răng nghiến lợi nói: “Thật là
không ngày nào để cho người ta yên ôn!”
“Tưởng tiên sinh… Mời…“.
Quản
lý quán bar hoảng sợ đến sắc mặt
trắng bệch, khom người từng bước
từng bước thối lui khỏi cửa phòng,
chờ đợi.
Lầu dưới, khách nghe quản lý
gọi mời Tưởng Tiên Sinh, vẻ mặt kinh
ngạc, không thể tin ngẩng đầu nhìn
về phía cánh cửa phòng, nhỏ giọng
nói: “Không thể nào đâu?”
Trương Cầm và đồng nghiệp
cũng khiếp sợ ngẩng đầu nhìn.
Tưởng Quang Long lại thật sự ở
trong từng trận ánh mắt kỳ dị, mặt
lạnh, mặc áo sơ mi trắng, quần tây
đen, hiên ngang đi ra khỏi phòng,
liếc mắt nhìn Lại Ngọc Lan.
Vẻ mặt Lại Ngọc Lan khiêu khích
nhìn Tưởng Quang Long, không sợ!
Tưởng Quang Long nhìn bộ
dáng của cô, chậm rãi gật đầu một
cái, vẫn phong độ tao nhã đi xuống
cầu thang, ba viên cảnh sát đi theo
phía sau! Tất cả vệ sĩ và ba người
thư ký cũng đứng ở dưới lầu, căng
thằng bảo vệ!
“Hai người theo tôi về cục cảnh
sát một chuyến, lấy khẩu cung!”
Cảnh sát nói xong, liền dẫn hai người
bọn họ đi ra ngoài, giống như minh
tỉnh đi bộ trên đại lộ.
“Tưởng tiên sinh…” Thư ký lập
tức tiến lên phía trước nói: “Chúng
tôi đã báo cho luật sư, trực tiếp đi tới
cục cảnh sát rồi.
”
“Không cần” dường như Tưởng
Quang Long đã dự tính đi ra ngoài,
Lại Ngọc Lan cũng nhanh chóng ôm
chai rượu đỏ giấu trong tây trang
của Tưởng Quang Long, muốn ra
khỏi quán bar, nhưng nhìn thấy mấy
người đàn ông áo đen theo dõi mình,
đang đứng ở chỗ tối, nghi ngờ nhìn
mình chằm chằm, hai mắt của cô
chợt lóe lên, bước nhanh ra khỏi
quán bar, nhìn thấy chiếc xe cảnh
sát bắt phạm nhân, đi thằng ra cửa
sau, cô giống như một trận gió thổi
qua bên cạnh tất cả mọi người, nhảy
lên xe!
Tưởng Quang Long và cảnh sát
cùng nhau dừng bước nhìn cô!
Lại Ngọc Lan giống như không
biết mình ngồi nhầm xe, còn ho khan
một tiếng, ôm chặt chai rượu đỏ, hít
mũi một cái, l**m l**m đôi môi bị cắn
sưng!
Viên cảnh sát bất đắc dĩ đi tới
bên xe, nhìn thấy Lại Ngọc Lan rúc
vào trong một góc tối giống như
phạm nhân, anh ta buồn cười nói:
“Cô gái! Xe này dành cho phạm
nhân, không phải để cho cô ngồi,
chiếc xe ở phía sau… mới dành cho
người báo cảnh sát ngồi!”
“Tôi ngồi cùng với anh ta!” Lại
Ngọc Lan biết Tưởng Quang Long là
một người có tiếng tăm, đi theo phía
Sau anh ta nhất định không sai!
Cảnh sát vừa nghe xong, có
chút kỳ quái xoay đầu lại nhìn Tưởng
Quang Long.
Đến lúc này, Tưởng Quang Long
vẫn bình tĩnh, giống như không có
việc gì xảy ra, vô cùng phong độ tự
nhiên lên xe cảnh sát, ngồi đối diện
Lại Ngọc Lan, hai mắt lạnh lùng nhìn cô.
“Nhìn cái gì vậy? Chưa từng
thấy mỹ nữ à?” Lại Ngọc Lan lập tức
nhẹ vén mấy sợi tóc xốc xếch trên
trán mình, quay đầu đi, cố ý nhìn
phong cảnh xinh đẹp phía ngoài xe!
