Tôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì…
Chương 33
Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… Sau khi ăn uống và đi chơi no say suốt cả một buổi chiều với Băng Băng thì tôi vác cái bộ mặt mãn nguyện đầy vui vẻ trở về nhà nhưng ai ngờ đầu khi vừa vào sảnh thì đã gặp cái bản mặt khó ưa của tên nào đó. Cậu ta nhếch môi nhìn tôi từ trêи xuống dưới khoanh tay lại giọng nói đầy mỉa mai "Đi chơi với trai vui nhỉ, lại còn ăn mặt đẹp nữa cơ à?""Cậu đến tháng hả?""Cậu bị điên à? Tôi là con trai" Đông Quân đỏ mặt nhìn tôi, chắc cậu ta cũng không ngờ được một đứa con gái tri thức đầy mình như tôi lại ăn nói thô thiển hết sức như vậy nhưng tính tôi trước giờ luôn là như thế đấy chỉ có cậu ta không biết thôi. Sau khi bị cậu ta mắng lại là bị điên tôi cũng chẳng kém cạnh "Nhìn cậu cứ như con gái khó ở khi đến tháng vậy?"Đông Quân từ từ tiến lại gần tôi lôi tôi vào một góc cảnh cáo tôi nhẹ "Làm ơn nói nhỏ nó là một cụm từ nhạy cảm với đàn ông đấy hiểu không?"Tôi nhếch môi ánh mắt đầy vẻ đánh giá ngước lên nhìn cậu ta "Cậu mà là đàn ông cơ à?""Muốn thử không?" Cậu ta ghé sát mặt cậu ta vào mặt tôi, đây là khi hai b**n th** lưu manh gặp nhau này. Tôi đẩy cậu ta sáng một bên "Lui ra tôi còn về nhà""Tôi hỏi cậu, cậu đi chơi với trai đúng không?""Tôi đi chơi gái...à không đi chơi với con gái" Đông Quân vừa nghe thấy cụm trước của tôi mà mặt tái xanh lại, nhìn giải trí vô cùng nhưng sau khi nghe được cụm sau mặt cậu ta giãn ra bớt lại tiếp tục tra hỏi "Ai vậy, cậu có bạn là con gái à?""Sao cậu như mẹ tôi vậy?""Tôi giống chồng cậu hơn" Đông Quân không hề cảm thấy trơ trẽn khi nói ra câu đó hay sao nhưng tôi thì thấy cậu ta trơ trẽn vô cùng, dô duyên, ai mà nhận cậu ta làm chồng chứ. Tôi chỉ vào mặt cậu ta nói "Cậu cứ cẩn thận cậu là cậu tới công chiện với tôi rồi đấy""Tôi cũng mắc công chiện với cô hơi lâu rồi đấy, có nói đi với ai không?"Cậu ta bỗng nhiên quát tôi khiên tôi giật mình nhưng không phải tôi sợ cậu ta đâu nha, tại tôi muốn nhanh nhanh lên nhà thôi "Thì là Băng Băng, cô gái sáng nay""Cậu nói ngay từ đầu có tốt không?""Ờ""Tối sang dạy tôi học""Ờ""Về đây""Ờ" Tự thấy mình là lạnh lùng girl rồi từ nhiên cậu ta vút cái "chụt" một phát lên trán tôi trong khi tôi vẫn đơ, cậu ta chụt xong thì cháy biến."Cái đồ b**n th**"- -----------------------Like và theo dõi truyện nha
Sau khi ăn uống và đi chơi no say suốt cả một buổi chiều với Băng Băng thì tôi vác cái bộ mặt mãn nguyện đầy vui vẻ trở về nhà nhưng ai ngờ đầu khi vừa vào sảnh thì đã gặp cái bản mặt khó ưa của tên nào đó. Cậu ta nhếch môi nhìn tôi từ trêи xuống dưới khoanh tay lại giọng nói đầy mỉa mai "Đi chơi với trai vui nhỉ, lại còn ăn mặt đẹp nữa cơ à?"
"Cậu đến tháng hả?"
"Cậu bị điên à? Tôi là con trai" Đông Quân đỏ mặt nhìn tôi, chắc cậu ta cũng không ngờ được một đứa con gái tri thức đầy mình như tôi lại ăn nói thô thiển hết sức như vậy nhưng tính tôi trước giờ luôn là như thế đấy chỉ có cậu ta không biết thôi. Sau khi bị cậu ta mắng lại là bị điên tôi cũng chẳng kém cạnh "Nhìn cậu cứ như con gái khó ở khi đến tháng vậy?"
Đông Quân từ từ tiến lại gần tôi lôi tôi vào một góc cảnh cáo tôi nhẹ "Làm ơn nói nhỏ nó là một cụm từ nhạy cảm với đàn ông đấy hiểu không?"
Tôi nhếch môi ánh mắt đầy vẻ đánh giá ngước lên nhìn cậu ta "Cậu mà là đàn ông cơ à?"
"Muốn thử không?" Cậu ta ghé sát mặt cậu ta vào mặt tôi, đây là khi hai b**n th** lưu manh gặp nhau này. Tôi đẩy cậu ta sáng một bên "Lui ra tôi còn về nhà"
"Tôi hỏi cậu, cậu đi chơi với trai đúng không?"
