Tôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì…

Chương 39

Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… Cô nhìn Đông Quân nói"Để cô chuyển em đến chỗ bạn Khánh Vân" Quên nói Vương Khánh Vân chính là lớp trưởng lớp tôi học rất giỏi lại còn rất xinh đẹp, thực ra lúc tôi hơi thân với Đông Quân tôi và Khánh Vân cũng có chút xách mích nhưng vì Tiểu Vy lên tôi cũng quên bén cậu ta. Chắc bây giờ Khánh Vân vui lắm cậu ta được ngồi với người cậu ta thích rồi mà."Không được, em hợp với Thư Di hơn, em còn...""Cô cứ cho Đông Quân sang đấy đi"Lúc đấy tôi đúng là "ngu dốt" đấy mọi người. Tôi chả hiểu lúc đấy tôi nghĩ gì nữa cơ, tứ nhiên lại đẩy cậu ta đi. Lúc đấy tâm sinh lí tôi không bình thường. Khánh Vân nghe vậy lại càng vui nhìn về phái mọi người đang nói chuyện. Nghe thấy vậy cô giáo càng quả quyết bắt Đông Quân chuyển sang vì nghĩ chắc Đông Quân thích tôi vì ngay từ đâu cũng chính cậu ta đề nghị ngồi cạnh tôi, cô không muốn để học sinh yêu sớm lên cứ duyệt trừ để tránh hậu quả. Lúc đó cậu ta nhìn tôi với ánh mắt hận không thể g**t ch*t tôi, cậu ta lườm tôi muốn nổ mắt, tôi chỉ có né tránh ánh mắt cay đắng đấy của cậu ta.Câu ta cuối cũng cùng cầm cặp trong sự phẫn nộ và chuyển đi, đến chỗ Khánh Vân cậu ta bỗng ném cặp một cái thật mạnh xuống, cô giáo mặc dù thấy nhưng không thể nói gì. Cứ tưởng mọi chuyện như thế là xong đâu ngờ cô lại chuyển một bạn nam mới đến ngồi thế chỗ Đông Quân tức là bên cạnh tôi."Không được" Một tiếng quát vang lên. Đông Quân mắt đã đỏ hết lên hỏi cô giáo "Sao cô chuyển em đi mà lại chuyển cậu ta vào.Cô giáo thấy vậy nhưng chỉ nói nhẹ lời "Cô biết điều này là đúng hay sai em không cần phản ứng dữ dội như thế" Thực ra cô giáo có nghe tin là trong lúc xảy ra xích mích một bạn nam đã ôm một bạn nữ ngay trước mặt đám đông và có người đã báo cáo cho cô vì vậy cô không thể để tình trạng này xảy ra thêm.Cuối cùng tất cả đã êm xuôi, Băng Băng và cậu bạn còn lại ngồi cùng với nhau ở bàn cuối cạnh dãy của tôi, tôi và Băng Băng gần như là ngồi gần nhau. Tôi vốn là vui mừng vì được ngồi cạnh cô bạn của mình nhưng rơi vào mắt ai kia thì hình như không phải vậy, Đông Quân tức tối nhìn cô cười tươi thế kia đầy căm hận "Tôi sẽ xé xác cậu ra nếu cậu còn làm hành động gì quá đáng"Khánh Vân thấy vậy lập tức vỗ vai Đông Quân nhẹ nhàng bảo "Cô nhìn cậu kìa" Đúng lúc này tất cả hành động của hai người họ rơi vào mắt tôi. Rõ ràng là thân ngay với người khác mà còn bày đặt lưu luyến ngồi với tôi. Đồ bội bạc!Dùng từ này hình như có hơi sai sai- --------------------------Ghen chết thôiiii! Like và theo dõi truyện nha

Cô nhìn Đông Quân nói"Để cô chuyển em đến chỗ bạn Khánh Vân" Quên nói Vương Khánh Vân chính là lớp trưởng lớp tôi học rất giỏi lại còn rất xinh đẹp, thực ra lúc tôi hơi thân với Đông Quân tôi và Khánh Vân cũng có chút xách mích nhưng vì Tiểu Vy lên tôi cũng quên bén cậu ta. Chắc bây giờ Khánh Vân vui lắm cậu ta được ngồi với người cậu ta thích rồi mà.

"Không được, em hợp với Thư Di hơn, em còn..."

"Cô cứ cho Đông Quân sang đấy đi"

Lúc đấy tôi đúng là "ngu dốt" đấy mọi người. Tôi chả hiểu lúc đấy tôi nghĩ gì nữa cơ, tứ nhiên lại đẩy cậu ta đi. Lúc đấy tâm sinh lí tôi không bình thường. Khánh Vân nghe vậy lại càng vui nhìn về phái mọi người đang nói chuyện. Nghe thấy vậy cô giáo càng quả quyết bắt Đông Quân chuyển sang vì nghĩ chắc Đông Quân thích tôi vì ngay từ đâu cũng chính cậu ta đề nghị ngồi cạnh tôi, cô không muốn để học sinh yêu sớm lên cứ duyệt trừ để tránh hậu quả. Lúc đó cậu ta nhìn tôi với ánh mắt hận không thể g**t ch*t tôi, cậu ta lườm tôi muốn nổ mắt, tôi chỉ có né tránh ánh mắt cay đắng đấy của cậu ta.

Câu ta cuối cũng cùng cầm cặp trong sự phẫn nộ và chuyển đi, đến chỗ Khánh Vân cậu ta bỗng ném cặp một cái thật mạnh xuống, cô giáo mặc dù thấy nhưng không thể nói gì. Cứ tưởng mọi chuyện như thế là xong đâu ngờ cô lại chuyển một bạn nam mới đến ngồi thế chỗ Đông Quân tức là bên cạnh tôi.

