“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,…
Chương 1110
Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… Chương 1110: Dù sao nhà họ Triệu ngu dốt cũng không biết đồ trang sức là thật hay giả, „ sức ảnh hưởng của anh ta trong nhà họ Triệu, anh ta nói là đồ giả thì chính là đồ giả. Sắc mặt Dương Tiêu cứng đờ: “Giả?” Dương Tiêu hoàn toàn không nói nên lời, anh thật sự không ngờ vì làm nhục mình mà Triệu Văn Triết lại không biết xấu hồ bỉ ôi như vậy. “Không phải giả sao? Phê vật, tôi hỏi cậu, bộ trang sức này trị giá bao nhiêu?” Triệu Văn Triết hùng hồ dọa người. Dương Tiêu cau mày thấp giọng nói: “Đây là trang sức phỉ thúy hoàng gia tốt nhất của huyện Thiên Sơn, tông giá trị chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ!” Chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ? Nghe thấy con số này, mọi người trong nhà họ Triệu kinh ngạc há hốc môm. Triệu Văn Triết nghe đến đây, cười điên cuông trong lòng không ngừng, phế vật này thật sự dám khoác lác] Nhìn trong toàn bộ huyện Thiên Sơn người có thể lấy ra chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ đếm trên đầu ngón tay, anh ta không tin bộ trang SỨC này có thể đáng giá nhiêu tiền như vậy. “Xong rồi xong rồi, phế vật này lại bắt đầu khoác lác!” Sắc mặt Triệu Cầm tái nhợt. Sắc mặt Đường Kiến Quốc trầm xuông, hiên nhiên bọn họ cũng cho rằng Dương Tiêu đang khoác lác. Trong mắt bọn họ bộ trang sức phỉ thúy hoàng gia giá chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ là cái giá trên trời! Triệu Văn Triết chế nhạo: “Dương Tiêu, nói cậu là phế vật cậu thật sự là phề vật, mua đồ giả thì đã đành. Ngay cả khoác lác cũng không biết mà khoác lác, chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ, lừa ai hả?” “Đúng vậy, cậu lừa ai đấy hả?” Tôn Phú Quý khinh thường nói. Triệu Liên lạnh lùng nói: “Chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ, sao cậu có thể nói ra? Nói dồi rất thú vị à? Tôi còn cảm thấy xấu hồ thay cậu!” Đám con cháu của nhà họ Triệu lần lượt lắc đầu, đều cho răng trang sức phí thúy hoàng gia là giả, giá trị chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ càng là giả dối. Thân thể già nua của Triệu Thiết Căn tức run lên: “Câu là con cháu, mua đồ giả còn dám nói lời điên cuồng, sao cậu có thê vô lễ như vậy?” Trong chốc lát, nghìn người chỉ trỏ, như thê Dương Tiêu chính là tội nhân tàn ác tày trời. “Giả? Ai nói là giả?” Đột nhiên, giọng nói yêu kiều vang lên, một chiệc Porsche 918 trị giá hơn chục triệu tệ lao tới chặn lại trước công nhà lớn nhà họ Triệu. “Ai?” Con ngươi của Triệu Văn Triết co rút lại, nhìn về phía bên ngoài khu nhà. Trong chốc lát, ánh mắt của đám con cháu họ Triệu đều nhìn tới công khu nhà. Dưới ánh mắt của mọi người, một người đẹp với vóc dáng gợi cảm cuông dã trong chiệc áo choàng đen bước ra khỏi xe. Nhìn thấy người phụ nữ. xinh đẹp này, không ít con cháu trẻ tuổi của nhà họ Triệu đều nhìn thẳng.
Chương 1110:
Dù sao nhà họ Triệu ngu dốt cũng không biết đồ trang sức là thật hay giả, „ sức ảnh hưởng của anh ta trong nhà họ Triệu, anh ta nói là đồ giả thì chính là đồ giả.
Sắc mặt Dương Tiêu cứng đờ: “Giả?”
Dương Tiêu hoàn toàn không nói nên lời, anh thật sự không ngờ vì làm nhục mình mà Triệu Văn Triết lại không biết xấu hồ bỉ ôi như vậy.
“Không phải giả sao? Phê vật, tôi hỏi cậu, bộ trang sức này trị giá bao nhiêu?” Triệu Văn Triết hùng hồ dọa người.
Dương Tiêu cau mày thấp giọng nói: “Đây là trang sức phỉ thúy hoàng gia tốt nhất của huyện Thiên Sơn, tông giá trị chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ!”
Chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ?
Nghe thấy con số này, mọi người trong nhà họ Triệu kinh ngạc há hốc môm.
Triệu Văn Triết nghe đến đây, cười điên cuông trong lòng không ngừng, phế vật này thật sự dám khoác lác] Nhìn trong toàn bộ huyện Thiên Sơn người có thể lấy ra chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ đếm trên đầu ngón tay, anh ta không tin bộ trang SỨC này có thể đáng giá nhiêu tiền như vậy.
“Xong rồi xong rồi, phế vật này lại bắt đầu khoác lác!” Sắc mặt Triệu Cầm tái nhợt.
Sắc mặt Đường Kiến Quốc trầm xuông, hiên nhiên bọn họ cũng cho rằng Dương Tiêu đang khoác lác.
Trong mắt bọn họ bộ trang sức phỉ thúy hoàng gia giá chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ là cái giá trên trời!
