“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…
Chương 468
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Bỗng nhiên nhận được một cuộc gọi đến từ Đường Nguyên Khiết Đan.Anh nhìn chằm chằm tên Đường Nguyên Khiết Đan vài giây, tầm mắt hạ xuống, đang định ẩn nhận cuộc gọi.“Cậu hai! Mười phút trước có một nhóm nhỏ đã phát hiện tung tích của Chu Tước, không hề thông báo đã tự tiện hành động rồi!” Vô Nhật Huy ngồi ở hàng ghế trước vừa nhận được tin báo khẩn, quay đầu về phía sau trầm giọng nói với Lệ Đình Tuấn.Động tác của Lệ Đình Tuấn ngừng lại, anh nhíu mày, giương mắt nhìn Vô Nhật Huy: “Chắc chắn là Chu Tước?”“Vâng, nhận được thông tin từ vài giây trước!” Vô Nhật Huy trả lời: “Họ sợ Chu Tước trốn thoát nên đã ngay lập tức chạy đến.Lệ Đình Tuấn vừa tra số của Thanh Vân, anh nghi ngờ Thanh Vân và Chu Tước là cùng một người.Bởi vì hồ sơ ghi chép số điện thoại của Thanh Vân ở thành phố Hạ Du, ngoại trừ Nghịch Thủy Hàn, hắn còn từng xuất hiện ở khu chung cư Đông.Vì vậy, độ khớp nhau giữa quỹ đạo hành động của Thanh Vân và Chu Tước vô cùng lớn.“Trùng hợp là, hình như bây giờ họ đang ở gần đài truyền hình và điện ảnh.” Vô Nhật Huy nói tiếp.Lệ Đình Tuấn nghe thấy tên đài truyền hình và điện ảnh, con người đột nhiên co rút.“Họ mang súng theo à?” Lệ Đình Tuấn lập tức dựng thẳng người, trầm giọng hỏi ngược lại.“Có mang theo.– Vô Nhật Huy có chút sửng sốt, gật đầu trả lời.Trong thoáng chốc, nhịp tim của Lệ Đình Tuấn ngày càng tăng, anh có dự cảm rằng chuyện này không bình thường.Lập tức quát: “Bảo tất cả bọn họ dừng lại! Không được làm Chu Tước bị thương!” Vô Nhật Huy lúc này mới ý thức được có gì đó không on.Trước đây bọn họ một mực điều tra Chu Tước và Thanh Vân, có một thời gian Lệ Đình Tuấn nghi ngờ chính là Kiều Phương Hạ, nhưng sau lần đi nước Hàn Lăng đó, mọi nghi ngờ về cô đã bị xóa bỏ, nhưng xem ra, rất có thể trước đây Chu Tước đã dùng thủ đoạn để đánh lạc hướng khiến họ nghĩ sai!Chu Tước chính là Kiều Phương Hạ!Một viên đạn sượt qua cổ Kiều Phương Hạ.Trong lòng Kiều Phương Hạ mắng một câu, vọt người lên dùng hai chân kẹp chặt lấy cổ của một người, một tay dùng thắt lưng trói lấy bả vai của một người khác, thắng tay ném cả hai xuống mặt đất.Những người hôm nay tới không giống như những tên khốn vô cùng khó đối phó trước đây.Cô bị sức nặng của hai người đàn ông khiến cho cả người ngã xuống đất theo, sau lưng truyền đến cảm giác chấn động, vài giây sau, cô dùng sức đoạt lấy súng của đối phương, lấy đà nhảy lên đứng trên mặt đất.Cô đã sắp không chịu nổi nữa..
Bỗng nhiên nhận được một cuộc gọi đến từ Đường Nguyên Khiết Đan.
Anh nhìn chằm chằm tên Đường Nguyên Khiết Đan vài giây, tầm mắt hạ xuống, đang định ẩn nhận cuộc gọi.
“Cậu hai! Mười phút trước có một nhóm nhỏ đã phát hiện tung tích của Chu Tước, không hề thông báo đã tự tiện hành động rồi!” Vô Nhật Huy ngồi ở hàng ghế trước vừa nhận được tin báo khẩn, quay đầu về phía sau trầm giọng nói với Lệ Đình Tuấn.
Động tác của Lệ Đình Tuấn ngừng lại, anh nhíu mày, giương mắt nhìn Vô Nhật Huy: “Chắc chắn là Chu Tước?”
“Vâng, nhận được thông tin từ vài giây trước!” Vô Nhật Huy trả lời: “Họ sợ Chu Tước trốn thoát nên đã ngay lập tức chạy đến.
Lệ Đình Tuấn vừa tra số của Thanh Vân, anh nghi ngờ Thanh Vân và Chu Tước là cùng một người.
Bởi vì hồ sơ ghi chép số điện thoại của Thanh Vân ở thành phố Hạ Du, ngoại trừ Nghịch Thủy Hàn, hắn còn từng xuất hiện ở khu chung cư Đông.
Vì vậy, độ khớp nhau giữa quỹ đạo hành động của Thanh Vân và Chu Tước vô cùng lớn.
“Trùng hợp là, hình như bây giờ họ đang ở gần đài truyền hình và điện ảnh.” Vô Nhật Huy nói tiếp.
Lệ Đình Tuấn nghe thấy tên đài truyền hình và điện ảnh, con người đột nhiên co rút.