"Không được" Một tiếng quát vang lên. Đông Quân mắt đã đỏ hết lên hỏi cô giáo "Sao cô chuyển em đi mà lại chuyển cậu ta vào.

Cô giáo thấy vậy nhưng chỉ nói nhẹ lời "Cô biết điều này là đúng hay sai em không cần phản ứng dữ dội như thế" Thực ra cô giáo có nghe tin là trong lúc xảy ra xích mích một bạn nam đã ôm một bạn nữ ngay trước mặt đám đông và có người đã báo cáo cho cô vì vậy cô không thể để tình trạng này xảy ra thêm.

Cuối cùng tất cả đã êm xuôi, Băng Băng và cậu bạn còn lại ngồi cùng với nhau ở bàn cuối cạnh dãy của tôi, tôi và Băng Băng gần như là ngồi gần nhau. Tôi vốn là vui mừng vì được ngồi cạnh cô bạn của mình nhưng rơi vào mắt ai kia thì hình như không phải vậy, Đông Quân tức tối nhìn cô cười tươi thế kia đầy căm hận "Tôi sẽ xé xác cậu ra nếu cậu còn làm hành động gì quá đáng"

Khánh Vân thấy vậy lập tức vỗ vai Đông Quân nhẹ nhàng bảo "Cô nhìn cậu kìa" Đúng lúc này tất cả hành động của hai người họ rơi vào mắt tôi. Rõ ràng là thân ngay với người khác mà còn bày đặt lưu luyến ngồi với tôi. Đồ bội bạc!

Dùng từ này hình như có hơi sai sai

- --------------------------

Ghen chết thôiiii! Like và theo dõi truyện nha

Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… Cô nhìn Đông Quân nói"Để cô chuyển em đến chỗ bạn Khánh Vân" Quên nói Vương Khánh Vân chính là lớp trưởng lớp tôi học rất giỏi lại còn rất xinh đẹp, thực ra lúc tôi hơi thân với Đông Quân tôi và Khánh Vân cũng có chút xách mích nhưng vì Tiểu Vy lên tôi cũng quên bén cậu ta. Chắc bây giờ Khánh Vân vui lắm cậu ta được ngồi với người cậu ta thích rồi mà."Không được, em hợp với Thư Di hơn, em còn...""Cô cứ cho Đông Quân sang đấy đi"Lúc đấy tôi đúng là "ngu dốt" đấy mọi người. Tôi chả hiểu lúc đấy tôi nghĩ gì nữa cơ, tứ nhiên lại đẩy cậu ta đi. Lúc đấy tâm sinh lí tôi không bình thường. Khánh Vân nghe vậy lại càng vui nhìn về phái mọi người đang nói chuyện. Nghe thấy vậy cô giáo càng quả quyết bắt Đông Quân chuyển sang vì nghĩ chắc Đông Quân thích tôi vì ngay từ đâu cũng chính cậu ta đề nghị ngồi cạnh tôi, cô không muốn để học sinh yêu sớm lên cứ duyệt trừ để tránh hậu quả. Lúc đó cậu ta nhìn tôi với ánh mắt hận không thể g**t ch*t tôi, cậu ta lườm tôi muốn nổ mắt, tôi chỉ có né tránh ánh mắt cay đắng đấy của cậu ta.Câu ta cuối cũng cùng cầm cặp trong sự phẫn nộ và chuyển đi, đến chỗ Khánh Vân cậu ta bỗng ném cặp một cái thật mạnh xuống, cô giáo mặc dù thấy nhưng không thể nói gì. Cứ tưởng mọi chuyện như thế là xong đâu ngờ cô lại chuyển một bạn nam mới đến ngồi thế chỗ Đông Quân tức là bên cạnh tôi."Không được" Một tiếng quát vang lên. Đông Quân mắt đã đỏ hết lên hỏi cô giáo "Sao cô chuyển em đi mà lại chuyển cậu ta vào.Cô giáo thấy vậy nhưng chỉ nói nhẹ lời "Cô biết điều này là đúng hay sai em không cần phản ứng dữ dội như thế" Thực ra cô giáo có nghe tin là trong lúc xảy ra xích mích một bạn nam đã ôm một bạn nữ ngay trước mặt đám đông và có người đã báo cáo cho cô vì vậy cô không thể để tình trạng này xảy ra thêm.Cuối cùng tất cả đã êm xuôi, Băng Băng và cậu bạn còn lại ngồi cùng với nhau ở bàn cuối cạnh dãy của tôi, tôi và Băng Băng gần như là ngồi gần nhau. Tôi vốn là vui mừng vì được ngồi cạnh cô bạn của mình nhưng rơi vào mắt ai kia thì hình như không phải vậy, Đông Quân tức tối nhìn cô cười tươi thế kia đầy căm hận "Tôi sẽ xé xác cậu ra nếu cậu còn làm hành động gì quá đáng"Khánh Vân thấy vậy lập tức vỗ vai Đông Quân nhẹ nhàng bảo "Cô nhìn cậu kìa" Đúng lúc này tất cả hành động của hai người họ rơi vào mắt tôi. Rõ ràng là thân ngay với người khác mà còn bày đặt lưu luyến ngồi với tôi. Đồ bội bạc!Dùng từ này hình như có hơi sai sai- --------------------------Ghen chết thôiiii! Like và theo dõi truyện nha

Chương 39