Gió lạnh đìu hiu, ngôi miếu đổ nát ở ngoại thành. “Ninh Tương Y, ngươi cảm thấy, ngươi còn có thể trốn đi đâu?” Giọng nam lạnh lùng khàn khàn từ từ đưa lại, quả thực là ung dung không vội, nhưng cổ họng như mắc cát, khiến người nghe rất không thoải mái. Một cơn gió lạnh thổi tới làm cánh cửa gỗ của ngôi miếu đổ nát đập cành cạnh, một bóng người màu đen bạc vững bước đi vào, góc áo tung bay phấp phới, phía trên là giao long giương nanh múa vuốt được thêu bằng sợi màu đỏ thẫm và chỉ vàng, lúc bay qua bay lại sinh động như thật, giống như có sức sống. Chỉ dòm một góc thôi cũng đủ biết được tướng mạo, sự tinh tế đó hoàn toàn không hợp với ngôi miếu tồi tàn đổ nát này chút nào. Theo vào còn có một đám vệ binh Nguyệt Long mặc áo giáp mềm màu trắng bạc, được huấn luyện nghiêm chỉnh. Bọn họ nhẹ nhàng khiêng một cái ghế dựa Thái sư đặt ở trong miếu, đợi nam tử nhẹ nhàng ngồi xuống, bọn họ liền nhanh chóng phong tỏa tất cả phương hướng của ngôi miếu đổ nát, cả quá trình hoàn toàn yên tĩnh không…

Chương 264: Ứng Cử Viên Yêu Thích Trong Lòng Hoàng Đế

Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên NgườiTác giả: Phong Dữ Tự NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhGió lạnh đìu hiu, ngôi miếu đổ nát ở ngoại thành. “Ninh Tương Y, ngươi cảm thấy, ngươi còn có thể trốn đi đâu?” Giọng nam lạnh lùng khàn khàn từ từ đưa lại, quả thực là ung dung không vội, nhưng cổ họng như mắc cát, khiến người nghe rất không thoải mái. Một cơn gió lạnh thổi tới làm cánh cửa gỗ của ngôi miếu đổ nát đập cành cạnh, một bóng người màu đen bạc vững bước đi vào, góc áo tung bay phấp phới, phía trên là giao long giương nanh múa vuốt được thêu bằng sợi màu đỏ thẫm và chỉ vàng, lúc bay qua bay lại sinh động như thật, giống như có sức sống. Chỉ dòm một góc thôi cũng đủ biết được tướng mạo, sự tinh tế đó hoàn toàn không hợp với ngôi miếu tồi tàn đổ nát này chút nào. Theo vào còn có một đám vệ binh Nguyệt Long mặc áo giáp mềm màu trắng bạc, được huấn luyện nghiêm chỉnh. Bọn họ nhẹ nhàng khiêng một cái ghế dựa Thái sư đặt ở trong miếu, đợi nam tử nhẹ nhàng ngồi xuống, bọn họ liền nhanh chóng phong tỏa tất cả phương hướng của ngôi miếu đổ nát, cả quá trình hoàn toàn yên tĩnh không… Trước lời tâm tình mãnh liệt làm rung động lòng người, Ninh Tương Y cũng không biết làm thế nào, nhưng Ninh Úc lại cảm thấy, trong lòng giông như có một ngọn lửa, không cẩn thận sẽ thiêu đốt toàn thân!Cảm giác lúc này không thể trêu chọc Ninh Úc được, Ninh Tương Y phi thường ngày nào bây giờ nhúc nhích cũng chẳng dám, sau đó Ninh Úc cắn lỗ tại của nàng!“Nói cho ta biết, hoàng tỷ, trong lòng nàng đối với ta một chút cảm giác cũng không có à?”Một chữ nhẹ nhàng “Ừ”, phản ứng động chạm Ninh Tương Y tế dại nửa người, nàng khóc không ra nước mắt, lúc này, nàng rõ ràng muốn dùng lý lẽ cự tuyệt, lại sợ sẽ làm tổn thương hắn, đối với người khác chưa bao giờ bất lực như vậy, vì sao hết lần này tới lần khác để Ninh Úc làm vậy mà không làm gì được?Nàng phải làm sao? Hay là dùng vũ lực đẩy hắn ra?“Không được nhúc nhích.” Ninh Tương Y vừa mới định dùng sức nhích ra, liền bị Ninh Úc trấn áp, “Nàng nếu không muốn người bên ngoài biết chúng ta đang làm cái gì, thì đừng cử đông.”Ninh Tương Y muốn đánh hắn, lọc nhưng Ninh Úc dám chắc nàng không dám để cho đám cung nhân biết?“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?”Nàng xụ mặt, làm lạnh lùng như băng.“Không muốn thế nào, phụ hoàng có chỉ, muốn trở thành nam sủng của công chúa có thể tự tiến cử, Công Chúa Điện Hạ… Ta tự tiến cử mình cho nàng.”Ninh Tương Y mặt đỏ lên!Bị kích động nàng bỗng nhiên dứt ra khỏi Ninh Úc, đứng đối diện hắn phòng bị, “Muốn nói chuyện thì nói chuyện thôi, ôm ôm ấp ấp còn ra thể thống gì?”Ninh Úc che miệng cười, rõ ràng cố tỏ ra mạnh mẽ nhưng lại bánh bèo quá, hết lần này đến lần khác làm ánh mắt hắn mê đắm, đôi mắt đen lạnh lùng của hắn lẳng lặng nhìn nàng, đáy mắt như có lửa đốt, làm gương mặt thanh tú của hắn từ kiêng nể trở thành xấu xa!Chỉ là nhìn thôi, Ninh Tương Y liền bị cái vẻ đẹp này k*ch th*ch!Tim một chút lại trật mấy nhịp, hắn.So với ở kiếp trước càng thêm chói mắt..

