“Trấn Ma tộc, cấu kết Ma Tộc, làm hại thương sinh! Tiên chỉ làm chứng, diệt sát cửu tộc!”Tiên uy cuồn cuộn bao phủ ngàn dặm không trung, tiên kiếm tỏa ra ánh vàng mờ ảo trải rộng một vùng trời đất.“Mả mẹ ngươi, chó má!”Một vị Thần Ma cao lớn, tóc đỏ tung bay, cả người đầy máu, duỗi ngón giữa chĩa thẳng lên trời.“Trấn Ma tộc ta, trấn giữ Ly Viêm ngàn vạn năm, thi cốt Thiên Ma đã giết chồng thành tháp! Bảo vệ muôn dân trăm họ giới này, chưa từng hối hận! Chỉ hận, lại tin cái đám Tiên tộc không bằng phân chó các ngươi!”Trong tiếng gào của nam tử tóc đỏ thẫm đẫm huyết khí, mạnh mẽ chấn rung thanh kiếm vàng, khiến nó lắc lư liên tục trong gió!“Oa!” Tiếng khóc non nớt của trẻ con chợt vang lên giữa trận kiếp nạn.“Cha, nương vừa sinh muội muội.” Một thiếu niên giống vị Thần Ma đó đến ba phần, ôm đứa bé đỏ hỏn bước tới.“Con gái.” Ánh mắt Thần ma tóc đỏ do dự: “Vậy gọi con bé là Trấn Ma. . . ”“Tên trời đánh khốn kiếp kia!” Phía sau, trên chiếc chiến xa đổ nát, một vị mỹ nữ trung niên với khuôn…
Chương 13: Thất Diệp Cốc Thu Đồ Đệ
Vạn Thú Triều HoàngTác giả: Vũ Phiến Hoạ ThuỷTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Tiên Hiệp“Trấn Ma tộc, cấu kết Ma Tộc, làm hại thương sinh! Tiên chỉ làm chứng, diệt sát cửu tộc!”Tiên uy cuồn cuộn bao phủ ngàn dặm không trung, tiên kiếm tỏa ra ánh vàng mờ ảo trải rộng một vùng trời đất.“Mả mẹ ngươi, chó má!”Một vị Thần Ma cao lớn, tóc đỏ tung bay, cả người đầy máu, duỗi ngón giữa chĩa thẳng lên trời.“Trấn Ma tộc ta, trấn giữ Ly Viêm ngàn vạn năm, thi cốt Thiên Ma đã giết chồng thành tháp! Bảo vệ muôn dân trăm họ giới này, chưa từng hối hận! Chỉ hận, lại tin cái đám Tiên tộc không bằng phân chó các ngươi!”Trong tiếng gào của nam tử tóc đỏ thẫm đẫm huyết khí, mạnh mẽ chấn rung thanh kiếm vàng, khiến nó lắc lư liên tục trong gió!“Oa!” Tiếng khóc non nớt của trẻ con chợt vang lên giữa trận kiếp nạn.“Cha, nương vừa sinh muội muội.” Một thiếu niên giống vị Thần Ma đó đến ba phần, ôm đứa bé đỏ hỏn bước tới.“Con gái.” Ánh mắt Thần ma tóc đỏ do dự: “Vậy gọi con bé là Trấn Ma. . . ”“Tên trời đánh khốn kiếp kia!” Phía sau, trên chiếc chiến xa đổ nát, một vị mỹ nữ trung niên với khuôn… “Má ơi, doạ bổn cô nương sợ chết khiếp!”“Cánh tay người nọ to như này, như này này! Vẫn may chúng ta trốn nhanh.”Chân Tiểu Tiểu kích động tới khoa tay múa chân, b* ng*c nhỏ kịch liệt phập phồng.