Tác giả:

“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,…

Chương 1336: 1336: Chương 1332

Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… Cung Linh Nhi nhìn chằm chằm cảnh tượng này, cô trợn mắt há hốc mồm: “Dương Tiêu, anh… anh định chọc tôi tức chêt hải”Vừa nãy cô đã nói rõ Đan Ba là dũng sĩ sô một ở Đại Tây Bắc, Dương Tiêu còn dám bắt tay với Đan Ba, đây không phải là tìm k*ch th*ch sao?“Thằng ranh nhà anh xong đời rồi!”Lưu Chiến Thắng cười điền cuồng trong lòng.Đan Ba đến từ Đại Tây Bắc, gia đình chủ yêu là chăn cừu.Nhà họ Lưu chủ yếu làm nghề chế biến thực phẩm, sn Ba là nhà cung cấp hàng hóa lớn nhất cho nhà họ Lưu.Vì vậy, từ trước đến nay hai nhà có quan hệ tốt, lần này anh ta gặp khó khăn, Đan Ba đương nhiên sẽ không ngồi yên không quan tâm.Đan Ba cười lấp lửng đột nhiên dùng Sức, cô găng giữ bàn tay phải của Dương Tiêu định bóp gãy xương.Tuy nhiên, ngay sau đó Đan Ba đã sững sờ.Bởi vì anh ta hoàn toàn không thể.năm lây tay của Dương Tiêu, như thê thứ mà anh ta đang năm không phải là một bàn tay, mà là một tảng đá lớn, rất khó có thê lay chuyền.Dương Tiêu đã đoán trước được Đan Ba sẽ chơi một màn này, đương nhiên Dương Tiêu biệt sức lực của anh ta mạnh đến mức nào.Cho dù Đan Ba là dũng sĩ số một Đại Tây Bắc, nhưng trước mặt Dương Tiêu vẫn là sự khác biệt giữa thần và người thường.Đối phương chủ động tấn công, nếu không phản kích, tự nhiên sẽ không phải phong cách của Dương Tiêu.Vì thế, ngay lúc anh ta dùng lực, một lực mạnh hơn ập tới.“Đậu mẹ!”Trong giây tiếp theo, tay.phải.của Đan Ba bị đau dữ dội, cảm giác xé rách mạnh khiến các dây thân kinh trên toàn thân anh ta đau đón.Đồng thời, Dương Tiêu giả vờ bị đau, lau mồ hôi trên trăn nhìn Lưu Chiên Thắng: “Khoan hãy nói, lực tay của bạn anh khá mạnh đầy!”Cái gì! Lực tay khá mạnh?Lưu Chiến Thắng sững sờ một chút, sau đó cười điên cuông trong lòng không ngừng.Lực tay Đan Ba mạnh? Đó là lẽ tự nhiên!Như đã biết, Đan Ba là dũng sĩ số một Đại Tây Bắc, sức nhỗ núi tài giỏi hơn người, rất có phong thái bá vương như Hùng Vũ thời xưa.Vừa nãy nghe Đan Ba kêu lên, anh ta còn tưởng Đan Ba đã xì hơi trong tay Dương Tiêu.Bây giờ có vẻ như tiếng hét vừa nãy rõ ràng là do Đan Ba giả vờ..

Cung Linh Nhi nhìn chằm chằm cảnh tượng này, cô trợn mắt há hốc mồm: “Dương Tiêu, anh… anh định chọc tôi tức chêt hải”

Vừa nãy cô đã nói rõ Đan Ba là dũng sĩ sô một ở Đại Tây Bắc, Dương Tiêu còn dám bắt tay với Đan Ba, đây không phải là tìm k*ch th*ch sao?

“Thằng ranh nhà anh xong đời rồi!”

Lưu Chiến Thắng cười điền cuồng trong lòng.

Đan Ba đến từ Đại Tây Bắc, gia đình chủ yêu là chăn cừu.

Nhà họ Lưu chủ yếu làm nghề chế biến thực phẩm, sn Ba là nhà cung cấp hàng hóa lớn nhất cho nhà họ Lưu.

Vì vậy, từ trước đến nay hai nhà có quan hệ tốt, lần này anh ta gặp khó khăn, Đan Ba đương nhiên sẽ không ngồi yên không quan tâm.

Đan Ba cười lấp lửng đột nhiên dùng Sức, cô găng giữ bàn tay phải của Dương Tiêu định bóp gãy xương.

Tuy nhiên, ngay sau đó Đan Ba đã sững sờ.

Bởi vì anh ta hoàn toàn không thể.

năm lây tay của Dương Tiêu, như thê thứ mà anh ta đang năm không phải là một bàn tay, mà là một tảng đá lớn, rất khó có thê lay chuyền.

Dương Tiêu đã đoán trước được Đan Ba sẽ chơi một màn này, đương nhiên Dương Tiêu biệt sức lực của anh ta mạnh đến mức nào.

