********** Bữa tiệc long trọng, trang phục thướt tha, ly rượu trao nhầm. “Mọi người biết gì chưa, Lê Hân Dư quay về rồi." "Đáng tiếc cho một cô gái xinh đẹp như vậy phải làm Lăng phu nhân trong bao nhiêu năm nay vẫn phòng không gối chiếc." "Từ khi kết hôn tới giờ, họ vẫn luôn ở riêng, Lê Hân Dư chẳng qua cũng chỉ có cái danh là Lăng phu nhân, nói không chừng chủ tịch Lăng còn không nhớ nổi cô ta trông như thế nào!" Mọi người được phen cười lớn. “Hôm nay là tiệc rượu của nhà họ Lăng, Lăng phu nhân cũng đã về nước rồi, chắc tối nay sẽ xuất hiện chứ nhỉ.” Có người không chờ được nữa muốn xem cảnh tượng náo nhiệt. "Vẫn còn gọi là Lăng phu nhân? Tôi tưởng bọn họ sớm đã li hôn rồi. Gánh cái hư danh lâu như vậy, Lê Hân Dư không sợ đau cổ à?" Một cô gái trẻ nghịch ngón tay đeo nhẫn ngọc, mỉa mai: "Đã không giữ chân đàn ông được sao còn không mau chóng ly hôn đi, nhường chủ tịch Lăng cho người khác.” Có người cười cô ta: “Nhường cho cô hả?” Cô gái trẻ ấy không tức giận, trong nụ cười còn mang…
Chương 316: Chưa Từng Nhận Ra
Hãy Cho Nhau Một Lối ThoátTác giả: Đang cập nhậtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường********** Bữa tiệc long trọng, trang phục thướt tha, ly rượu trao nhầm. “Mọi người biết gì chưa, Lê Hân Dư quay về rồi." "Đáng tiếc cho một cô gái xinh đẹp như vậy phải làm Lăng phu nhân trong bao nhiêu năm nay vẫn phòng không gối chiếc." "Từ khi kết hôn tới giờ, họ vẫn luôn ở riêng, Lê Hân Dư chẳng qua cũng chỉ có cái danh là Lăng phu nhân, nói không chừng chủ tịch Lăng còn không nhớ nổi cô ta trông như thế nào!" Mọi người được phen cười lớn. “Hôm nay là tiệc rượu của nhà họ Lăng, Lăng phu nhân cũng đã về nước rồi, chắc tối nay sẽ xuất hiện chứ nhỉ.” Có người không chờ được nữa muốn xem cảnh tượng náo nhiệt. "Vẫn còn gọi là Lăng phu nhân? Tôi tưởng bọn họ sớm đã li hôn rồi. Gánh cái hư danh lâu như vậy, Lê Hân Dư không sợ đau cổ à?" Một cô gái trẻ nghịch ngón tay đeo nhẫn ngọc, mỉa mai: "Đã không giữ chân đàn ông được sao còn không mau chóng ly hôn đi, nhường chủ tịch Lăng cho người khác.” Có người cười cô ta: “Nhường cho cô hả?” Cô gái trẻ ấy không tức giận, trong nụ cười còn mang… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Năm đó khi ở trại trẻ mồ côi cũng là Giang Nhiên Nhiên liếc mắt đã thích Giang Dật Hàn.Nói thích Giang Dật Hàn, muốn anh làm anh trai của mình.“Ngay từ đầu tất cả mọi người đều biết chúng tôi nhận nuôi Giang Dật Hàn không phải là để nuôi con trai, mà là nuôi con rể từ nhỏ.Chúng tôi không thể giao sản nghiệp của nhà họ Giang vào tay người ngoài, mà con rể không biết rõ gốc gác thì chúng tôi lại không tin tưởng” Bà Giang nói: “Tiểu Nhiên cũng biết, cho dù lúc ấy còn nhỏ chưa hiểu rõ ý nghĩa lắm, nhưng nó vẫn luôn nói tương lai mình sẽ là vợ của Giang Dật Hàn.