Ngôi biệt thự của Gia tộc nhà họ Hạ - cậu chủ...cậu bình tỉnh lại đi.. - Mẫn Mẫn..em đừng đi - cậu chủ..tôi k phải Mẫn tiểu thư..cậu chủ..bỏ tôi ra..cậu say rồi.. Cô gái nhỏ dùng chút lực tàn ngăn cản những hành động sai trái của người đàn ông.. nhưng liệu cô có đủ khả năng thoát khỏi sức mạnh của người đàn ông chưa qá 27 tuổi này? Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má người hầu gái....những giọt nước mắt bất lực Sáng hôm sau... Trong khuông mặt bơ phờ..người đàn ông hoảng hốt trước những gì mình đã làm tối qua.. ngước nhìn đôi mắt đỏ hoe của người hầu gái...anh quá đổi xấu hổ trước những gì mình đã làm..những lời xin lổi quá muộn màng: - tôi...tôi..tôi xin lổi..tôi tưởng cô là Mẫn Mẫn..tôi.. - Tuệ Nhi tự biết thân phận tự hỏi k dám trèo cao..chuyện tối qua...Nhi mong là nó chỉ là cơn say...xin cậu chủ..đừng nhắc tới nữa..Tuệ Nhi thấy rất thẹn với cha mẹ.. cô hầu gái đôi mắt đỏ hoe..rưng rưng mà nói... làm s chấp nhận đc..khi thân phận 2 ng qá cách biệt.. 1 cô hầu gái..…
Chương 33
My LoveTác giả: Second_angel Nguyệt ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgôi biệt thự của Gia tộc nhà họ Hạ - cậu chủ...cậu bình tỉnh lại đi.. - Mẫn Mẫn..em đừng đi - cậu chủ..tôi k phải Mẫn tiểu thư..cậu chủ..bỏ tôi ra..cậu say rồi.. Cô gái nhỏ dùng chút lực tàn ngăn cản những hành động sai trái của người đàn ông.. nhưng liệu cô có đủ khả năng thoát khỏi sức mạnh của người đàn ông chưa qá 27 tuổi này? Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má người hầu gái....những giọt nước mắt bất lực Sáng hôm sau... Trong khuông mặt bơ phờ..người đàn ông hoảng hốt trước những gì mình đã làm tối qua.. ngước nhìn đôi mắt đỏ hoe của người hầu gái...anh quá đổi xấu hổ trước những gì mình đã làm..những lời xin lổi quá muộn màng: - tôi...tôi..tôi xin lổi..tôi tưởng cô là Mẫn Mẫn..tôi.. - Tuệ Nhi tự biết thân phận tự hỏi k dám trèo cao..chuyện tối qua...Nhi mong là nó chỉ là cơn say...xin cậu chủ..đừng nhắc tới nữa..Tuệ Nhi thấy rất thẹn với cha mẹ.. cô hầu gái đôi mắt đỏ hoe..rưng rưng mà nói... làm s chấp nhận đc..khi thân phận 2 ng qá cách biệt.. 1 cô hầu gái..… - Ừ, tôi sẽ tìm cậu ấy và van xin cậu ấy rời bỏ Thanh Long Đảng, chỉ nên đặt hết tình cảm cho Ngọc Lâm thôi.- Nhưng hắn sẽ không dễ dàng chấp nhận. Nuế hắn bắt anh phải chết thì sao?Im lăng kéo dài, sau đó là tiếng thờ dài của Gia Thành:- Vậy thì tôi sẽ chết! Chỉ cần Ngọc Lâm được sống vui vẻ, tôi tình nguyện làm tất cả.Cánh cửa đột ngột được kéo ra, cậu xộc vào:- Anh.......chuyện đó....chuyện Hoàng Long chỉ lợi dụng em có thật không?Gia Thành lúng túng:- Ơ....cái đó.....- Đúng là thật, thưa cậu Ngọc Lâm.