“Trấn Ma tộc, cấu kết Ma Tộc, làm hại thương sinh! Tiên chỉ làm chứng, diệt sát cửu tộc!”Tiên uy cuồn cuộn bao phủ ngàn dặm không trung, tiên kiếm tỏa ra ánh vàng mờ ảo trải rộng một vùng trời đất.“Mả mẹ ngươi, chó má!”Một vị Thần Ma cao lớn, tóc đỏ tung bay, cả người đầy máu, duỗi ngón giữa chĩa thẳng lên trời.“Trấn Ma tộc ta, trấn giữ Ly Viêm ngàn vạn năm, thi cốt Thiên Ma đã giết chồng thành tháp! Bảo vệ muôn dân trăm họ giới này, chưa từng hối hận! Chỉ hận, lại tin cái đám Tiên tộc không bằng phân chó các ngươi!”Trong tiếng gào của nam tử tóc đỏ thẫm đẫm huyết khí, mạnh mẽ chấn rung thanh kiếm vàng, khiến nó lắc lư liên tục trong gió!“Oa!” Tiếng khóc non nớt của trẻ con chợt vang lên giữa trận kiếp nạn.“Cha, nương vừa sinh muội muội.” Một thiếu niên giống vị Thần Ma đó đến ba phần, ôm đứa bé đỏ hỏn bước tới.“Con gái.” Ánh mắt Thần ma tóc đỏ do dự: “Vậy gọi con bé là Trấn Ma. . . ”“Tên trời đánh khốn kiếp kia!” Phía sau, trên chiếc chiến xa đổ nát, một vị mỹ nữ trung niên với khuôn…
Chương 54: Lão Phu Giết Các Ngươi
Vạn Thú Triều HoàngTác giả: Vũ Phiến Hoạ ThuỷTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Tiên Hiệp“Trấn Ma tộc, cấu kết Ma Tộc, làm hại thương sinh! Tiên chỉ làm chứng, diệt sát cửu tộc!”Tiên uy cuồn cuộn bao phủ ngàn dặm không trung, tiên kiếm tỏa ra ánh vàng mờ ảo trải rộng một vùng trời đất.“Mả mẹ ngươi, chó má!”Một vị Thần Ma cao lớn, tóc đỏ tung bay, cả người đầy máu, duỗi ngón giữa chĩa thẳng lên trời.“Trấn Ma tộc ta, trấn giữ Ly Viêm ngàn vạn năm, thi cốt Thiên Ma đã giết chồng thành tháp! Bảo vệ muôn dân trăm họ giới này, chưa từng hối hận! Chỉ hận, lại tin cái đám Tiên tộc không bằng phân chó các ngươi!”Trong tiếng gào của nam tử tóc đỏ thẫm đẫm huyết khí, mạnh mẽ chấn rung thanh kiếm vàng, khiến nó lắc lư liên tục trong gió!“Oa!” Tiếng khóc non nớt của trẻ con chợt vang lên giữa trận kiếp nạn.“Cha, nương vừa sinh muội muội.” Một thiếu niên giống vị Thần Ma đó đến ba phần, ôm đứa bé đỏ hỏn bước tới.“Con gái.” Ánh mắt Thần ma tóc đỏ do dự: “Vậy gọi con bé là Trấn Ma. . . ”“Tên trời đánh khốn kiếp kia!” Phía sau, trên chiếc chiến xa đổ nát, một vị mỹ nữ trung niên với khuôn… Đúng lúc này, Tương Khiêm kêu to một câu."Chu sư đệ, ngươi làm gì vậy?"Trong đám người, duy nhất Tương Khiêm nhìn thấy hành động bất thường của Tiểu Chúc Chúc, nhưng cũng chỉ đau lòng dược đỉnh bị tên ngốc xem thành món đồ chơi, chứ không biết mục đích của hắn là gì.Bị Tương Khiêm gọi tên, ánh mắt sắc bén của tên ngốc trong nháy mắt tán loạn.Linh quang trong đầu vụt tắt, hắn không còn nhớ mình muốn làm gì, nhưng rất