Tôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì…

Chương 34

Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… Tôi hậm hực đi vào nhà, ấy thế mà tôi lại ngu ngốc để cái tên kia lừa một vố đau như thế là cùng, cậu ta càng ngày càng gan, vậy mà lại dám hôn trán tôi một cách đầy công khai như thế, không sợ tôi kiện cậu ta vì cái tội quấy rối con nhà lành sao nhưng hình như tôi cũng không lành lắm. Lúc được hôn tôi...nói thật thì cũng có vui đấy, lúc đấy may mà tôi cố gắng ngăn lại không tôi đã cười lên mất. Bây giờ khi cậu ta đi rồi tôi mới dám cười, sau khi phát hiện tự dưng mình lại vui khi được cậu ta hôn như vậy tôi mới trấn tính cái con bé có tên "háo sắc" đang trỗi dậy đầy mạnh mẽ kia."Bình tĩnh, cậu ta không phải gu mày, không yêu đương với trai hư và con trai có hình xăm""Cuối cấp phải học hành tử tế để còn đậu, tịnh tâm" Sau đó tôi thật sự đã ấn đầu con bé "háo sắc" xuống thật. Nó không còn làm tim tôi giống dancer nhảy tưng tưng, tưng tưng nên nữa. Tôi về nhà thì lại không thấy mẹ tôi đâu, tự nhiên có cảm giác sợ hãi, tôi sợ bà ấy lại rơi vào bài bạc mà lại làm khổ cả tôi nữa. Nhưng một năm nay bà ấy cũng đã tốt lên được phần nào, tự nhiên hôm nay mất tích tôi thấy rất lo.Tôi gọi điện cho mẹ nhưng lại không nghe máy, lúc này tôi bất an lắm thì cạch một tiếng, cánh cửa mở ra và mẹ tôi quay về, tôi thấy vậy vội vàng chạy đến hỏi "Mẹ đi đâu vậy?""Không có tiêu tiền mày đâu, mẹ....đi làm thêm chút" Tôi tròn xoe mắt nhìn mẹ tôi, bà ấy cuối cũng cũng tu tâm dưỡng tính thành công rồi đúng không? Tôi tự dưng lại muốn ch** n**c mắt, mẹ tôi lâu lắm rồi mới trở lại như thế này."Khóc cái gì, tại mẹ thấy mày không cho mẹ tiêu vặt chút, suốt ngày chỉ ở nhà ăn cơm mà mày cực khổ làm ra, mẹ cũng ngại"Mẹ tôi thật sự đã trở về rồi đúng không, hôm nay đúng là một ngày vui, rất vui và tuyệt vời đối với tôi "Sau này mẹ và con cứ như thế này nhé" Tôi ôm lấy mẹ."Ừ" Bà ấy cũng ôm lại tôi, mẹ con tôi đã lâu không thế này, hồi nhỏ được bà ấy nhận nuôi bà ấy vốn đối xử với tôi rất tốt nhưng ba nuôi tôi là chồng bà ấy phá hoại, nhà nợ nần bà ấy mới bắt đầu dấn thân và bài bạc, số đen số đỏ để mong trả nợ nhanh hơn rồi từ khi nào mà lại thành nghiện ngập rồi cứ thế lấy tiền tôi làm thêm để mà chơi hết, từ đó tôi và bà ấy mới xa cách nhau.- ------------------------Like và theo dõi truyện nha

Tôi hậm hực đi vào nhà, ấy thế mà tôi lại ngu ngốc để cái tên kia lừa một vố đau như thế là cùng, cậu ta càng ngày càng gan, vậy mà lại dám hôn trán tôi một cách đầy công khai như thế, không sợ tôi kiện cậu ta vì cái tội quấy rối con nhà lành sao nhưng hình như tôi cũng không lành lắm. Lúc được hôn tôi...nói thật thì cũng có vui đấy, lúc đấy may mà tôi cố gắng ngăn lại không tôi đã cười lên mất. Bây giờ khi cậu ta đi rồi tôi mới dám cười, sau khi phát hiện tự dưng mình lại vui khi được cậu ta hôn như vậy tôi mới trấn tính cái con bé có tên "háo sắc" đang trỗi dậy đầy mạnh mẽ kia.

"Bình tĩnh, cậu ta không phải gu mày, không yêu đương với trai hư và con trai có hình xăm"

"Cuối cấp phải học hành tử tế để còn đậu, tịnh tâm" Sau đó tôi thật sự đã ấn đầu con bé "háo sắc" xuống thật. Nó không còn làm tim tôi giống dancer nhảy tưng tưng, tưng tưng nên nữa. Tôi về nhà thì lại không thấy mẹ tôi đâu, tự nhiên có cảm giác sợ hãi, tôi sợ bà ấy lại rơi vào bài bạc mà lại làm khổ cả tôi nữa. Nhưng một năm nay bà ấy cũng đã tốt lên được phần nào, tự nhiên hôm nay mất tích tôi thấy rất lo.

