Tác giả:

“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào…

Chương 1865

Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 1865 “Tân Trạm kia chẳng qua chỉ mới phân thần cảnh ngũ phẩm, thế mà có thể g**t ch*t Trần Đốc phân thần cảnh cửu phẩm. Cậu chủ, có cần tôi… Một ông lão bên cạnh Diệp Phong cũng có chút kinh ngạc, lúc này không nhịn được mà lên tiếng. “Không cần, một con kiến hôi mà thôi, cơ hội để giết anh †a rất nhiều, ông cứ ở bên cạnh tôi, giúp tôi tìm kiếm nơi phát ra khí tức kia thì hơn” Diệp Phong lập tức lắc đầu từ chối, anh ta cau mày nói: “Tôi có cảm giác sau khi chúng ta bay lên, khí tức đó cách tôi càng gần. Đây là trực giác huyết mạch liên kết, nói không chừng ở trên đó thật sự có thứ gì đó đang kêu gọi tôi.” “Nhà họ Diệp chúng ta có lịch sử lâu đời, là gia tộc cổ kế thừa từ thời thượng cổ, nói không chừng bảo vật kia có liên quan đến bảo vật của tổ tiên nhà họ Diệp chúng ta, nếu như cậu chủ có thể lấy về chắc chắn sẽ lập công lớn”’ Ông lão gật đầu nói. “Nếu là như vậy thì không gì tốt hơn” Diệp Phong cũng cười nói: “Nghe nói trong nhà có con em đích tôn gì đó trở về rồi, hừ, mặc kệ là ai trở về, người thừa kế gia chủ đời tiếp theo chắc chắn phải là Diệp Phong tôi.” “Sau khi tôi lấy được bảo vật của tổ tiên thì chính là người thừa kế do tổ tiên nhận định. Đến lúc đó danh chính ngôn thuận mà kế thừa vị trí gia chủ, mấy người cũng có thể hưởng vinh hoa phú quý cùng tôi, ai cũng nắm quyền một phương.” Diệp Phong nói với mấy người kia. Mấy người kia cũng hai mắt tỏa sáng, liên tục nói phải. “Bị” Tuy rằng đến gần khu vực quả cầu ánh sáng nguy hiểm vô cùng nhưng bọn người Diệp Phong không e sợ chút nào, đi theo sự liên hệ với khí tức kia, không ngừng bay lên phía trên. Bên trong sương đen ở phía trên bọn người Diệp Phong mấy cây số. “Mấy tên này điên rồi, lại dám chạy đến bên này. Bọn họ nghĩ rằng hợp thể cảnh kỳ đầu cũng có thể đối phó với những ác ma kia?” Áo cà sa của Tuệ Khả phồng lên, đang dốc sức giao đấu với mấy con ác ma to lớn dữ tợn. Vùng hư không này không ngừng lắc lư, xé thành vô số khe hở rồi lại khép kín, khí mạnh cuồng bạo cũng tỏa ra xung quanh. Với thực lực của Tuệ Khả, đối với phó những ác ma cao cấp ở nơi đầy quỷ quái như vậy, cũng không thể một trận mà thắng. Mà cảm nhận được phía dưới lại có một số người tới gần, Tuệ Khả lập tức nhướng mày “Thằng nhóc Tân Trạm đó, cũng sẽ không to gan thế chứ? Chắc không đâu, tên nhóc đó rất thận trọng, tôi vẫn phải mau chóng giải quyết sự phiền toái này thôi” Tuệ Khả cũng có chút bất đắc dĩ, chính mình đã quá xem nhẹ thực lực của ác ma mạnh mẽ đó, một hơi chọc tới sáu con, bây giờ bị ác ma hãm chân lại, cũng không để ý được quá nhiều rồi. Nhưng trên người Tân Trạm có dấu giữ mạng do mình để lại, chỉ cần cái dấu đó không có động tĩnh gì, hẳn là không có vấn đề lớn. Đương nhiên, Tuệ Khả nằm mơ cũng không ngờ tới. Tuy Tân Trạm không có bay lên tận trời, nhưng lại làm ra chuyện giống như cực kì to gan. Một hơi ứng phó với mấy trăm ác ma cảnh thần khó phân, trong đó ở vị trí trung tâm, càng là mười mấy đỉnh phong cảnh thần khó phân, cảnh này khiến Tuệ Khả vừa nhìn cũng bị sợ tới sốc. “Tu vi không kém lắm” Ngồi xếp bằng ở khoảng cách xa lũ ác ma tiên kiếm kia hơn 500m, Tân Trạm không ngừng nuốt các tiên đan luyện hoá vào, bình phục hơi thở, tăng tu vi lên. Tần Thành vốn trong Thánh Cảnh, dựa vào linh dịch Thánh Tuyền mà tăng lên cảnh thần phó phân ngũ phẩm, nhưng bản thân cũng thông minh, trực tiếp thăng tới trình độ Đỉnh Phong ngũ phẩm. Như vậy về sau, Tân Trạm nếu có gặp phải nguy hiểm, tuỳ thời đều có thể đột phá. 

