Tác giả:

Thành phố Nam Chiếu, Cố gia đại trạch. Giờ khắc này, toàn bộ trong sân giăng đèn kết hoa, xe khách đến trước cổng chính, kiểu nhân vật nổi tiếng trong xe sang, thấy người qua đường là tấm tắc chắt lưỡi. Mà cô dâu trong phòng, toàn thân Cố phu nhân đều đang phát run. Bà ta nhìn chiếc váy cưới nằm lặng lẽ trên chiếc giường lớn màu đỏ, đầu óc càng căng thẳng. Thời gian qua không bao lâu, quản gia từ bên ngoài bước nhanh đến, cúi đầu nói vào tai Cố phu nhân: “Phu nhân, đã tìm khắp nhà vẫn không thấy bóng dáng Đại tiểu thư!” Hai chân Cố phu nhân mền nhũn, thiếu chút nữa ngã nhào xuống đất. Bà ta run rẩy cánh môi, cả sắc mặt đều rất yếu ớt. “Con bé đi đâu rồi?” “Đại tiểu thư…” Quản gia khó khăn lắm mới há miệng ra nói: “Cô ấy đào hôn!” Ầm! Đây quả thật là sấm chớt giữa trời quang! Ngoài kia khách mời đã đến, mà nhân vật chính đã đào hôn! Cố phu nhân hai mắt nhắm nghiền, lòng ngực phát run lên: “Làm sao bây giờ! Làm sao bây giờ! Chúng ta làm sao ăn nói với Lục gia? Sẽ xảy ra chuyện, thực…

Chương 299

Tổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một ChútTác giả: Cố Hảo HảoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngThành phố Nam Chiếu, Cố gia đại trạch. Giờ khắc này, toàn bộ trong sân giăng đèn kết hoa, xe khách đến trước cổng chính, kiểu nhân vật nổi tiếng trong xe sang, thấy người qua đường là tấm tắc chắt lưỡi. Mà cô dâu trong phòng, toàn thân Cố phu nhân đều đang phát run. Bà ta nhìn chiếc váy cưới nằm lặng lẽ trên chiếc giường lớn màu đỏ, đầu óc càng căng thẳng. Thời gian qua không bao lâu, quản gia từ bên ngoài bước nhanh đến, cúi đầu nói vào tai Cố phu nhân: “Phu nhân, đã tìm khắp nhà vẫn không thấy bóng dáng Đại tiểu thư!” Hai chân Cố phu nhân mền nhũn, thiếu chút nữa ngã nhào xuống đất. Bà ta run rẩy cánh môi, cả sắc mặt đều rất yếu ớt. “Con bé đi đâu rồi?” “Đại tiểu thư…” Quản gia khó khăn lắm mới há miệng ra nói: “Cô ấy đào hôn!” Ầm! Đây quả thật là sấm chớt giữa trời quang! Ngoài kia khách mời đã đến, mà nhân vật chính đã đào hôn! Cố phu nhân hai mắt nhắm nghiền, lòng ngực phát run lên: “Làm sao bây giờ! Làm sao bây giờ! Chúng ta làm sao ăn nói với Lục gia? Sẽ xảy ra chuyện, thực… Chương 299: Cố Manh Manh hơi ngắn ra. Cô tỏ vẻ ngạc nhiên: “Sao anh lại nói như vậy?” Kiều Tử nói: “Vừa rồi tôi đã nhìn thấy cô đi catwalk.” Cố Manh Manh ôm mặt: “Anh, anh nhìn thấy rồi?” “Sao vậy?” Kiều Tử cười khẽ: “Không phải là nhân viên thì không cho tôi xem sao?” Cố Manh Manh lắc đầu. Kiều Tử nói: “Cô đi khá tốt, hừm, nhưng chỉ là hơi căng thẳng. Đây không phải là lần đầu tiên của cô đấy chứ?” Có Manh Manh cúi đầu khẽ đáp một tiếng. Kiều Tử chọt hiểu ra. “Thì ra là vậy…” Hắn cười nói: “Nếu là lần đầu tiên thì biểu hiện của cô đã rất tốt rồi!” “Cảm ơn anh…” Cố Manh Manh lại đỏ mặt nói. Kiều Tử nhìn cô chằm chằm một hồi, sau đó nói: “Điện thoại của cô có sao không?” Cố Manh Manh lắc đầu. Kiều Tử gật đầu: “Ừm, vậy được, nếu như đã không sao thì tôi đi trước?” SÁY Cố Manh Manh nói. “Hả?” Kiều Tử nhìn cô. Có Manh Manh nuốt nước bọt, nhìn anh có chút mong đợi và thấp thỏm, nói: “Cái đó, tôi, tôi là fan của anh, tôi rất thích bài hát của anh. Nếu, nếu tiện, anh có thể ký tên cho. tôi được không?” Kiều Tử gật đầu: “Đương nhiên rồi. Vô cùng vinh hạnh!” “Ừm ừm!” Cố Manh Manh gật đầu liên tục. Kiều Tử chớp mắt. Có Manh Manh khó hiểu: “Sao, có chuyện gì vậy?” Kiều Tử không khỏi cười nói: “Trên người tôi cũng không có giấy bút, cô có không?” Cố Manh Manh chợt nhận ra. Cô trở nên sốt sắng: “Tôi cũng không có…” dừng lại, rồi nói: “Cái đó, anh đợi tôi một lát được không? Tôi, tôi sẽ quay lại lấy giấy và bút. Anh yên tâm, tôi sẽ quay lại rất nhanh thôi. Đảm bảo sẽ không làm mắt quá nhiều thời gian của anh, được không?” Cô đan hai tay vào nhau, vẻ mặt đáng thương mà cầu xin. Kiều Tử cười: “Ừ.” “Cảm ơn!” Cố Manh Manh đáp, chưa kịp nói xong đã quay người | chạy đi. Kiều Tử ngạc nhiên. Lúc này, bóng dáng cô đã khuất sau góc rỡ. Bên kia, Bella đang nghe điện thoại. Cô chợt thấy Cố Manh Manh từ ngoài xông vào, chưa kịp nói thì đã nghe cô hỏi: “Có giấy bút không? Ở đâu có giấy bút?” Bella khẽ giật mình: “Có chuyện gì vậy?” Cố Manh Manh lo lắng nói: “Tôi đã nhìn thấy thần tượng. Tôi muốn xin chữ ký của anh ấy!” “Thần tượng?”

