Thành phố Nam Chiếu, Cố gia đại trạch. Giờ khắc này, toàn bộ trong sân giăng đèn kết hoa, xe khách đến trước cổng chính, kiểu nhân vật nổi tiếng trong xe sang, thấy người qua đường là tấm tắc chắt lưỡi. Mà cô dâu trong phòng, toàn thân Cố phu nhân đều đang phát run. Bà ta nhìn chiếc váy cưới nằm lặng lẽ trên chiếc giường lớn màu đỏ, đầu óc càng căng thẳng. Thời gian qua không bao lâu, quản gia từ bên ngoài bước nhanh đến, cúi đầu nói vào tai Cố phu nhân: “Phu nhân, đã tìm khắp nhà vẫn không thấy bóng dáng Đại tiểu thư!” Hai chân Cố phu nhân mền nhũn, thiếu chút nữa ngã nhào xuống đất. Bà ta run rẩy cánh môi, cả sắc mặt đều rất yếu ớt. “Con bé đi đâu rồi?” “Đại tiểu thư…” Quản gia khó khăn lắm mới há miệng ra nói: “Cô ấy đào hôn!” Ầm! Đây quả thật là sấm chớt giữa trời quang! Ngoài kia khách mời đã đến, mà nhân vật chính đã đào hôn! Cố phu nhân hai mắt nhắm nghiền, lòng ngực phát run lên: “Làm sao bây giờ! Làm sao bây giờ! Chúng ta làm sao ăn nói với Lục gia? Sẽ xảy ra chuyện, thực…
Chương 298
Tổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một ChútTác giả: Cố Hảo HảoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngThành phố Nam Chiếu, Cố gia đại trạch. Giờ khắc này, toàn bộ trong sân giăng đèn kết hoa, xe khách đến trước cổng chính, kiểu nhân vật nổi tiếng trong xe sang, thấy người qua đường là tấm tắc chắt lưỡi. Mà cô dâu trong phòng, toàn thân Cố phu nhân đều đang phát run. Bà ta nhìn chiếc váy cưới nằm lặng lẽ trên chiếc giường lớn màu đỏ, đầu óc càng căng thẳng. Thời gian qua không bao lâu, quản gia từ bên ngoài bước nhanh đến, cúi đầu nói vào tai Cố phu nhân: “Phu nhân, đã tìm khắp nhà vẫn không thấy bóng dáng Đại tiểu thư!” Hai chân Cố phu nhân mền nhũn, thiếu chút nữa ngã nhào xuống đất. Bà ta run rẩy cánh môi, cả sắc mặt đều rất yếu ớt. “Con bé đi đâu rồi?” “Đại tiểu thư…” Quản gia khó khăn lắm mới há miệng ra nói: “Cô ấy đào hôn!” Ầm! Đây quả thật là sấm chớt giữa trời quang! Ngoài kia khách mời đã đến, mà nhân vật chính đã đào hôn! Cố phu nhân hai mắt nhắm nghiền, lòng ngực phát run lên: “Làm sao bây giờ! Làm sao bây giờ! Chúng ta làm sao ăn nói với Lục gia? Sẽ xảy ra chuyện, thực… Chương 298: Lúc này, Cố Manh Manh đã đi tới rìa sân khấu, dưới ánh đèn rực rỡ, với một khuôn mặt mộc xinh đẹp, đôi mắt đen láy và trong sáng, cô giống như bầu trời đêm đầy ngàn vì Sao. “Tôi đi thế nào?” Cô hỏi đột ngột. Ở đây không ai dám lên tiếng, chỉ có Bella vỗ tay cười nói: “Không tệ, không tệ, tốt hơn tôi tưởng rất nhiều!” “Có thật không?” Cố Manh Manh rất vui. Bella hỏi: “Tôi nghe nói thời gian trước cô vẫn luôn học catwalk với giáo viên?” “Ừm, đúng thế!” Có Manh Manh gật đầu. Bella cười nói: “Rất có hiệu quả! Nào, xuống đây, chúng ta vào hậu trường.” “Oh… Có Manh Manh gật đầu. Cô cũng lớn mật, không chọn đi cầu thang mà trực tiếp nhảy xuống khỏi sân khấu. Bella thấy vậy thì hết hồn, vội nói: “Cô cẩn thận chút!” “Tôi không sao đâu!” Cố Manh Manh lắc đầu, cười tươi. Bella nhìn cô một cái, sau khi xác định không có chuyện gì thì mới dẫn mọi người vào phòng nghỉ sau hậu trường. Lúc này các người mẫu còn chưa tới, nghe nói trên đường bị kẹt xe. Vì vậy, mọi người chỉ có thể chờ đợi. Giữa chừng, Cố Manh Manh đi vệ sinh nhưng bất ngờ đụng phải ai đó. Nói ra cũng trùng hợp. Lúc đó cô vốn đang nhìn xuống điện thoại, không ngờ người kia cũng đang nhìn xuống điện thoại, vì vậy hai người họ mới va vào nhau. “Áp Cố Manh Manh hét lên một tiếng, điện thoại trực tiếp rơi xuống đắt, phát ra tiếng “bụp”. “Xin lỗi.” Một giọng nam trong trẻo êm tai vang lên. Ngay sau đó, thiếu niên đội mũ lưỡi trai cúi xuống nhặt điện thoại lên. Cố Manh Manh nhìn chằm chằm, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc. “Không cần điện thoại nữa?” Người thiếu niên cười nói. Có Manh Manh hoàn hồn, nhanh chóng vươn tay nhận lấy điện thoại, lắp bắp: “Anh, anh là Kiều Tử…” “Thế này mà vẫn bị cô nhận ra à?” Kiều Tử khẽ cười. Có Manh Manh đỏ mặt ngay lập tức! Trời ơi, thần tượng của cô đấy! Thần tượng đáy! Đứng ngay trước mặt cô bây giờ, quả thực như là mơ vậy! “Này?” Kiều Tử thấy cô ngắn nga thì không khỏi vươn tay ra khua khua trước mặt cô, nói: “Cô không sao chứ?” Cố Manh Manh hoàn hồn lại. Cô lùi lại một bước, lắc đầu liên tục: “Không, tôi không sao…” Kiều Tử cong môi: “Cô là người mẫu?” “Hả?”
Chương 298:
Lúc này, Cố Manh Manh đã đi tới rìa sân khấu, dưới ánh đèn rực rỡ, với một khuôn mặt mộc xinh đẹp, đôi mắt đen láy và trong sáng, cô giống như bầu trời đêm đầy ngàn vì Sao.
“Tôi đi thế nào?”
Cô hỏi đột ngột.
Ở đây không ai dám lên tiếng, chỉ có Bella vỗ tay cười nói: “Không tệ, không tệ, tốt hơn tôi tưởng rất nhiều!”
“Có thật không?”
Cố Manh Manh rất vui.
Bella hỏi: “Tôi nghe nói thời gian trước cô vẫn luôn học catwalk với giáo viên?”
“Ừm, đúng thế!”
Có Manh Manh gật đầu.
Bella cười nói: “Rất có hiệu quả! Nào, xuống đây, chúng ta vào hậu trường.”
“Oh…
Có Manh Manh gật đầu.
Cô cũng lớn mật, không chọn đi cầu thang mà trực tiếp nhảy xuống khỏi sân khấu.
Bella thấy vậy thì hết hồn, vội nói: “Cô cẩn thận chút!”
“Tôi không sao đâu!”
Cố Manh Manh lắc đầu, cười tươi.
Bella nhìn cô một cái, sau khi xác định không có chuyện gì thì mới dẫn mọi người vào phòng nghỉ sau hậu trường.
Lúc này các người mẫu còn chưa tới, nghe nói trên đường bị kẹt xe.
Vì vậy, mọi người chỉ có thể chờ đợi.
Giữa chừng, Cố Manh Manh đi vệ sinh nhưng bất ngờ đụng phải ai đó.
Nói ra cũng trùng hợp. Lúc đó cô vốn đang nhìn xuống điện thoại, không ngờ người kia cũng đang nhìn xuống điện thoại, vì vậy hai người họ mới va vào nhau.
“Áp Cố Manh Manh hét lên một tiếng, điện thoại trực tiếp rơi xuống đắt, phát ra tiếng “bụp”.
“Xin lỗi.”
Một giọng nam trong trẻo êm tai vang lên.
Ngay sau đó, thiếu niên đội mũ lưỡi trai cúi xuống nhặt điện thoại lên.
Cố Manh Manh nhìn chằm chằm, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
“Không cần điện thoại nữa?”
Người thiếu niên cười nói.
Có Manh Manh hoàn hồn, nhanh chóng vươn tay nhận lấy điện thoại, lắp bắp: “Anh, anh là Kiều Tử…”
“Thế này mà vẫn bị cô nhận ra à?”
Kiều Tử khẽ cười.
Có Manh Manh đỏ mặt ngay lập tức!
Trời ơi, thần tượng của cô đấy! Thần tượng đáy!
Đứng ngay trước mặt cô bây giờ, quả thực như là mơ vậy!
“Này?”
Kiều Tử thấy cô ngắn nga thì không khỏi vươn tay ra khua khua trước mặt cô, nói: “Cô không sao chứ?”
Cố Manh Manh hoàn hồn lại.
Cô lùi lại một bước, lắc đầu liên tục: “Không, tôi không sao…”
Kiều Tử cong môi: “Cô là người mẫu?”
