“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào…
Chương 1864
Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 1864 Tân Trạm đếm sương sương, những ác ma chuyển động xung quanh này tụ tập thành một nhóm, nhìn số lượng cũng tới mấy trăm. Mỗi con đều có tu vi không dưới phân thần cảnh ngũ phẩm, thậm chí còn cao hơn. “Kiếm là vua của các loại thần binh, trong đó linh khí dày đặc nhất sẽ sinh ra ác ma không chỉ mạnh mẽ mà còn thu hút lẫn nhau” Tân Trạm âm thầm suy tư, nếu như đối tượng gửi thân trong mấy trăm ác ma này đều là kiếm tiên, vậy có thể xem như anh nhặt được món hời lớn rồi. Cho dù cảm thấy khí tức của những ác ma này không sai, nhưng vẫn muốn chứng thực lại. Tân Trạm chuẩn bị sẵn sàng, toàn thân tỏa ra linh khí rồi đột nhiên bay ra. Những ác ma kia bị hấp dẫn bởi quả cầu ánh sáng do thuyền tiên phóng ra, năng lực nhận biết tự thân cực kém, chỉ có chờ tu sĩ bay đến gần hoặc là lúc chủ động ra tay đối phó mới phát hiện và tiến hành công kích. Mà Tần Trạm đạp trên Du Long Quyết, nháy mắt đã đi vào đến xung quanh cơn lốc này, thi triển càn khôn di chuyển quyết, lập tức đi đến sau lưng một ác ma, kiếm Thanh Đồng tỏa ra ánh sáng lạnh, chớp mắt đã chém ác ma này thanh hai đoạn. “Grào!” Mà cùng lúc đó, mấy trăm ác ma xung quanh cũng lập tức phát hiện Tân Trạm, bọn chúng phát ra tiếng kêu, chen chúc bay về phía Tân Trạm. “Không sai, quả nhiên là do kiếm tiên biến thành” Một chiêu chém chết ác ma, Tân Trạm bắt được ác ma do kiếm tiên hóa thành này, trong lòng có hơi phấn chấn. Sau đó anh liên tục sử dụng càn khôn di chuyển, lắc lư mấy cái rồi biến mất khỏi tâm mắt của những ác ma đang giận dữ này. “Phù…” Cách đó một cây số, Tân Trạm dừng chân, thở hắt ra. Thầm than một tiếng ‘nguy hiểm quá”. Không ngờ những ác ma kiếm tiên này lại mạnh như thế, anh di chuyển một phát bảy lần mới hoàn toàn thoát khỏi đối phương. “Đánh như vậy không ổn” Tân Trạm nuốt linh đan để bổ sung thể lực, suy nghĩ trong lòng. Tuy rằng đánh lén an toàn nhưng g**t ch*t một ác ma phải thi triển bảy tám lần càn khôn di chuyển, thực sự tiêu hao quá lớn. Cho dù bây giờ tu vi của anh đã tăng lên nhưng đối diện với ác ma có tốc độ cực nhanh, nếu cần càn khôn di chuyển ở khoảng cách xa hơn, tính ra chút tu vi mà anh bỏ ra thêm vốn không thể chống đỡ được mấy lần. Tiêu hao hết sạch linh khí trong cơ thể để đối thanh kiếm tiên? Năm sáu Hiển nhiên Tân Trạm không muốn lãng phí như vậy. “Phải nghĩ một cách hay mới được, tốt nhất là tiêu diệt hết cả thảy mấy trăm thanh kiếm tiên ác ma này luôn” Tân Thành l**m khóe môi. Cùng lúc đó, ở phía trên thuyền tiên, nơi cách quả cầu ánh sáng mấy cây số. Diệp Phong dẫn theo tùy tùng bay ngang qua bên trên. Đột nhiên anh ta nhướng mày, thân hình ngừng lại. “Trần Đốc chết rồi” Anh ta nhìn xuống phía dưới, có điều sương đen dày đặc như biển, che lấp tâm nhìn của thần thức nên không nhìn thấy bất kỳ manh mối nào”
Chương 1864
Tân Trạm đếm sương sương, những ác ma chuyển động xung quanh này tụ tập thành một nhóm, nhìn số lượng cũng tới mấy trăm.