nhanh chẳng ai để ý đến hắn nữa.Sau khi băng trên dược đỉnh tan biến, viên đan được kích phát dược tính, tựa như mãnh thú xổ lồng không thể khống chế, nhảy lên nhảy xuống ở trong lò.Răng rắc! Răng rắc!Lò đan vô cùng cứng rắn vậy mà lại phát ra từng tiếng giòn vang, giống như sẽ rạn nứt bất cứ lúc nào.Này này này!Chuyện gì thế?Tiểu Chúc Chúc cực kỳ kinh hãi.Cái thứ trong tay có chút đáng sợ nha, nó sắp nổ tung hả?! Cứu mạng nha a a! Ai tới cứu ta? Ơ sao không ai để ý ta? Quên đi, có nổ cũng không nổ chết mình, vậy để nó nổ tung trời đi, oa ha ha ha ha!Vung cổ tay, lò đan mang theo khí tức hủy diệt bay xa, lao tới không trung.Mọi người bị tiếng động lạ hấp dẫn, khi quay đầu lại xem xét, cái lò kh*ng b* kia đã bay đến tầng cao nhất của Dược Các, in xuống mặt đất một mảnh ánh sáng mộng ảo.Không rảnh nghe Cao Bất Ly lải nhải, phát hiện một màn này khóe mắt Hoàng Dược lão sắp toét ra!"Nghiệt đồ, ngươi dám! Hoán Sinh Đan của lão phu ở tầng cao nhất Dược Các nha a a!"Hoán Sinh Đan vốn mẫn cảm, chẳng những yêu cầu cực cao đối với sự biến hóa của nhiệt độ, còn không thể nhiễm phải hơi thở hỗn tạp của đan dược khác.Nếu dược đỉnh nổ mạnh giữa không trung, chắc chắn sẽ ảnh hưởng lớn đến phẩm chất đan dược, khó có thể khắc phục.Nhưng rất nhanh Hoàng Dược lão đã không cần lo lắng về vấn đề khắc phục nữa.Bởi vì sau tiếng ầm vang thật lớn, dược đỉnh bị tên ngốc vung lên trực tiếp nổ bay tầng cao nhất của Dược Các thành một đống tro bụi, tước sạch một tầng.Cả phòng luyện đan cũng biến mất hoàn toàn, càng không cần nói tới Hoán Sinh Đan gì đó đã hoàn thành lần biến nhiệt thứ hai.Bỗng dưng thiếu vật che chắn, các đệ tử chỉ cảm thấy mưa lớn hôm nay đập trên đầu vai thật nặng nề."Không...Không cần cảm tạ ta cho...cho ngươi Địa Hoàng Tinh...Vì...Vì Hoán Sinh Đan của lão phu, sớm hoàn thành...hoàn thành lần biến nhiệt thứ ba, vị trí trưởng lão khách...khách khanh năm nay của Nhạc Hà thượng tông...là...là của lão phu..."Cao đan sư trợn trừng mắt, hếch cằm, rõ ràng lời nói rất có lực sát thương, lại không nói lưu loát nổi.Nếu Hoàng Dược lão biết tin tức này ở thời điểm vừa đoạt được Địa Hoàng Tinh, nhất định sẽ khiến hắn vui quá hóa buồn, đạo tâm vỡ nát!Nhưng hiện tại, Hoàng Dược lão nào còn sức lực tính toán với Cao Bất Ly? Từng cọng râu xơ vàng của hắn dựng thẳng đứng, bị nghiệt đồ chọc tức đến mức không thở nổi!Không phải so đạo tâm với kẻ thù, mà là do phẫn nộ đến muốn giết người!"Chu Châu! Chân Tiểu Tiểu! Lão phu phải giết các ngươi, tế đan của ta, nha nha nha!"Nhanh chóng lao ra, vừa phun máu, Hoàng Dược lão vừa rút ra cây phất trần từ trong tay áo, trực tiếp quét qua đỉnh đầu hai người!Bị phất trần đập tới, hai người chắc chắn không có khả năng sống sót.Con chuột nhắt, ngươi dám tổn thương Tiểu Tiểu của ta? Bản tôn muốn ngươi không được luân hồi, lập tức tan thành tro bụi!