Cho dù Đan Ba là dũng sĩ số một Đại Tây Bắc, nhưng trước mặt Dương Tiêu vẫn là sự khác biệt giữa thần và người thường.

Đối phương chủ động tấn công, nếu không phản kích, tự nhiên sẽ không phải phong cách của Dương Tiêu.

Vì thế, ngay lúc anh ta dùng lực, một lực mạnh hơn ập tới.

“Đậu mẹ!”

Trong giây tiếp theo, tay.

phải.

của Đan Ba bị đau dữ dội, cảm giác xé rách mạnh khiến các dây thân kinh trên toàn thân anh ta đau đón.

Đồng thời, Dương Tiêu giả vờ bị đau, lau mồ hôi trên trăn nhìn Lưu Chiên Thắng: “Khoan hãy nói, lực tay của bạn anh khá mạnh đầy!”

Cái gì! Lực tay khá mạnh?

Lưu Chiến Thắng sững sờ một chút, sau đó cười điên cuông trong lòng không ngừng.

Lực tay Đan Ba mạnh? Đó là lẽ tự nhiên!

Như đã biết, Đan Ba là dũng sĩ số một Đại Tây Bắc, sức nhỗ núi tài giỏi hơn người, rất có phong thái bá vương như Hùng Vũ thời xưa.

Vừa nãy nghe Đan Ba kêu lên, anh ta còn tưởng Đan Ba đã xì hơi trong tay Dương Tiêu.

Bây giờ có vẻ như tiếng hét vừa nãy rõ ràng là do Đan Ba giả vờ..

Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… Cung Linh Nhi nhìn chằm chằm cảnh tượng này, cô trợn mắt há hốc mồm: “Dương Tiêu, anh… anh định chọc tôi tức chêt hải”Vừa nãy cô đã nói rõ Đan Ba là dũng sĩ sô một ở Đại Tây Bắc, Dương Tiêu còn dám bắt tay với Đan Ba, đây không phải là tìm k*ch th*ch sao?“Thằng ranh nhà anh xong đời rồi!”Lưu Chiến Thắng cười điền cuồng trong lòng.Đan Ba đến từ Đại Tây Bắc, gia đình chủ yêu là chăn cừu.Nhà họ Lưu chủ yếu làm nghề chế biến thực phẩm, sn Ba là nhà cung cấp hàng hóa lớn nhất cho nhà họ Lưu.Vì vậy, từ trước đến nay hai nhà có quan hệ tốt, lần này anh ta gặp khó khăn, Đan Ba đương nhiên sẽ không ngồi yên không quan tâm.Đan Ba cười lấp lửng đột nhiên dùng Sức, cô găng giữ bàn tay phải của Dương Tiêu định bóp gãy xương.Tuy nhiên, ngay sau đó Đan Ba đã sững sờ.Bởi vì anh ta hoàn toàn không thể.năm lây tay của Dương Tiêu, như thê thứ mà anh ta đang năm không phải là một bàn tay, mà là một tảng đá lớn, rất khó có thê lay chuyền.Dương Tiêu đã đoán trước được Đan Ba sẽ chơi một màn này, đương nhiên Dương Tiêu biệt sức lực của anh ta mạnh đến mức nào.Cho dù Đan Ba là dũng sĩ số một Đại Tây Bắc, nhưng trước mặt Dương Tiêu vẫn là sự khác biệt giữa thần và người thường.Đối phương chủ động tấn công, nếu không phản kích, tự nhiên sẽ không phải phong cách của Dương Tiêu.Vì thế, ngay lúc anh ta dùng lực, một lực mạnh hơn ập tới.“Đậu mẹ!”Trong giây tiếp theo, tay.phải.của Đan Ba bị đau dữ dội, cảm giác xé rách mạnh khiến các dây thân kinh trên toàn thân anh ta đau đón.Đồng thời, Dương Tiêu giả vờ bị đau, lau mồ hôi trên trăn nhìn Lưu Chiên Thắng: “Khoan hãy nói, lực tay của bạn anh khá mạnh đầy!”Cái gì! Lực tay khá mạnh?Lưu Chiến Thắng sững sờ một chút, sau đó cười điên cuông trong lòng không ngừng.Lực tay Đan Ba mạnh? Đó là lẽ tự nhiên!Như đã biết, Đan Ba là dũng sĩ số một Đại Tây Bắc, sức nhỗ núi tài giỏi hơn người, rất có phong thái bá vương như Hùng Vũ thời xưa.Vừa nãy nghe Đan Ba kêu lên, anh ta còn tưởng Đan Ba đã xì hơi trong tay Dương Tiêu.Bây giờ có vẻ như tiếng hét vừa nãy rõ ràng là do Đan Ba giả vờ..

Chương 1336: 1336: Chương 1332