Mỗi con đều có tu vi không dưới phân thần cảnh ngũ phẩm, thậm chí còn cao hơn.
“Kiếm là vua của các loại thần binh, trong đó linh khí dày đặc nhất sẽ sinh ra ác ma không chỉ mạnh mẽ mà còn thu hút lẫn nhau”
Tân Trạm âm thầm suy tư, nếu như đối tượng gửi thân trong mấy trăm ác ma này đều là kiếm tiên, vậy có thể xem như anh nhặt được món hời lớn rồi.
Cho dù cảm thấy khí tức của những ác ma này không sai, nhưng vẫn muốn chứng thực lại.
Tân Trạm chuẩn bị sẵn sàng, toàn thân tỏa ra linh khí rồi đột nhiên bay ra.
Những ác ma kia bị hấp dẫn bởi quả cầu ánh sáng do thuyền tiên phóng ra, năng lực nhận biết tự thân cực kém, chỉ có chờ tu sĩ bay đến gần hoặc là lúc chủ động ra tay đối phó mới phát hiện và tiến hành công kích.
Mà Tần Trạm đạp trên Du Long Quyết, nháy mắt đã đi vào đến xung quanh cơn lốc này, thi triển càn khôn di chuyển quyết, lập tức đi đến sau lưng một ác ma, kiếm Thanh Đồng tỏa ra ánh sáng lạnh, chớp mắt đã chém ác ma này thanh hai đoạn.
“Grào!”
Mà cùng lúc đó, mấy trăm ác ma xung quanh cũng lập tức phát hiện Tân Trạm, bọn chúng phát ra tiếng kêu, chen chúc bay về phía Tân Trạm.
“Không sai, quả nhiên là do kiếm tiên biến thành”
Một chiêu chém chết ác ma, Tân Trạm bắt được ác ma do kiếm tiên hóa thành này, trong lòng có hơi phấn chấn.
Sau đó anh liên tục sử dụng càn khôn di chuyển, lắc lư mấy cái rồi biến mất khỏi tâm mắt của những ác ma đang giận dữ này.
“Phù…”
Cách đó một cây số, Tân Trạm dừng chân, thở hắt ra.
Thầm than một tiếng ‘nguy hiểm quá”.
Không ngờ những ác ma kiếm tiên này lại mạnh như thế, anh di chuyển một phát bảy lần mới hoàn toàn thoát khỏi đối phương.
“Đánh như vậy không ổn”
Tân Trạm nuốt linh đan để bổ sung thể lực, suy nghĩ trong lòng.
Tuy rằng đánh lén an toàn nhưng g**t ch*t một ác ma phải thi triển bảy tám lần càn khôn di chuyển, thực sự tiêu hao quá lớn.
Cho dù bây giờ tu vi của anh đã tăng lên nhưng đối diện với ác ma có tốc độ cực nhanh, nếu cần càn khôn di chuyển ở khoảng cách xa hơn, tính ra chút tu vi mà anh bỏ ra thêm vốn không thể chống đỡ được mấy lần.
Tiêu hao hết sạch linh khí trong cơ thể để đối thanh kiếm tiên?
Năm sáu Hiển nhiên Tân Trạm không muốn lãng phí như vậy.
“Phải nghĩ một cách hay mới được, tốt nhất là tiêu diệt hết cả thảy mấy trăm thanh kiếm tiên ác ma này luôn” Tân Thành l**m khóe môi.
Cùng lúc đó, ở phía trên thuyền tiên, nơi cách quả cầu ánh sáng mấy cây số.
Diệp Phong dẫn theo tùy tùng bay ngang qua bên trên.
Đột nhiên anh ta nhướng mày, thân hình ngừng lại.
