Gió lạnh đìu hiu, ngôi miếu đổ nát ở ngoại thành. “Ninh Tương Y, ngươi cảm thấy, ngươi còn có thể trốn đi đâu?” Giọng nam lạnh lùng khàn khàn từ từ đưa lại, quả thực là ung dung không vội, nhưng cổ họng như mắc cát, khiến người nghe rất không thoải mái. Một cơn gió lạnh thổi tới làm cánh cửa gỗ của ngôi miếu đổ nát đập cành cạnh, một bóng người màu đen bạc vững bước đi vào, góc áo tung bay phấp phới, phía trên là giao long giương nanh múa vuốt được thêu bằng sợi màu đỏ thẫm và chỉ vàng, lúc bay qua bay lại sinh động như thật, giống như có sức sống. Chỉ dòm một góc thôi cũng đủ biết được tướng mạo, sự tinh tế đó hoàn toàn không hợp với ngôi miếu tồi tàn đổ nát này chút nào. Theo vào còn có một đám vệ binh Nguyệt Long mặc áo giáp mềm màu trắng bạc, được huấn luyện nghiêm chỉnh. Bọn họ nhẹ nhàng khiêng một cái ghế dựa Thái sư đặt ở trong miếu, đợi nam tử nhẹ nhàng ngồi xuống, bọn họ liền nhanh chóng phong tỏa tất cả phương hướng của ngôi miếu đổ nát, cả quá trình hoàn toàn yên tĩnh không…
Chương 265: Nam Nhân Trên Giường
Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên NgườiTác giả: Phong Dữ Tự NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhGió lạnh đìu hiu, ngôi miếu đổ nát ở ngoại thành. “Ninh Tương Y, ngươi cảm thấy, ngươi còn có thể trốn đi đâu?” Giọng nam lạnh lùng khàn khàn từ từ đưa lại, quả thực là ung dung không vội, nhưng cổ họng như mắc cát, khiến người nghe rất không thoải mái. Một cơn gió lạnh thổi tới làm cánh cửa gỗ của ngôi miếu đổ nát đập cành cạnh, một bóng người màu đen bạc vững bước đi vào, góc áo tung bay phấp phới, phía trên là giao long giương nanh múa vuốt được thêu bằng sợi màu đỏ thẫm và chỉ vàng, lúc bay qua bay lại sinh động như thật, giống như có sức sống. Chỉ dòm một góc thôi cũng đủ biết được tướng mạo, sự tinh tế đó hoàn toàn không hợp với ngôi miếu tồi tàn đổ nát này chút nào. Theo vào còn có một đám vệ binh Nguyệt Long mặc áo giáp mềm màu trắng bạc, được huấn luyện nghiêm chỉnh. Bọn họ nhẹ nhàng khiêng một cái ghế dựa Thái sư đặt ở trong miếu, đợi nam tử nhẹ nhàng ngồi xuống, bọn họ liền nhanh chóng phong tỏa tất cả phương hướng của ngôi miếu đổ nát, cả quá trình hoàn toàn yên tĩnh không… Đi Công Chúa Phủ làm cái gì? Dĩ nhiên chính là sủng hạnh! Đông Tuyền cười cười, nam nhân thâm thuý nhìn Ninh Kham một chút.“Tiểu thư sinh… Nếu từ chối thì thật bất kính.”Tại phủ công chúa..Sau hai ngày, Ninh Tương Y cũng có phòng riêng của mình!Nàng hưng phấn rất lâu, quanh đi quẩn lại khắp nơi trong phủ, phát hiện tòa phủ này đẹp, phong cảnh hoa mỹ, còn có một suối nước nóng lớn, thật sự là hạnh phúc!Sau đó chờ dùng bữa, cũng gần như đi dạo hết phủ, Ninh Tương Y rửa mặt xong chuẩn bị ngủ.Cuối cùng cũng về phòng lớn nhất, nằm trên chiếc giường lớn nhất! Nàng có thể nằm ngang lăn thoả thích!Kết quả, nàng vừa hạnh phúc nhào tới giường, đột nhiên cảm thấy rất kỳ quái, bởi vì… Chăn mền sao lại động đậy!Lúc này nàng nằm sấp, kinh ngạc ngẩng đầu, chỉ thấy chăn mền trượt xuống,… Lộ ra một nam nhân thân thể tr*n tr**ng!!Nam nhân?!! Ninh Tương Y há