Tôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì…
Chương 40
Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… Sau đó tôi cùng bạn mới ngồi với nhau, người này thực ra rất đẹp trai, trong mắt tôi tôi thích những người có học thức như thế này hơn nhưng đo là trước kia, không hiểu sao tôi lại thấy Đông Quân nhìn cuốn hút hơn, rõ ràng người ngồi bên cạnh là good boy là gu của tôi cơ mà. Tôi gượng cười hơi xấu hổ hỏi cậu ta "Cậu tên gì vậy? Xin lỗi vừa nãy tôi có hơi mất trật tự lên không nghe được"Cậu ta ngước lên nhìn tôi hết sức thân thiện, ánh mắt biết cười trả lời tôi "Tôi tên Cao Tuấn" Tôi cười nhe cả răng ra "Tên hay thật""Cảm ơn cậu nhé!"Bỗng từ đâu một tờ giấy bị vò thành một đống bay đến chỗ tôi mà bay thẳng vào mặt tôi nữa cơ chứ! Còn ai vào đây nữa, đó chính là Đông Quân thúi, tôi vừa nhìn cậu ta thì cậu ta ra hiệu như muốn chem chết tôi vậy sau đó còn khẩu hình miệng bắt tôi mở tờ giấy ra. Tôi len lén mở tờ giấy ra không cho Cao Tuấn biết!Trong tờ giấy có ghi vẫn là cái nét chữ xấu đau xấu đớn của cậu ta mà tôi cố gắng lắm mới dịch ra, trong tờ giấy ghi "Cậu mà còn cười với cậu ta nữa tôi triệt sản cậu ta"Tôi vừa đọc xong đã rùng mình cảm thấy đáng sợ, sau đó tôi nhìn cậu ta vẫn thấy cậu ta đang "lườm" đắm đuối tôi. Bị gì vậy trời. Tôi đầy can đảm vo tờ giấy lại ném ang một bên ánh mắt đầy thách thức cậu ta. Rồi tôi tập trung vào bài chẳng thèm đếm xỉa đến cậu ta nữa."Cậu gì ơi, cậu tên là gì thế?""À..tôi tên là Trần Thư Di" Tôi ngượng ngùng đáp lại, vừa nói xong thì lại bị cậu ta ném một tờ giấy vào mặt, Cao Tuấn thấy vậy vội lấy tờ giấy ra giúp tôi sợ Cao Tuân đọc được tin tuyệt mật tôi lập tức lấy lại tờ giấy. Vừa lúc này Đông Quân bị cô bắt đứng lên trả lời bài do cái tội không chú ý. Tôi thấy Khánh Vân bên cạnh liên tục khều khều cậu ta chắc chắn là nhắc bài nhưng Đông Quân thì cứ đứng yên như pho tượng không nói gì cuối cùng là bị phạt đứng cả tiết. Tôi thì mở tờ giấy ra để đọc "Sống đúng với bản chất thật đi! Đừng có giả tạo!"Đông Quân chắc chắn bị điên mất rồi.Trong lúc bị đứng phạt nhưng Đông Quân vẫn không ngừng nhìn về phái Thư Di, vậy mà cũng không biết, cái đồ ngốc, Đông Quân là đang ghen rõ ràng thế kia mà. Đông Quân thầm nguyền rủa cái tên chia cắt cậu và Thư Di cho anh ta bị triệt sản thật đi.- ------------------------Like và theo dõi truyện nha
Sau đó tôi cùng bạn mới ngồi với nhau, người này thực ra rất đẹp trai, trong mắt tôi tôi thích những người có học thức như thế này hơn nhưng đo là trước kia, không hiểu sao tôi lại thấy Đông Quân nhìn cuốn hút hơn, rõ ràng người ngồi bên cạnh là good boy là gu của tôi cơ mà. Tôi gượng cười hơi xấu hổ hỏi cậu ta "Cậu tên gì vậy? Xin lỗi vừa nãy tôi có hơi mất trật tự lên không nghe được"
Cậu ta ngước lên nhìn tôi hết sức thân thiện, ánh mắt biết cười trả lời tôi "Tôi tên Cao Tuấn" Tôi cười nhe cả răng ra "Tên hay thật"
"Cảm ơn cậu nhé!"
Bỗng từ đâu một tờ giấy bị vò thành một đống bay đến chỗ tôi mà bay thẳng vào mặt tôi nữa cơ chứ! Còn ai vào đây nữa, đó chính là Đông Quân thúi, tôi vừa nhìn cậu ta thì cậu ta ra hiệu như muốn chem chết tôi vậy sau đó còn khẩu hình miệng bắt tôi mở tờ giấy ra. Tôi len lén mở tờ giấy ra không cho Cao Tuấn biết!
Trong tờ giấy có ghi vẫn là cái nét chữ xấu đau xấu đớn của cậu ta mà tôi cố gắng lắm mới dịch ra, trong tờ giấy ghi "Cậu mà còn cười với cậu ta nữa tôi triệt sản cậu ta"
Tôi vừa đọc xong đã rùng mình cảm thấy đáng sợ, sau đó tôi nhìn cậu ta vẫn thấy cậu ta đang "lườm" đắm đuối tôi. Bị gì vậy trời. Tôi đầy can đảm vo tờ giấy lại ném ang một bên ánh mắt đầy thách thức cậu ta. Rồi tôi tập trung vào bài chẳng thèm đếm xỉa đến cậu ta nữa.
