Tác giả:

“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!…

Chương 248

Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Quản lý, tôi leo đến vị trí trưởng quầy này, thật sự không dễ dàng gì.Chỉ vì một câu nói như vậy mà đuổi việc tôi, tấm huyết bảy năm của tôi…”“Cô không dễ dàng, tôi dễ dàng sao? Thế giới của người trưởng thành, có hai từ “dễ dàng” sao? Lúc trước tôi đã cảnh cáo các người, khách hàng là thượng đế.Đặc biệt là đối với những quầy hàng sang trọng như của chúng ta, không thể nghị luận khách hàng một câu, tôi đã nhấn mạnh rồi.Bây giờ xảy ra vấn đề, còn muốn tôi gánh trách nghiệm cho các người sao?Cứ thế đi, tôi đã quyết định rồi, chiều này các người thu dọn đồ đạc, rời đi cho tôi”Nói xong, quản lý không cho phép bọn họ nói thêm câu nào nữa, hỏi ý Bạc Tiêu Dương: “Cậu Bạc, tôi xử lý như vậy, cậu có hài lòng không?”“Cũng được”Bạc Tiêu Dương quay người nhìn Vân Giai Kỳ: “Cái váy này rất đẹp”Vân Giai Kỳ nói: “Quẹt thẻ”Quản lý lập tức nói: “Không cần không cần.Chiếc váy này tính vào tài khoản của tôi.Thưa cô, lần này khiến cô không vui, tôi thật sự xin lỗi”Vân Giai Kỳ nhướng mày, coi như hài lòng với thái độ của quản lý, vì vậy nói: “Vậy thì cảm ơn”Quản lý đích thân đóng gói quần áo mà cô thay ra, đưa cho cô.Vân Giai Kỳ vừa ra khỏi quầy, thì điện thoại vang lên.Trong nhóm chat, Trần Khánh Linh tag cô.Trần Khánh Linh: “Tớ đã đến rồi, @Vân Giai Kỳ, cậu đã xuất phát chưa?”Trần Khánh Linh này, thật sự lúc nào cũng chú ý đến cô.Vân Giai Kỳ trả lời: “Xuất phát rồi, tôi mang theo một người”Cô vừa gửi xong câu này, trong nhóm lập tức có rất nhiều người ngạc nhiên hỏi.“Là bạn trai sao?”“Chồng sao?”“Chồng? Đùa cái gì vậy, người ta đã nói là chưa kết hôn rồi, chắc là bạn trai.”“Có thể dẫn theo người nhà sao? Sớm biết vậy thì tớ đã đưa chồng theo rồi, sợ không ngồi được”“Khánh Linh cũng đưa chồng theo”“Chồng người ta mời, tình huống đặc biệt mà”Trần Khánh Linh nói: “Mang theo người nhà? Không hay đâu? Là bạn trai của cậu sao? Mọi người đều không mang theo người nhà, một mình cậu mang theo, không hợp lắm đâu?”Vân Giai Kỳ hừ lạnh một tiếng.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Quản lý, tôi leo đến vị trí trưởng quầy này, thật sự không dễ dàng gì.

Chỉ vì một câu nói như vậy mà đuổi việc tôi, tấm huyết bảy năm của tôi…”

“Cô không dễ dàng, tôi dễ dàng sao? Thế giới của người trưởng thành, có hai từ “dễ dàng” sao? Lúc trước tôi đã cảnh cáo các người, khách hàng là thượng đế.

Đặc biệt là đối với những quầy hàng sang trọng như của chúng ta, không thể nghị luận khách hàng một câu, tôi đã nhấn mạnh rồi.

Bây giờ xảy ra vấn đề, còn muốn tôi gánh trách nghiệm cho các người sao?

Cứ thế đi, tôi đã quyết định rồi, chiều này các người thu dọn đồ đạc, rời đi cho tôi”

Nói xong, quản lý không cho phép bọn họ nói thêm câu nào nữa, hỏi ý Bạc Tiêu Dương: “Cậu Bạc, tôi xử lý như vậy, cậu có hài lòng không?”

“Cũng được”

Bạc Tiêu Dương quay người nhìn Vân Giai Kỳ: “Cái váy này rất đẹp”

Vân Giai Kỳ nói: “Quẹt thẻ”

Quản lý lập tức nói: “Không cần không cần.

Chiếc váy này tính vào tài khoản của tôi.