Chương 299:

 

Cố Manh Manh hơi ngắn ra.

 

Cô tỏ vẻ ngạc nhiên: “Sao anh lại nói như vậy?”

 

Kiều Tử nói: “Vừa rồi tôi đã nhìn thấy cô đi catwalk.”

 

Cố Manh Manh ôm mặt: “Anh, anh nhìn thấy rồi?”

 

“Sao vậy?”

 

Kiều Tử cười khẽ: “Không phải là nhân viên thì không cho tôi xem sao?”

 

Cố Manh Manh lắc đầu.

 

Kiều Tử nói: “Cô đi khá tốt, hừm, nhưng chỉ là hơi căng thẳng. Đây không phải là lần đầu tiên của cô đấy chứ?”

 

Có Manh Manh cúi đầu khẽ đáp một tiếng.

 

Kiều Tử chọt hiểu ra.

 

“Thì ra là vậy…” Hắn cười nói: “Nếu là lần đầu tiên thì biểu hiện của cô đã rất tốt rồi!”

 

“Cảm ơn anh…”

 

Cố Manh Manh lại đỏ mặt nói.

 

Kiều Tử nhìn cô chằm chằm một hồi, sau đó nói: “Điện thoại của cô có sao không?”

 

Cố Manh Manh lắc đầu.

 

Kiều Tử gật đầu: “Ừm, vậy được, nếu như đã không sao thì tôi đi trước?”

 

SÁY Cố Manh Manh nói.

 

“Hả?”

 

Kiều Tử nhìn cô.

 

Có Manh Manh nuốt nước bọt, nhìn anh có chút mong đợi và thấp thỏm, nói: “Cái đó, tôi, tôi là fan của anh, tôi rất thích bài hát của anh. Nếu, nếu tiện, anh có thể ký tên cho.

 

tôi được không?”

 

Kiều Tử gật đầu: “Đương nhiên rồi. Vô cùng vinh hạnh!”

 

“Ừm ừm!”

 

Cố Manh Manh gật đầu liên tục.

 

Kiều Tử chớp mắt.

 

Có Manh Manh khó hiểu: “Sao, có chuyện gì vậy?”

 

Kiều Tử không khỏi cười nói: “Trên người tôi cũng không có giấy bút, cô có không?”

 

Cố Manh Manh chợt nhận ra.

 

Cô trở nên sốt sắng: “Tôi cũng không có…” dừng lại, rồi nói: “Cái đó, anh đợi tôi một lát được không? Tôi, tôi sẽ quay lại lấy giấy và bút. Anh yên tâm, tôi sẽ quay lại rất nhanh thôi. Đảm bảo sẽ không làm mắt quá nhiều thời gian của anh, được không?”

 

Cô đan hai tay vào nhau, vẻ mặt đáng thương mà cầu xin.

 

Kiều Tử cười: “Ừ.”

 

“Cảm ơn!”

 

Cố Manh Manh đáp, chưa kịp nói xong đã quay người | chạy đi.

 

Kiều Tử ngạc nhiên.

 

Lúc này, bóng dáng cô đã khuất sau góc rỡ.

 

Bên kia, Bella đang nghe điện thoại. Cô chợt thấy Cố Manh Manh từ ngoài xông vào, chưa kịp nói thì đã nghe cô hỏi: “Có giấy bút không? Ở đâu có giấy bút?”

 

Bella khẽ giật mình: “Có chuyện gì vậy?”

 

Cố Manh Manh lo lắng nói: “Tôi đã nhìn thấy thần tượng.

