“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…
Chương 396
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Mấy ngày nay Đường Minh Kỳ không để ý đến cô, Kiều Phương Hạ nghĩ rằng anh ta vẫn còn giận nên mới không chủ động liên lạc, nào ngờ anh ta lại bị thương nghiêm trọng đến thế!Có lập tức hỏi xem phòng bệnh của Đường Minh Kỳ ở đâu rồi tự mình lái xe đến bệnh viện.Đến bãi đậu xe, cô gửi tin nhắn cho Đường Nguyên Khiết Đan: “Em đang ở đâu? Chẳng phải bảo là sẽ đến đây à?”Đường Nguyên Khiết Đan gọi video đến, vẻ mặt đầy bất đắc dĩ, nói: “Nói cho chị biết một tin đầy bất ngờ, canh xương hầm của em bị chảy rồi”Kiều Phương Hạ nhìn theo ngón tay của Đường Nguyên Khiết Đan, thấy đống nguyên liệu lộn xộn đen thui trong nồi, hơi đau đau.Đây là lần đầu tiên cô nghe nói hầm cánh mà cũng có thể hầm đến cháy đen như thế, mắt chưa từng thấy, tại chưa từng nghe, Đường Nguyễn Khiết Đan quả thật đã khiến cô mở mang tầm mắt.Tương lai ai mà cưới được em thì đúng là trúng số độc đắc” Kiều Phương Hạ bóp huyệt thái dương nói.“Chẳng phải là do em không hay nấu cơm thôi sao!” Đường Nguyên Khiết Đan đáp trả đầy hùng hồn, lý lẽ.Ngập ngừng một chút, cô ấy lại chột dạ nói tiếp: “Chị lên phòng bệnh trước đi, nói với anh trai em rằng trước mười hai giờ trưa nay em chắc chắn sẽ mang canh đến cho anh ấy”.“Mấy ngày nay Đường Minh Kỳ không phải đang dưỡng bệnh mà là sắp mất mạng” Kiều Phương Hạ cau mày tổng kết một câu.“Chị…” Đường Nguyên Khiết Đan đột nhiên giơ nắm đấm về phía Kiều Phương Hạ.Kiều Phương Hạ cười hì hì, vừa định cúp máy thì chợt phát hiện ra góc áo của một người đàn ông và một đôi dép lê nam lướt ngang qua bên góc video.“Khoan đã!” Kiều Phương Hạ thấy Đường Nguyên Khiết Đan muốn cúp máy, lập tức tăng âm lượng: “Đường Nguyên Khiết Đan, có chuyện gì xảy ra vậy? Em đang ở đâu đấy?”Lúc này cô mới nhận ra cái nồi và bị bếp cô vừa mới nhìn thấy căn bản không giống với cái mà cô đã thấy lúc qua nhà Đường Nguyên Khiết Đan.“Em đang ở nhà họ hàng”Giọng nói của Đường Nguyên Khiết Đan có chút lúng túng: “Vì ở gần bệnh viện nên em… Ây da, không nói nữa, em phải đi nấu canh đây!”Dứt lời, cô ấy lập tức dập máy, sợ Kiều Phương Hạ thấy rõ khuôn mặt người đàn ông.Kiều Phương Hạ cảm thấy Đường Nguyễn Khiết Đan đang nói dối.Lúc Đường Nguyên Khiết Đan nói dối, vẻ mặt cô ấy rất lúng túng.Không hợp lý, có chuyện gì đó rồi.Cô xem nhóm Messenger của đoàn làm phim, hơn mười phút trước, Tống Thịnh đã đăng đoạn video Lục Nhất Minh diễn cảnh đánh nhau, bảo người ở đoàn làm phim ai rảnh thì hãy dùng tài khoản share lên Facebook để tăng nhiệt độ.Thế nên người đàn ông lúc nãy đã xuất hiện trong cuộc gọi video của cô và Đường Nguyên Khiết Đan không phải là Lục Nhất Minh.Nhưng theo lời của Đường Nguyễn Khiết Đan, Lục Nhất Minh đã ngăn cô ấy lại dưới lầu vào tối hôm trước.Đường Nguyễn Khiết Đan, bản lĩnh của em lớn thật đấy..