Thật ra trái tim đang nhảy phanh
phanh!
Tưởng Quang Long lạnh lùng
đột nhiên cười một tiếng, bình tĩnh
ôm vai ngồi yên nhắm hai mắt!
Cửa phịch một tiếng, đóng lại
chặt kín!
Xe cảnh sát hú còi rời khỏi quán bar!
Mấy tên đàn ông áo đen đứng
một góc quan sát tình hình, không
dám hành động bừa bãi, nhưng xoay
người, nhỏ giọng nói: “Tạm ngừng
hành động, chúng ta ở chỗ này chờ
đợi! Chú ý cô gái mới vừa rồi vội
vàng chạy ra! Tôi thấy trong tay cô ta
ôm cái hộp! Chắc chắn là có liên
can.
”
te oan gia} Chương 3 Trùng hợp
“Dạ!” Mấy đàn ông vừa nghe
xong liền im lặng suy tính.
Người Tình Oan GiaTác giả: Thiên BìnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngThủ đô hoa lệ. Bảy giờ tối, quán bar hạng nhất Sky Night. Ánh đèn màu đỏ thẫm trong vũ trường cao cấp tràn ngập êm dịu, mập mờ, bầu không khí như tràn ngập một loại k*ch th*ch. Xung quanh đầy những trai tài, gái sắc nồi tiếng đi qua đi lại không ngớt, tiếng cười nói trầm thấp lan ra toàn bữa tiệc, ở nơi này có rất nhiều cuộc nói chuyện xã giao giữa các cặp nam nữ. Rất nhiều quý khách có thân phận hiển hách, mọi người nâng ly cùng bạn gái bên cạnh nhẹ giọng cười nói, có lẽ dưới ánh đèn màu tối nồng nàn, khẽ vuốt vòng eo của các cô, hưởng thụ đường cong khêu gợi nhất. Trong phòng VIP sang trọng, một người đàn ông đang ngồi, mặc âu phục màu đen phẳng phiu, áo sơ mi trắng, cổ áo mở ra, vạt áo trước cài bông hoa tơ tằm màu trắng, tao nhã, tôn quý! Khuôn mặt anh kiên nghị, đường cong hoàn mỹ giống như điêu khắc, hai mắt rất lạnh lùng chợt lóe, môi mỏng mím chặt, giống như đang chờ đợi người nào, chậm rãi xoay tròn ly rượu Whisky trong tay, con ngươi mị hoặc khế chớp, nhấc đồng hồ đeo tay… “Cô có nghe tôi nói không vậy?”,Tưởng Quang Long lớn tiếng.“Saocô dám vào đây?”Vẻ mặt Lại Ngọc Lan đầy khiếpsợ, tức giận nắm chai Whisky, nhắmngay Tưởng Quang Long, vừa hốthoảng kéo áo của mình, vừa phátđiên kêu to: “Tôi hỏi anh là ai mớiđúng? Tại sao muốn vô lễ với tôi?““Vô lễ với cô?” Tròng mắt củaTưởng Quang Long hơi híp, nhìn LạiNgọc Lan, cố nén tức giận nói: “Đâylà phòng riêng của tôi, không có lệnhcủa tôi bất cứ ai cũng không chophép đi vào, huống chỉ, bên ngoàiđèn đỏ miễn quấy rầy đang sáng, côkhông nhìn thấy?”“Tôi…“ Lại Ngọc Lan cầm chairượu sững sờ nhìn căn phòng xa hoanày mới phát hiện mình đi nhầmphòng, cô vẫn rất sợ hãi nhưng nhìnvẻ mặt của Tưởng Quang Long nhưSatan, tức giận kêu to: “Dù là phòngriêng của anh, anh cũng không thểlàm loạn như vậy chứ? Mới vừa rồianh còn cưỡng hôn tôi, xé quần áocủa tôi! Anh có thể ở nơi công cộnglàm chuyện này?”Tưởng Quang Long nghe xong,hai mắt phát ra ánh sáng lạnh lẽo, cảngười đột nhiên chậm rãi phát ra hơithở đàn ông mạnh mẽ và thú tínhđáng sợ, đi từng bước một di về phíaLại Ngọc Lan.