“Phế vật!”
Trình Khác ngồi ở bậc thang bên vệ đường, hứng gió Bắc, rút từ đâu đó ra một điếu thuốc ngậm vào miệng.
Hai chữ kia là câu cuối cùng hắn nghe được trước khi ra khỏi nhà, có lẽ là cha hắn nói. Không, chắc hẳn là một câu chốt đồng lòng nhất trí của cả nhà về hắn.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Phi Phi
Trong núi, đầu thu chính là mùa ngủ, ở cái chốn này, sáng sớm đầu thu mưa rơi tí tách mà phải rời giường, cũng đều cảm thấy phải xin lỗi ông trời.
Tôn Vấn Cừ giật nhẹ chăn, trở mình, chôn mặt vào trong.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Điện thoại trong túi rung lên hai cái, đây là lần thứ năm trong vòng ba phút, Tưởng Thừa mở mắt ra.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Cô trầm mình xuống, nước dần dần vây lấy thắt lưng rồi đến ngực, tới bả vai, cái lạnh thấm dần vào thân thể, sau sự đau nhói là mê man.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đung a đưa… Đung đưa đến cầu bà ngoại…. Đung a đưa… Đung đưa đến cầu bà ngoại… Đung a đưa….”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Một ngày mới chào đón bạn.”
Cửa khoang ngủ mở ra, Liên Xuyên nghe thấy câu chào hỏi quen thuộc của hệ thống.