*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Ngay vào lúc tia chớp đầu tiên xé rách bầu trời đêm, Thẩm Đông mở mắt ra, gió bên ngoài cửa sổ thổi đến tan nát cõi lòng, sau đó là từng tiếng sấm rền, vang ầm ầm khiến màng nhĩ hắn cũng thấy đau, từng hạt mưa rơi xuống như sàng đậu. Giường của Thẩm Đông nằm ngay bên cạnh cửa sổ, tuy cửa sổ đã đóng chặt, nhưng mưa vẫn lọt được vào phòng qua khung cửa sổ đã biến dạng, bắn cho hắn một mặt ướt đẫm nước, hắn không thèm gạt nước đi, chỉ lần mò bên gối, tìm đồng hồ đeo tay, nói một cách chính xác thì, tìm mặt đồng hồ đeo tay. Dây đeo đồng hồ từ lâu đã chẳng biết ở nơi nào, kim chỉ giờ cũng là tâm trạng tốt thì đi vài bước, tâm trạng không tốt thì dừng hai vòng, vô tình quên mất mang theo, Thẩm Đông cũng chỉ có thể dựa vào mặt trời để đối chiếu tàm tạm chắc chắn. Thế nên, tuy hiện giờ kim đang chỉ là ba giờ mười lăm phút nửa đêm, nhưng cũng chỉ là khoảng vậy. Hai ngày…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...