một cái ngồi dậy, toàn thân căng cứng!” Chuyện gì xảy ra? Vì sao trên bọn lọc giường của nàng có một nam nhân!Mà chờ khi nhìn thấy rõ bộ dạng của đối phương, Ninh Tương Y muốn học ra một ngụm máu! Hai mắt trợn lên! Thật không dám tin!!!Vì sao tên này lại nằm trên giường của nàng? Trời sập rồi sao?!!Ninh Kham thấy đối phương đáp ứng, hết sức vui vẻ, sau đó tìm Thường Hỉ đi thăm dò một chút về cuộc sống của người này, nếu không có vấn đề gì, hai ngày sau đưa đi Công Chúa Phủ.Thường Hỉ tra một cái, phát hiện cái này người là từ phía tây đến, thành tích tốt, đến kinh thành học tập.Mặc dù tướng mạo có một chút kỳ quái, nhưng bởi vì mẫu thân là người Phiên, trừ cái đó ra, không có điểm gì chê, liền vung tay lên, quyết định là tuyển.Thế nhưng điều bọn họ trong tra ra đó là, lúc trước, đúng là có một thư sinh đến từ phía tây, nhưng lúc đến kinh thành, bởi vì cưỡi ngựa bị ngã hắn vào thành thay đổi tướng mạo, gần đây mới xuất hiện… Nói cách khác, kể từ khi hắn vào thành, không ai biết bộ dạng trước đây của hắn như thế nào.Nhưng người khác không biết, Ninh Tương Y biết!!.
Đi Công Chúa Phủ làm cái gì? Dĩ nhiên chính là sủng hạnh! Đông Tuyền cười cười, nam nhân thâm thuý nhìn Ninh Kham một chút.
“Tiểu thư sinh… Nếu từ chối thì thật bất kính.”
Tại phủ công chúa..
Sau hai ngày, Ninh Tương Y cũng có phòng riêng của mình!
Nàng hưng phấn rất lâu, quanh đi quẩn lại khắp nơi trong phủ, phát hiện tòa phủ này đẹp, phong cảnh hoa mỹ, còn có một suối nước nóng lớn, thật sự là hạnh phúc!
Sau đó chờ dùng bữa, cũng gần như đi dạo hết phủ, Ninh Tương Y rửa mặt xong chuẩn bị ngủ.
Cuối cùng cũng về phòng lớn nhất, nằm trên chiếc giường lớn nhất! Nàng có thể nằm ngang lăn thoả thích!
Kết quả, nàng vừa hạnh phúc nhào tới giường, đột nhiên cảm thấy rất kỳ quái, bởi vì… Chăn mền sao lại động đậy!
Lúc này nàng nằm sấp, kinh ngạc ngẩng đầu, chỉ thấy chăn mền trượt xuống,… Lộ ra một nam nhân thân thể tr*n tr**ng!!
Nam nhân?!!
Ninh Tương Y há một cái ngồi dậy, toàn thân căng cứng!
” Chuyện gì xảy ra? Vì sao trên bọn lọc giường của nàng có một nam nhân!
Mà chờ khi nhìn thấy rõ bộ dạng của đối phương, Ninh Tương Y muốn học ra một ngụm máu! Hai mắt trợn lên! Thật không dám tin!!!
Vì sao tên này lại nằm trên giường của nàng? Trời sập rồi sao?!!
Ninh Kham thấy đối phương đáp ứng, hết sức vui vẻ, sau đó tìm Thường Hỉ đi thăm dò một chút về cuộc sống của người này, nếu không có vấn đề gì, hai ngày sau đưa đi Công Chúa Phủ.
Thường Hỉ tra một cái, phát hiện cái này người là từ phía tây đến, thành tích tốt, đến kinh thành học tập.
Mặc dù tướng mạo có một chút kỳ quái, nhưng bởi vì mẫu thân là người Phiên, trừ cái đó ra, không có điểm gì chê, liền vung tay lên, quyết định là tuyển.
Thế nhưng điều bọn họ trong tra ra đó là, lúc trước, đúng là có một thư sinh đến từ phía tây, nhưng lúc đến kinh thành, bởi vì cưỡi ngựa bị ngã hắn vào thành thay đổi tướng mạo, gần đây mới xuất hiện… Nói cách khác, kể từ khi hắn vào thành, không ai biết bộ dạng trước đây của hắn như thế nào.
Nhưng người khác không biết, Ninh Tương Y biết!!.
Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên NgườiTác giả: Phong Dữ Tự NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhGió lạnh đìu hiu, ngôi miếu đổ nát ở ngoại thành. “Ninh Tương Y, ngươi cảm thấy, ngươi còn có thể trốn đi đâu?” Giọng nam lạnh lùng khàn khàn từ từ đưa lại, quả thực là ung dung không vội, nhưng cổ họng như mắc cát, khiến người nghe rất không thoải mái. Một cơn gió lạnh thổi tới làm cánh cửa gỗ của ngôi miếu đổ nát đập cành cạnh, một bóng người màu đen bạc vững bước đi vào, góc áo tung bay phấp phới, phía trên là giao long giương nanh múa vuốt được thêu bằng sợi màu đỏ thẫm và chỉ vàng, lúc bay qua bay lại sinh động như thật, giống như có sức sống. Chỉ dòm một góc thôi cũng đủ biết được tướng mạo, sự tinh tế đó hoàn toàn không hợp với ngôi miếu tồi tàn đổ nát này chút nào. Theo vào còn có một đám vệ binh Nguyệt Long mặc áo giáp mềm màu trắng bạc, được huấn luyện nghiêm chỉnh. Bọn họ nhẹ nhàng khiêng một cái ghế dựa Thái sư đặt ở trong miếu, đợi nam tử nhẹ nhàng ngồi xuống, bọn họ liền nhanh chóng phong tỏa tất cả phương hướng của ngôi miếu đổ nát, cả quá trình hoàn toàn yên tĩnh không… Đi Công Chúa Phủ làm cái gì? Dĩ nhiên chính là sủng hạnh! Đông Tuyền cười cười, nam nhân thâm thuý nhìn Ninh Kham một chút.“Tiểu thư sinh… Nếu từ chối thì thật bất kính.”Tại phủ công chúa..Sau hai ngày, Ninh Tương Y cũng có phòng riêng của mình!Nàng hưng phấn rất lâu, quanh đi quẩn lại khắp nơi trong phủ, phát hiện tòa phủ này đẹp, phong cảnh hoa mỹ, còn có một suối nước nóng lớn, thật sự là hạnh phúc!Sau đó chờ dùng bữa, cũng gần như đi dạo hết phủ, Ninh Tương Y rửa mặt xong chuẩn bị ngủ.Cuối cùng cũng về phòng lớn nhất, nằm trên chiếc giường lớn nhất! Nàng có thể nằm ngang lăn thoả thích!Kết quả, nàng vừa hạnh phúc nhào tới giường, đột nhiên cảm thấy rất kỳ quái, bởi vì… Chăn mền sao lại động đậy!Lúc này nàng nằm sấp, kinh ngạc ngẩng đầu, chỉ thấy chăn mền trượt xuống,… Lộ ra một nam nhân thân thể tr*n tr**ng!!Nam nhân?!! Ninh Tương Y há một cái ngồi dậy, toàn thân căng cứng!” Chuyện gì xảy ra? Vì sao trên bọn lọc giường của nàng có một nam nhân!Mà chờ khi nhìn thấy rõ bộ dạng của đối phương, Ninh Tương Y muốn học ra một ngụm máu! Hai mắt trợn lên! Thật không dám tin!!!Vì sao tên này lại nằm trên giường của nàng? Trời sập rồi sao?!!Ninh Kham thấy đối phương đáp ứng, hết sức vui vẻ, sau đó tìm Thường Hỉ đi thăm dò một chút về cuộc sống của người này, nếu không có vấn đề gì, hai ngày sau đưa đi Công Chúa Phủ.Thường Hỉ tra một cái, phát hiện cái này người là từ phía tây đến, thành tích tốt, đến kinh thành học tập.Mặc dù tướng mạo có một chút kỳ quái, nhưng bởi vì mẫu thân là người Phiên, trừ cái đó ra, không có điểm gì chê, liền vung tay lên, quyết định là tuyển.Thế nhưng điều bọn họ trong tra ra đó là, lúc trước, đúng là có một thư sinh đến từ phía tây, nhưng lúc đến kinh thành, bởi vì cưỡi ngựa bị ngã hắn vào thành thay đổi tướng mạo, gần đây mới xuất hiện… Nói cách khác, kể từ khi hắn vào thành, không ai biết bộ dạng trước đây của hắn như thế nào.Nhưng người khác không biết, Ninh Tương Y biết!!.