“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,…
Chương 1337: 1337: Chương 1333
Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… “Xong rôi xong rôi, Dương Tiêu lát nữa tôi phải đưa anh đến bệnh viện kiểm tra, hy vọng tay anh không quá thảm!” Cung Linh Nhi bị doạ sợ mặt tái nhợt.Cô biết sức lực của Đan Ba vô tận, là lực sĩ mạnh mẽ nỗi tiếng trong nước.Đan Ba cũng từng tham gia cuộc thi cử tạ dân tộc thiêu số trong nước, càn quét mọi đối thủ, giành chức vô địch cuộc thi cử tạ.Ngay cả các giám khảo của cuộc thi cử tạ quốc gia cũng kinh ngạc trước sức mạnh của Đan Ba, chủ động mời Đan Ba gia nhập đội tuyên cử tạ quốc gia, nói Đan Ba là nhà vô địch thê giới.Đáng tiếc là gia đình Đan Ba có hơn một chục trang trại ở Đại Tây Bắc, Đan Ba không muốn tham gia Thế vận hội Olympic tranh hạng mục gì cả.Gia đình mở thêm hai trại chăn nuôi, trong một năm có thể kiếm được rất nhiều tiền, không cần tốt công không có kết quả.“ÁI”Ngay sau đó, dưới sức mạnh khủng khiếp của Dương Tiêu, Đan Ba lại hét lên một tiếng khắc.Lúc này, hai mắt Đan Ba tròn xoe như chuông đồng, ánh mắt nhìn Dương Tiêu như thể đang nhìn chằm chằm quái vật.Vốn dĩ anh ta cho rằng thực lực của mình tuyệt đối là hàng đầu trong nước, cho đến khi gặp Dương Tiêu anh ta mới phát hiện ra thực lực của bản thân không đáng nói trước mặt Dương Tiêu.“Làm tốt lắm!” Lưu Chiến Thắng mừng thâm không thôi.Anh ta cho rằng Đan Ba chỉ đang giả vờ, mục đích là khiến Dương Tiêu đau đến mức không muôn sông, tay phải sẽ bị què.Cung Linh Nhi nhắm mắt không dám nhìn thẳng, cô cho răng dưới sức mạnh của Đan Ba cánh tay phải của Dương Tiêu đã định sẵn sẽ máu me be bét.Dương Tiêu nhìn dáng vẻ Đan Ba đang rât đau đón.“Ôi không! Không được, không được rôi, anh bạn Đan Ba này, tôi thừa nhận sức của anh rất lớn, tôi nhận thua, tôi nhận thua là được rồi chứ?Anh mau bỏ tôi ra, tôi chịu không nỗi nữa rồi!”Nghe vậy, trong lòng Đan Ba như có vô số Dương Tiêu không ngừng chạy loạn, anh ta uất ức suýt nôn ra máu.Làm ơn đi anh giai à, rõ ràng là tôi sắp không chịu nổi nữa, được không?Sao anh lại giả vờ đau đón không muôn sông nữa vậy?Lúc này, Đan Ba chỉ muốn hỏi, anh giai à anh đã tốt nghiệp học viện ảnh đê à?“b*p ch*t anh ta, b*p ch*t anh ta, bóp nát tay anh ta cho tôi!” Lưu Chiến Thăng gào 2 thét trong lòng.Anh ta hân Dương Tiêu thấu Xương, Lưu Chiến Thắng hận không thể trở thành Đan Ba, đê cho Dương Tiêu trải qua đau đớn thực sự.Cung Linh Nhi nhắm mắt, liên tục lầm bằm “Ông trời phù hộ, ông trời phù hội”“Đậu mẹ! Đậu mẹ! Á ôi”.
“Xong rôi xong rôi, Dương Tiêu lát nữa tôi phải đưa anh đến bệnh viện kiểm tra, hy vọng tay anh không quá thảm!” Cung Linh Nhi bị doạ sợ mặt tái nhợt.
Cô biết sức lực của Đan Ba vô tận, là lực sĩ mạnh mẽ nỗi tiếng trong nước.
Đan Ba cũng từng tham gia cuộc thi cử tạ dân tộc thiêu số trong nước, càn quét mọi đối thủ, giành chức vô địch cuộc thi cử tạ.
Ngay cả các giám khảo của cuộc thi cử tạ quốc gia cũng kinh ngạc trước sức mạnh của Đan Ba, chủ động mời Đan Ba gia nhập đội tuyên cử tạ quốc gia, nói Đan Ba là nhà vô địch thê giới.
Đáng tiếc là gia đình Đan Ba có hơn một chục trang trại ở Đại Tây Bắc, Đan Ba không muốn tham gia Thế vận hội Olympic tranh hạng mục gì cả.
Gia đình mở thêm hai trại chăn nuôi, trong một năm có thể kiếm được rất nhiều tiền, không cần tốt công không có kết quả.
“ÁI”
Ngay sau đó, dưới sức mạnh khủng khiếp của Dương Tiêu, Đan Ba lại hét lên một tiếng khắc.
Lúc này, hai mắt Đan Ba tròn xoe như chuông đồng, ánh mắt nhìn Dương Tiêu như thể đang nhìn chằm chằm quái vật.
Vốn dĩ anh ta cho rằng thực lực của mình tuyệt đối là hàng đầu trong nước, cho đến khi gặp Dương Tiêu anh ta mới phát hiện ra thực lực của bản thân không đáng nói trước mặt Dương Tiêu.