“Còn là cái gì đệ tử họ Kê của Tà Long Tông! Tuy rằng nghe có vẻ rất lợi hại, nhưng sao đệ tử phải lấy họ Kê?”Một bên rối rắm về tên gà hay tên vịt, một bên Chân Tiểu Tiểu đưa Tiểu Chúc Chúc tới trước quán trọ “nấm”, từng bị Thang Khải chiếm đoạt mấy ngày.Nhìn nơi Chân Tiểu Tiểu sinh sống mười sáu năm, con ngươi hỗn độn của Tiểu Chúc Chúc, đột nhiên có một chút tìm tòi nghiên cứu.Trong mắt hắn, quán trọ này cũng không đơn giản chỉ là một nhà gỗ, mà nạm ngọc lưu li, lợp ngói vàng, hào quang vạn trượng!Đáng tiếc, chưa kịp nhớ tới cái gì, ánh sao trong mắt đã bỗng chốc biến mất, lại hóa thành sương mù dày đặc, mê man mờ mịt.Không hề chần chờ, Chân Tiểu Tiểu vẩy hết canh dẫn trùng còn sót trong nồi lên xà nhà.“Như vậy thì, trong thời gian ngắn sẽ không có người tới quấy rối.”Nhìn nóc nhà nhanh chóng bị sâu phủ kín, Chân Tiểu Tiểu vừa lòng gật gật đầu.Nàng không có ý định tiếp tục ở lại huyện Đông Hương, đầu tiên là kiêng kị Việt gia trên thành lớn gì đó phía sau Thang Khải trả thù, thứ hai cũng là muốn đi ra ngoài tìm tung tích của Chân nhị cha Chân Kỳ Sĩ.Trong khoảng thời gian nàng rời đi, đúng lúc để cho lũ sâu chuột trông coi nhà cửa.Nửa tháng sau, câu chuyện truyền kỳ về thiếu nữ tuổi xuân dùng một nồi canh phân lật đổ cường hào ác bá đã lan truyền khắp quán trà quán rượu ở làng trên xóm dưới, mà bản thân kẻ đầu sỏ lại dẫn theo một người quái dị cháy đen khắp người, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đi trên đường lớn huyện Tuyền Hoa.Thị trấn quả thực phồn hoa hơn thôn huyện.Nhìn từng hàng mái ngói rực rỡ, khí thế không hề thua kém với Thang gia, Chân Tiểu Tiểu dường như thấy viễn ảnh tốt đẹp, vô số đồng tiền từ trên trời rơi xuống.“Ha ha ha ha!”Cười ngoác miệng, Chân Tiểu Tiểu hăng hái kéo phẳng lá cờ lớn cột phía sau Tiểu Chúc Chúc!Lá cờ này thậm chí cao hơn dáng người thẳng tắp của tên ngốc một thước, mười sáu chữ to đỏ đậm bên trên đón gió bay phấp phới: “Truyền thừa trăm năm, bí tịch tổ tiên, xua trùng đuổi chuột, giá cả vừa phải!”Muốn kiếm lộ phí, phương pháp của Chân Tiểu Tiểu lại là lợi dụng canh dẫn trùng.Đáng tiếc, đã mang theo cái cờ chói mắt kia đi quảng cáo hơn nửa buổi sáng, tới lúc này hai người mới buồn bực phát hiện, toàn bộ huyện Tuyền Hoa vắng tanh!“Mọi người đi đâu hết?”Chân Tiểu Tiểu gãi đầu, nghĩ trăm lần không ra.Dưới tình huống không có khả năng khai trương làm ăn, Chân Tiểu Tiểu đành phải kéo Tiểu Chúc Chúc vẻ mặt mờ mịt đi thẳng vào trong núi non rừng rậm, lại bắt đầu một hành trình dài.Huyện Tuyền Hoa không được, phía trước còn có Trấn Bạch Khê, nghe nói dân cư càng nhiều, ông chủ càng hào phóng.