“Giang Dật Hàn cũng chưa từng phản bác điều gì, luôn là một đứa con trai ngoan trong lòng chúng tôi, cho đến khi cô xuất hiện."Lê Hân Dư, không phải cô là bạn thân nhất của Tiểu Nhiên sao? Vì sao cô có thể cướp đi người mà Tiểu Nhiên yêu tha thiết từ nhỏ đến lớn chứ? Sao cô có thể vô liêm sỉ đến mức này?” “Đủ rồi! Không được nói nữa!” Ông Giang kéo bà Giang ra, nhưng bà Giang lại không cam lòng dừng lại ở đó: “Tôi cứ muốn nói, vì sao tôi không được nói? Tiểu Nhiên của tôi thích Giang Dật Hàn nhiều năm như vậy, kết quả trái tim Giang Dật Hàn lại bị người phụ nữ này cướp đi, lễ cưới cũng bị một người phụ nữ như vậy phá hỏng, ông nói sao tôi có thể cam lòng được?” “Đưa phu nhân về nghỉ ngơi!” Ông Giang không thể nhịn được nữa, bảo người giúp việc đưa bà Giang đang không ngừng kêu gào đi.“Thực sự xin lỗi, vợ tôi không chịu được cú sốc này, phản ứng hơi quá kích, xin cô đừng trách.Trong lòng ông Giang hiểu rất rõ, con gái mình, mình hiểu rõ nhất.Giang Dật Hàn thích Lê Hân Dư, đó là quyết định của Giang Dật Hàn.Nhiều năm nay Tiểu Nhiên ngấm ngầm chịu đựng không phải là nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, mà là vì chính nó.Nếu thật sự muốn tính toán thì Tiểu Nhiên mới là người có lỗi với người phụ nữ trước mắt này.Nhưng ông Giang sẽ không ngu ngốc giống bà Giang, nhanh mồm nhanh miệng làm bại lộ ý đồ xấu của con gái mình, ông ta hạ mình xin lỗi: “Đám cưới bị phá hỏng là một cú sốc lớn đối với hai mẹ con bà ấy cho nên nhất thời không lựa lời nói, thực tế không có ý gì xấu, cô cậu đừng bận tâm.Lê Hân Dư đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía ông Giang: “Vậy chuyện Tiểu Nhiên vẫn luôn thích Giang Dật Hàn là thật sao?”Ông Giang bị hỏi thì hơi khựng lại, sau đó lại khẽ gật đầu.Lê Hân Dư đột nhiên hiểu, hóa ra Giang Nhiên Nhiên chưa bao giờ nói thật với mình, mà cô cũng chưa bao giờ nhìn rõ mọi thứ.Lăng Diệu đưa Lê Hân Dư rời đi.Lăng Diệu để cô ngồi lên ghế phụ, cúi đầu cài dây an toàn cho cô xong rồi mới chậm rãi khởi động xe đi.Lê Hân Dư dựa đầu vào thành ghế: “Có phải em rất ngu ngốc không? Chuyện nên hiểu thì luôn là người cuối cùng hiểu được, chuyện không nên biết thì lại luôn vô tình biết được.“Người không thẳng thắn mới là người có lỗi.Những chuyện này không liên quan đến em.“Nhưng lúc em trở thành người cản trở người khác thì em lại không hề hay biết.Lê Hân Dư không thể diễn tả được cảm giác trong mình bây giờ là gì, cô cảm thấy quá hỗn loạn.Hóa ra cô chưa từng nhìn rõ Giang Dật Hàn, cũng chưa từng nhìn rõ Giang Nhiên Nhiên.Tình cảm của Giang Dật Hàn đối với cô bắt nguồn từ chấp niệm từ nhỏ đến lớn, và Giang Nhiên Nhiên cũng thế.Từ trước tới giờ người cậu ấy thích luôn là Giang Dật Hàn, nhưng cô lại không nhận ra một chút nào.Thế mà cô cứ nghiễm nhiên hẹn hò với Giang Dật Hàn ngay trước mặt Giang Nhiên Nhiên.Thậm chí cô không thể ngờ được người mà.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Năm đó khi ở trại trẻ mồ côi cũng là Giang Nhiên Nhiên liếc mắt đã thích Giang Dật Hàn.