“Anh làm gì đấy?” Lại Ngọc Lanlập tức đứng lên, cầm chai rượu,nhắm ngay Tưởng Quang Long, hùdọa gọi: “Anh đừng tới đây! Đừng éptôi ra tay!”Khuôn mặt Tưởng Quang Longlạnh lùng, đột nhiên kéo ra vẻ giễucợt, con mắt tà mị chợt lóe, hừ nhẹmột tiếng, tay nhanh như chớp đưavề phía dây kéo váy g*** h** ch*ncủa cô, roẹt một tiếng, kéo lên xongmới nói: “Lần sau muốn tìm đàn ôngcó tiền, tốt nhất thông minh mộtchút! Không nên thấy phòng của tôiliền xông vào trong!“Lại Ngọc Lan hít vào một ngụmkhí lạnh, cúi đầu, liếc mắt nhìn khóakéo g*** h** ch*n mình, mặt cô đỏlên, ô một tiếng, hét rầm lên, đậpchai rượu kêu to: “Cái tên cầm thúnày! Lời này của anh là có ý gì?““Không có cầm thú nào kéokhóa váy cho cô!“ Sắc mặt củaTưởng Quang Long cứng rắn, nói vớicô: “Cút ra ngoài!”Lại Ngọc Lan lại nhìn TưởngQuang Long, tức giận la hét: “Anh vôlễ với tôi, muốn xong chuyện?”Tưởng Quang Long nhìn cô, tứcgiận nói: “Cô đi nhầm vào phòng củatôi, tôi còn chưa tính sổ với cô!”Anh nói xong, không còn tâmtình nữa liền nhấc âu phục của mình,Xoay người muốn đi ra khỏi phòng.“Này!!!“ Lại Ngọc Lan đứng ởbên bàn trà, nhìn về phía bóng lưngcủa anh, tức giận quát to một tiếng,lập tức nhảy xuống bàn trà, vọt tớitrước cửa phòng, tay nhấn khóa tâmmột cái, nhìn Tưởng Quang Long tứcgiận nói: “Anh không thể đi ra ngoài!Đừng nghĩ chiếm tiện nghỉ rồi muốnlập tức chuồn mất! Chị đây không đểcho anh ra khỏi cánh cửa này! Nếuanh dám đi ra ngoài, đừng trách tôikhông khách khí!”Tưởng Quang Long cúi xuống,khuôn mặt lộ ra vẻ lạnh lẽo đáng sợ,nhìn Lại Ngọc Lan đứng chắn ở cạnhcửa, hai mắt lóe lên cứng rắn, cườilạnh nói: “Có bản lãnh thì cô báocảnh sát bắt tôi, để cho cảnh sát tớibảo vệ lẽ phải cho cô!”Anh nói xong, rồi đột nhiên đẩyLại Ngọc Lan ra, mở cửa đi ra ngoài.“Ôi chao!“ Lại Ngọc Lan bịTưởng Quang Long dùng sức đầy, cảngười đập trên tường, cô tức giậnchỉ vào bóng lưng Tưởng QuangLong , vừa định cao giọng kêu to, lạithấy mấy người đàn ông áo đen ởcạnh cửa, vẻ mặt lạnh lẽo tàn nhẫnđang nhìn mình, giống như chờTưởng Quang Long xuống lầu, bọnhọ sẽ xông tới, lòng của cô chợtlạnh, đang lúc sợ hãi thì nghe đượcmáy điện thoại chuyên dụng báocảnh sát phía sau quầy bar truyềnđến giọng nói rất nghiêm túc của côcảnh sát: “Xin chào, đây là trung tâmbáo động!”Vừa rồi cô không cẩn thận đụngđầu phải chuông báo cảnh sát khẩncấp của quán bar!Con ngươi Lại Ngọc Lan sánglên, đột nhiên xé một mảng lớn áo sơmi trên bả vai, hô to: “Này! Tôi muốnbáo cảnh sát! Mới vừa rồi có ngườivô lễ với tôi…”Bước chân của Tưởng QuangLong đi tới bên thang lầu trong nháymắt dừng lại, đột nhiên quay đầu lại,ngạc nhiên nhìn thấy Lại Ngọc Lantay cầm điện thoại, hướng về phíatrung tâm báo động khàn giọng cốsức gào to: “Tôi còn nhìn thấy anh tacó m* t**, hút hàng trắng!