Tôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì…

Chương 55

Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… Ánh mắt Minh Triết dịu dàng nhìn Băng Băng, xoa đầu cô khiến đám con gái bên kia đầy ghen tị chúng nhìn Băng Băng với ánh mắt đầy căm ghét. Nhìn xem, Băng Băng giống quan tâm không?Họ vừa ra sân sau thì cùng lúc gặp Đông Quân và Thư Di (cả nhà ơi, do dùng ngôi thứ nhất của Thư Di rất khó để miêu tả bao quát và cảm xúc của những nhân vật khác nên từ giờ au sẽ dùng ngôi thứ 3 hết nha)Thư Di vừa nhìn thấy Băng Băng lập tức chạy lại xem cô có bị sao không "Mày bị đánh hả, có sao không?""Trời ơi đánh cái gì, tao có sao đâu? Mà ăn gà không?" Mắt Thư Di lập tức sáng bừng lên quên mất mặt trận phía trước mà rủ nhau vào một góc nào đó để ăn gà. Mấy đứa con gái bên kia thấy Đông Quân lại được một phe há hốc mồm, so nhan sắc của Minh Triết và Đông Quân chính là kẻ 8 lạng, người nửa cân.Đông Quân nhăn nhó nhìn thằng bạn mình "Rảnh quá bớt gây gổ đánh nhau lại""Nếu người yêu mày bị chúng nó bắt nạt mày làm gì?" Đông Quân mặt lãnh cảm hỏi lại như biết trước câu trả lời của Đông Quân.Đông Quân nhẹ nhàng "Chém nó""Hai thằng này không coi bọn mình ra gì à? Đập nó" Mấy thằng thanh niên kia thấy hai người cực kì nhàn nhã đứng nói chuyện liền cho rằng hai người không coi chúng ra gì lập tức quạo lên và ra lệnh đập! Hai chàng trai dường như đã sẵn sàng, đứng đấy chờ bọn cúng xông lên mấy cô gái bên kia cũng đứng cổ vũ nhưng chỉ có hai cô nàng ngốc nào đó vẫn..."Ui, gà quán này ngon phết""Tao thấy nước sốt đỉnh của đỉnh""Uầy, đánh nhau kìa""Ờ...đánh....đánh nhau á" Băng Băng giật mình đứng phắt dậy "Nhanh nhanh ra giúp họ"Băng Băng hôm nay có mang theo một chai xịt cay mắt, vốn chai này dành cho Minh Triết nếu cậu ta làm điều gì xấu xa nhưng xem ra nó phải dành cho một số người khác rồi. Thư Di thì ngơ ngác tại cô không cầm theo cái gì nhưng rất nhanh khi nhìn vào phần gà cô đã nở một nụ cười không được "thân thiện" lắm."Tránh ra" Băng Băng hét lên sau đó chạy ra phun vào mắt bọn chúng, một tên thấy vậy định cho Băng Băng một bạt tại nhưng đâu ngờ liền ăn trọn combo đấm của Minh Triết "Động vào người yêu bố mày à? Tao lại không giã cho mềm người ra" Băng Băng tròn mắt nhìn Minh Triết hơi bất ngờ khi nhưng gì cậu nói ra lại những gì cô từ nghĩ, cô giơ một like cho Minh Triết "Hey bro, chúng ta hiểu nhau đấy"Một góc nào đó."Mắt tao" Thằng kia kêu ré lên trong khi Thư Di có hơi hoang mang hỏi Đông Quân "Tương ớt vào mắt có sao không?" Nhưng chỉ nhận lại cậu trả lời cho có của Đông Quân "Không chết được"- -----------------------------Tui bão chap rồi ó, mong cả nhà không quên like cho tui.Like và cmt theo dõi truyện nha cả nhà:333

Ánh mắt Minh Triết dịu dàng nhìn Băng Băng, xoa đầu cô khiến đám con gái bên kia đầy ghen tị chúng nhìn Băng Băng với ánh mắt đầy căm ghét. Nhìn xem, Băng Băng giống quan tâm không?

Họ vừa ra sân sau thì cùng lúc gặp Đông Quân và Thư Di (cả nhà ơi, do dùng ngôi thứ nhất của Thư Di rất khó để miêu tả bao quát và cảm xúc của những nhân vật khác nên từ giờ au sẽ dùng ngôi thứ 3 hết nha)

Thư Di vừa nhìn thấy Băng Băng lập tức chạy lại xem cô có bị sao không "Mày bị đánh hả, có sao không?"

"Trời ơi đánh cái gì, tao có sao đâu? Mà ăn gà không?" Mắt Thư Di lập tức sáng bừng lên quên mất mặt trận phía trước mà rủ nhau vào một góc nào đó để ăn gà. Mấy đứa con gái bên kia thấy Đông Quân lại được một phe há hốc mồm, so nhan sắc của Minh Triết và Đông Quân chính là kẻ 8 lạng, người nửa cân.

Đông Quân nhăn nhó nhìn thằng bạn mình "Rảnh quá bớt gây gổ đánh nhau lại"

"Nếu người yêu mày bị chúng nó bắt nạt mày làm gì?" Đông Quân mặt lãnh cảm hỏi lại như biết trước câu trả lời của Đông Quân.

Đông Quân nhẹ nhàng "Chém nó"

"Hai thằng này không coi bọn mình ra gì à? Đập nó" Mấy thằng thanh niên kia thấy hai người cực kì nhàn nhã đứng nói chuyện liền cho rằng hai người không coi chúng ra gì lập tức quạo lên và ra lệnh đập! Hai chàng trai dường như đã sẵn sàng, đứng đấy chờ bọn cúng xông lên mấy cô gái bên kia cũng đứng cổ vũ nhưng chỉ có hai cô nàng ngốc nào đó vẫn...

