Tôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì…
Chương 36
Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… Do có mẹ tôi ở bên ngoài nên cậu ta cũng không táy máy gì nhiều cực kì ngoan ngoãn nhưng điều làm tôi thấy ngạc nhiên là lực học của cậu ta, hình như tiến bộ một cách rõ rệt dù chỉ ngày hôm kia tôi mới dạy cậu ta. Có phải vì cái lời hứa đậu thủ khoa mà cậu ta cố gắng không vậy, nghĩ đến đây tôi lại càng ấm lòng, cuối cùng thì cũng đã có người muốn rước tôi, xin lỗi tôi lại bị bệnh trí tưởng tượng bay xa."Này, cậu tiến bộ hơn hẳn đấy biết không?""Biết" Cũng khôn ghê đấy, tôi nhìn cậu ta đầy đánh giá. Thực ra trong lúc học tôi cũng chẳng làm gì nhiều, cậu ta thì chăm chỉ làm bài tôi cũng làm bài tập về nhà của mình, thỉnh thoảng cậu ta không hiểu thì giảng cho cậu ta chút còn đâu thì cứ việc ai người đấy làm chẳng ai làm phiền ai. Lúc tôi làm xong bài tập của mình rồi nhưng còn nửa tiếng nữa mới hết giờ lên tôi cho cậu ta thêm bài còn tôi thì cứ ngáp ngắn ngáp dài, thỉnh thoảng lại dụi mắt. Tôi quyết định đi rửa mặt sau khi rửa mặt tôi tỉnh táo hơn hẳn quyết định chờ cậu ta giải xong bài.Đang hí hoáy tìm bại tiếp theo cho cậu ta thì tôi thấy bàn tay đầy "dây điện" của cậu ta. "Dây điện" này mà giật tôi chỉ có chết, tôi thích con trai có gân tay như thế này lắm, đã thế tay còn dài nữa, tôi không ngần ngại hỏi cậu ta "Tay cậu dài bao nhiêu cm vậy"Cậu ta dừng lại gia một bàn tay lên nói "Một bàn tay của tôi dài 19,8 cm""Ghê vậy, tay của tôi có 16,5 cm" (cái số đo lấy của bà tác già này =)))Tôi nhìn thấy tay cậu ta vừa dài lại còn to có thể bao bọc cả bàn tay của tôi mặc dù tay tôi cũng chẳng thuộc nhỏ nhắn gì, tay tôi gầy guộc lắm. Tôi nhìn cậu ta đầy trầm trồ, sao những thứ tôi cực kì thích thú của một người đàn ông đều ở trêи người cậu ta vậy. Rõ ràng ngay từ đầu tôi đã định sẵn là cậu ta không phải gu tôi mà càng ngày tôi càng lọt hố là sao???Tôi tự cảm thấy mình ngày càng trở thành một người con gái dễ dãi, chết mất thôi, tôi phải dạy dỗ lại cái con bé "háo sắc" trong người tôi mới được không thể để nó hoành hành vô tội vạ thế được. Cái con bé "háo sắc" này ngày càng đáo để không coi mẹ nó ra gì hết trơn. Tao thấy mà tao tức.- -----------------------------Mấy bà biết con số 19,8cm ở đâu không? Của Tae Tae đó. Tại bà tác giả quá ume bé Hổ mất gòi:33333Like và theo dõi truyện nha mn
Do có mẹ tôi ở bên ngoài nên cậu ta cũng không táy máy gì nhiều cực kì ngoan ngoãn nhưng điều làm tôi thấy ngạc nhiên là lực học của cậu ta, hình như tiến bộ một cách rõ rệt dù chỉ ngày hôm kia tôi mới dạy cậu ta. Có phải vì cái lời hứa đậu thủ khoa mà cậu ta cố gắng không vậy, nghĩ đến đây tôi lại càng ấm lòng, cuối cùng thì cũng đã có người muốn rước tôi, xin lỗi tôi lại bị bệnh trí tưởng tượng bay xa.
"Này, cậu tiến bộ hơn hẳn đấy biết không?"
"Biết" Cũng khôn ghê đấy, tôi nhìn cậu ta đầy đánh giá. Thực ra trong lúc học tôi cũng chẳng làm gì nhiều, cậu ta thì chăm chỉ làm bài tôi cũng làm bài tập về nhà của mình, thỉnh thoảng cậu ta không hiểu thì giảng cho cậu ta chút còn đâu thì cứ việc ai người đấy làm chẳng ai làm phiền ai. Lúc tôi làm xong bài tập của mình rồi nhưng còn nửa tiếng nữa mới hết giờ lên tôi cho cậu ta thêm bài còn tôi thì cứ ngáp ngắn ngáp dài, thỉnh thoảng lại dụi mắt. Tôi quyết định đi rửa mặt sau khi rửa mặt tôi tỉnh táo hơn hẳn quyết định chờ cậu ta giải xong bài.