"Tôi đi chơi gái...à không đi chơi với con gái" Đông Quân vừa nghe thấy cụm trước của tôi mà mặt tái xanh lại, nhìn giải trí vô cùng nhưng sau khi nghe được cụm sau mặt cậu ta giãn ra bớt lại tiếp tục tra hỏi "Ai vậy, cậu có bạn là con gái à?"
"Sao cậu như mẹ tôi vậy?"
"Tôi giống chồng cậu hơn" Đông Quân không hề cảm thấy trơ trẽn khi nói ra câu đó hay sao nhưng tôi thì thấy cậu ta trơ trẽn vô cùng, dô duyên, ai mà nhận cậu ta làm chồng chứ. Tôi chỉ vào mặt cậu ta nói "Cậu cứ cẩn thận cậu là cậu tới công chiện với tôi rồi đấy"
"Tôi cũng mắc công chiện với cô hơi lâu rồi đấy, có nói đi với ai không?"
Cậu ta bỗng nhiên quát tôi khiên tôi giật mình nhưng không phải tôi sợ cậu ta đâu nha, tại tôi muốn nhanh nhanh lên nhà thôi "Thì là Băng Băng, cô gái sáng nay"
"Cậu nói ngay từ đầu có tốt không?"
"Ờ"
"Tối sang dạy tôi học"
"Ờ"
"Về đây"
"Ờ" Tự thấy mình là lạnh lùng girl rồi từ nhiên cậu ta vút cái "chụt" một phát lên trán tôi trong khi tôi vẫn đơ, cậu ta chụt xong thì cháy biến.
"Cái đồ b**n th**"
- -----------------------
Like và theo dõi truyện nha
Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… Sau khi ăn uống và đi chơi no say suốt cả một buổi chiều với Băng Băng thì tôi vác cái bộ mặt mãn nguyện đầy vui vẻ trở về nhà nhưng ai ngờ đầu khi vừa vào sảnh thì đã gặp cái bản mặt khó ưa của tên nào đó. Cậu ta nhếch môi nhìn tôi từ trêи xuống dưới khoanh tay lại giọng nói đầy mỉa mai "Đi chơi với trai vui nhỉ, lại còn ăn mặt đẹp nữa cơ à?""Cậu đến tháng hả?""Cậu bị điên à? Tôi là con trai" Đông Quân đỏ mặt nhìn tôi, chắc cậu ta cũng không ngờ được một đứa con gái tri thức đầy mình như tôi lại ăn nói thô thiển hết sức như vậy nhưng tính tôi trước giờ luôn là như thế đấy chỉ có cậu ta không biết thôi. Sau khi bị cậu ta mắng lại là bị điên tôi cũng chẳng kém cạnh "Nhìn cậu cứ như con gái khó ở khi đến tháng vậy?"Đông Quân từ từ tiến lại gần tôi lôi tôi vào một góc cảnh cáo tôi nhẹ "Làm ơn nói nhỏ nó là một cụm từ nhạy cảm với đàn ông đấy hiểu không?"Tôi nhếch môi ánh mắt đầy vẻ đánh giá ngước lên nhìn cậu ta "Cậu mà là đàn ông cơ à?""Muốn thử không?" Cậu ta ghé sát mặt cậu ta vào mặt tôi, đây là khi hai b**n th** lưu manh gặp nhau này. Tôi đẩy cậu ta sáng một bên "Lui ra tôi còn về nhà""Tôi hỏi cậu, cậu đi chơi với trai đúng không?""Tôi đi chơi gái...à không đi chơi với con gái" Đông Quân vừa nghe thấy cụm trước của tôi mà mặt tái xanh lại, nhìn giải trí vô cùng nhưng sau khi nghe được cụm sau mặt cậu ta giãn ra bớt lại tiếp tục tra hỏi "Ai vậy, cậu có bạn là con gái à?""Sao cậu như mẹ tôi vậy?""Tôi giống chồng cậu hơn" Đông Quân không hề cảm thấy trơ trẽn khi nói ra câu đó hay sao nhưng tôi thì thấy cậu ta trơ trẽn vô cùng, dô duyên, ai mà nhận cậu ta làm chồng chứ. Tôi chỉ vào mặt cậu ta nói "Cậu cứ cẩn thận cậu là cậu tới công chiện với tôi rồi đấy""Tôi cũng mắc công chiện với cô hơi lâu rồi đấy, có nói đi với ai không?"Cậu ta bỗng nhiên quát tôi khiên tôi giật mình nhưng không phải tôi sợ cậu ta đâu nha, tại tôi muốn nhanh nhanh lên nhà thôi "Thì là Băng Băng, cô gái sáng nay""Cậu nói ngay từ đầu có tốt không?""Ờ""Tối sang dạy tôi học""Ờ""Về đây""Ờ" Tự thấy mình là lạnh lùng girl rồi từ nhiên cậu ta vút cái "chụt" một phát lên trán tôi trong khi tôi vẫn đơ, cậu ta chụt xong thì cháy biến."Cái đồ b**n th**"- -----------------------Like và theo dõi truyện nha