Đôi mắt lạnh lẽo của Tử Hoàn phun lửa giận!Ý muốn bảo hộ mãnh liệt tựa hồ phá tung tầng tầng ký ức ngủ say, khiến linh hồn kiếp này của nàng đột nhiên từng bước từng bước tới gần những hình ảnh xa lạ!Tuy nhiên ngay khi nàng sắp bạo phát cơn giận, Đại trưởng lão Nguyên Phong đã hành động trước một bước!Một thanh kiếm bạc dài mảnh nhẹ nhàng ngăn cản sợi tơ của phất trần, trong nháy mắt triệt tiêu phần lớn lực lượng.Nhưng mà uy lực dư lại của pháp bảo vẫn ép Chân Tiểu Tiểu lui liên tục về phía sau, ngã ngồi trên mặt đất.Nguy hiểm thật!Chân Tiểu Tiểu lau mồ hôi trên cổ, khó có thể quên được khoảnh khắc mà cái chết gần kề trong gang tấc đó._NL_Cao Bất Ly cuối cùng đã nói ra, nghẹn vài ngày, nghẹn tiếp khéo nhanh chết...Chúc nhà ta tuy hơi ngốc nghếch, nhưng vẫn rất mạnh mẽ nha....
Đúng lúc này, Tương Khiêm kêu to một câu."Chu sư đệ, ngươi làm gì vậy?"Trong đám người, duy nhất Tương Khiêm nhìn thấy hành động bất thường của Tiểu Chúc Chúc, nhưng cũng chỉ đau lòng dược đỉnh bị tên ngốc xem thành món đồ chơi, chứ không biết mục đích của hắn là gì.Bị Tương Khiêm gọi tên, ánh mắt sắc bén của tên ngốc trong nháy mắt tán loạn.Linh quang trong đầu vụt tắt, hắn không còn nhớ mình muốn làm gì, nhưng rất nhanh chẳng ai để ý đến hắn nữa.Sau khi băng trên dược đỉnh tan biến, viên đan được kích phát dược tính, tựa như mãnh thú xổ lồng không thể khống chế, nhảy lên nhảy xuống ở trong lò.Răng rắc! Răng rắc!Lò đan vô cùng cứng rắn vậy mà lại phát ra từng tiếng giòn vang, giống như sẽ rạn nứt bất cứ lúc nào.Này này này!Chuyện gì thế?Tiểu Chúc Chúc cực kỳ kinh hãi.Cái thứ trong tay có chút đáng sợ nha, nó sắp nổ tung hả?! Cứu mạng nha a a! Ai tới cứu ta? Ơ sao không ai để ý ta? Quên đi, có nổ cũng không nổ chết mình, vậy để nó nổ tung trời đi, oa ha ha ha ha!Vung cổ tay, lò đan mang theo khí tức hủy diệt bay xa, lao tới không trung.
Mọi người bị tiếng động lạ hấp dẫn, khi quay đầu lại xem xét, cái lò kh*ng b* kia đã bay đến tầng cao nhất của Dược Các, in xuống mặt đất một mảnh ánh sáng mộng ảo.Không rảnh nghe Cao Bất Ly lải nhải, phát hiện một màn này khóe mắt Hoàng Dược lão sắp toét ra!"Nghiệt đồ, ngươi dám! Hoán Sinh Đan của lão phu ở tầng cao nhất Dược Các nha a a!"Hoán Sinh Đan vốn mẫn cảm, chẳng những yêu cầu cực cao đối với sự biến hóa của nhiệt độ, còn không thể nhiễm phải hơi thở hỗn tạp của đan dược khác.
