“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,…
Chương 1111
Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… Chương 1111: Đẹp, thật sự quá đẹp! Người đến không phải ai khác mà chính là Vạn Thiên. Nhìn rõ người tới, mí mắt Triệu Văn Triết nhảy loạn xạ, không kìm được hoảng sợ: “Cô… cô Thiên!” “Vạn Thiền?” Dương Tiêu rất ngạc nhiên, anh thực sự không ngờ Vạn Thiên sẽ đến vào lúc này. “Vạn Thiến? Cô ấy chính là Vạn Thiên?” Biết tên của Vạn Thiền, thế hệ trẻ nhà họ Triệu đâu dám nhìn thẳng vào Vạn Thiến nữa, sợ Vạn Thiên sẽ khoét mắt họ. Họ đều biết Vạn Thiền là một quả ớt nhỏ chính hiệu, dựa vào cha là Vạn Tứ Hải, người giàu nhất ở huyện. Thiên Son, bình thường gây rắc rồi không ít. Bất cứ ai dám xúc phạm Vạn Thiến sẽ không có kết cục tốt đẹp. Vạn Thiến sải bước nhanh chóng bước vào khu nhà của nhà họ Triệu, cô ta liếc nhìn xung quanh tức giận hét lên: “Ai nói trang sức phỉ thúy hoàng gia này là giả? Đứng lên!” Đám con cháu nhà họ Triệu đều rụt cổ, câm như hến. Triệu Liên và Tôn Phú Quý ngậm miệng lại, sợ Vạn Thiến sẽ th họ gây rắc rôi. Triệu Văn Triết sợ xanh mặt, vừa nãy anh ta là người đầu tiên nói trang sức phỉ thúy hoàng gia là giả. Dưới khí thế to lớn của Vạn Thiền, cả nhà họ Triệu vênh váo hung hăng đều kinh sợ. “Ông nói?” Vạn Thiến nhìn Tôn Phú Quý. “Không phải tôi, không phải tôi!” Tôn Phú Quý lắc đầu như trông bỏi. Vạn Thiền nhìn về phía Triệu Liên: “Bà nói?” “Cô Thiến, cô đã nhận nhằm người. rồi, sao tôi có thê nói bộ đồ trang sức phi thúy hoàng gia này là giả được?” Triệu Liên nặn ra một nụ cười. Với sự xuất hiện của Vạn Thiền, như thể không thua một nữ bạo chúa đến hiện trường, tất cả con cháu nhà họ Triệu đêu rùng mình. Sau đó Vạn Thiến nhìn về phía Triệu Văn Triết: “Trang sức phỉ thúy hoàng gia là giả, là anh nói trước phải không?” ““TỔI” tôi…” Triệu Văn Triết hốt hoảng. Vạn Thiến cười khẩy, ở trên cao nhìn xuông: “Nói cho các người biệt, bộ trang sức phỉ thúy hoàng gia này là đích thân tôi tặng cho anh Dương.” “Còn nữa, bộ trang sức này có giá chín triệu chín trăm tám mươïi nghìn tệ, một xu cũng không thiếu. Các người tầm nhìn hạn hẹp gan lớn dám chât vân anh Dương của tôi?” Cái gì! Vạn Thiến đích thân tặng nó cho Dương Tiêu?
Chương 1111:
Đẹp, thật sự quá đẹp!
Người đến không phải ai khác mà chính là Vạn Thiên.
Nhìn rõ người tới, mí mắt Triệu Văn Triết nhảy loạn xạ, không kìm được hoảng sợ: “Cô… cô Thiên!”
“Vạn Thiền?” Dương Tiêu rất ngạc nhiên, anh thực sự không ngờ Vạn Thiên sẽ đến vào lúc này.
“Vạn Thiến? Cô ấy chính là Vạn Thiên?”
Biết tên của Vạn Thiền, thế hệ trẻ nhà họ Triệu đâu dám nhìn thẳng vào Vạn Thiến nữa, sợ Vạn Thiên sẽ khoét mắt họ.
Họ đều biết Vạn Thiền là một quả ớt nhỏ chính hiệu, dựa vào cha là Vạn Tứ Hải, người giàu nhất ở huyện.
Thiên Son, bình thường gây rắc rồi không ít.
Bất cứ ai dám xúc phạm Vạn Thiến sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Vạn Thiến sải bước nhanh chóng bước vào khu nhà của nhà họ Triệu, cô ta liếc nhìn xung quanh tức giận hét lên: “Ai nói trang sức phỉ thúy hoàng gia này là giả? Đứng lên!”
Đám con cháu nhà họ Triệu đều rụt cổ, câm như hến.
Triệu Liên và Tôn Phú Quý ngậm miệng lại, sợ Vạn Thiến sẽ th họ gây rắc rôi.
Triệu Văn Triết sợ xanh mặt, vừa nãy anh ta là người đầu tiên nói trang sức phỉ thúy hoàng gia là giả.