Nói thích Giang Dật Hàn, muốn anh làm anh trai của mình.
“Ngay từ đầu tất cả mọi người đều biết chúng tôi nhận nuôi Giang Dật Hàn không phải là để nuôi con trai, mà là nuôi con rể từ nhỏ.
Chúng tôi không thể giao sản nghiệp của nhà họ Giang vào tay người ngoài, mà con rể không biết rõ gốc gác thì chúng tôi lại không tin tưởng” Bà Giang nói: “Tiểu Nhiên cũng biết, cho dù lúc ấy còn nhỏ chưa hiểu rõ ý nghĩa lắm, nhưng nó vẫn luôn nói tương lai mình sẽ là vợ của Giang Dật Hàn.
“Giang Dật Hàn cũng chưa từng phản bác điều gì, luôn là một đứa con trai ngoan trong lòng chúng tôi, cho đến khi cô xuất hiện.
"Lê Hân Dư, không phải cô là bạn thân nhất của Tiểu Nhiên sao? Vì sao cô có thể cướp đi người mà Tiểu Nhiên yêu tha thiết từ nhỏ đến lớn chứ? Sao cô có thể vô liêm sỉ đến mức này?” “Đủ rồi! Không được nói nữa!” Ông Giang kéo bà Giang ra, nhưng bà Giang lại không cam lòng dừng lại ở đó: “Tôi cứ muốn nói, vì sao tôi không được nói? Tiểu Nhiên của tôi thích Giang Dật Hàn nhiều năm như vậy, kết quả trái tim Giang Dật Hàn lại bị người phụ nữ này cướp đi, lễ cưới cũng bị một người phụ nữ như vậy phá hỏng, ông nói sao tôi có thể cam lòng được?” “Đưa phu nhân về nghỉ ngơi!” Ông Giang không thể nhịn được nữa, bảo người giúp việc đưa bà Giang đang không ngừng kêu gào đi.
“Thực sự xin lỗi, vợ tôi không chịu được cú sốc này, phản ứng hơi quá kích, xin cô đừng trách.
Trong lòng ông Giang hiểu rất rõ, con gái mình, mình hiểu rõ nhất.
Giang Dật Hàn thích Lê Hân Dư, đó là quyết định của Giang Dật Hàn.
Nhiều năm nay Tiểu Nhiên ngấm ngầm chịu đựng không phải là nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, mà là vì chính nó.
Nếu thật sự muốn tính toán thì Tiểu Nhiên mới là người có lỗi với người phụ nữ trước mắt này.
Nhưng ông Giang sẽ không ngu ngốc giống bà Giang, nhanh mồm nhanh miệng làm bại lộ ý đồ xấu của con gái mình, ông ta hạ mình xin lỗi: “Đám cưới bị phá hỏng là một cú sốc lớn đối với hai mẹ con bà ấy cho nên nhất thời không lựa lời nói, thực tế không có ý gì xấu, cô cậu đừng bận tâm.
Lê Hân Dư đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía ông Giang: “Vậy chuyện Tiểu Nhiên vẫn luôn thích Giang Dật Hàn là thật sao?”
Ông Giang bị hỏi thì hơi khựng lại, sau đó lại khẽ gật đầu.
Lê Hân Dư đột nhiên hiểu, hóa ra Giang Nhiên Nhiên chưa bao giờ nói thật với mình, mà cô cũng chưa bao giờ nhìn rõ mọi thứ.
Lăng Diệu đưa Lê Hân Dư rời đi.