Nếu dược đỉnh nổ mạnh giữa không trung, chắc chắn sẽ ảnh hưởng lớn đến phẩm chất đan dược, khó có thể khắc phục.Nhưng rất nhanh Hoàng Dược lão đã không cần lo lắng về vấn đề khắc phục nữa.Bởi vì sau tiếng ầm vang thật lớn, dược đỉnh bị tên ngốc vung lên trực tiếp nổ bay tầng cao nhất của Dược Các thành một đống tro bụi, tước sạch một tầng.Cả phòng luyện đan cũng biến mất hoàn toàn, càng không cần nói tới Hoán Sinh Đan gì đó đã hoàn thành lần biến nhiệt thứ hai.Bỗng dưng thiếu vật che chắn, các đệ tử chỉ cảm thấy mưa lớn hôm nay đập trên đầu vai thật nặng nề."Không.
.
.
Không cần cảm tạ ta cho.
.
.
cho ngươi Địa Hoàng Tinh.
.
.
Vì.
.
.
Vì Hoán Sinh Đan của lão phu, sớm hoàn thành.
.
.
hoàn thành lần biến nhiệt thứ ba, vị trí trưởng lão khách.
.
.
khách khanh năm nay của Nhạc Hà thượng tông.
.
.
là.
.
.
là của lão phu.
.
.
"Cao đan sư trợn trừng mắt, hếch cằm, rõ ràng lời nói rất có lực sát thương, lại không nói lưu loát nổi.Nếu Hoàng Dược lão biết tin tức này ở thời điểm vừa đoạt được Địa Hoàng Tinh, nhất định sẽ khiến hắn vui quá hóa buồn, đạo tâm vỡ nát!Nhưng hiện tại, Hoàng Dược lão nào còn sức lực tính toán với Cao Bất Ly? Từng cọng râu xơ vàng của hắn dựng thẳng đứng, bị nghiệt đồ chọc tức đến mức không thở nổi!Không phải so đạo tâm với kẻ thù, mà là do phẫn nộ đến muốn giết người!"Chu Châu! Chân Tiểu Tiểu! Lão phu phải giết các ngươi, tế đan của ta, nha nha nha!"Nhanh chóng lao ra, vừa phun máu, Hoàng Dược lão vừa rút ra cây phất trần từ trong tay áo, trực tiếp quét qua đỉnh đầu hai người!Bị phất trần đập tới, hai người chắc chắn không có khả năng sống sót.Con chuột nhắt, ngươi dám tổn thương Tiểu Tiểu của ta? Bản tôn muốn ngươi không được luân hồi, lập tức tan thành tro bụi!Đôi mắt lạnh lẽo của Tử Hoàn phun lửa giận!Ý muốn bảo hộ mãnh liệt tựa hồ phá tung tầng tầng ký ức ngủ say, khiến linh hồn kiếp này của nàng đột nhiên từng bước từng bước tới gần những hình ảnh xa lạ!Tuy nhiên ngay khi nàng sắp bạo phát cơn giận, Đại trưởng lão Nguyên Phong đã hành động trước một bước!Một thanh kiếm bạc dài mảnh nhẹ nhàng ngăn cản sợi tơ của phất trần, trong nháy mắt triệt tiêu phần lớn lực lượng.Nhưng mà uy lực dư lại của pháp bảo vẫn ép Chân Tiểu Tiểu lui liên tục về phía sau, ngã ngồi trên mặt đất.Nguy hiểm thật!Chân Tiểu Tiểu lau mồ hôi trên cổ, khó có thể quên được khoảnh khắc mà cái chết gần kề trong gang tấc đó._NL_Cao Bất Ly cuối cùng đã nói ra, nghẹn vài ngày, nghẹn tiếp khéo nhanh chết.
.
.Chúc nhà ta tuy hơi ngốc nghếch, nhưng vẫn rất mạnh mẽ nha.
