Tôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì…

Chương 35

Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… Vì tôi và mẹ đã hòa thuận như trước lên tôi quyết định đem chuyện đi làm gia sư kiếm tiền. Tôi hoàn toàn tin tưởng mẹ tôi, bà ấy nghe được thì cũng có chút phân vân "Con không sợ cậu ta có ý đồ xấu sao?"Thật tình tôi cũng sợ, nhỡ một ngày cậu ta lên cơn thú tính, tôi là con gái vốn chẳng chống lại được cậu ta, lúc đó chỉ có nước chờ chết mà thôi. Nhưng mà tôi tin tưởng cậu ta vả lại tiền lương thế kia ai mà không đánh liểu cơ chứ. Lúc này mẹ tôi mới cho tôi ý kiến "Có phải cậu ta tí nữa qua đón con không? Hai đứa học luôn ở nhà đi, dù gì cũng có mẹ không phải sợ đâu""Thế cũng được để tí nữa con hỏi cậu ta"Nhắc đến tào tháo, tào tháo xuất hiện, cậu ta bấm chuông còn tôi cứ thế đứng ngoài cửa nói về đề xuất đó, mặt cậu ta tương roi rói lập tức đồng ý. Lần trước cậu đã từng nói chuyện với "mẹ vợ" thấy bà ấy khá dễ tính sẽ thông qua bà ấy để cua Trần Thư Di nhưng lần này chắc phải khiến Đông Quân thất vọng rồi."Cô ơi, cháu lại đến""Học sinh của Thư Di nhà cô à?" Mặt cậu ta bỗng dưng biến sắc, tôi đương nhiên là hiểu được luôn, mẹ tôi hôm trước một câu bạn trai, hai câu lại bạn trai tự dưng hôm nay lại đổi thành học sinh không biến sắc mới là lạ."À...dạ, cháu là người hôm trước ấy" Ánh mắt Đông Quân đầy mong chờ."Cô nhớ mà, con cô làm gia sư cho cháu chứ gì"Lúc đó tôi chỉ muốn lăn ra cười cho cậu ta một trận, thấy vậy thôi chứ cũng hơi "quê nhẹ" đấy. Đông Quân lúc đấy đầu óc rối, có phải mình làm gì sai khiến bác ấy tức giận nên không thèm tác thành cho hai người đúng không, sao tự dưng phân chia rõ ràng học sinh và gia sư làm gì vậy, không thể được còn chưa vui được chút nào đã bị dội một gáo nước lạnh.Tôi thật sự muốn cười ẻ thật to vào mặt cậu ta tuy nhiên tôi vẫn nhớ tôi là con gái nên đã thùy mị nết na dịu dàng lại cố gắng để không cười đểu cậu ta nhưng cái vẻ cố nhịn cười của tôi hình như lại càng trọc hắn khiến hắn mặt bắt đầu đen xì nhìn tôi như ghim tôi mấy ngàn năm vậy.Tôi biết điều liền tự mình nghiêm túc lại và bắt cạu ta vào phòng để bắt đầu tiết học, tôi là một cô giáo đầy uy tín vì vậy tôi phải dạy thật đúng giờ nhận thật đủ lương, chủ yếu là để nhận lương mà không cảm thấy ngượng với bản thân ấy mà.- --------------------------Like và theo dõi truyện nha

Vì tôi và mẹ đã hòa thuận như trước lên tôi quyết định đem chuyện đi làm gia sư kiếm tiền. Tôi hoàn toàn tin tưởng mẹ tôi, bà ấy nghe được thì cũng có chút phân vân "Con không sợ cậu ta có ý đồ xấu sao?"

Thật tình tôi cũng sợ, nhỡ một ngày cậu ta lên cơn thú tính, tôi là con gái vốn chẳng chống lại được cậu ta, lúc đó chỉ có nước chờ chết mà thôi. Nhưng mà tôi tin tưởng cậu ta vả lại tiền lương thế kia ai mà không đánh liểu cơ chứ. Lúc này mẹ tôi mới cho tôi ý kiến "Có phải cậu ta tí nữa qua đón con không? Hai đứa học luôn ở nhà đi, dù gì cũng có mẹ không phải sợ đâu"

"Thế cũng được để tí nữa con hỏi cậu ta"

Nhắc đến tào tháo, tào tháo xuất hiện, cậu ta bấm chuông còn tôi cứ thế đứng ngoài cửa nói về đề xuất đó, mặt cậu ta tương roi rói lập tức đồng ý. Lần trước cậu đã từng nói chuyện với "mẹ vợ" thấy bà ấy khá dễ tính sẽ thông qua bà ấy để cua Trần Thư Di nhưng lần này chắc phải khiến Đông Quân thất vọng rồi.

"Cô ơi, cháu lại đến"

"Học sinh của Thư Di nhà cô à?" Mặt cậu ta bỗng dưng biến sắc, tôi đương nhiên là hiểu được luôn, mẹ tôi hôm trước một câu bạn trai, hai câu lại bạn trai tự dưng hôm nay lại đổi thành học sinh không biến sắc mới là lạ.