Tôi gọi điện cho mẹ nhưng lại không nghe máy, lúc này tôi bất an lắm thì cạch một tiếng, cánh cửa mở ra và mẹ tôi quay về, tôi thấy vậy vội vàng chạy đến hỏi "Mẹ đi đâu vậy?"

"Không có tiêu tiền mày đâu, mẹ....đi làm thêm chút" Tôi tròn xoe mắt nhìn mẹ tôi, bà ấy cuối cũng cũng tu tâm dưỡng tính thành công rồi đúng không? Tôi tự dưng lại muốn ch** n**c mắt, mẹ tôi lâu lắm rồi mới trở lại như thế này.

"Khóc cái gì, tại mẹ thấy mày không cho mẹ tiêu vặt chút, suốt ngày chỉ ở nhà ăn cơm mà mày cực khổ làm ra, mẹ cũng ngại"

Mẹ tôi thật sự đã trở về rồi đúng không, hôm nay đúng là một ngày vui, rất vui và tuyệt vời đối với tôi "Sau này mẹ và con cứ như thế này nhé" Tôi ôm lấy mẹ.

"Ừ" Bà ấy cũng ôm lại tôi, mẹ con tôi đã lâu không thế này, hồi nhỏ được bà ấy nhận nuôi bà ấy vốn đối xử với tôi rất tốt nhưng ba nuôi tôi là chồng bà ấy phá hoại, nhà nợ nần bà ấy mới bắt đầu dấn thân và bài bạc, số đen số đỏ để mong trả nợ nhanh hơn rồi từ khi nào mà lại thành nghiện ngập rồi cứ thế lấy tiền tôi làm thêm để mà chơi hết, từ đó tôi và bà ấy mới xa cách nhau.

- ------------------------

Like và theo dõi truyện nha

Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… Tôi hậm hực đi vào nhà, ấy thế mà tôi lại ngu ngốc để cái tên kia lừa một vố đau như thế là cùng, cậu ta càng ngày càng gan, vậy mà lại dám hôn trán tôi một cách đầy công khai như thế, không sợ tôi kiện cậu ta vì cái tội quấy rối con nhà lành sao nhưng hình như tôi cũng không lành lắm. Lúc được hôn tôi...nói thật thì cũng có vui đấy, lúc đấy may mà tôi cố gắng ngăn lại không tôi đã cười lên mất. Bây giờ khi cậu ta đi rồi tôi mới dám cười, sau khi phát hiện tự dưng mình lại vui khi được cậu ta hôn như vậy tôi mới trấn tính cái con bé có tên "háo sắc" đang trỗi dậy đầy mạnh mẽ kia."Bình tĩnh, cậu ta không phải gu mày, không yêu đương với trai hư và con trai có hình xăm""Cuối cấp phải học hành tử tế để còn đậu, tịnh tâm" Sau đó tôi thật sự đã ấn đầu con bé "háo sắc" xuống thật. Nó không còn làm tim tôi giống dancer nhảy tưng tưng, tưng tưng nên nữa. Tôi về nhà thì lại không thấy mẹ tôi đâu, tự nhiên có cảm giác sợ hãi, tôi sợ bà ấy lại rơi vào bài bạc mà lại làm khổ cả tôi nữa. Nhưng một năm nay bà ấy cũng đã tốt lên được phần nào, tự nhiên hôm nay mất tích tôi thấy rất lo.Tôi gọi điện cho mẹ nhưng lại không nghe máy, lúc này tôi bất an lắm thì cạch một tiếng, cánh cửa mở ra và mẹ tôi quay về, tôi thấy vậy vội vàng chạy đến hỏi "Mẹ đi đâu vậy?""Không có tiêu tiền mày đâu, mẹ....đi làm thêm chút" Tôi tròn xoe mắt nhìn mẹ tôi, bà ấy cuối cũng cũng tu tâm dưỡng tính thành công rồi đúng không? Tôi tự dưng lại muốn ch** n**c mắt, mẹ tôi lâu lắm rồi mới trở lại như thế này."Khóc cái gì, tại mẹ thấy mày không cho mẹ tiêu vặt chút, suốt ngày chỉ ở nhà ăn cơm mà mày cực khổ làm ra, mẹ cũng ngại"Mẹ tôi thật sự đã trở về rồi đúng không, hôm nay đúng là một ngày vui, rất vui và tuyệt vời đối với tôi "Sau này mẹ và con cứ như thế này nhé" Tôi ôm lấy mẹ."Ừ" Bà ấy cũng ôm lại tôi, mẹ con tôi đã lâu không thế này, hồi nhỏ được bà ấy nhận nuôi bà ấy vốn đối xử với tôi rất tốt nhưng ba nuôi tôi là chồng bà ấy phá hoại, nhà nợ nần bà ấy mới bắt đầu dấn thân và bài bạc, số đen số đỏ để mong trả nợ nhanh hơn rồi từ khi nào mà lại thành nghiện ngập rồi cứ thế lấy tiền tôi làm thêm để mà chơi hết, từ đó tôi và bà ấy mới xa cách nhau.- ------------------------Like và theo dõi truyện nha

Chương 34