.
..
Vạn Thú Triều HoàngTác giả: Vũ Phiến Hoạ ThuỷTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Tiên Hiệp“Trấn Ma tộc, cấu kết Ma Tộc, làm hại thương sinh! Tiên chỉ làm chứng, diệt sát cửu tộc!”Tiên uy cuồn cuộn bao phủ ngàn dặm không trung, tiên kiếm tỏa ra ánh vàng mờ ảo trải rộng một vùng trời đất.“Mả mẹ ngươi, chó má!”Một vị Thần Ma cao lớn, tóc đỏ tung bay, cả người đầy máu, duỗi ngón giữa chĩa thẳng lên trời.“Trấn Ma tộc ta, trấn giữ Ly Viêm ngàn vạn năm, thi cốt Thiên Ma đã giết chồng thành tháp! Bảo vệ muôn dân trăm họ giới này, chưa từng hối hận! Chỉ hận, lại tin cái đám Tiên tộc không bằng phân chó các ngươi!”Trong tiếng gào của nam tử tóc đỏ thẫm đẫm huyết khí, mạnh mẽ chấn rung thanh kiếm vàng, khiến nó lắc lư liên tục trong gió!“Oa!” Tiếng khóc non nớt của trẻ con chợt vang lên giữa trận kiếp nạn.“Cha, nương vừa sinh muội muội.” Một thiếu niên giống vị Thần Ma đó đến ba phần, ôm đứa bé đỏ hỏn bước tới.“Con gái.” Ánh mắt Thần ma tóc đỏ do dự: “Vậy gọi con bé là Trấn Ma. . . ”“Tên trời đánh khốn kiếp kia!” Phía sau, trên chiếc chiến xa đổ nát, một vị mỹ nữ trung niên với khuôn… Đúng lúc này, Tương Khiêm kêu to một câu."Chu sư đệ, ngươi làm gì vậy?"Trong đám người, duy nhất Tương Khiêm nhìn thấy hành động bất thường của Tiểu Chúc Chúc, nhưng cũng chỉ đau lòng dược đỉnh bị tên ngốc xem thành món đồ chơi, chứ không biết mục đích của hắn là gì.Bị Tương Khiêm gọi tên, ánh mắt sắc bén của tên ngốc trong nháy mắt tán loạn.Linh quang trong đầu vụt tắt, hắn không còn nhớ mình muốn làm gì, nhưng rất nhanh chẳng ai để ý đến hắn nữa.Sau khi băng trên dược đỉnh tan biến, viên đan được kích phát dược tính, tựa như mãnh thú xổ lồng không thể khống chế, nhảy lên nhảy xuống ở trong lò.Răng rắc! Răng rắc!Lò đan vô cùng cứng rắn vậy mà lại phát ra từng tiếng giòn vang, giống như sẽ rạn nứt bất cứ lúc nào.Này này này!Chuyện gì thế?Tiểu Chúc Chúc cực kỳ kinh hãi.Cái thứ trong tay có chút đáng sợ nha, nó sắp nổ tung hả?! Cứu mạng nha a a! Ai tới cứu ta? Ơ sao không ai để ý ta? Quên đi, có nổ cũng không nổ chết mình, vậy để nó nổ tung trời đi, oa ha ha ha ha!Vung cổ tay, lò đan mang theo khí tức hủy diệt bay xa, lao tới không trung.Mọi người bị tiếng động lạ hấp dẫn, khi quay đầu lại xem xét, cái lò kh*ng b* kia đã bay đến tầng cao nhất của Dược Các, in xuống mặt đất một mảnh ánh sáng mộng ảo.Không rảnh nghe Cao Bất Ly lải nhải, phát hiện một màn này khóe mắt Hoàng Dược lão sắp toét ra!"Nghiệt đồ, ngươi dám! Hoán Sinh Đan của lão phu ở tầng cao nhất Dược Các nha a a!"Hoán Sinh Đan vốn mẫn cảm, chẳng những yêu cầu cực cao