- Im ngay! Ai cho phép cậu lên tiếng.Người con trai nọ khép người lui ra sau. Cậu cảm thấy người mình đang run lên. Cậu trời cho những gì cậu vừa nghe được là giả.- Em phải đi tìm anh ấy hỏi cho ra lẽ chuyện này.- Khoan đã! Ngọc Lâm......Nhưng cậu đã chạy khỏi đó. Gia Thành quay lại hỏi tay thuộc hạ:- Cậu đã lo xong chưa?- Em đã sắp xếp rất tỉ mỉ, tỉ lệ thất bại hầu như không có. Người của chúng ta theo sát Tứ Giáo Đầu ngay từ lúc hắn đặt chân lên Hồng Kông, và cũng vừa có tin báo hắn đang nói chuyện với Hoàng Long. Dự tính cậu Ngọc Lâm sẽ được thấy tận mắt, nghe tận tai.Anh cười nhẹ:- Làm tốt lắm! Đoạn kịch vừa rồi cậu cũng diễn rất đạt. À, truyền lệnh tôi, báo cho đám đàn em của Lục Hùng biết hành tung của hắn, đồng thời cho rút hết mấy đứa đang theo bảo vệ Ngọc Lâm luôn.- Đại ca.....- Ngọc Lâm sẽ không sao đâu. Tôi từng nói với cậu, Ngọc Lâm là một nhân tài. Nếu cậu muốn tận mắt chứng kiến tài năng của nó thì cứ theo sau, cũng sắp sửa có một cảnh phim hay rồi đấy.- Dạ.- Cứ theo Ngọc Lâm đi! Cậu nhớ chỉ nhìn thôi, đừng nhúng tay vào nhé.
- Ừ, tôi sẽ tìm cậu ấy và van xin cậu ấy rời bỏ Thanh Long Đảng, chỉ nên đặt hết tình cảm cho Ngọc Lâm thôi.
- Nhưng hắn sẽ không dễ dàng chấp nhận. Nuế hắn bắt anh phải chết thì sao?
Im lăng kéo dài, sau đó là tiếng thờ dài của Gia Thành:
- Vậy thì tôi sẽ chết! Chỉ cần Ngọc Lâm được sống vui vẻ, tôi tình nguyện làm tất cả.
Cánh cửa đột ngột được kéo ra, cậu xộc vào:
- Anh.......chuyện đó....chuyện Hoàng Long chỉ lợi dụng em có thật không?
Gia Thành lúng túng:
- Ơ....cái đó.....
- Đúng là thật, thưa cậu Ngọc Lâm.
- Im ngay! Ai cho phép cậu lên tiếng.
Người con trai nọ khép người lui ra sau. Cậu cảm thấy người mình đang run lên. Cậu trời cho những gì cậu vừa nghe được là giả.
- Em phải đi tìm anh ấy hỏi cho ra lẽ chuyện này.
- Khoan đã! Ngọc Lâm......
Nhưng cậu đã chạy khỏi đó. Gia Thành quay lại hỏi tay thuộc hạ:
- Cậu đã lo xong chưa?
- Em đã sắp xếp rất tỉ mỉ, tỉ lệ thất bại hầu như không có. Người của chúng ta theo sát Tứ Giáo Đầu ngay từ lúc hắn đặt chân lên Hồng Kông, và cũng vừa có tin báo hắn đang nói chuyện với Hoàng Long. Dự tính cậu Ngọc Lâm sẽ được thấy tận mắt, nghe tận tai.
Anh cười nhẹ:
- Làm tốt lắm! Đoạn kịch vừa rồi cậu cũng diễn rất đạt. À, truyền lệnh tôi, báo cho đám đàn em của Lục Hùng biết hành tung của hắn, đồng thời cho rút hết mấy đứa đang theo bảo vệ Ngọc Lâm luôn.
- Đại ca.....
- Ngọc Lâm sẽ không sao đâu. Tôi từng nói với cậu, Ngọc Lâm là một nhân tài. Nếu cậu muốn tận mắt chứng kiến tài năng của nó thì cứ theo sau, cũng sắp sửa có một cảnh phim hay rồi đấy.
- Dạ.
- Cứ theo Ngọc Lâm đi! Cậu nhớ chỉ nhìn thôi, đừng nhúng tay vào nhé.