Lăng Diệu để cô ngồi lên ghế phụ, cúi đầu cài dây an toàn cho cô xong rồi mới chậm rãi khởi động xe đi.
Lê Hân Dư dựa đầu vào thành ghế: “Có phải em rất ngu ngốc không? Chuyện nên hiểu thì luôn là người cuối cùng hiểu được, chuyện không nên biết thì lại luôn vô tình biết được.
“Người không thẳng thắn mới là người có lỗi.
Những chuyện này không liên quan đến em.
“Nhưng lúc em trở thành người cản trở người khác thì em lại không hề hay biết.
Lê Hân Dư không thể diễn tả được cảm giác trong mình bây giờ là gì, cô cảm thấy quá hỗn loạn.
Hóa ra cô chưa từng nhìn rõ Giang Dật Hàn, cũng chưa từng nhìn rõ Giang Nhiên Nhiên.
Tình cảm của Giang Dật Hàn đối với cô bắt nguồn từ chấp niệm từ nhỏ đến lớn, và Giang Nhiên Nhiên cũng thế.
Từ trước tới giờ người cậu ấy thích luôn là Giang Dật Hàn, nhưng cô lại không nhận ra một chút nào.
Thế mà cô cứ nghiễm nhiên hẹn hò với Giang Dật Hàn ngay trước mặt Giang Nhiên Nhiên.
Thậm chí cô không thể ngờ được người mà
.
Hãy Cho Nhau Một Lối ThoátTác giả: Đang cập nhậtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường********** Bữa tiệc long trọng, trang phục thướt tha, ly rượu trao nhầm. “Mọi người biết gì chưa, Lê Hân Dư quay về rồi." "Đáng tiếc cho một cô gái xinh đẹp như vậy phải làm Lăng phu nhân trong bao nhiêu năm nay vẫn phòng không gối chiếc." "Từ khi kết hôn tới giờ, họ vẫn luôn ở riêng, Lê Hân Dư chẳng qua cũng chỉ có cái danh là Lăng phu nhân, nói không chừng chủ tịch Lăng còn không nhớ nổi cô ta trông như thế nào!" Mọi người được phen cười lớn. “Hôm nay là tiệc rượu của nhà họ Lăng, Lăng phu nhân cũng đã về nước rồi, chắc tối nay sẽ xuất hiện chứ nhỉ.” Có người không chờ được nữa muốn xem cảnh tượng náo nhiệt. "Vẫn còn gọi là Lăng phu nhân? Tôi tưởng bọn họ sớm đã li hôn rồi. Gánh cái hư danh lâu như vậy, Lê Hân Dư không sợ đau cổ à?" Một cô gái trẻ nghịch ngón tay đeo nhẫn ngọc, mỉa mai: "Đã không giữ chân đàn ông được sao còn không mau chóng ly hôn đi, nhường chủ tịch Lăng cho người khác.” Có người cười cô ta: “Nhường cho cô hả?” Cô gái trẻ ấy không tức giận, trong nụ cười còn mang… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Năm đó khi ở trại trẻ mồ côi cũng là Giang Nhiên Nhiên liếc mắt đã thích Giang Dật Hàn.Nói thích Giang Dật Hàn, muốn anh làm anh trai của mình.“Ngay từ đầu tất cả mọi người đều biết chúng tôi nhận nuôi Giang Dật Hàn không phải là để nuôi con trai, mà là nuôi con rể từ nhỏ.Chúng tôi không thể giao sản nghiệp của nhà họ Giang vào tay người ngoài, mà con rể không biết rõ gốc gác thì chúng tôi lại không tin tưởng” Bà Giang nói: “Tiểu Nhiên cũng biết, cho dù lúc ấy còn nhỏ chưa hiểu rõ ý nghĩa lắm, nhưng nó vẫn luôn nói tương lai mình sẽ là vợ của Giang Dật Hàn.