“Làm tốt lắm!” Lưu Chiến Thắng mừng thâm không thôi.
Anh ta cho rằng Đan Ba chỉ đang giả vờ, mục đích là khiến Dương Tiêu đau đến mức không muôn sông, tay phải sẽ bị què.
Cung Linh Nhi nhắm mắt không dám nhìn thẳng, cô cho răng dưới sức mạnh của Đan Ba cánh tay phải của Dương Tiêu đã định sẵn sẽ máu me be bét.
Dương Tiêu nhìn dáng vẻ Đan Ba đang rât đau đón.
“Ôi không! Không được, không được rôi, anh bạn Đan Ba này, tôi thừa nhận sức của anh rất lớn, tôi nhận thua, tôi nhận thua là được rồi chứ?
Anh mau bỏ tôi ra, tôi chịu không nỗi nữa rồi!”
Nghe vậy, trong lòng Đan Ba như có vô số Dương Tiêu không ngừng chạy loạn, anh ta uất ức suýt nôn ra máu.
Làm ơn đi anh giai à, rõ ràng là tôi sắp không chịu nổi nữa, được không?
Sao anh lại giả vờ đau đón không muôn sông nữa vậy?
Lúc này, Đan Ba chỉ muốn hỏi, anh giai à anh đã tốt nghiệp học viện ảnh đê à?
“b*p ch*t anh ta, b*p ch*t anh ta, bóp nát tay anh ta cho tôi!” Lưu Chiến Thăng gào 2 thét trong lòng.
Anh ta hân Dương Tiêu thấu Xương, Lưu Chiến Thắng hận không thể trở thành Đan Ba, đê cho Dương Tiêu trải qua đau đớn thực sự.
Cung Linh Nhi nhắm mắt, liên tục lầm bằm “Ông trời phù hộ, ông trời phù hội”
“Đậu mẹ! Đậu mẹ! Á ôi”.
Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… “Xong rôi xong rôi, Dương Tiêu lát nữa tôi phải đưa anh đến bệnh viện kiểm tra, hy vọng tay anh không quá thảm!” Cung Linh Nhi bị doạ sợ mặt tái nhợt.Cô biết sức lực của Đan Ba vô tận, là lực sĩ mạnh mẽ nỗi tiếng trong nước.Đan Ba cũng từng tham gia cuộc thi cử tạ dân tộc thiêu số trong nước, càn quét mọi đối thủ, giành chức vô địch cuộc thi cử tạ.Ngay cả các giám khảo của cuộc thi cử tạ quốc gia cũng kinh ngạc trước sức mạnh của Đan Ba, chủ động mời Đan Ba gia nhập đội tuyên cử tạ quốc gia, nói Đan Ba là nhà vô địch thê giới.Đáng tiếc là gia đình Đan Ba có hơn một chục trang trại ở Đại Tây Bắc, Đan Ba không muốn tham gia Thế vận hội Olympic tranh hạng mục gì cả.Gia đình mở thêm hai trại chăn nuôi, trong một năm có thể kiếm được rất nhiều tiền, không cần tốt công không có kết quả.“ÁI”Ngay sau đó, dưới sức mạnh khủng khiếp của Dương Tiêu, Đan Ba lại hét lên một tiếng khắc.Lúc này, hai mắt Đan Ba tròn xoe như chuông đồng, ánh mắt nhìn Dương Tiêu như thể đang nhìn chằm chằm quái vật.Vốn dĩ anh ta cho rằng thực lực của mình tuyệt đối là hàng đầu trong nước, cho đến khi gặp Dương Tiêu anh ta mới phát hiện ra thực lực của bản thân không đáng nói trước mặt Dương Tiêu.“Làm tốt lắm!” Lưu Chiến Thắng mừng thâm không thôi.Anh ta cho rằng Đan Ba chỉ đang giả vờ, mục đích là khiến Dương Tiêu đau đến mức không muôn sông, tay phải sẽ bị què.Cung Linh Nhi nhắm mắt không dám nhìn thẳng, cô cho răng dưới sức mạnh của Đan Ba cánh tay phải của Dương Tiêu đã định sẵn sẽ máu me be bét.Dương Tiêu nhìn dáng vẻ Đan Ba đang rât đau đón.“Ôi không! Không được, không được rôi, anh bạn Đan Ba này, tôi thừa nhận sức của anh rất lớn, tôi nhận thua, tôi nhận thua là được rồi chứ?Anh mau bỏ tôi ra, tôi chịu không nỗi nữa rồi!”Nghe vậy, trong lòng Đan Ba như có vô số Dương Tiêu không ngừng chạy loạn, anh ta uất ức suýt nôn ra máu.Làm ơn đi anh giai à, rõ ràng là tôi sắp không chịu nổi nữa, được không?Sao anh lại giả vờ đau đón không muôn sông nữa vậy?Lúc này, Đan Ba chỉ muốn hỏi, anh giai à anh đã tốt nghiệp học viện ảnh đê à?“b*p ch*t anh ta, b*p ch*t anh ta, bóp nát tay anh ta cho tôi!” Lưu Chiến Thăng gào 2 thét trong lòng.Anh ta hân Dương Tiêu thấu Xương, Lưu Chiến Thắng hận không thể trở thành Đan Ba, đê cho Dương Tiêu trải qua đau đớn thực sự.Cung Linh Nhi nhắm mắt, liên tục lầm bằm “Ông trời phù hộ, ông trời phù hội”“Đậu mẹ! Đậu mẹ! Á ôi”.