Triệu Văn Triết chế nhạo: “Dương Tiêu, nói cậu là phế vật cậu thật sự là phề vật, mua đồ giả thì đã đành.
Ngay cả khoác lác cũng không biết mà khoác lác, chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ, lừa ai hả?”
“Đúng vậy, cậu lừa ai đấy hả?” Tôn Phú Quý khinh thường nói.
Triệu Liên lạnh lùng nói: “Chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ, sao cậu có thể nói ra? Nói dồi rất thú vị à? Tôi còn cảm thấy xấu hồ thay cậu!”
Đám con cháu của nhà họ Triệu lần lượt lắc đầu, đều cho răng trang sức phí thúy hoàng gia là giả, giá trị chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ càng là giả dối.
Thân thể già nua của Triệu Thiết Căn tức run lên: “Câu là con cháu, mua đồ giả còn dám nói lời điên cuồng, sao cậu có thê vô lễ như vậy?”
Trong chốc lát, nghìn người chỉ trỏ, như thê Dương Tiêu chính là tội nhân tàn ác tày trời.
“Giả? Ai nói là giả?”
Đột nhiên, giọng nói yêu kiều vang lên, một chiệc Porsche 918 trị giá hơn chục triệu tệ lao tới chặn lại trước công nhà lớn nhà họ Triệu.
“Ai?” Con ngươi của Triệu Văn Triết co rút lại, nhìn về phía bên ngoài khu nhà.
Trong chốc lát, ánh mắt của đám con cháu họ Triệu đều nhìn tới công khu nhà.
Dưới ánh mắt của mọi người, một người đẹp với vóc dáng gợi cảm cuông dã trong chiệc áo choàng đen bước ra khỏi xe.
Nhìn thấy người phụ nữ. xinh đẹp này, không ít con cháu trẻ tuổi của nhà họ Triệu đều nhìn thẳng.
Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… Chương 1110: Dù sao nhà họ Triệu ngu dốt cũng không biết đồ trang sức là thật hay giả, „ sức ảnh hưởng của anh ta trong nhà họ Triệu, anh ta nói là đồ giả thì chính là đồ giả. Sắc mặt Dương Tiêu cứng đờ: “Giả?” Dương Tiêu hoàn toàn không nói nên lời, anh thật sự không ngờ vì làm nhục mình mà Triệu Văn Triết lại không biết xấu hồ bỉ ôi như vậy. “Không phải giả sao? Phê vật, tôi hỏi cậu, bộ trang sức này trị giá bao nhiêu?” Triệu Văn Triết hùng hồ dọa người. Dương Tiêu cau mày thấp giọng nói: “Đây là trang sức phỉ thúy hoàng gia tốt nhất của huyện Thiên Sơn, tông giá trị chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ!” Chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ? Nghe thấy con số này, mọi người trong nhà họ Triệu kinh ngạc há hốc môm. Triệu Văn Triết nghe đến đây, cười điên cuông trong lòng không ngừng, phế vật này thật sự dám khoác lác] Nhìn trong toàn bộ huyện Thiên Sơn người có thể lấy ra chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ đếm trên đầu ngón tay, anh ta không tin bộ trang SỨC này có thể đáng giá nhiêu tiền như vậy. “Xong rồi xong rồi, phế vật này lại bắt đầu khoác lác!” Sắc mặt Triệu Cầm tái nhợt. Sắc mặt Đường Kiến Quốc trầm xuông, hiên nhiên bọn họ cũng cho rằng Dương Tiêu đang khoác lác. Trong mắt bọn họ bộ trang sức phỉ thúy hoàng gia giá chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ là cái giá trên trời! Triệu Văn Triết chế nhạo: “Dương Tiêu, nói cậu là phế vật cậu thật sự là phề vật, mua đồ giả thì đã đành. Ngay cả khoác lác cũng không biết mà khoác lác, chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ, lừa ai hả?” “Đúng vậy, cậu lừa ai đấy hả?” Tôn Phú Quý khinh thường nói. Triệu Liên lạnh lùng nói: “Chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ, sao cậu có thể nói ra? Nói dồi rất thú vị à? Tôi còn cảm thấy xấu hồ thay cậu!” Đám con cháu của nhà họ Triệu lần lượt lắc đầu, đều cho răng trang sức phí thúy hoàng gia là giả, giá trị chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ càng là giả dối. Thân thể già nua của Triệu Thiết Căn tức run lên: “Câu là con cháu, mua đồ giả còn dám nói lời điên cuồng, sao cậu có thê vô lễ như vậy?” Trong chốc lát, nghìn người chỉ trỏ, như thê Dương Tiêu chính là tội nhân tàn ác tày trời. “Giả? Ai nói là giả?” Đột nhiên, giọng nói yêu kiều vang lên, một chiệc Porsche 918 trị giá hơn chục triệu tệ lao tới chặn lại trước công nhà lớn nhà họ Triệu. “Ai?” Con ngươi của Triệu Văn Triết co rút lại, nhìn về phía bên ngoài khu nhà. Trong chốc lát, ánh mắt của đám con cháu họ Triệu đều nhìn tới công khu nhà. Dưới ánh mắt của mọi người, một người đẹp với vóc dáng gợi cảm cuông dã trong chiệc áo choàng đen bước ra khỏi xe. Nhìn thấy người phụ nữ. xinh đẹp này, không ít con cháu trẻ tuổi của nhà họ Triệu đều nhìn thẳng.