“Xe cảnh sát rú còi dừng lại trướccửa quán bar! Hiệu suất làm việcthật nhanh chóng!Mấy viên cảnh sát từ trong xecảnh sát bước nhanh ra ngoài, vọtvào trong quán bar, giơ lên lệnhkhám xét, kêu to: “Một bên nam, mộtbên nữ! Đứng ngay ngắn cho tôi,chúng tôi nhận được tin báo nói nơinày có người bị xúc phạm! Còn nóicó người hút m* t** và bạch phiến!”Khách trong quán bar, mọingười cũng sững sờ chia ra đứng haibên quầy bar, thì thầm to nhỏ.Lúc này, Trương Cầm từ trongphòng nghỉ ngơi đi ra, ngây ngốcnhìn bầu không khí quán bar lúc nãycòn náo nhiệt mập mờ mê tình, bâygiờ đột nhiên mở đèn cường quang,chiếu rọi khắp cả đại sảnh, thậm chícô nhìn thấy có mấy viên cảnh sátbước nhanh đi lên lầu, trong lòng củacô chợt lạnh, liền hỏi đồng nghiệpbên cạnh: “Xảy ra chuyện gì?”Đồng nghiệp nhỏ giọng nói vớicô: “Lại Ngọc Lan báo cảnh sát, nóicó người vô lễ với cô ấy, còn nhìnthấy khách hút m* t** và bạchphiến!”Con ngươi Trương Cầm trừnglớn, hít vào một hơi lạnh, lập tứcngẩng đầu lên, thấy cảnh sát bướcnhanh vào một phòng VIP, cô độtnhiên có một loại dự cảm xấu, lahoảng lên: “Không phải là phòng VIPbạch kim chứ?”“Hình như là thế…” Đồngnghiệp thở dài nói.Vẻ mặt của Trương Cầm chìmxuống, bất đắc dĩ khóc nói: “Lần nàylà bị người sờ mông hay kéo bàn taynhỏ bé hả? Có vặn gãy đầu ngón taycủa người ta hay không?”Đồng nghiệp nghe xong vẻ mặtcũng bất đắc dĩ không nói, ôm khayngẩng đầu nhìn…“Ra ngoài!” Mấy viên cảnh sátđi tới cửa phòng, liếc nhìn vào trong,nói to!Rốt cuộc Lại Ngọc Lan có chúttỉnh táo, ngượng ngùng đi ra khỏiphòng, hai bím tóc đã bị kéo bung,rối loạn giống như một bà điên, quảQlm:› oan gia) “” — Chương 3 Trùng hợpthật đôi môi sưng đỏ, thậm chí bịrướm máu, tay áo sơ mi trắng phíabên trái đã bị xé một mảng lớn, lộ rada thịt trắng nõn, trong ngực ôm tâytrang đoạt lấy được từ chỗ TưởngQuang Long, không biết che cái gì.Trương Cầm nhìn thấy bộ dángđáng chết của Lại Ngọc Lan, liền hậnnghiến răng nghiến lợi nói: “Thật làkhông ngày nào để cho người ta yên ôn!”“Tưởng tiên sinh… Mời…“.Quảnlý quán bar hoảng sợ đến sắc mặttrắng bệch, khom người từng bướctừng bước thối lui khỏi cửa phòng,chờ đợi.Lầu dưới, khách nghe quản lýgọi mời Tưởng Tiên Sinh, vẻ mặt kinhngạc, không thể tin ngẩng đầu nhìnvề phía cánh cửa phòng, nhỏ giọngnói: “Không thể nào đâu?”Trương Cầm và đồng nghiệpcũng khiếp sợ ngẩng đầu nhìn.Tưởng Quang Long lại thật sự ởtrong từng trận ánh mắt kỳ dị, mặtlạnh, mặc áo sơ mi trắng, quần tâyđen, hiên ngang đi ra khỏi phòng,liếc mắt nhìn Lại Ngọc Lan.Vẻ mặt Lại Ngọc Lan khiêu khíchnhìn Tưởng Quang Long, không sợ!Tưởng Quang Long nhìn bộdáng của cô, chậm rãi gật đầu mộtcái, vẫn phong độ tao nhã đi xuốngcầu thang, ba viên cảnh sát đi theophía sau! Tất cả vệ sĩ và ba ngườithư ký cũng đứng ở dưới lầu, căngthằng bảo vệ!