My LoveTác giả: Second_angel Nguyệt ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgôi biệt thự của Gia tộc nhà họ Hạ - cậu chủ...cậu bình tỉnh lại đi.. - Mẫn Mẫn..em đừng đi - cậu chủ..tôi k phải Mẫn tiểu thư..cậu chủ..bỏ tôi ra..cậu say rồi.. Cô gái nhỏ dùng chút lực tàn ngăn cản những hành động sai trái của người đàn ông.. nhưng liệu cô có đủ khả năng thoát khỏi sức mạnh của người đàn ông chưa qá 27 tuổi này? Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má người hầu gái....những giọt nước mắt bất lực Sáng hôm sau... Trong khuông mặt bơ phờ..người đàn ông hoảng hốt trước những gì mình đã làm tối qua.. ngước nhìn đôi mắt đỏ hoe của người hầu gái...anh quá đổi xấu hổ trước những gì mình đã làm..những lời xin lổi quá muộn màng: - tôi...tôi..tôi xin lổi..tôi tưởng cô là Mẫn Mẫn..tôi.. - Tuệ Nhi tự biết thân phận tự hỏi k dám trèo cao..chuyện tối qua...Nhi mong là nó chỉ là cơn say...xin cậu chủ..đừng nhắc tới nữa..Tuệ Nhi thấy rất thẹn với cha mẹ.. cô hầu gái đôi mắt đỏ hoe..rưng rưng mà nói... làm s chấp nhận đc..khi thân phận 2 ng qá cách biệt.. 1 cô hầu gái..… - Ừ, tôi sẽ tìm cậu ấy và van xin cậu ấy rời bỏ Thanh Long Đảng, chỉ nên đặt hết tình cảm cho Ngọc Lâm thôi.- Nhưng hắn sẽ không dễ dàng chấp nhận. Nuế hắn bắt anh phải chết thì sao?Im lăng kéo dài, sau đó là tiếng thờ dài của Gia Thành:- Vậy thì tôi sẽ chết! Chỉ cần Ngọc Lâm được sống vui vẻ, tôi tình nguyện làm tất cả.Cánh cửa đột ngột được kéo ra, cậu xộc vào:- Anh.......chuyện đó....chuyện Hoàng Long chỉ lợi dụng em có thật không?Gia Thành lúng túng:- Ơ....cái đó.....- Đúng là thật, thưa cậu Ngọc Lâm.- Im ngay! Ai cho phép cậu lên tiếng.Người con trai nọ khép người lui ra sau. Cậu cảm thấy người mình đang run lên. Cậu trời cho những gì cậu vừa nghe được là giả.- Em phải đi tìm anh ấy hỏi cho ra lẽ chuyện này.- Khoan đã! Ngọc Lâm......Nhưng cậu đã chạy khỏi đó. Gia Thành quay lại hỏi tay thuộc hạ:- Cậu đã lo xong chưa?- Em đã sắp xếp rất tỉ mỉ, tỉ lệ thất bại hầu như không có. Người của chúng ta theo sát Tứ Giáo Đầu ngay từ lúc hắn đặt chân lên Hồng Kông, và cũng vừa có tin báo hắn đang nói chuyện với Hoàng Long. Dự tính cậu Ngọc Lâm sẽ được thấy tận mắt, nghe tận tai.Anh cười nhẹ:- Làm tốt lắm! Đoạn kịch vừa rồi cậu cũng diễn rất đạt. À, truyền lệnh tôi, báo cho đám đàn em của Lục Hùng biết hành tung của hắn, đồng thời cho rút hết mấy đứa đang theo bảo vệ Ngọc Lâm luôn.- Đại ca.....- Ngọc Lâm sẽ không sao đâu. Tôi từng nói với cậu, Ngọc Lâm là một nhân tài. Nếu cậu muốn tận mắt chứng kiến tài năng của nó thì cứ theo sau, cũng sắp sửa có một cảnh phim hay rồi đấy.- Dạ.- Cứ theo Ngọc Lâm đi! Cậu nhớ chỉ nhìn thôi, đừng nhúng tay vào nhé.