Ý thức của cô tỉnh lại từ trong bóng tối hỗn độn, nghe thấy tiếng thời gian chuyển động. Tiếng gió, tiếng khóc, tiếng củi cháy đôm đốp nho nhỏ, còn có tiếng reo hò, tiếng cười của nhóm người. Là ai nói chuyện bên tai? Sau những âm thanh, hình ảnh hiện lên, qua lại đủ loại, nhanh chóng lướt qua trong đầu cô. Bóng tối biến mất, lạnh lẽo biến mất, trên võng mạc là một tầng ánh sáng lộng lẫy, cô biết -- cô rốt cuộc trở lại nhân gian. Cô chậm rãi mở hai mắt, đối diện một đôi mắt đen nhánh như đêm đông. Trước mặt là một người đàn ông trẻ tuổi có mái tóc ngắn màu nâu sẫm, ngũ quan cực kỳ xuất sắc, trên gương mặt trắng lạnh là cặp mắt hẹp dài một mí chứa sự ngờ vực, không nhúc nhích nhìn cô. Bò sát nhỏ rất gan dạ. Cô nhìn bốn phía xung quanh, phát hiện bản thân đang ở trong căn phòng vô cùng kì lạ, đồ trang trí và trưng bày đều là những thứ cô chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy. Không sao, mấy cái này đều không quan trọng. Cô vốn đang cuộn mình trên bàn học, hiện tại cô thản nhiên đứng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...