Ôm ấp giấc mộng phát tài, lúc này Chân Tiểu Tiểu còn không biết, chẳng những dân chúng ở Huyện Tuyền Hoa mất tích tập thể, ngay cả Trấn Bạch Khê ngay sát, hay bến đò Lâm Phong cũng thế… Mười ngày trước, những gia đình có chút khá giả đều đã rời khỏi, dìu già dắt trẻ, tụ tập ở khu vực trung tâm dãy núi này.Bởi vì hôm nay, là ngày vui lớn, môn phái tu tiên Thất Diệp Cốc mở cửa thu đồ đệ!Thất Diệp Cốc chính là một môn phái nhỏ lệ thuộc Nhạc Hà tông, tuy rằng ở Đông Linh giới chỉ nằm ở tầng dưới, nhưng ở trong mắt dân chúng tầm thường, đã là nơi khó với tới.Cùng Liên Sơn phái, Bách Thảo Đường và Mai Hoa Bảo ở phụ cận được xưng Tứ tiểu tiên cảnh.Nơi này có thuật sư và đan giả có thể thay đổi tuổi thọ của phàm nhân, có tiên nhân áo trắng có thể ngự khí mà bay, có thể vào cốc học tập, thậm chí, so với thi cử làm quan càng khiến tâm tình người khác kích động hơn nhiều, dường như chỉ cần bước vào cánh cửa kia, từ nay về sau, sẽ bước lên con đường trường sinh.Cho nên, mỗi mười năm Thất Diệp Cốc cử hành một lần thu nhận đồ đệ, tuyệt đối là một sự kiện quan trọng.Ngoài những bá tánh ở trong khe suối quá hẻo lánh, không biết tin tức, thì dân chúng ở các huyện tiếp giáp đều tắm gội thay quần áo đến xem lễ._NL_Muốn tu tiên nha, Chân Tiểu Tiểu sẽ thuận lợi chứ? Cảm giác sắp có trận sạt lở kinh khủng, đất đá hung hăng cuốn về phía Thất Diệp Cốc …….
“Má ơi, doạ bổn cô nương sợ chết khiếp!”“Cánh tay người nọ to như này, như này này! Vẫn may chúng ta trốn nhanh.
”Chân Tiểu Tiểu kích động tới khoa tay múa chân, b* ng*c nhỏ kịch liệt phập phồng.
“Còn là cái gì đệ tử họ Kê của Tà Long Tông! Tuy rằng nghe có vẻ rất lợi hại, nhưng sao đệ tử phải lấy họ Kê?”Một bên rối rắm về tên gà hay tên vịt, một bên Chân Tiểu Tiểu đưa Tiểu Chúc Chúc tới trước quán trọ “nấm”, từng bị Thang Khải chiếm đoạt mấy ngày.
Nhìn nơi Chân Tiểu Tiểu sinh sống mười sáu năm, con ngươi hỗn độn của Tiểu Chúc Chúc, đột nhiên có một chút tìm tòi nghiên cứu.
Trong mắt hắn, quán trọ này cũng không đơn giản chỉ là một nhà gỗ, mà nạm ngọc lưu li, lợp ngói vàng, hào quang vạn trượng!Đáng tiếc, chưa kịp nhớ tới cái gì, ánh sao trong mắt đã bỗng chốc biến mất, lại hóa thành sương mù dày đặc, mê man mờ mịt.
Không hề chần chờ, Chân Tiểu Tiểu vẩy hết canh dẫn trùng còn sót trong nồi lên xà nhà.
“Như vậy thì, trong thời gian ngắn sẽ không có người tới quấy rối.
”Nhìn nóc nhà nhanh chóng bị sâu phủ kín, Chân Tiểu Tiểu vừa lòng gật gật đầu.
Nàng không có ý định tiếp tục ở lại huyện Đông Hương, đầu tiên là kiêng kị Việt gia trên thành lớn gì đó phía sau Thang Khải trả thù, thứ hai cũng là muốn đi ra ngoài tìm tung tích của Chân nhị cha Chân Kỳ Sĩ.
Trong khoảng thời gian nàng rời đi, đúng lúc để cho lũ sâu chuột trông coi nhà cửa.