Mấy ngày nay Đường Minh Kỳ không để ý đến cô, Kiều Phương Hạ nghĩ rằng anh ta vẫn còn giận nên mới không chủ động liên lạc, nào ngờ anh ta lại bị thương nghiêm trọng đến thế!
Có lập tức hỏi xem phòng bệnh của Đường Minh Kỳ ở đâu rồi tự mình lái xe đến bệnh viện.
Đến bãi đậu xe, cô gửi tin nhắn cho Đường Nguyên Khiết Đan: “Em đang ở đâu? Chẳng phải bảo là sẽ đến đây à?”
Đường Nguyên Khiết Đan gọi video đến, vẻ mặt đầy bất đắc dĩ, nói: “Nói cho chị biết một tin đầy bất ngờ, canh xương hầm của em bị chảy rồi”
Kiều Phương Hạ nhìn theo ngón tay của Đường Nguyên Khiết Đan, thấy đống nguyên liệu lộn xộn đen thui trong nồi, hơi đau đau.
Đây là lần đầu tiên cô nghe nói hầm cánh mà cũng có thể hầm đến cháy đen như thế, mắt chưa từng thấy, tại chưa từng nghe, Đường Nguyễn Khiết Đan quả thật đã khiến cô mở mang tầm mắt.
Tương lai ai mà cưới được em thì đúng là trúng số độc đắc” Kiều Phương Hạ bóp huyệt thái dương nói.
“Chẳng phải là do em không hay nấu cơm thôi sao!” Đường Nguyên Khiết Đan đáp trả đầy hùng hồn, lý lẽ.
Ngập ngừng một chút, cô ấy lại chột dạ nói tiếp: “Chị lên phòng bệnh trước đi, nói với anh trai em rằng trước mười hai giờ trưa nay em chắc chắn sẽ mang canh đến cho anh ấy”.
“Mấy ngày nay Đường Minh Kỳ không phải đang dưỡng bệnh mà là sắp mất mạng” Kiều Phương Hạ cau mày tổng kết một câu.
“Chị…” Đường Nguyên Khiết Đan đột nhiên giơ nắm đấm về phía Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ cười hì hì, vừa định cúp máy thì chợt phát hiện ra góc áo của một người đàn ông và một đôi dép lê nam lướt ngang qua bên góc video.
“Khoan đã!” Kiều Phương Hạ thấy Đường Nguyên Khiết Đan muốn cúp máy, lập tức tăng âm lượng: “Đường Nguyên Khiết Đan, có chuyện gì xảy ra vậy? Em đang ở đâu đấy?”
Lúc này cô mới nhận ra cái nồi và bị bếp cô vừa mới nhìn thấy căn bản không giống với cái mà cô đã thấy lúc qua nhà Đường Nguyên Khiết Đan.
“Em đang ở nhà họ hàng”
Giọng nói của Đường Nguyên Khiết Đan có chút lúng túng: “Vì ở gần bệnh viện nên em… Ây da, không nói nữa, em phải đi nấu canh đây!”
Dứt lời, cô ấy lập tức dập máy, sợ Kiều Phương Hạ thấy rõ khuôn mặt người đàn ông.
Kiều Phương Hạ cảm thấy Đường Nguyễn Khiết Đan đang nói dối.
Lúc Đường Nguyên Khiết Đan nói dối, vẻ mặt cô ấy rất lúng túng.
Không hợp lý, có chuyện gì đó rồi.
Cô xem nhóm Messenger của đoàn làm phim, hơn mười phút trước, Tống Thịnh đã đăng đoạn video Lục Nhất Minh diễn cảnh đánh nhau, bảo người ở đoàn làm phim ai rảnh thì hãy dùng tài khoản share lên Facebook để tăng nhiệt độ.
Thế nên người đàn ông lúc nãy đã xuất hiện trong cuộc gọi video của cô và Đường Nguyên Khiết Đan không phải là Lục Nhất Minh.
Nhưng theo lời của Đường Nguyễn Khiết Đan, Lục Nhất Minh đã ngăn cô ấy lại dưới lầu vào tối hôm trước.
Đường Nguyễn Khiết Đan, bản lĩnh của em lớn thật đấy..
