“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…
Chương 915
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Chương 915Bên chỗ Triệu Mai Hoàng truyền đến giọng của mấy người khác, cô che điện thoại nói gì đó với người bên kia sau đó mới hạ giọng nói với anh: “Tôi còn phải nói chuyện với lãnh đạo bên này, cúp máy trước nhé, một tiếng sau gặp nhau ở cửa khách sạn”“Được” Phó Thành Đô chờ cô cúp máy trước rồi mới đặt điện thoại xuống.Cô phóng viên ban nãy nhìn anh, ánh mắt lướt qua màn hình điện thoại chưa tắt của anh, cười hỏi: “Đội trưởng, vợ anh đây sao?”Màn hình điện thoại Phó Thành Đô là một người phụ nữ, trong ảnh người phụ nữ một tay cầm ly rượu vang một tay ôm lấy hai đầu gối, ngồi trên thảm cạnh cửa sổ sát đất, ngọt ngào cười với máy ảnh, nhìn rất đẹp.Phó Thành Đô tiện tay khóa màn hình, chưa trả lời thì người trong đội ngồi phía trước đã cười trả lời thay anh: “Đội trưởng chúng tôi là hoa đã có chủ rồi, cô gái nhỏ nên hết hi vọng đi”Tâm tư nhỏ của cô phóng viên bị người khác nhìn thấu, dứt khoát lấy hết dũng khí nhìn Phó Thành Đô hỏi: “Anh kết hôn rồi?”Cô phóng viên này là phóng viên thường trú lâu năm tại đại sứ quán ở nước Sở, lúc trước đã gặp Phó Thành Đô một lần từ xa, lúc ấy chỉ mới liếc mắt mà chấn động toàn thân. Cô ấy cũng coi như được đi nhiều, gặp nhiều người, nhưng Phó Thành Đô là người có ngoại hình xuất chúng nhất mà cô ấy từng gặp, chỉ cần là phụ nữ nhìn nhiều thêm mấy lần cũng sẽ động lòng.Mặt Phó Thành Đô không cảm xúc nhìn cô phóng viên, cấp dưới ngồi phía trước lại bắt đầu ồn ào thay ảnh trả lời: “Sắp kết hôn rồi thì phải? Hai người họ đã đính hôn lâu lắm rồi!”Cô phóng viên kia nghe vậy thì ánh mắt liền ảm đạm.Một lúc lâu sau lại cắn cắn môi nhìn về phía Phó Thành Đô: “Vậy tức là chưa kết hôn đúng không?”“Lãnh đạo phiền quá à… Còn muốn tôi đi một chuyến đến đại sứ quán nữa, vậy chúng ta đẩy lên sáu giờ gặp nhau có được không?” Trên màn hình di động là tin nhắn Triều Mai Hoàng mới gửi.Phó Thành Đô cúi mắt nhìn, khóe miệng không nhịn được mà nâng lên, không phản ứng cô phóng viên kia.Vừa đúng lúc, anh vừa đến thì Triêu Mai Hoàng cũng đến luôn. Anh chưa từng thấy dáng vẻ của cô lúc làm việc đầu.“Được” Anh suy nghĩ một lát rồi trả lời.Coi như tặng cô một bất ngờ đi.Anh đưa năm người kia đến đại sứ quán, cùng người trong đại sứ quán nói vài câu đến tình hình có chút rối loạn của nước Sở bây giờ, đối phương liên tục cảm ơn bọn họ, nói rằng may mắn có bọn họ ở đây mới có thể yên tâm hơn một chút.Nói mấy câu, anh liền nhìn bãi đỗ xe ngoài cửa sổ, TriệuMai Hoàng vẫn mặc bộ quần áo trên bản tin ban nãy đi từ trên xe xuống.Vợ đến khiến Phó Thành Đô có chút mất tập trung.
Chương 915
Bên chỗ Triệu Mai Hoàng truyền đến giọng của mấy người khác, cô che điện thoại nói gì đó với người bên kia sau đó mới hạ giọng nói với anh: “Tôi còn phải nói chuyện với lãnh đạo bên này, cúp máy trước nhé, một tiếng sau gặp nhau ở cửa khách sạn”
“Được” Phó Thành Đô chờ cô cúp máy trước rồi mới đặt điện thoại xuống.
Cô phóng viên ban nãy nhìn anh, ánh mắt lướt qua màn hình điện thoại chưa tắt của anh, cười hỏi: “Đội trưởng, vợ anh đây sao?”
Màn hình điện thoại Phó Thành Đô là một người phụ nữ, trong ảnh người phụ nữ một tay cầm ly rượu vang một tay ôm lấy hai đầu gối, ngồi trên thảm cạnh cửa sổ sát đất, ngọt ngào cười với máy ảnh, nhìn rất đẹp.
Phó Thành Đô tiện tay khóa màn hình, chưa trả lời thì người trong đội ngồi phía trước đã cười trả lời thay anh: “Đội trưởng chúng tôi là hoa đã có chủ rồi, cô gái nhỏ nên hết hi vọng đi”
Tâm tư nhỏ của cô phóng viên bị người khác nhìn thấu, dứt khoát lấy hết dũng khí nhìn Phó Thành Đô hỏi: “Anh kết hôn rồi?”
Cô phóng viên này là phóng viên thường trú lâu năm tại đại sứ quán ở nước Sở, lúc trước đã gặp Phó Thành Đô một lần từ xa, lúc ấy chỉ mới liếc mắt mà chấn động toàn thân. Cô ấy cũng coi như được đi nhiều, gặp nhiều người, nhưng Phó Thành Đô là người có ngoại hình xuất chúng nhất mà cô ấy từng gặp, chỉ cần là phụ nữ nhìn nhiều thêm mấy lần cũng sẽ động lòng.