Chương 1865

 

“Tân Trạm kia chẳng qua chỉ mới phân thần cảnh ngũ phẩm, thế mà có thể g**t ch*t Trần Đốc phân thần cảnh cửu phẩm. Cậu chủ, có cần tôi…

 

Một ông lão bên cạnh Diệp Phong cũng có chút kinh ngạc, lúc này không nhịn được mà lên tiếng.

 

“Không cần, một con kiến hôi mà thôi, cơ hội để giết anh †a rất nhiều, ông cứ ở bên cạnh tôi, giúp tôi tìm kiếm nơi phát ra khí tức kia thì hơn”

 

Diệp Phong lập tức lắc đầu từ chối, anh ta cau mày nói: “Tôi có cảm giác sau khi chúng ta bay lên, khí tức đó cách tôi càng gần. Đây là trực giác huyết mạch liên kết, nói không chừng ở trên đó thật sự có thứ gì đó đang kêu gọi tôi.”

 

“Nhà họ Diệp chúng ta có lịch sử lâu đời, là gia tộc cổ kế thừa từ thời thượng cổ, nói không chừng bảo vật kia có liên quan đến bảo vật của tổ tiên nhà họ Diệp chúng ta, nếu như cậu chủ có thể lấy về chắc chắn sẽ lập công lớn”’ Ông lão gật đầu nói.

 

“Nếu là như vậy thì không gì tốt hơn”

 

Diệp Phong cũng cười nói: “Nghe nói trong nhà có con em đích tôn gì đó trở về rồi, hừ, mặc kệ là ai trở về, người thừa kế gia chủ đời tiếp theo chắc chắn phải là Diệp Phong tôi.”

 

“Sau khi tôi lấy được bảo vật của tổ tiên thì chính là người thừa kế do tổ tiên nhận định. Đến lúc đó danh chính ngôn thuận mà kế thừa vị trí gia chủ, mấy người cũng có thể hưởng vinh hoa phú quý cùng tôi, ai cũng nắm quyền một phương.”

 

Diệp Phong nói với mấy người kia.

 

Mấy người kia cũng hai mắt tỏa sáng, liên tục nói phải.

 

“Bị”

 

Tuy rằng đến gần khu vực quả cầu ánh sáng nguy hiểm vô cùng nhưng bọn người Diệp Phong không e sợ chút nào, đi theo sự liên hệ với khí tức kia, không ngừng bay lên phía trên.

 

Bên trong sương đen ở phía trên bọn người Diệp Phong mấy cây số.

 

“Mấy tên này điên rồi, lại dám chạy đến bên này. Bọn họ nghĩ rằng hợp thể cảnh kỳ đầu cũng có thể đối phó với những ác ma kia?”

 

Áo cà sa của Tuệ Khả phồng lên, đang dốc sức giao đấu với mấy con ác ma to lớn dữ tợn.

 

Vùng hư không này không ngừng lắc lư, xé thành vô số khe hở rồi lại khép kín, khí mạnh cuồng bạo cũng tỏa ra xung quanh.

 

Với thực lực của Tuệ Khả, đối với phó những ác ma cao cấp ở nơi đầy quỷ quái như vậy, cũng không thể một trận mà thắng.

 

Mà cảm nhận được phía dưới lại có một số người tới gần, Tuệ Khả lập tức nhướng mày

 

“Thằng nhóc Tân Trạm đó, cũng sẽ không to gan thế chứ?

 

Chắc không đâu, tên nhóc đó rất thận trọng, tôi vẫn phải mau chóng giải quyết sự phiền toái này thôi”

 

Tuệ Khả cũng có chút bất đắc dĩ, chính mình đã quá xem nhẹ thực lực của ác ma mạnh mẽ đó, một hơi chọc tới sáu con, bây giờ bị ác ma hãm chân lại, cũng không để ý được quá nhiều rồi.

 

Nhưng trên người Tân Trạm có dấu giữ mạng do mình để lại, chỉ cần cái dấu đó không có động tĩnh gì, hẳn là không có vấn đề lớn.

 

Đương nhiên, Tuệ Khả nằm mơ cũng không ngờ tới.

 

Tuy Tân Trạm không có bay lên tận trời, nhưng lại làm ra chuyện giống như cực kì to gan.

 

Một hơi ứng phó với mấy trăm ác ma cảnh thần khó phân, trong đó ở vị trí trung tâm, càng là mười mấy đỉnh phong cảnh thần khó phân, cảnh này khiến Tuệ Khả vừa nhìn cũng bị sợ tới sốc.

 

“Tu vi không kém lắm”

 

Ngồi xếp bằng ở khoảng cách xa lũ ác ma tiên kiếm kia hơn 500m, Tân Trạm không ngừng nuốt các tiên đan luyện hoá vào, bình phục hơi thở, tăng tu vi lên.

 

Tần Thành vốn trong Thánh Cảnh, dựa vào linh dịch Thánh Tuyền mà tăng lên cảnh thần phó phân ngũ phẩm, nhưng bản thân cũng thông minh, trực tiếp thăng tới trình độ Đỉnh Phong ngũ phẩm.