“Trần Đốc chết rồi”
Anh ta nhìn xuống phía dưới, có điều sương đen dày đặc như biển, che lấp tâm nhìn của thần thức nên không nhìn thấy bất kỳ manh mối nào”
Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 1864 Tân Trạm đếm sương sương, những ác ma chuyển động xung quanh này tụ tập thành một nhóm, nhìn số lượng cũng tới mấy trăm. Mỗi con đều có tu vi không dưới phân thần cảnh ngũ phẩm, thậm chí còn cao hơn. “Kiếm là vua của các loại thần binh, trong đó linh khí dày đặc nhất sẽ sinh ra ác ma không chỉ mạnh mẽ mà còn thu hút lẫn nhau” Tân Trạm âm thầm suy tư, nếu như đối tượng gửi thân trong mấy trăm ác ma này đều là kiếm tiên, vậy có thể xem như anh nhặt được món hời lớn rồi. Cho dù cảm thấy khí tức của những ác ma này không sai, nhưng vẫn muốn chứng thực lại. Tân Trạm chuẩn bị sẵn sàng, toàn thân tỏa ra linh khí rồi đột nhiên bay ra. Những ác ma kia bị hấp dẫn bởi quả cầu ánh sáng do thuyền tiên phóng ra, năng lực nhận biết tự thân cực kém, chỉ có chờ tu sĩ bay đến gần hoặc là lúc chủ động ra tay đối phó mới phát hiện và tiến hành công kích. Mà Tần Trạm đạp trên Du Long Quyết, nháy mắt đã đi vào đến xung quanh cơn lốc này, thi triển càn khôn di chuyển quyết, lập tức đi đến sau lưng một ác ma, kiếm Thanh Đồng tỏa ra ánh sáng lạnh, chớp mắt đã chém ác ma này thanh hai đoạn. “Grào!” Mà cùng lúc đó, mấy trăm ác ma xung quanh cũng lập tức phát hiện Tân Trạm, bọn chúng phát ra tiếng kêu, chen chúc bay về phía Tân Trạm. “Không sai, quả nhiên là do kiếm tiên biến thành” Một chiêu chém chết ác ma, Tân Trạm bắt được ác ma do kiếm tiên hóa thành này, trong lòng có hơi phấn chấn. Sau đó anh liên tục sử dụng càn khôn di chuyển, lắc lư mấy cái rồi biến mất khỏi tâm mắt của những ác ma đang giận dữ này. “Phù…” Cách đó một cây số, Tân Trạm dừng chân, thở hắt ra. Thầm than một tiếng ‘nguy hiểm quá”. Không ngờ những ác ma kiếm tiên này lại mạnh như thế, anh di chuyển một phát bảy lần mới hoàn toàn thoát khỏi đối phương. “Đánh như vậy không ổn” Tân Trạm nuốt linh đan để bổ sung thể lực, suy nghĩ trong lòng. Tuy rằng đánh lén an toàn nhưng g**t ch*t một ác ma phải thi triển bảy tám lần càn khôn di chuyển, thực sự tiêu hao quá lớn. Cho dù bây giờ tu vi của anh đã tăng lên nhưng đối diện với ác ma có tốc độ cực nhanh, nếu cần càn khôn di chuyển ở khoảng cách xa hơn, tính ra chút tu vi mà anh bỏ ra thêm vốn không thể chống đỡ được mấy lần. Tiêu hao hết sạch linh khí trong cơ thể để đối thanh kiếm tiên? Năm sáu Hiển nhiên Tân Trạm không muốn lãng phí như vậy. “Phải nghĩ một cách hay mới được, tốt nhất là tiêu diệt hết cả thảy mấy trăm thanh kiếm tiên ác ma này luôn” Tân Thành l**m khóe môi. Cùng lúc đó, ở phía trên thuyền tiên, nơi cách quả cầu ánh sáng mấy cây số. Diệp Phong dẫn theo tùy tùng bay ngang qua bên trên. Đột nhiên anh ta nhướng mày, thân hình ngừng lại. “Trần Đốc chết rồi” Anh ta nhìn xuống phía dưới, có điều sương đen dày đặc như biển, che lấp tâm nhìn của thần thức nên không nhìn thấy bất kỳ manh mối nào”