Nửa tháng sau, câu chuyện truyền kỳ về thiếu nữ tuổi xuân dùng một nồi canh phân lật đổ cường hào ác bá đã lan truyền khắp quán trà quán rượu ở làng trên xóm dưới, mà bản thân kẻ đầu sỏ lại dẫn theo một người quái dị cháy đen khắp người, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đi trên đường lớn huyện Tuyền Hoa.
Thị trấn quả thực phồn hoa hơn thôn huyện.
Nhìn từng hàng mái ngói rực rỡ, khí thế không hề thua kém với Thang gia, Chân Tiểu Tiểu dường như thấy viễn ảnh tốt đẹp, vô số đồng tiền từ trên trời rơi xuống.
“Ha ha ha ha!”Cười ngoác miệng, Chân Tiểu Tiểu hăng hái kéo phẳng lá cờ lớn cột phía sau Tiểu Chúc Chúc!Lá cờ này thậm chí cao hơn dáng người thẳng tắp của tên ngốc một thước, mười sáu chữ to đỏ đậm bên trên đón gió bay phấp phới: “Truyền thừa trăm năm, bí tịch tổ tiên, xua trùng đuổi chuột, giá cả vừa phải!”Muốn kiếm lộ phí, phương pháp của Chân Tiểu Tiểu lại là lợi dụng canh dẫn trùng.
Đáng tiếc, đã mang theo cái cờ chói mắt kia đi quảng cáo hơn nửa buổi sáng, tới lúc này hai người mới buồn bực phát hiện, toàn bộ huyện Tuyền Hoa vắng tanh!“Mọi người đi đâu hết?”Chân Tiểu Tiểu gãi đầu, nghĩ trăm lần không ra.
Dưới tình huống không có khả năng khai trương làm ăn, Chân Tiểu Tiểu đành phải kéo Tiểu Chúc Chúc vẻ mặt mờ mịt đi thẳng vào trong núi non rừng rậm, lại bắt đầu một hành trình dài.
Huyện Tuyền Hoa không được, phía trước còn có Trấn Bạch Khê, nghe nói dân cư càng nhiều, ông chủ càng hào phóng.
Ôm ấp giấc mộng phát tài, lúc này Chân Tiểu Tiểu còn không biết, chẳng những dân chúng ở Huyện Tuyền Hoa mất tích tập thể, ngay cả Trấn Bạch Khê ngay sát, hay bến đò Lâm Phong cũng thế… Mười ngày trước, những gia đình có chút khá giả đều đã rời khỏi, dìu già dắt trẻ, tụ tập ở khu vực trung tâm dãy núi này.
Bởi vì hôm nay, là ngày vui lớn, môn phái tu tiên Thất Diệp Cốc mở cửa thu đồ đệ!Thất Diệp Cốc chính là một môn phái nhỏ lệ thuộc Nhạc Hà tông, tuy rằng ở Đông Linh giới chỉ nằm ở tầng dưới, nhưng ở trong mắt dân chúng tầm thường, đã là nơi khó với tới.
Cùng Liên Sơn phái, Bách Thảo Đường và Mai Hoa Bảo ở phụ cận được xưng Tứ tiểu tiên cảnh.
Nơi này có thuật sư và đan giả có thể thay đổi tuổi thọ của phàm nhân, có tiên nhân áo trắng có thể ngự khí mà bay, có thể vào cốc học tập, thậm chí, so với thi cử làm quan càng khiến tâm tình người khác kích động hơn nhiều, dường như chỉ cần bước vào cánh cửa kia, từ nay về sau, sẽ bước lên con đường trường sinh.
Cho nên, mỗi mười năm Thất Diệp Cốc cử hành một lần thu nhận đồ đệ, tuyệt đối là một sự kiện quan trọng.
Ngoài những bá tánh ở trong khe suối quá hẻo lánh, không biết tin tức, thì dân chúng ở các huyện tiếp giáp đều tắm gội thay quần áo đến xem lễ.
_NL_Muốn tu tiên nha, Chân Tiểu Tiểu sẽ thuận lợi chứ? Cảm giác sắp có trận sạt lở kinh khủng, đất đá hung hăng cuốn về phía Thất Diệp Cốc …….