“Họ mang súng theo à?” Lệ Đình Tuấn lập tức dựng thẳng người, trầm giọng hỏi ngược lại.
“Có mang theo.
– Vô Nhật Huy có chút sửng sốt, gật đầu trả lời.
Trong thoáng chốc, nhịp tim của Lệ Đình Tuấn ngày càng tăng, anh có dự cảm rằng chuyện này không bình thường.
Lập tức quát: “Bảo tất cả bọn họ dừng lại! Không được làm Chu Tước bị thương!” Vô Nhật Huy lúc này mới ý thức được có gì đó không on.
Trước đây bọn họ một mực điều tra Chu Tước và Thanh Vân, có một thời gian Lệ Đình Tuấn nghi ngờ chính là Kiều Phương Hạ, nhưng sau lần đi nước Hàn Lăng đó, mọi nghi ngờ về cô đã bị xóa bỏ, nhưng xem ra, rất có thể trước đây Chu Tước đã dùng thủ đoạn để đánh lạc hướng khiến họ nghĩ sai!
Chu Tước chính là Kiều Phương Hạ!
Một viên đạn sượt qua cổ Kiều Phương Hạ.
Trong lòng Kiều Phương Hạ mắng một câu, vọt người lên dùng hai chân kẹp chặt lấy cổ của một người, một tay dùng thắt lưng trói lấy bả vai của một người khác, thắng tay ném cả hai xuống mặt đất.
Những người hôm nay tới không giống như những tên khốn vô cùng khó đối phó trước đây.
Cô bị sức nặng của hai người đàn ông khiến cho cả người ngã xuống đất theo, sau lưng truyền đến cảm giác chấn động, vài giây sau, cô dùng sức đoạt lấy súng của đối phương, lấy đà nhảy lên đứng trên mặt đất.
Cô đã sắp không chịu nổi nữa..
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Bỗng nhiên nhận được một cuộc gọi đến từ Đường Nguyên Khiết Đan.Anh nhìn chằm chằm tên Đường Nguyên Khiết Đan vài giây, tầm mắt hạ xuống, đang định ẩn nhận cuộc gọi.“Cậu hai! Mười phút trước có một nhóm nhỏ đã phát hiện tung tích của Chu Tước, không hề thông báo đã tự tiện hành động rồi!” Vô Nhật Huy ngồi ở hàng ghế trước vừa nhận được tin báo khẩn, quay đầu về phía sau trầm giọng nói với Lệ Đình Tuấn.Động tác của Lệ Đình Tuấn ngừng lại, anh nhíu mày, giương mắt nhìn Vô Nhật Huy: “Chắc chắn là Chu Tước?”“Vâng, nhận được thông tin từ vài giây trước!” Vô Nhật Huy trả lời: “Họ sợ Chu Tước trốn thoát nên đã ngay lập tức chạy đến.Lệ Đình Tuấn vừa tra số của Thanh Vân, anh nghi ngờ Thanh Vân và Chu Tước là cùng một người.Bởi vì hồ sơ ghi chép số điện thoại của Thanh Vân ở thành phố Hạ Du, ngoại trừ Nghịch Thủy Hàn, hắn còn từng xuất hiện ở khu chung cư Đông.Vì vậy, độ khớp nhau giữa quỹ đạo hành động của Thanh Vân và Chu Tước vô cùng lớn.“Trùng hợp là, hình như bây giờ họ đang ở gần đài truyền hình và điện ảnh.” Vô Nhật Huy nói tiếp.Lệ Đình Tuấn nghe thấy tên đài truyền hình và điện ảnh, con người đột nhiên co rút.“Họ mang súng theo à?” Lệ Đình Tuấn lập tức dựng thẳng người, trầm giọng hỏi ngược lại.“Có mang theo.– Vô Nhật Huy có chút sửng sốt, gật đầu trả lời.Trong thoáng chốc, nhịp tim của Lệ Đình Tuấn ngày càng tăng, anh có dự cảm rằng chuyện này không bình thường.Lập tức quát: “Bảo tất cả bọn họ dừng lại! Không được làm Chu Tước bị thương!” Vô Nhật Huy lúc này mới ý thức được có gì đó không on.Trước đây bọn họ một mực điều tra Chu Tước và Thanh Vân, có một thời gian Lệ Đình Tuấn nghi ngờ chính là Kiều Phương Hạ, nhưng sau lần đi nước Hàn Lăng đó, mọi nghi ngờ về cô đã bị xóa bỏ, nhưng xem ra, rất có thể trước đây Chu Tước đã dùng thủ đoạn để đánh lạc hướng khiến họ nghĩ sai!Chu Tước chính là Kiều Phương Hạ!Một viên đạn sượt qua cổ Kiều Phương Hạ.Trong lòng Kiều Phương Hạ mắng một câu, vọt người lên dùng hai chân kẹp chặt lấy cổ của một người, một tay dùng thắt lưng trói lấy bả vai của một người khác, thắng tay ném cả hai xuống mặt đất.Những người hôm nay tới không giống như những tên khốn vô cùng khó đối phó trước đây.Cô bị sức nặng của hai người đàn ông khiến cho cả người ngã xuống đất theo, sau lưng truyền đến cảm giác chấn động, vài giây sau, cô dùng sức đoạt lấy súng của đối phương, lấy đà nhảy lên đứng trên mặt đất.Cô đã sắp không chịu nổi nữa..