“Giang Dật Hàn cũng chưa từng phản bác điều gì, luôn là một đứa con trai ngoan trong lòng chúng tôi, cho đến khi cô xuất hiện."Lê Hân Dư, không phải cô là bạn thân nhất của Tiểu Nhiên sao? Vì sao cô có thể cướp đi người mà Tiểu Nhiên yêu tha thiết từ nhỏ đến lớn chứ? Sao cô có thể vô liêm sỉ đến mức này?” “Đủ rồi! Không được nói nữa!” Ông Giang kéo bà Giang ra, nhưng bà Giang lại không cam lòng dừng lại ở đó: “Tôi cứ muốn nói, vì sao tôi không được nói? Tiểu Nhiên của tôi thích Giang Dật Hàn nhiều năm như vậy, kết quả trái tim Giang Dật Hàn lại bị người phụ nữ này cướp đi, lễ cưới cũng bị một người phụ nữ như vậy phá hỏng, ông nói sao tôi có thể cam lòng được?” “Đưa phu nhân về nghỉ ngơi!” Ông Giang không thể nhịn được nữa, bảo người giúp việc đưa bà Giang đang không ngừng kêu gào đi.“Thực sự xin lỗi, vợ tôi không chịu được cú sốc này, phản ứng hơi quá kích, xin cô đừng trách.Trong lòng ông Giang hiểu rất rõ, con gái mình, mình hiểu rõ nhất.Giang Dật Hàn thích Lê Hân Dư, đó là quyết định của Giang Dật Hàn.Nhiều năm nay Tiểu Nhiên ngấm ngầm chịu đựng không phải là nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, mà là vì chính nó.Nếu thật sự muốn tính toán thì Tiểu Nhiên mới là người có lỗi với người phụ nữ trước mắt này.Nhưng ông Giang sẽ không ngu ngốc giống bà Giang, nhanh mồm nhanh miệng làm bại lộ ý đồ xấu của con gái mình, ông ta hạ mình xin lỗi: “Đám cưới bị phá hỏng là một cú sốc lớn đối với hai mẹ con bà ấy cho nên nhất thời không lựa lời nói, thực tế không có ý gì xấu, cô cậu đừng bận tâm.Lê Hân Dư đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía ông Giang: “Vậy chuyện Tiểu Nhiên vẫn luôn thích Giang Dật Hàn là thật sao?”Ông Giang bị hỏi thì hơi khựng lại, sau đó lại khẽ gật đầu.Lê Hân Dư đột nhiên hiểu, hóa ra Giang Nhiên Nhiên chưa bao giờ nói thật với mình, mà cô cũng chưa bao giờ nhìn rõ mọi thứ.Lăng Diệu đưa Lê Hân Dư rời đi.Lăng Diệu để cô ngồi lên ghế phụ, cúi đầu cài dây an toàn cho cô xong rồi mới chậm rãi khởi động xe đi.Lê Hân Dư dựa đầu vào thành ghế: “Có phải em rất ngu ngốc không? Chuyện nên hiểu thì luôn là người cuối cùng hiểu được, chuyện không nên biết thì lại luôn vô tình biết được.“Người không thẳng thắn mới là người có lỗi.Những chuyện này không liên quan đến em.“Nhưng lúc em trở thành người cản trở người khác thì em lại không hề hay biết.Lê Hân Dư không thể diễn tả được cảm giác trong mình bây giờ là gì, cô cảm thấy quá hỗn loạn.Hóa ra cô chưa từng nhìn rõ Giang Dật Hàn, cũng chưa từng nhìn rõ Giang Nhiên Nhiên.Tình cảm của Giang Dật Hàn đối với cô bắt nguồn từ chấp niệm từ nhỏ đến lớn, và Giang Nhiên Nhiên cũng thế.Từ trước tới giờ người cậu ấy thích luôn là Giang Dật Hàn, nhưng cô lại không nhận ra một chút nào.Thế mà cô cứ nghiễm nhiên hẹn hò với Giang Dật Hàn ngay trước mặt Giang Nhiên Nhiên.Thậm chí cô không thể ngờ được người mà.