Thưa cô, lần này khiến cô không vui, tôi thật sự xin lỗi”

Vân Giai Kỳ nhướng mày, coi như hài lòng với thái độ của quản lý, vì vậy nói: “Vậy thì cảm ơn”

Quản lý đích thân đóng gói quần áo mà cô thay ra, đưa cho cô.

Vân Giai Kỳ vừa ra khỏi quầy, thì điện thoại vang lên.

Trong nhóm chat, Trần Khánh Linh tag cô.

Trần Khánh Linh: “Tớ đã đến rồi, @Vân Giai Kỳ, cậu đã xuất phát chưa?”

Trần Khánh Linh này, thật sự lúc nào cũng chú ý đến cô.

Vân Giai Kỳ trả lời: “Xuất phát rồi, tôi mang theo một người”

Cô vừa gửi xong câu này, trong nhóm lập tức có rất nhiều người ngạc nhiên hỏi.

“Là bạn trai sao?”

“Chồng sao?”

“Chồng? Đùa cái gì vậy, người ta đã nói là chưa kết hôn rồi, chắc là bạn trai.”

“Có thể dẫn theo người nhà sao? Sớm biết vậy thì tớ đã đưa chồng theo rồi, sợ không ngồi được”

“Khánh Linh cũng đưa chồng theo”

“Chồng người ta mời, tình huống đặc biệt mà”

Trần Khánh Linh nói: “Mang theo người nhà? Không hay đâu? Là bạn trai của cậu sao? Mọi người đều không mang theo người nhà, một mình cậu mang theo, không hợp lắm đâu?”

Vân Giai Kỳ hừ lạnh một tiếng.

Image removed.

Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Quản lý, tôi leo đến vị trí trưởng quầy này, thật sự không dễ dàng gì.Chỉ vì một câu nói như vậy mà đuổi việc tôi, tấm huyết bảy năm của tôi…”“Cô không dễ dàng, tôi dễ dàng sao? Thế giới của người trưởng thành, có hai từ “dễ dàng” sao? Lúc trước tôi đã cảnh cáo các người, khách hàng là thượng đế.Đặc biệt là đối với những quầy hàng sang trọng như của chúng ta, không thể nghị luận khách hàng một câu, tôi đã nhấn mạnh rồi.Bây giờ xảy ra vấn đề, còn muốn tôi gánh trách nghiệm cho các người sao?Cứ thế đi, tôi đã quyết định rồi, chiều này các người thu dọn đồ đạc, rời đi cho tôi”Nói xong, quản lý không cho phép bọn họ nói thêm câu nào nữa, hỏi ý Bạc Tiêu Dương: “Cậu Bạc, tôi xử lý như vậy, cậu có hài lòng không?”“Cũng được”Bạc Tiêu Dương quay người nhìn Vân Giai Kỳ: “Cái váy này rất đẹp”Vân Giai Kỳ nói: “Quẹt thẻ”Quản lý lập tức nói: “Không cần không cần.Chiếc váy này tính vào tài khoản của tôi.Thưa cô, lần này khiến cô không vui, tôi thật sự xin lỗi”Vân Giai Kỳ nhướng mày, coi như hài lòng với thái độ của quản lý, vì vậy nói: “Vậy thì cảm ơn”Quản lý đích thân đóng gói quần áo mà cô thay ra, đưa cho cô.Vân Giai Kỳ vừa ra khỏi quầy, thì điện thoại vang lên.Trong nhóm chat, Trần Khánh Linh tag cô.Trần Khánh Linh: “Tớ đã đến rồi, @Vân Giai Kỳ, cậu đã xuất phát chưa?”Trần Khánh Linh này, thật sự lúc nào cũng chú ý đến cô.Vân Giai Kỳ trả lời: “Xuất phát rồi, tôi mang theo một người”Cô vừa gửi xong câu này, trong nhóm lập tức có rất nhiều người ngạc nhiên hỏi.“Là bạn trai sao?”“Chồng sao?”“Chồng? Đùa cái gì vậy, người ta đã nói là chưa kết hôn rồi, chắc là bạn trai.”“Có thể dẫn theo người nhà sao? Sớm biết vậy thì tớ đã đưa chồng theo rồi, sợ không ngồi được”“Khánh Linh cũng đưa chồng theo”“Chồng người ta mời, tình huống đặc biệt mà”Trần Khánh Linh nói: “Mang theo người nhà? Không hay đâu? Là bạn trai của cậu sao? Mọi người đều không mang theo người nhà, một mình cậu mang theo, không hợp lắm đâu?”Vân Giai Kỳ hừ lạnh một tiếng.

Chương 248