"Cậu gì ơi, cậu tên là gì thế?"
"À..tôi tên là Trần Thư Di" Tôi ngượng ngùng đáp lại, vừa nói xong thì lại bị cậu ta ném một tờ giấy vào mặt, Cao Tuấn thấy vậy vội lấy tờ giấy ra giúp tôi sợ Cao Tuân đọc được tin tuyệt mật tôi lập tức lấy lại tờ giấy. Vừa lúc này Đông Quân bị cô bắt đứng lên trả lời bài do cái tội không chú ý. Tôi thấy Khánh Vân bên cạnh liên tục khều khều cậu ta chắc chắn là nhắc bài nhưng Đông Quân thì cứ đứng yên như pho tượng không nói gì cuối cùng là bị phạt đứng cả tiết. Tôi thì mở tờ giấy ra để đọc "Sống đúng với bản chất thật đi! Đừng có giả tạo!"
Đông Quân chắc chắn bị điên mất rồi.
Trong lúc bị đứng phạt nhưng Đông Quân vẫn không ngừng nhìn về phái Thư Di, vậy mà cũng không biết, cái đồ ngốc, Đông Quân là đang ghen rõ ràng thế kia mà. Đông Quân thầm nguyền rủa cái tên chia cắt cậu và Thư Di cho anh ta bị triệt sản thật đi.
- ------------------------
Like và theo dõi truyện nha
Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… Sau đó tôi cùng bạn mới ngồi với nhau, người này thực ra rất đẹp trai, trong mắt tôi tôi thích những người có học thức như thế này hơn nhưng đo là trước kia, không hiểu sao tôi lại thấy Đông Quân nhìn cuốn hút hơn, rõ ràng người ngồi bên cạnh là good boy là gu của tôi cơ mà. Tôi gượng cười hơi xấu hổ hỏi cậu ta "Cậu tên gì vậy? Xin lỗi vừa nãy tôi có hơi mất trật tự lên không nghe được"Cậu ta ngước lên nhìn tôi hết sức thân thiện, ánh mắt biết cười trả lời tôi "Tôi tên Cao Tuấn" Tôi cười nhe cả răng ra "Tên hay thật""Cảm ơn cậu nhé!"Bỗng từ đâu một tờ giấy bị vò thành một đống bay đến chỗ tôi mà bay thẳng vào mặt tôi nữa cơ chứ! Còn ai vào đây nữa, đó chính là Đông Quân thúi, tôi vừa nhìn cậu ta thì cậu ta ra hiệu như muốn chem chết tôi vậy sau đó còn khẩu hình miệng bắt tôi mở tờ giấy ra. Tôi len lén mở tờ giấy ra không cho Cao Tuấn biết!Trong tờ giấy có ghi vẫn là cái nét chữ xấu đau xấu đớn của cậu ta mà tôi cố gắng lắm mới dịch ra, trong tờ giấy ghi "Cậu mà còn cười với cậu ta nữa tôi triệt sản cậu ta"Tôi vừa đọc xong đã rùng mình cảm thấy đáng sợ, sau đó tôi nhìn cậu ta vẫn thấy cậu ta đang "lườm" đắm đuối tôi. Bị gì vậy trời. Tôi đầy can đảm vo tờ giấy lại ném ang một bên ánh mắt đầy thách thức cậu ta. Rồi tôi tập trung vào bài chẳng thèm đếm xỉa đến cậu ta nữa."Cậu gì ơi, cậu tên là gì thế?""À..tôi tên là Trần Thư Di" Tôi ngượng ngùng đáp lại, vừa nói xong thì lại bị cậu ta ném một tờ giấy vào mặt, Cao Tuấn thấy vậy vội lấy tờ giấy ra giúp tôi sợ Cao Tuân đọc được tin tuyệt mật tôi lập tức lấy lại tờ giấy. Vừa lúc này Đông Quân bị cô bắt đứng lên trả lời bài do cái tội không chú ý. Tôi thấy Khánh Vân bên cạnh liên tục khều khều cậu ta chắc chắn là nhắc bài nhưng Đông Quân thì cứ đứng yên như pho tượng không nói gì cuối cùng là bị phạt đứng cả tiết. Tôi thì mở tờ giấy ra để đọc "Sống đúng với bản chất thật đi! Đừng có giả tạo!"Đông Quân chắc chắn bị điên mất rồi.Trong lúc bị đứng phạt nhưng Đông Quân vẫn không ngừng nhìn về phái Thư Di, vậy mà cũng không biết, cái đồ ngốc, Đông Quân là đang ghen rõ ràng thế kia mà. Đông Quân thầm nguyền rủa cái tên chia cắt cậu và Thư Di cho anh ta bị triệt sản thật đi.- ------------------------Like và theo dõi truyện nha