đối với sự biến hóa của nhiệt độ, còn không thể nhiễm phải hơi thở hỗn tạp của đan dược khác.Nếu dược đỉnh nổ mạnh giữa không trung, chắc chắn sẽ ảnh hưởng lớn đến phẩm chất đan dược, khó có thể khắc phục.Nhưng rất nhanh Hoàng Dược lão đã không cần lo lắng về vấn đề khắc phục nữa.Bởi vì sau tiếng ầm vang thật lớn, dược đỉnh bị tên ngốc vung lên trực tiếp nổ bay tầng cao nhất của Dược Các thành một đống tro bụi, tước sạch một tầng.Cả phòng luyện đan cũng biến mất hoàn toàn, càng không cần nói tới Hoán Sinh Đan gì đó đã hoàn thành lần biến nhiệt thứ hai.Bỗng dưng thiếu vật che chắn, các đệ tử chỉ cảm thấy mưa lớn hôm nay đập trên đầu vai thật nặng nề."Không...Không cần cảm tạ ta cho...cho ngươi Địa Hoàng Tinh...Vì...Vì Hoán Sinh Đan của lão phu, sớm hoàn thành...hoàn thành lần biến nhiệt thứ ba, vị trí trưởng lão khách...khách khanh năm nay của Nhạc Hà thượng tông...là...là của lão phu..."Cao đan sư trợn trừng mắt, hếch cằm, rõ ràng lời nói rất có lực sát thương, lại không nói lưu loát nổi.Nếu Hoàng Dược lão biết tin tức này ở thời điểm vừa đoạt được Địa Hoàng Tinh, nhất định sẽ khiến hắn vui quá hóa buồn, đạo tâm vỡ nát!Nhưng hiện tại, Hoàng Dược lão nào còn sức lực tính toán với Cao Bất Ly? Từng cọng râu xơ vàng của hắn dựng thẳng đứng, bị nghiệt đồ chọc tức đến mức không thở nổi!Không phải so đạo tâm với kẻ thù, mà là do phẫn nộ đến muốn giết người!"Chu Châu! Chân Tiểu Tiểu! Lão phu phải giết các ngươi, tế đan của ta, nha nha nha!"Nhanh chóng lao ra, vừa phun máu, Hoàng Dược lão vừa rút ra cây phất trần từ trong tay áo, trực tiếp quét qua đỉnh đầu hai người!Bị phất trần đập tới, hai người chắc chắn không có khả năng sống sót.Con chuột nhắt, ngươi dám tổn thương Tiểu Tiểu của ta? Bản tôn muốn ngươi không được luân hồi, lập tức tan thành tro bụi!Đôi mắt lạnh lẽo của Tử Hoàn phun lửa giận!Ý muốn bảo hộ mãnh liệt tựa hồ phá tung tầng tầng ký ức ngủ say, khiến linh hồn kiếp này của nàng đột nhiên từng bước từng bước tới gần những hình ảnh xa lạ!Tuy nhiên ngay khi nàng sắp bạo phát cơn giận, Đại trưởng lão Nguyên Phong đã hành động trước một bước!Một thanh kiếm bạc dài mảnh nhẹ nhàng ngăn cản sợi tơ của phất trần, trong nháy mắt triệt tiêu phần lớn lực lượng.Nhưng mà uy lực dư lại của pháp bảo vẫn ép Chân Tiểu Tiểu lui liên tục về phía sau, ngã ngồi trên mặt đất.Nguy hiểm thật!Chân Tiểu Tiểu lau mồ hôi trên cổ, khó có thể quên được khoảnh khắc mà cái chết gần kề trong gang tấc đó._NL_Cao Bất Ly cuối cùng đã nói ra, nghẹn vài ngày, nghẹn tiếp khéo nhanh chết...Chúc nhà ta tuy hơi ngốc nghếch, nhưng vẫn rất mạnh mẽ nha....