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Mấy ngày nay Đường Minh Kỳ không để ý đến cô, Kiều Phương Hạ nghĩ rằng anh ta vẫn còn giận nên mới không chủ động liên lạc, nào ngờ anh ta lại bị thương nghiêm trọng đến thế!Có lập tức hỏi xem phòng bệnh của Đường Minh Kỳ ở đâu rồi tự mình lái xe đến bệnh viện.Đến bãi đậu xe, cô gửi tin nhắn cho Đường Nguyên Khiết Đan: “Em đang ở đâu? Chẳng phải bảo là sẽ đến đây à?”Đường Nguyên Khiết Đan gọi video đến, vẻ mặt đầy bất đắc dĩ, nói: “Nói cho chị biết một tin đầy bất ngờ, canh xương hầm của em bị chảy rồi”Kiều Phương Hạ nhìn theo ngón tay của Đường Nguyên Khiết Đan, thấy đống nguyên liệu lộn xộn đen thui trong nồi, hơi đau đau.Đây là lần đầu tiên cô nghe nói hầm cánh mà cũng có thể hầm đến cháy đen như thế, mắt chưa từng thấy, tại chưa từng nghe, Đường Nguyễn Khiết Đan quả thật đã khiến cô mở mang tầm mắt.Tương lai ai mà cưới được em thì đúng là trúng số độc đắc” Kiều Phương Hạ bóp huyệt thái dương nói.“Chẳng phải là do em không hay nấu cơm thôi sao!” Đường Nguyên Khiết Đan đáp trả đầy hùng hồn, lý lẽ.Ngập ngừng một chút, cô ấy lại chột dạ nói tiếp: “Chị lên phòng bệnh trước đi, nói với anh trai em rằng trước mười hai giờ trưa nay em chắc chắn sẽ mang canh đến cho anh ấy”.“Mấy ngày nay Đường Minh Kỳ không phải đang dưỡng bệnh mà là sắp mất mạng” Kiều Phương Hạ cau mày tổng kết một câu.“Chị…” Đường Nguyên Khiết Đan đột nhiên giơ nắm đấm về phía Kiều Phương Hạ.Kiều Phương Hạ cười hì hì, vừa định cúp máy thì chợt phát hiện ra góc áo của một người đàn ông và một đôi dép lê nam lướt ngang qua bên góc video.“Khoan đã!” Kiều Phương Hạ thấy Đường Nguyên Khiết Đan muốn cúp máy, lập tức tăng âm lượng: “Đường Nguyên Khiết Đan, có chuyện gì xảy ra vậy? Em đang ở đâu đấy?”Lúc này cô mới nhận ra cái nồi và bị bếp cô vừa mới nhìn thấy căn bản không giống với cái mà cô đã thấy lúc qua nhà Đường Nguyên Khiết Đan.“Em đang ở nhà họ hàng”Giọng nói của Đường Nguyên Khiết Đan có chút lúng túng: “Vì ở gần bệnh viện nên em… Ây da, không nói nữa, em phải đi nấu canh đây!”Dứt lời, cô ấy lập tức dập máy, sợ Kiều Phương Hạ thấy rõ khuôn mặt người đàn ông.Kiều Phương Hạ cảm thấy Đường Nguyễn Khiết Đan đang nói dối.Lúc Đường Nguyên Khiết Đan nói dối, vẻ mặt cô ấy rất lúng túng.Không hợp lý, có chuyện gì đó rồi.Cô xem nhóm Messenger của đoàn làm phim, hơn mười phút trước, Tống Thịnh đã đăng đoạn video Lục Nhất Minh diễn cảnh đánh nhau, bảo người ở đoàn làm phim ai rảnh thì hãy dùng tài khoản share lên Facebook để tăng nhiệt độ.Thế nên người đàn ông lúc nãy đã xuất hiện trong cuộc gọi video của cô và Đường Nguyên Khiết Đan không phải là Lục Nhất Minh.Nhưng theo lời của Đường Nguyễn Khiết Đan, Lục Nhất Minh đã ngăn cô ấy lại dưới lầu vào tối hôm trước.Đường Nguyễn Khiết Đan, bản lĩnh của em lớn thật đấy..