Vạn Thú Triều HoàngTác giả: Vũ Phiến Hoạ ThuỷTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Tiên Hiệp“Trấn Ma tộc, cấu kết Ma Tộc, làm hại thương sinh! Tiên chỉ làm chứng, diệt sát cửu tộc!”Tiên uy cuồn cuộn bao phủ ngàn dặm không trung, tiên kiếm tỏa ra ánh vàng mờ ảo trải rộng một vùng trời đất.“Mả mẹ ngươi, chó má!”Một vị Thần Ma cao lớn, tóc đỏ tung bay, cả người đầy máu, duỗi ngón giữa chĩa thẳng lên trời.“Trấn Ma tộc ta, trấn giữ Ly Viêm ngàn vạn năm, thi cốt Thiên Ma đã giết chồng thành tháp! Bảo vệ muôn dân trăm họ giới này, chưa từng hối hận! Chỉ hận, lại tin cái đám Tiên tộc không bằng phân chó các ngươi!”Trong tiếng gào của nam tử tóc đỏ thẫm đẫm huyết khí, mạnh mẽ chấn rung thanh kiếm vàng, khiến nó lắc lư liên tục trong gió!“Oa!” Tiếng khóc non nớt của trẻ con chợt vang lên giữa trận kiếp nạn.“Cha, nương vừa sinh muội muội.” Một thiếu niên giống vị Thần Ma đó đến ba phần, ôm đứa bé đỏ hỏn bước tới.“Con gái.” Ánh mắt Thần ma tóc đỏ do dự: “Vậy gọi con bé là Trấn Ma. . . ”“Tên trời đánh khốn kiếp kia!” Phía sau, trên chiếc chiến xa đổ nát, một vị mỹ nữ trung niên với khuôn… “Má ơi, doạ bổn cô nương sợ chết khiếp!”“Cánh tay người nọ to như này, như này này! Vẫn may chúng ta trốn nhanh.”Chân Tiểu Tiểu kích động tới khoa tay múa chân, b* ng*c nhỏ kịch liệt phập phồng.“Còn là cái gì đệ tử họ Kê của Tà Long Tông! Tuy rằng nghe có vẻ rất lợi hại, nhưng sao đệ tử phải lấy họ Kê?”Một bên rối rắm về tên gà hay tên vịt, một bên Chân Tiểu Tiểu đưa Tiểu Chúc Chúc tới trước quán trọ “nấm”, từng bị Thang Khải chiếm đoạt mấy ngày.Nhìn nơi Chân Tiểu Tiểu sinh sống mười sáu năm, con ngươi hỗn độn của Tiểu Chúc Chúc, đột nhiên có một chút tìm tòi nghiên cứu.Trong mắt hắn, quán trọ này cũng không đơn giản chỉ là một nhà gỗ, mà nạm ngọc lưu li, lợp ngói vàng, hào quang vạn trượng!Đáng tiếc, chưa kịp nhớ tới cái gì, ánh sao trong mắt đã bỗng chốc biến mất, lại hóa thành sương mù dày đặc, mê man mờ mịt.Không hề chần chờ, Chân Tiểu Tiểu vẩy hết canh dẫn trùng còn sót trong nồi lên xà nhà.“Như vậy thì, trong thời gian ngắn sẽ không có người tới quấy rối.”Nhìn nóc nhà nhanh chóng bị sâu phủ kín, Chân Tiểu Tiểu vừa lòng gật gật đầu.Nàng không có ý định tiếp tục ở lại huyện Đông Hương, đầu tiên là kiêng kị Việt gia trên thành lớn gì đó phía sau Thang Khải trả thù, thứ hai cũng là muốn đi ra ngoài tìm tung tích của Chân nhị cha Chân Kỳ Sĩ.Trong khoảng thời gian nàng rời đi, đúng lúc để cho lũ sâu chuột trông coi nhà cửa.Nửa tháng sau, câu chuyện truyền kỳ về thiếu nữ tuổi xuân dùng một nồi canh phân lật đổ cường hào ác bá đã lan truyền khắp quán trà quán rượu ở làng trên xóm dưới, mà bản thân kẻ đầu sỏ lại dẫn theo một người quái dị cháy đen khắp người, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đi trên đường lớn huyện Tuyền Hoa.Thị trấn quả thực phồn hoa hơn thôn huyện.Nhìn từng hàng mái ngói rực rỡ, khí thế không hề thua kém với Thang gia, Chân Tiểu Tiểu dường như thấy viễn ảnh tốt đẹp, vô số đồng tiền từ trên trời rơi xuống.