 

Tôi muốn xin chữ ký của anh ấy!”

 

“Thần tượng?”

Tổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một ChútTác giả: Cố Hảo HảoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngThành phố Nam Chiếu, Cố gia đại trạch. Giờ khắc này, toàn bộ trong sân giăng đèn kết hoa, xe khách đến trước cổng chính, kiểu nhân vật nổi tiếng trong xe sang, thấy người qua đường là tấm tắc chắt lưỡi. Mà cô dâu trong phòng, toàn thân Cố phu nhân đều đang phát run. Bà ta nhìn chiếc váy cưới nằm lặng lẽ trên chiếc giường lớn màu đỏ, đầu óc càng căng thẳng. Thời gian qua không bao lâu, quản gia từ bên ngoài bước nhanh đến, cúi đầu nói vào tai Cố phu nhân: “Phu nhân, đã tìm khắp nhà vẫn không thấy bóng dáng Đại tiểu thư!” Hai chân Cố phu nhân mền nhũn, thiếu chút nữa ngã nhào xuống đất. Bà ta run rẩy cánh môi, cả sắc mặt đều rất yếu ớt. “Con bé đi đâu rồi?” “Đại tiểu thư…” Quản gia khó khăn lắm mới há miệng ra nói: “Cô ấy đào hôn!” Ầm! Đây quả thật là sấm chớt giữa trời quang! Ngoài kia khách mời đã đến, mà nhân vật chính đã đào hôn! Cố phu nhân hai mắt nhắm nghiền, lòng ngực phát run lên: “Làm sao bây giờ! Làm sao bây giờ! Chúng ta làm sao ăn nói với Lục gia? Sẽ xảy ra chuyện, thực… Chương 299: Cố Manh Manh hơi ngắn ra. Cô tỏ vẻ ngạc nhiên: “Sao anh lại nói như vậy?” Kiều Tử nói: “Vừa rồi tôi đã nhìn thấy cô đi catwalk.” Cố Manh Manh ôm mặt: “Anh, anh nhìn thấy rồi?” “Sao vậy?” Kiều Tử cười khẽ: “Không phải là nhân viên thì không cho tôi xem sao?” Cố Manh Manh lắc đầu. Kiều Tử nói: “Cô đi khá tốt, hừm, nhưng chỉ là hơi căng thẳng. Đây không phải là lần đầu tiên của cô đấy chứ?” Có Manh Manh cúi đầu khẽ đáp một tiếng. Kiều Tử chọt hiểu ra. “Thì ra là vậy…” Hắn cười nói: “Nếu là lần đầu tiên thì biểu hiện của cô đã rất tốt rồi!” “Cảm ơn anh…” Cố Manh Manh lại đỏ mặt nói. Kiều Tử nhìn cô chằm chằm một hồi, sau đó nói: “Điện thoại của cô có sao không?” Cố Manh Manh lắc đầu. Kiều Tử gật đầu: “Ừm, vậy được, nếu như đã không sao thì tôi đi trước?” SÁY Cố Manh Manh nói. “Hả?” Kiều Tử nhìn cô. Có Manh Manh nuốt nước bọt, nhìn anh có chút mong đợi và thấp thỏm, nói: “Cái đó, tôi, tôi là fan của anh, tôi rất thích bài hát của anh. Nếu, nếu tiện, anh có thể ký tên cho. tôi được không?” Kiều Tử gật đầu: “Đương nhiên rồi. Vô cùng vinh hạnh!” “Ừm ừm!” Cố Manh Manh gật đầu liên tục. Kiều Tử chớp mắt. Có Manh Manh khó hiểu: “Sao, có chuyện gì vậy?” Kiều Tử không khỏi cười nói: “Trên người tôi cũng không có giấy bút, cô có không?” Cố Manh Manh chợt nhận ra. Cô trở nên sốt sắng: “Tôi cũng không có…” dừng lại, rồi nói: “Cái đó, anh đợi tôi một lát được không? Tôi, tôi sẽ quay lại lấy giấy và bút. Anh yên tâm, tôi sẽ quay lại rất nhanh thôi. Đảm bảo sẽ không làm mắt quá nhiều thời gian của anh, được không?” Cô đan hai tay vào nhau, vẻ mặt đáng thương mà cầu xin. Kiều Tử cười: “Ừ.” “Cảm ơn!” Cố Manh Manh đáp, chưa kịp nói xong đã quay người | chạy đi. Kiều Tử ngạc nhiên. Lúc này, bóng dáng cô đã khuất sau góc rỡ. Bên kia, Bella đang nghe điện thoại. Cô chợt thấy Cố Manh Manh từ ngoài xông vào, chưa kịp nói thì đã nghe cô hỏi: “Có giấy bút không? Ở đâu có giấy bút?” Bella khẽ giật mình: “Có chuyện gì vậy?” Cố Manh Manh lo lắng nói: “Tôi đã nhìn thấy thần tượng. Tôi muốn xin chữ ký của anh ấy!” “Thần tượng?”

Chương 299