Đang hí hoáy tìm bại tiếp theo cho cậu ta thì tôi thấy bàn tay đầy "dây điện" của cậu ta. "Dây điện" này mà giật tôi chỉ có chết, tôi thích con trai có gân tay như thế này lắm, đã thế tay còn dài nữa, tôi không ngần ngại hỏi cậu ta "Tay cậu dài bao nhiêu cm vậy"
Cậu ta dừng lại gia một bàn tay lên nói "Một bàn tay của tôi dài 19,8 cm"
"Ghê vậy, tay của tôi có 16,5 cm" (cái số đo lấy của bà tác già này =)))
Tôi nhìn thấy tay cậu ta vừa dài lại còn to có thể bao bọc cả bàn tay của tôi mặc dù tay tôi cũng chẳng thuộc nhỏ nhắn gì, tay tôi gầy guộc lắm. Tôi nhìn cậu ta đầy trầm trồ, sao những thứ tôi cực kì thích thú của một người đàn ông đều ở trêи người cậu ta vậy. Rõ ràng ngay từ đầu tôi đã định sẵn là cậu ta không phải gu tôi mà càng ngày tôi càng lọt hố là sao???
Tôi tự cảm thấy mình ngày càng trở thành một người con gái dễ dãi, chết mất thôi, tôi phải dạy dỗ lại cái con bé "háo sắc" trong người tôi mới được không thể để nó hoành hành vô tội vạ thế được. Cái con bé "háo sắc" này ngày càng đáo để không coi mẹ nó ra gì hết trơn. Tao thấy mà tao tức.
- -----------------------------
Mấy bà biết con số 19,8cm ở đâu không? Của Tae Tae đó. Tại bà tác giả quá ume bé Hổ mất gòi:33333
Like và theo dõi truyện nha mn
Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… Do có mẹ tôi ở bên ngoài nên cậu ta cũng không táy máy gì nhiều cực kì ngoan ngoãn nhưng điều làm tôi thấy ngạc nhiên là lực học của cậu ta, hình như tiến bộ một cách rõ rệt dù chỉ ngày hôm kia tôi mới dạy cậu ta. Có phải vì cái lời hứa đậu thủ khoa mà cậu ta cố gắng không vậy, nghĩ đến đây tôi lại càng ấm lòng, cuối cùng thì cũng đã có người muốn rước tôi, xin lỗi tôi lại bị bệnh trí tưởng tượng bay xa."Này, cậu tiến bộ hơn hẳn đấy biết không?""Biết" Cũng khôn ghê đấy, tôi nhìn cậu ta đầy đánh giá. Thực ra trong lúc học tôi cũng chẳng làm gì nhiều, cậu ta thì chăm chỉ làm bài tôi cũng làm bài tập về nhà của mình, thỉnh thoảng cậu ta không hiểu thì giảng cho cậu ta chút còn đâu thì cứ việc ai người đấy làm chẳng ai làm phiền ai. Lúc tôi làm xong bài tập của mình rồi nhưng còn nửa tiếng nữa mới hết giờ lên tôi cho cậu ta thêm bài còn tôi thì cứ ngáp ngắn ngáp dài, thỉnh thoảng lại dụi mắt. Tôi quyết định đi rửa mặt sau khi rửa mặt tôi tỉnh táo hơn hẳn quyết định chờ cậu ta giải xong bài.Đang hí hoáy tìm bại tiếp theo cho cậu ta thì tôi thấy bàn tay đầy "dây điện" của cậu ta. "Dây điện" này mà giật tôi chỉ có chết, tôi thích con trai có gân tay như thế này lắm, đã thế tay còn dài nữa, tôi không ngần ngại hỏi cậu ta "Tay cậu dài bao nhiêu cm vậy"Cậu ta dừng lại gia một bàn tay lên nói "Một bàn tay của tôi dài 19,8 cm""Ghê vậy, tay của tôi có 16,5 cm" (cái số đo lấy của bà tác già này =)))Tôi nhìn thấy tay cậu ta vừa dài lại còn to có thể bao bọc cả bàn tay của tôi mặc dù tay tôi cũng chẳng thuộc nhỏ nhắn gì, tay tôi gầy guộc lắm. Tôi nhìn cậu ta đầy trầm trồ, sao những thứ tôi cực kì thích thú của một người đàn ông đều ở trêи người cậu ta vậy. Rõ ràng ngay từ đầu tôi đã định sẵn là cậu ta không phải gu tôi mà càng ngày tôi càng lọt hố là sao???Tôi tự cảm thấy mình ngày càng trở thành một người con gái dễ dãi, chết mất thôi, tôi phải dạy dỗ lại cái con bé "háo sắc" trong người tôi mới được không thể để nó hoành hành vô tội vạ thế được. Cái con bé "háo sắc" này ngày càng đáo để không coi mẹ nó ra gì hết trơn. Tao thấy mà tao tức.- -----------------------------Mấy bà biết con số 19,8cm ở đâu không? Của Tae Tae đó. Tại bà tác giả quá ume bé Hổ mất gòi:33333Like và theo dõi truyện nha mn