Dưới khí thế to lớn của Vạn Thiền, cả nhà họ Triệu vênh váo hung hăng đều kinh sợ.
“Ông nói?” Vạn Thiến nhìn Tôn Phú Quý.
“Không phải tôi, không phải tôi!” Tôn Phú Quý lắc đầu như trông bỏi.
Vạn Thiền nhìn về phía Triệu Liên: “Bà nói?”
“Cô Thiến, cô đã nhận nhằm người.
rồi, sao tôi có thê nói bộ đồ trang sức phi thúy hoàng gia này là giả được?”
Triệu Liên nặn ra một nụ cười.
Với sự xuất hiện của Vạn Thiền, như thể không thua một nữ bạo chúa đến hiện trường, tất cả con cháu nhà họ Triệu đêu rùng mình.
Sau đó Vạn Thiến nhìn về phía Triệu Văn Triết: “Trang sức phỉ thúy hoàng gia là giả, là anh nói trước phải không?”
““TỔI” tôi…” Triệu Văn Triết hốt hoảng.
Vạn Thiến cười khẩy, ở trên cao nhìn xuông: “Nói cho các người biệt, bộ trang sức phỉ thúy hoàng gia này là đích thân tôi tặng cho anh Dương.”
“Còn nữa, bộ trang sức này có giá chín triệu chín trăm tám mươïi nghìn tệ, một xu cũng không thiếu. Các người tầm nhìn hạn hẹp gan lớn dám chât vân anh Dương của tôi?”
Cái gì! Vạn Thiến đích thân tặng nó cho Dương Tiêu?
Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… Chương 1111: Đẹp, thật sự quá đẹp! Người đến không phải ai khác mà chính là Vạn Thiên. Nhìn rõ người tới, mí mắt Triệu Văn Triết nhảy loạn xạ, không kìm được hoảng sợ: “Cô… cô Thiên!” “Vạn Thiền?” Dương Tiêu rất ngạc nhiên, anh thực sự không ngờ Vạn Thiên sẽ đến vào lúc này. “Vạn Thiến? Cô ấy chính là Vạn Thiên?” Biết tên của Vạn Thiền, thế hệ trẻ nhà họ Triệu đâu dám nhìn thẳng vào Vạn Thiến nữa, sợ Vạn Thiên sẽ khoét mắt họ. Họ đều biết Vạn Thiền là một quả ớt nhỏ chính hiệu, dựa vào cha là Vạn Tứ Hải, người giàu nhất ở huyện. Thiên Son, bình thường gây rắc rồi không ít. Bất cứ ai dám xúc phạm Vạn Thiến sẽ không có kết cục tốt đẹp. Vạn Thiến sải bước nhanh chóng bước vào khu nhà của nhà họ Triệu, cô ta liếc nhìn xung quanh tức giận hét lên: “Ai nói trang sức phỉ thúy hoàng gia này là giả? Đứng lên!” Đám con cháu nhà họ Triệu đều rụt cổ, câm như hến. Triệu Liên và Tôn Phú Quý ngậm miệng lại, sợ Vạn Thiến sẽ th họ gây rắc rôi. Triệu Văn Triết sợ xanh mặt, vừa nãy anh ta là người đầu tiên nói trang sức phỉ thúy hoàng gia là giả. Dưới khí thế to lớn của Vạn Thiền, cả nhà họ Triệu vênh váo hung hăng đều kinh sợ. “Ông nói?” Vạn Thiến nhìn Tôn Phú Quý. “Không phải tôi, không phải tôi!” Tôn Phú Quý lắc đầu như trông bỏi. Vạn Thiền nhìn về phía Triệu Liên: “Bà nói?” “Cô Thiến, cô đã nhận nhằm người. rồi, sao tôi có thê nói bộ đồ trang sức phi thúy hoàng gia này là giả được?” Triệu Liên nặn ra một nụ cười. Với sự xuất hiện của Vạn Thiền, như thể không thua một nữ bạo chúa đến hiện trường, tất cả con cháu nhà họ Triệu đêu rùng mình. Sau đó Vạn Thiến nhìn về phía Triệu Văn Triết: “Trang sức phỉ thúy hoàng gia là giả, là anh nói trước phải không?” ““TỔI” tôi…” Triệu Văn Triết hốt hoảng. Vạn Thiến cười khẩy, ở trên cao nhìn xuông: “Nói cho các người biệt, bộ trang sức phỉ thúy hoàng gia này là đích thân tôi tặng cho anh Dương.” “Còn nữa, bộ trang sức này có giá chín triệu chín trăm tám mươïi nghìn tệ, một xu cũng không thiếu. Các người tầm nhìn hạn hẹp gan lớn dám chât vân anh Dương của tôi?” Cái gì! Vạn Thiến đích thân tặng nó cho Dương Tiêu?