“Hai người theo tôi về cục cảnhsát một chuyến, lấy khẩu cung!”Cảnh sát nói xong, liền dẫn hai ngườibọn họ đi ra ngoài, giống như minhtỉnh đi bộ trên đại lộ.“Tưởng tiên sinh…” Thư ký lậptức tiến lên phía trước nói: “Chúngtôi đã báo cho luật sư, trực tiếp đi tớicục cảnh sát rồi.”“Không cần” dường như TưởngQuang Long đã dự tính đi ra ngoài,Lại Ngọc Lan cũng nhanh chóng ômchai rượu đỏ giấu trong tây trangcủa Tưởng Quang Long, muốn rakhỏi quán bar, nhưng nhìn thấy mấyngười đàn ông áo đen theo dõi mình,đang đứng ở chỗ tối, nghi ngờ nhìnmình chằm chằm, hai mắt của côchợt lóe lên, bước nhanh ra khỏiquán bar, nhìn thấy chiếc xe cảnhsát bắt phạm nhân, đi thằng ra cửasau, cô giống như một trận gió thổiqua bên cạnh tất cả mọi người, nhảylên xe!Tưởng Quang Long và cảnh sátcùng nhau dừng bước nhìn cô!Lại Ngọc Lan giống như khôngbiết mình ngồi nhầm xe, còn ho khanmột tiếng, ôm chặt chai rượu đỏ, hítmũi một cái, l**m l**m đôi môi bị cắnsưng!Viên cảnh sát bất đắc dĩ đi tớibên xe, nhìn thấy Lại Ngọc Lan rúcvào trong một góc tối giống nhưphạm nhân, anh ta buồn cười nói:“Cô gái! Xe này dành cho phạmnhân, không phải để cho cô ngồi,chiếc xe ở phía sau… mới dành chongười báo cảnh sát ngồi!”“Tôi ngồi cùng với anh ta!” LạiNgọc Lan biết Tưởng Quang Long làmột người có tiếng tăm, đi theo phíaSau anh ta nhất định không sai!Cảnh sát vừa nghe xong, cóchút kỳ quái xoay đầu lại nhìn TưởngQuang Long.Đến lúc này, Tưởng Quang Longvẫn bình tĩnh, giống như không cóviệc gì xảy ra, vô cùng phong độ tựnhiên lên xe cảnh sát, ngồi đối diệnLại Ngọc Lan, hai mắt lạnh lùng nhìn cô.“Nhìn cái gì vậy? Chưa từngthấy mỹ nữ à?” Lại Ngọc Lan lập tứcnhẹ vén mấy sợi tóc xốc xếch trêntrán mình, quay đầu đi, cố ý nhìnphong cảnh xinh đẹp phía ngoài xe!Thật ra trái tim đang nhảy phanhphanh!Tưởng Quang Long lạnh lùngđột nhiên cười một tiếng, bình tĩnhôm vai ngồi yên nhắm hai mắt!Cửa phịch một tiếng, đóng lạichặt kín!Xe cảnh sát hú còi rời khỏi quán bar!Mấy tên đàn ông áo đen đứngmột góc quan sát tình hình, khôngdám hành động bừa bãi, nhưng xoayngười, nhỏ giọng nói: “Tạm ngừnghành động, chúng ta ở chỗ này chờđợi! Chú ý cô gái mới vừa rồi vộivàng chạy ra! Tôi thấy trong tay cô taôm cái hộp! Chắc chắn là có liêncan.”te oan gia} Chương 3 Trùng hợp“Dạ!” Mấy đàn ông vừa nghexong liền im lặng suy tính.