"À...dạ, cháu là người hôm trước ấy" Ánh mắt Đông Quân đầy mong chờ.

"Cô nhớ mà, con cô làm gia sư cho cháu chứ gì"

Lúc đó tôi chỉ muốn lăn ra cười cho cậu ta một trận, thấy vậy thôi chứ cũng hơi "quê nhẹ" đấy. Đông Quân lúc đấy đầu óc rối, có phải mình làm gì sai khiến bác ấy tức giận nên không thèm tác thành cho hai người đúng không, sao tự dưng phân chia rõ ràng học sinh và gia sư làm gì vậy, không thể được còn chưa vui được chút nào đã bị dội một gáo nước lạnh.

Tôi thật sự muốn cười ẻ thật to vào mặt cậu ta tuy nhiên tôi vẫn nhớ tôi là con gái nên đã thùy mị nết na dịu dàng lại cố gắng để không cười đểu cậu ta nhưng cái vẻ cố nhịn cười của tôi hình như lại càng trọc hắn khiến hắn mặt bắt đầu đen xì nhìn tôi như ghim tôi mấy ngàn năm vậy.

Tôi biết điều liền tự mình nghiêm túc lại và bắt cạu ta vào phòng để bắt đầu tiết học, tôi là một cô giáo đầy uy tín vì vậy tôi phải dạy thật đúng giờ nhận thật đủ lương, chủ yếu là để nhận lương mà không cảm thấy ngượng với bản thân ấy mà.

- --------------------------

Like và theo dõi truyện nha

Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… Vì tôi và mẹ đã hòa thuận như trước lên tôi quyết định đem chuyện đi làm gia sư kiếm tiền. Tôi hoàn toàn tin tưởng mẹ tôi, bà ấy nghe được thì cũng có chút phân vân "Con không sợ cậu ta có ý đồ xấu sao?"Thật tình tôi cũng sợ, nhỡ một ngày cậu ta lên cơn thú tính, tôi là con gái vốn chẳng chống lại được cậu ta, lúc đó chỉ có nước chờ chết mà thôi. Nhưng mà tôi tin tưởng cậu ta vả lại tiền lương thế kia ai mà không đánh liểu cơ chứ. Lúc này mẹ tôi mới cho tôi ý kiến "Có phải cậu ta tí nữa qua đón con không? Hai đứa học luôn ở nhà đi, dù gì cũng có mẹ không phải sợ đâu""Thế cũng được để tí nữa con hỏi cậu ta"Nhắc đến tào tháo, tào tháo xuất hiện, cậu ta bấm chuông còn tôi cứ thế đứng ngoài cửa nói về đề xuất đó, mặt cậu ta tương roi rói lập tức đồng ý. Lần trước cậu đã từng nói chuyện với "mẹ vợ" thấy bà ấy khá dễ tính sẽ thông qua bà ấy để cua Trần Thư Di nhưng lần này chắc phải khiến Đông Quân thất vọng rồi."Cô ơi, cháu lại đến""Học sinh của Thư Di nhà cô à?" Mặt cậu ta bỗng dưng biến sắc, tôi đương nhiên là hiểu được luôn, mẹ tôi hôm trước một câu bạn trai, hai câu lại bạn trai tự dưng hôm nay lại đổi thành học sinh không biến sắc mới là lạ."À...dạ, cháu là người hôm trước ấy" Ánh mắt Đông Quân đầy mong chờ."Cô nhớ mà, con cô làm gia sư cho cháu chứ gì"Lúc đó tôi chỉ muốn lăn ra cười cho cậu ta một trận, thấy vậy thôi chứ cũng hơi "quê nhẹ" đấy. Đông Quân lúc đấy đầu óc rối, có phải mình làm gì sai khiến bác ấy tức giận nên không thèm tác thành cho hai người đúng không, sao tự dưng phân chia rõ ràng học sinh và gia sư làm gì vậy, không thể được còn chưa vui được chút nào đã bị dội một gáo nước lạnh.Tôi thật sự muốn cười ẻ thật to vào mặt cậu ta tuy nhiên tôi vẫn nhớ tôi là con gái nên đã thùy mị nết na dịu dàng lại cố gắng để không cười đểu cậu ta nhưng cái vẻ cố nhịn cười của tôi hình như lại càng trọc hắn khiến hắn mặt bắt đầu đen xì nhìn tôi như ghim tôi mấy ngàn năm vậy.Tôi biết điều liền tự mình nghiêm túc lại và bắt cạu ta vào phòng để bắt đầu tiết học, tôi là một cô giáo đầy uy tín vì vậy tôi phải dạy thật đúng giờ nhận thật đủ lương, chủ yếu là để nhận lương mà không cảm thấy ngượng với bản thân ấy mà.- --------------------------Like và theo dõi truyện nha

Chương 35