"Ui, gà quán này ngon phết"

"Tao thấy nước sốt đỉnh của đỉnh"

"Uầy, đánh nhau kìa"

"Ờ...đánh....đánh nhau á" Băng Băng giật mình đứng phắt dậy "Nhanh nhanh ra giúp họ"

Băng Băng hôm nay có mang theo một chai xịt cay mắt, vốn chai này dành cho Minh Triết nếu cậu ta làm điều gì xấu xa nhưng xem ra nó phải dành cho một số người khác rồi. Thư Di thì ngơ ngác tại cô không cầm theo cái gì nhưng rất nhanh khi nhìn vào phần gà cô đã nở một nụ cười không được "thân thiện" lắm.

"Tránh ra" Băng Băng hét lên sau đó chạy ra phun vào mắt bọn chúng, một tên thấy vậy định cho Băng Băng một bạt tại nhưng đâu ngờ liền ăn trọn combo đấm của Minh Triết "Động vào người yêu bố mày à? Tao lại không giã cho mềm người ra" Băng Băng tròn mắt nhìn Minh Triết hơi bất ngờ khi nhưng gì cậu nói ra lại những gì cô từ nghĩ, cô giơ một like cho Minh Triết "Hey bro, chúng ta hiểu nhau đấy"

Một góc nào đó.

"Mắt tao" Thằng kia kêu ré lên trong khi Thư Di có hơi hoang mang hỏi Đông Quân "Tương ớt vào mắt có sao không?" Nhưng chỉ nhận lại cậu trả lời cho có của Đông Quân "Không chết được"

- -----------------------------

Tui bão chap rồi ó, mong cả nhà không quên like cho tui.

Like và cmt theo dõi truyện nha cả nhà:333

Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… Ánh mắt Minh Triết dịu dàng nhìn Băng Băng, xoa đầu cô khiến đám con gái bên kia đầy ghen tị chúng nhìn Băng Băng với ánh mắt đầy căm ghét. Nhìn xem, Băng Băng giống quan tâm không?Họ vừa ra sân sau thì cùng lúc gặp Đông Quân và Thư Di (cả nhà ơi, do dùng ngôi thứ nhất của Thư Di rất khó để miêu tả bao quát và cảm xúc của những nhân vật khác nên từ giờ au sẽ dùng ngôi thứ 3 hết nha)Thư Di vừa nhìn thấy Băng Băng lập tức chạy lại xem cô có bị sao không "Mày bị đánh hả, có sao không?""Trời ơi đánh cái gì, tao có sao đâu? Mà ăn gà không?" Mắt Thư Di lập tức sáng bừng lên quên mất mặt trận phía trước mà rủ nhau vào một góc nào đó để ăn gà. Mấy đứa con gái bên kia thấy Đông Quân lại được một phe há hốc mồm, so nhan sắc của Minh Triết và Đông Quân chính là kẻ 8 lạng, người nửa cân.Đông Quân nhăn nhó nhìn thằng bạn mình "Rảnh quá bớt gây gổ đánh nhau lại""Nếu người yêu mày bị chúng nó bắt nạt mày làm gì?" Đông Quân mặt lãnh cảm hỏi lại như biết trước câu trả lời của Đông Quân.Đông Quân nhẹ nhàng "Chém nó""Hai thằng này không coi bọn mình ra gì à? Đập nó" Mấy thằng thanh niên kia thấy hai người cực kì nhàn nhã đứng nói chuyện liền cho rằng hai người không coi chúng ra gì lập tức quạo lên và ra lệnh đập! Hai chàng trai dường như đã sẵn sàng, đứng đấy chờ bọn cúng xông lên mấy cô gái bên kia cũng đứng cổ vũ nhưng chỉ có hai cô nàng ngốc nào đó vẫn..."Ui, gà quán này ngon phết""Tao thấy nước sốt đỉnh của đỉnh""Uầy, đánh nhau kìa""Ờ...đánh....đánh nhau á" Băng Băng giật mình đứng phắt dậy "Nhanh nhanh ra giúp họ"Băng Băng hôm nay có mang theo một chai xịt cay mắt, vốn chai này dành cho Minh Triết nếu cậu ta làm điều gì xấu xa nhưng xem ra nó phải dành cho một số người khác rồi. Thư Di thì ngơ ngác tại cô không cầm theo cái gì nhưng rất nhanh khi nhìn vào phần gà cô đã nở một nụ cười không được "thân thiện" lắm."Tránh ra" Băng Băng hét lên sau đó chạy ra phun vào mắt bọn chúng, một tên thấy vậy định cho Băng Băng một bạt tại nhưng đâu ngờ liền ăn trọn combo đấm của Minh Triết "Động vào người yêu bố mày à? Tao lại không giã cho mềm người ra" Băng Băng tròn mắt nhìn Minh Triết hơi bất ngờ khi nhưng gì cậu nói ra lại những gì cô từ nghĩ, cô giơ một like cho Minh Triết "Hey bro, chúng ta hiểu nhau đấy"Một góc nào đó."Mắt tao" Thằng kia kêu ré lên trong khi Thư Di có hơi hoang mang hỏi Đông Quân "Tương ớt vào mắt có sao không?" Nhưng chỉ nhận lại cậu trả lời cho có của Đông Quân "Không chết được"- -----------------------------Tui bão chap rồi ó, mong cả nhà không quên like cho tui.Like và cmt theo dõi truyện nha cả nhà:333

Chương 55