Mặt Phó Thành Đô không cảm xúc nhìn cô phóng viên, cấp dưới ngồi phía trước lại bắt đầu ồn ào thay ảnh trả lời: “Sắp kết hôn rồi thì phải? Hai người họ đã đính hôn lâu lắm rồi!”
Cô phóng viên kia nghe vậy thì ánh mắt liền ảm đạm.
Một lúc lâu sau lại cắn cắn môi nhìn về phía Phó Thành Đô: “Vậy tức là chưa kết hôn đúng không?”
“Lãnh đạo phiền quá à… Còn muốn tôi đi một chuyến đến đại sứ quán nữa, vậy chúng ta đẩy lên sáu giờ gặp nhau có được không?” Trên màn hình di động là tin nhắn Triều Mai Hoàng mới gửi.
Phó Thành Đô cúi mắt nhìn, khóe miệng không nhịn được mà nâng lên, không phản ứng cô phóng viên kia.
Vừa đúng lúc, anh vừa đến thì Triêu Mai Hoàng cũng đến luôn. Anh chưa từng thấy dáng vẻ của cô lúc làm việc đầu.
“Được” Anh suy nghĩ một lát rồi trả lời.
Coi như tặng cô một bất ngờ đi.
Anh đưa năm người kia đến đại sứ quán, cùng người trong đại sứ quán nói vài câu đến tình hình có chút rối loạn của nước Sở bây giờ, đối phương liên tục cảm ơn bọn họ, nói rằng may mắn có bọn họ ở đây mới có thể yên tâm hơn một chút.
Nói mấy câu, anh liền nhìn bãi đỗ xe ngoài cửa sổ, Triệu
Mai Hoàng vẫn mặc bộ quần áo trên bản tin ban nãy đi từ trên xe xuống.
Vợ đến khiến Phó Thành Đô có chút mất tập trung.
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Chương 915Bên chỗ Triệu Mai Hoàng truyền đến giọng của mấy người khác, cô che điện thoại nói gì đó với người bên kia sau đó mới hạ giọng nói với anh: “Tôi còn phải nói chuyện với lãnh đạo bên này, cúp máy trước nhé, một tiếng sau gặp nhau ở cửa khách sạn”“Được” Phó Thành Đô chờ cô cúp máy trước rồi mới đặt điện thoại xuống.Cô phóng viên ban nãy nhìn anh, ánh mắt lướt qua màn hình điện thoại chưa tắt của anh, cười hỏi: “Đội trưởng, vợ anh đây sao?”Màn hình điện thoại Phó Thành Đô là một người phụ nữ, trong ảnh người phụ nữ một tay cầm ly rượu vang một tay ôm lấy hai đầu gối, ngồi trên thảm cạnh cửa sổ sát đất, ngọt ngào cười với máy ảnh, nhìn rất đẹp.Phó Thành Đô tiện tay khóa màn hình, chưa trả lời thì người trong đội ngồi phía trước đã cười trả lời thay anh: “Đội trưởng chúng tôi là hoa đã có chủ rồi, cô gái nhỏ nên hết hi vọng đi”Tâm tư nhỏ của cô phóng viên bị người khác nhìn thấu, dứt khoát lấy hết dũng khí nhìn Phó Thành Đô hỏi: “Anh kết hôn rồi?”Cô phóng viên này là phóng viên thường trú lâu năm tại đại sứ quán ở nước Sở, lúc trước đã gặp Phó Thành Đô một lần từ xa, lúc ấy chỉ mới liếc mắt mà chấn động toàn thân. Cô ấy cũng coi như được đi nhiều, gặp nhiều người, nhưng Phó Thành Đô là người có ngoại hình xuất chúng nhất mà cô ấy từng gặp, chỉ cần là phụ nữ nhìn nhiều thêm mấy lần cũng sẽ động lòng.Mặt Phó Thành Đô không cảm xúc nhìn cô phóng viên, cấp dưới ngồi phía trước lại bắt đầu ồn ào thay ảnh trả lời: “Sắp kết hôn rồi thì phải? Hai người họ đã đính hôn lâu lắm rồi!”Cô phóng viên kia nghe vậy thì ánh mắt liền ảm đạm.Một lúc lâu sau lại cắn cắn môi nhìn về phía Phó Thành Đô: “Vậy tức là chưa kết hôn đúng không?”“Lãnh đạo phiền quá à… Còn muốn tôi đi một chuyến đến đại sứ quán nữa, vậy chúng ta đẩy lên sáu giờ gặp nhau có được không?” Trên màn hình di động là tin nhắn Triều Mai Hoàng mới gửi.Phó Thành Đô cúi mắt nhìn, khóe miệng không nhịn được mà nâng lên, không phản ứng cô phóng viên kia.Vừa đúng lúc, anh vừa đến thì Triêu Mai Hoàng cũng đến luôn. Anh chưa từng thấy dáng vẻ của cô lúc làm việc đầu.“Được” Anh suy nghĩ một lát rồi trả lời.Coi như tặng cô một bất ngờ đi.Anh đưa năm người kia đến đại sứ quán, cùng người trong đại sứ quán nói vài câu đến tình hình có chút rối loạn của nước Sở bây giờ, đối phương liên tục cảm ơn bọn họ, nói rằng may mắn có bọn họ ở đây mới có thể yên tâm hơn một chút.Nói mấy câu, anh liền nhìn bãi đỗ xe ngoài cửa sổ, TriệuMai Hoàng vẫn mặc bộ quần áo trên bản tin ban nãy đi từ trên xe xuống.Vợ đến khiến Phó Thành Đô có chút mất tập trung.