“Hả?”
Tổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một ChútTác giả: Cố Hảo HảoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngThành phố Nam Chiếu, Cố gia đại trạch. Giờ khắc này, toàn bộ trong sân giăng đèn kết hoa, xe khách đến trước cổng chính, kiểu nhân vật nổi tiếng trong xe sang, thấy người qua đường là tấm tắc chắt lưỡi. Mà cô dâu trong phòng, toàn thân Cố phu nhân đều đang phát run. Bà ta nhìn chiếc váy cưới nằm lặng lẽ trên chiếc giường lớn màu đỏ, đầu óc càng căng thẳng. Thời gian qua không bao lâu, quản gia từ bên ngoài bước nhanh đến, cúi đầu nói vào tai Cố phu nhân: “Phu nhân, đã tìm khắp nhà vẫn không thấy bóng dáng Đại tiểu thư!” Hai chân Cố phu nhân mền nhũn, thiếu chút nữa ngã nhào xuống đất. Bà ta run rẩy cánh môi, cả sắc mặt đều rất yếu ớt. “Con bé đi đâu rồi?” “Đại tiểu thư…” Quản gia khó khăn lắm mới há miệng ra nói: “Cô ấy đào hôn!” Ầm! Đây quả thật là sấm chớt giữa trời quang! Ngoài kia khách mời đã đến, mà nhân vật chính đã đào hôn! Cố phu nhân hai mắt nhắm nghiền, lòng ngực phát run lên: “Làm sao bây giờ! Làm sao bây giờ! Chúng ta làm sao ăn nói với Lục gia? Sẽ xảy ra chuyện, thực… Chương 298: Lúc này, Cố Manh Manh đã đi tới rìa sân khấu, dưới ánh đèn rực rỡ, với một khuôn mặt mộc xinh đẹp, đôi mắt đen láy và trong sáng, cô giống như bầu trời đêm đầy ngàn vì Sao. “Tôi đi thế nào?” Cô hỏi đột ngột. Ở đây không ai dám lên tiếng, chỉ có Bella vỗ tay cười nói: “Không tệ, không tệ, tốt hơn tôi tưởng rất nhiều!” “Có thật không?” Cố Manh Manh rất vui. Bella hỏi: “Tôi nghe nói thời gian trước cô vẫn luôn học catwalk với giáo viên?” “Ừm, đúng thế!” Có Manh Manh gật đầu. Bella cười nói: “Rất có hiệu quả! Nào, xuống đây, chúng ta vào hậu trường.” “Oh… Có Manh Manh gật đầu. Cô cũng lớn mật, không chọn đi cầu thang mà trực tiếp nhảy xuống khỏi sân khấu. Bella thấy vậy thì hết hồn, vội nói: “Cô cẩn thận chút!” “Tôi không sao đâu!” Cố Manh Manh lắc đầu, cười tươi. Bella nhìn cô một cái, sau khi xác định không có chuyện gì thì mới dẫn mọi người vào phòng nghỉ sau hậu trường. Lúc này các người mẫu còn chưa tới, nghe nói trên đường bị kẹt xe. Vì vậy, mọi người chỉ có thể chờ đợi. Giữa chừng, Cố Manh Manh đi vệ sinh nhưng bất ngờ đụng phải ai đó. Nói ra cũng trùng hợp. Lúc đó cô vốn đang nhìn xuống điện thoại, không ngờ người kia cũng đang nhìn xuống điện thoại, vì vậy hai người họ mới va vào nhau. “Áp Cố Manh Manh hét lên một tiếng, điện thoại trực tiếp rơi xuống đắt, phát ra tiếng “bụp”. “Xin lỗi.” Một giọng nam trong trẻo êm tai vang lên. Ngay sau đó, thiếu niên đội mũ lưỡi trai cúi xuống nhặt điện thoại lên. Cố Manh Manh nhìn chằm chằm, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc. “Không cần điện thoại nữa?” Người thiếu niên cười nói. Có Manh Manh hoàn hồn, nhanh chóng vươn tay nhận lấy điện thoại, lắp bắp: “Anh, anh là Kiều Tử…” “Thế này mà vẫn bị cô nhận ra à?” Kiều Tử khẽ cười. Có Manh Manh đỏ mặt ngay lập tức! Trời ơi, thần tượng của cô đấy! Thần tượng đáy! Đứng ngay trước mặt cô bây giờ, quả thực như là mơ vậy! “Này?” Kiều Tử thấy cô ngắn nga thì không khỏi vươn tay ra khua khua trước mặt cô, nói: “Cô không sao chứ?” Cố Manh Manh hoàn hồn lại. Cô lùi lại một bước, lắc đầu liên tục: “Không, tôi không sao…” Kiều Tử cong môi: “Cô là người mẫu?” “Hả?”