“Ha ha ha ha!”Cười ngoác miệng, Chân Tiểu Tiểu hăng hái kéo phẳng lá cờ lớn cột phía sau Tiểu Chúc Chúc!Lá cờ này thậm chí cao hơn dáng người thẳng tắp của tên ngốc một thước, mười sáu chữ to đỏ đậm bên trên đón gió bay phấp phới: “Truyền thừa trăm năm, bí tịch tổ tiên, xua trùng đuổi chuột, giá cả vừa phải!”Muốn kiếm lộ phí, phương pháp của Chân Tiểu Tiểu lại là lợi dụng canh dẫn trùng.Đáng tiếc, đã mang theo cái cờ chói mắt kia đi quảng cáo hơn nửa buổi sáng, tới lúc này hai người mới buồn bực phát hiện, toàn bộ huyện Tuyền Hoa vắng tanh!“Mọi người đi đâu hết?”Chân Tiểu Tiểu gãi đầu, nghĩ trăm lần không ra.Dưới tình huống không có khả năng khai trương làm ăn, Chân Tiểu Tiểu đành phải kéo Tiểu Chúc Chúc vẻ mặt mờ mịt đi thẳng vào trong núi non rừng rậm, lại bắt đầu một hành trình dài.Huyện Tuyền Hoa không được, phía trước còn có Trấn Bạch Khê, nghe nói dân cư càng nhiều, ông chủ càng hào phóng.Ôm ấp giấc mộng phát tài, lúc này Chân Tiểu Tiểu còn không biết, chẳng những dân chúng ở Huyện Tuyền Hoa mất tích tập thể, ngay cả Trấn Bạch Khê ngay sát, hay bến đò Lâm Phong cũng thế… Mười ngày trước, những gia đình có chút khá giả đều đã rời khỏi, dìu già dắt trẻ, tụ tập ở khu vực trung tâm dãy núi này.Bởi vì hôm nay, là ngày vui lớn, môn phái tu tiên Thất Diệp Cốc mở cửa thu đồ đệ!Thất Diệp Cốc chính là một môn phái nhỏ lệ thuộc Nhạc Hà tông, tuy rằng ở Đông Linh giới chỉ nằm ở tầng dưới, nhưng ở trong mắt dân chúng tầm thường, đã là nơi khó với tới.Cùng Liên Sơn phái, Bách Thảo Đường và Mai Hoa Bảo ở phụ cận được xưng Tứ tiểu tiên cảnh.Nơi này có thuật sư và đan giả có thể thay đổi tuổi thọ của phàm nhân, có tiên nhân áo trắng có thể ngự khí mà bay, có thể vào cốc học tập, thậm chí, so với thi cử làm quan càng khiến tâm tình người khác kích động hơn nhiều, dường như chỉ cần bước vào cánh cửa kia, từ nay về sau, sẽ bước lên con đường trường sinh.Cho nên, mỗi mười năm Thất Diệp Cốc cử hành một lần thu nhận đồ đệ, tuyệt đối là một sự kiện quan trọng.Ngoài những bá tánh ở trong khe suối quá hẻo lánh, không biết tin tức, thì dân chúng ở các huyện tiếp giáp đều tắm gội thay quần áo đến xem lễ._NL_Muốn tu tiên nha, Chân Tiểu Tiểu sẽ thuận lợi chứ? Cảm giác sắp có trận sạt lở kinh khủng, đất đá hung hăng cuốn về phía Thất Diệp Cốc …….