Trước lời tâm tình mãnh liệt làm rung động lòng người, Ninh Tương Y cũng không biết làm thế nào, nhưng Ninh Úc lại cảm thấy, trong lòng giông như có một ngọn lửa, không cẩn thận sẽ thiêu đốt toàn thân!

Cảm giác lúc này không thể trêu chọc Ninh Úc được, Ninh Tương Y phi thường ngày nào bây giờ nhúc nhích cũng chẳng dám, sau đó Ninh Úc cắn lỗ tại của nàng!

“Nói cho ta biết, hoàng tỷ, trong lòng nàng đối với ta một chút cảm giác cũng không có à?”

Một chữ nhẹ nhàng “Ừ”, phản ứng động chạm Ninh Tương Y tế dại nửa người, nàng khóc không ra nước mắt, lúc này, nàng rõ ràng muốn dùng lý lẽ cự tuyệt, lại sợ sẽ làm tổn thương hắn, đối với người khác chưa bao giờ bất lực như vậy, vì sao hết lần này tới lần khác để Ninh Úc làm vậy mà không làm gì được?

Nàng phải làm sao? Hay là dùng vũ lực đẩy hắn ra?

“Không được nhúc nhích.

” Ninh Tương Y vừa mới định dùng sức nhích ra, liền bị Ninh Úc trấn áp, “Nàng nếu không muốn người bên ngoài biết chúng ta đang làm cái gì, thì đừng cử đông.

Ninh Tương Y muốn đánh hắn, lọc nhưng Ninh Úc dám chắc nàng không dám để cho đám cung nhân biết?

“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?”Nàng xụ mặt, làm lạnh lùng như băng.

“Không muốn thế nào, phụ hoàng có chỉ, muốn trở thành nam sủng của công chúa có thể tự tiến cử, Công Chúa Điện Hạ… Ta tự tiến cử mình cho nàng.

Ninh Tương Y mặt đỏ lên!

Bị kích động nàng bỗng nhiên dứt ra khỏi Ninh Úc, đứng đối diện hắn phòng bị, “Muốn nói chuyện thì nói chuyện thôi, ôm ôm ấp ấp còn ra thể thống gì?”

Ninh Úc che miệng cười, rõ ràng cố tỏ ra mạnh mẽ nhưng lại bánh bèo quá, hết lần này đến lần khác làm ánh mắt hắn mê đắm, đôi mắt đen lạnh lùng của hắn lẳng lặng nhìn nàng, đáy mắt như có lửa đốt, làm gương mặt thanh tú của hắn từ kiêng nể trở thành xấu xa!

Chỉ là nhìn thôi, Ninh Tương Y liền bị cái vẻ đẹp này k*ch th*ch!

Tim một chút lại trật mấy nhịp, hắn.

So với ở kiếp trước càng thêm chói mắt.

.

Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên NgườiTác giả: Phong Dữ Tự NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhGió lạnh đìu hiu, ngôi miếu đổ nát ở ngoại thành. “Ninh Tương Y, ngươi cảm thấy, ngươi còn có thể trốn đi đâu?” Giọng nam lạnh lùng khàn khàn từ từ đưa lại, quả thực là ung dung không vội, nhưng cổ họng như mắc cát, khiến người nghe rất không thoải mái. Một cơn gió lạnh thổi tới làm cánh cửa gỗ của ngôi miếu đổ nát đập cành cạnh, một bóng người màu đen bạc vững bước đi vào, góc áo tung bay phấp phới, phía trên là giao long giương nanh múa vuốt được thêu bằng sợi màu đỏ thẫm và chỉ vàng, lúc bay qua bay lại sinh động như thật, giống như có sức sống. Chỉ dòm một góc thôi cũng đủ biết được tướng mạo, sự tinh tế đó hoàn toàn không hợp với ngôi miếu tồi tàn đổ nát này chút nào. Theo vào còn có một đám vệ binh Nguyệt Long mặc áo giáp mềm màu trắng bạc, được huấn luyện nghiêm chỉnh. Bọn họ nhẹ nhàng khiêng một cái ghế dựa Thái sư đặt ở trong miếu, đợi nam tử nhẹ nhàng ngồi xuống, bọn họ liền nhanh chóng phong tỏa tất cả phương hướng của ngôi miếu đổ nát, cả quá trình hoàn toàn yên tĩnh không… Trước lời tâm tình mãnh liệt làm rung động lòng người, Ninh Tương Y cũng không biết làm thế nào, nhưng Ninh Úc lại cảm thấy, trong lòng giông như có một ngọn lửa, không cẩn thận sẽ thiêu đốt toàn thân!Cảm giác lúc này không thể trêu chọc Ninh Úc được, Ninh Tương Y phi thường ngày nào bây giờ nhúc nhích cũng chẳng dám, sau đó Ninh Úc cắn lỗ tại của nàng!“Nói cho ta biết, hoàng tỷ, trong lòng nàng đối với ta một chút cảm giác cũng không có à?”Một chữ nhẹ nhàng “Ừ”, phản ứng động chạm Ninh Tương Y tế dại nửa người, nàng khóc không ra nước mắt, lúc này, nàng rõ ràng muốn dùng lý lẽ cự tuyệt, lại sợ sẽ làm tổn thương hắn, đối với người khác chưa bao giờ bất lực như vậy, vì sao hết lần này tới lần khác để Ninh Úc làm vậy mà không làm gì được?Nàng phải làm sao? Hay là dùng vũ lực đẩy hắn ra?“Không được nhúc nhích.” Ninh Tương Y vừa mới định dùng sức nhích ra, liền bị Ninh Úc trấn áp, “Nàng nếu không muốn người bên ngoài biết chúng ta đang làm cái gì, thì đừng cử đông.”Ninh Tương Y muốn đánh hắn, lọc nhưng Ninh Úc dám chắc nàng không dám để cho đám cung nhân biết?“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?”Nàng xụ mặt, làm lạnh lùng như băng.“Không muốn thế nào, phụ hoàng có chỉ, muốn trở thành nam sủng của công chúa có thể tự tiến cử, Công Chúa Điện Hạ… Ta tự tiến cử mình cho nàng.”Ninh Tương Y mặt đỏ lên!Bị kích động nàng bỗng nhiên dứt ra khỏi Ninh Úc, đứng đối diện hắn phòng bị, “Muốn nói chuyện thì nói chuyện thôi, ôm ôm ấp ấp còn ra thể thống gì?”Ninh Úc che miệng cười, rõ ràng cố tỏ ra mạnh mẽ nhưng lại bánh bèo quá, hết lần này đến lần khác làm ánh mắt hắn mê đắm, đôi mắt đen lạnh lùng của hắn lẳng lặng nhìn nàng, đáy mắt như có lửa đốt, làm gương mặt thanh tú của hắn từ kiêng nể trở thành xấu xa!Chỉ là nhìn thôi, Ninh Tương Y liền bị cái vẻ đẹp này k*ch th*ch!Tim một chút lại trật mấy nhịp, hắn.So với ở kiếp trước càng thêm chói mắt..

Chương 264: Ứng Cử Viên Yêu Thích Trong Lòng Hoàng Đế