 

Như vậy về sau, Tân Trạm nếu có gặp phải nguy hiểm, tuỳ thời đều có thể đột phá.

 

Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 1865 “Tân Trạm kia chẳng qua chỉ mới phân thần cảnh ngũ phẩm, thế mà có thể g**t ch*t Trần Đốc phân thần cảnh cửu phẩm. Cậu chủ, có cần tôi… Một ông lão bên cạnh Diệp Phong cũng có chút kinh ngạc, lúc này không nhịn được mà lên tiếng. “Không cần, một con kiến hôi mà thôi, cơ hội để giết anh †a rất nhiều, ông cứ ở bên cạnh tôi, giúp tôi tìm kiếm nơi phát ra khí tức kia thì hơn” Diệp Phong lập tức lắc đầu từ chối, anh ta cau mày nói: “Tôi có cảm giác sau khi chúng ta bay lên, khí tức đó cách tôi càng gần. Đây là trực giác huyết mạch liên kết, nói không chừng ở trên đó thật sự có thứ gì đó đang kêu gọi tôi.” “Nhà họ Diệp chúng ta có lịch sử lâu đời, là gia tộc cổ kế thừa từ thời thượng cổ, nói không chừng bảo vật kia có liên quan đến bảo vật của tổ tiên nhà họ Diệp chúng ta, nếu như cậu chủ có thể lấy về chắc chắn sẽ lập công lớn”’ Ông lão gật đầu nói. “Nếu là như vậy thì không gì tốt hơn” Diệp Phong cũng cười nói: “Nghe nói trong nhà có con em đích tôn gì đó trở về rồi, hừ, mặc kệ là ai trở về, người thừa kế gia chủ đời tiếp theo chắc chắn phải là Diệp Phong tôi.” “Sau khi tôi lấy được bảo vật của tổ tiên thì chính là người thừa kế do tổ tiên nhận định. Đến lúc đó danh chính ngôn thuận mà kế thừa vị trí gia chủ, mấy người cũng có thể hưởng vinh hoa phú quý cùng tôi, ai cũng nắm quyền một phương.” Diệp Phong nói với mấy người kia. Mấy người kia cũng hai mắt tỏa sáng, liên tục nói phải. “Bị” Tuy rằng đến gần khu vực quả cầu ánh sáng nguy hiểm vô cùng nhưng bọn người Diệp Phong không e sợ chút nào, đi theo sự liên hệ với khí tức kia, không ngừng bay lên phía trên. Bên trong sương đen ở phía trên bọn người Diệp Phong mấy cây số. “Mấy tên này điên rồi, lại dám chạy đến bên này. Bọn họ nghĩ rằng hợp thể cảnh kỳ đầu cũng có thể đối phó với những ác ma kia?” Áo cà sa của Tuệ Khả phồng lên, đang dốc sức giao đấu với mấy con ác ma to lớn dữ tợn. Vùng hư không này không ngừng lắc lư, xé thành vô số khe hở rồi lại khép kín, khí mạnh cuồng bạo cũng tỏa ra xung quanh. Với thực lực của Tuệ Khả, đối với phó những ác ma cao cấp ở nơi đầy quỷ quái như vậy, cũng không thể một trận mà thắng. Mà cảm nhận được phía dưới lại có một số người tới gần, Tuệ Khả lập tức nhướng mày “Thằng nhóc Tân Trạm đó, cũng sẽ không to gan thế chứ? Chắc không đâu, tên nhóc đó rất thận trọng, tôi vẫn phải mau chóng giải quyết sự phiền toái này thôi” Tuệ Khả cũng có chút bất đắc dĩ, chính mình đã quá xem nhẹ thực lực của ác ma mạnh mẽ đó, một hơi chọc tới sáu con, bây giờ bị ác ma hãm chân lại, cũng không để ý được quá nhiều rồi. Nhưng trên người Tân Trạm có dấu giữ mạng do mình để lại, chỉ cần cái dấu đó không có động tĩnh gì, hẳn là không có vấn đề lớn. Đương nhiên, Tuệ Khả nằm mơ cũng không ngờ tới. Tuy Tân Trạm không có bay lên tận trời, nhưng lại làm ra chuyện giống như cực kì to gan. Một hơi ứng phó với mấy trăm ác ma cảnh thần khó phân, trong đó ở vị trí trung tâm, càng là mười mấy đỉnh phong cảnh thần khó phân, cảnh này khiến Tuệ Khả vừa nhìn cũng bị sợ tới sốc. “Tu vi không kém lắm” Ngồi xếp bằng ở khoảng cách xa lũ ác ma tiên kiếm kia hơn 500m, Tân Trạm không ngừng nuốt các tiên đan luyện hoá vào, bình phục hơi thở, tăng tu vi lên. Tần Thành vốn trong Thánh Cảnh, dựa vào linh dịch Thánh Tuyền mà tăng lên cảnh thần phó phân ngũ phẩm, nhưng bản thân cũng thông minh, trực tiếp thăng tới trình độ Đỉnh Phong ngũ phẩm. Như vậy về sau, Tân Trạm nếu có gặp phải nguy hiểm, tuỳ thời đều có thể đột phá. 

Chương 1865