Tác giả:

Tại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy…

Chương 30: Hạnh Phúc Con Tim(6)

Em Là Bảo Mẫu Của AnhTác giả: Anh Phan TATruyện Ngôn TìnhTại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy… Tất cả bây giờ đang ở phường, một cán bộ nói:- Mấy em có biết mấy giờ rồi không?Nghe vậy, Vũ Trương liền nhìn lên đồng hồ nói rất nhanh nhẹn và phấn khởi(Cậu ấy như vậy mà nhìn vui dữ nhỉ):- Hai giờ sáng rưỡi.Anh cán bộ ấy nghe xong liền nói:- Mấy em hay quá hen, mấy em vui quá hen. Đêm hôm thế này ra ngoài đường đánh nhau, uống bia. Cái em kia lúc nãy thổi nồng độ gì mà...Anh ấy vừa nói vừa lắc đầu, Đường Thy liền nói:- Bọn em xin lỗi, nhưng mà chuyện là do mấy người kia gây sự trước.Cô nói xong, thì liền có một cán bộ có vẻ hung dữ quát lên làm cho ai cũng hoảng trừ Vỹ Kỳ.- Đã sai rồi mà còn cãi người lớn hả? Nhất la cái cậu kia này!Anh chỉ chỉ vào Vũ Trương làm cho cậu ngơ ngác.Lúc này, chỉ có Bích Kiều là ngủ ngon lành nhất.Rồi anh cán bộ lúc nãy nói:- Có kết quả rồi, điện cho gia đình đến nghe rồi rước các em về.Rồi từng người lại trụ điện thoại gọi cho người thân.Một lát sau đó, ông bà Trịnh, ông bà Bích, ông bà Triều, ông bà Từ đến.Mọi người đứng một hàng dài, các cán bộ đi vào rồi ra đưa giấy tờ cho nhau. Rồi anh cán bộ nói:- Trịnh Vỹ Kỳ và Đường Thy.Hai cái tên đầu tiên xuất hiện, ông bà Trịnh ngồi vào ghế đối diện với cán bộ.- Hai em có đánh nhau nhưng là tự vệ nên miễn.Nói xong, hai ông bà lui về sau. Rồi cậu nói:- Bích Kiều. Uống rượu không đủ tuổi vơi số lượng nhiều(Hai thùng rưỡi), gây gỗ đánh nhau với các thanh niên đang băng bó ở kia. Đóng phạt.Rồi ông bà Bích qua căn phòng kế bên với số tiền hơi nhiều.Rồi cái tên thứ ba vang lên,- Triều Vũ Trương. Bị đánh nên bồi thường, chỉ mỗi tội là cãi cán bộ. MIỄN.Rồi ông bà Triều cũng lui về sau, và cái tên cuối cùng vang lên là Từ A Linh, cô không có tội nên được miễn về dễ dàng.Rồi hộ gia đình về nhà, trừ Vũ Trương phải ở nhà của Vỹ Kỳ vì tội đi chơi về khuya!

Tất cả bây giờ đang ở phường, một cán bộ nói:

- Mấy em có biết mấy giờ rồi không?

Nghe vậy, Vũ Trương liền nhìn lên đồng hồ nói rất nhanh nhẹn và phấn khởi(Cậu ấy như vậy mà nhìn vui dữ nhỉ):

- Hai giờ sáng rưỡi.

Anh cán bộ ấy nghe xong liền nói:

- Mấy em hay quá hen, mấy em vui quá hen. Đêm hôm thế này ra ngoài đường đánh nhau, uống bia. Cái em kia lúc nãy thổi nồng độ gì mà...

Anh ấy vừa nói vừa lắc đầu, Đường Thy liền nói:

- Bọn em xin lỗi, nhưng mà chuyện là do mấy người kia gây sự trước.

Cô nói xong, thì liền có một cán bộ có vẻ hung dữ quát lên làm cho ai cũng hoảng trừ Vỹ Kỳ.

- Đã sai rồi mà còn cãi người lớn hả? Nhất la cái cậu kia này!

Anh chỉ chỉ vào Vũ Trương làm cho cậu ngơ ngác.

Lúc này, chỉ có Bích Kiều là ngủ ngon lành nhất.

Rồi anh cán bộ lúc nãy nói:

- Có kết quả rồi, điện cho gia đình đến nghe rồi rước các em về.

Rồi từng người lại trụ điện thoại gọi cho người thân.

Một lát sau đó, ông bà Trịnh, ông bà Bích, ông bà Triều, ông bà Từ đến.

Mọi người đứng một hàng dài, các cán bộ đi vào rồi ra đưa giấy tờ cho nhau. Rồi anh cán bộ nói:

- Trịnh Vỹ Kỳ và Đường Thy.

Hai cái tên đầu tiên xuất hiện, ông bà Trịnh ngồi vào ghế đối diện với cán bộ.

- Hai em có đánh nhau nhưng là tự vệ nên miễn.

Nói xong, hai ông bà lui về sau. Rồi cậu nói:

- Bích Kiều. Uống rượu không đủ tuổi vơi số lượng nhiều(Hai thùng rưỡi), gây gỗ đánh nhau với các thanh niên đang băng bó ở kia. Đóng phạt.

Rồi ông bà Bích qua căn phòng kế bên với số tiền hơi nhiều.

Rồi cái tên thứ ba vang lên,

- Triều Vũ Trương. Bị đánh nên bồi thường, chỉ mỗi tội là cãi cán bộ. MIỄN.

Rồi ông bà Triều cũng lui về sau, và cái tên cuối cùng vang lên là Từ A Linh, cô không có tội nên được miễn về dễ dàng.

Rồi hộ gia đình về nhà, trừ Vũ Trương phải ở nhà của Vỹ Kỳ vì tội đi chơi về khuya!

Em Là Bảo Mẫu Của AnhTác giả: Anh Phan TATruyện Ngôn TìnhTại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy… Tất cả bây giờ đang ở phường, một cán bộ nói:- Mấy em có biết mấy giờ rồi không?Nghe vậy, Vũ Trương liền nhìn lên đồng hồ nói rất nhanh nhẹn và phấn khởi(Cậu ấy như vậy mà nhìn vui dữ nhỉ):- Hai giờ sáng rưỡi.Anh cán bộ ấy nghe xong liền nói:- Mấy em hay quá hen, mấy em vui quá hen. Đêm hôm thế này ra ngoài đường đánh nhau, uống bia. Cái em kia lúc nãy thổi nồng độ gì mà...Anh ấy vừa nói vừa lắc đầu, Đường Thy liền nói:- Bọn em xin lỗi, nhưng mà chuyện là do mấy người kia gây sự trước.Cô nói xong, thì liền có một cán bộ có vẻ hung dữ quát lên làm cho ai cũng hoảng trừ Vỹ Kỳ.- Đã sai rồi mà còn cãi người lớn hả? Nhất la cái cậu kia này!Anh chỉ chỉ vào Vũ Trương làm cho cậu ngơ ngác.Lúc này, chỉ có Bích Kiều là ngủ ngon lành nhất.Rồi anh cán bộ lúc nãy nói:- Có kết quả rồi, điện cho gia đình đến nghe rồi rước các em về.Rồi từng người lại trụ điện thoại gọi cho người thân.Một lát sau đó, ông bà Trịnh, ông bà Bích, ông bà Triều, ông bà Từ đến.Mọi người đứng một hàng dài, các cán bộ đi vào rồi ra đưa giấy tờ cho nhau. Rồi anh cán bộ nói:- Trịnh Vỹ Kỳ và Đường Thy.Hai cái tên đầu tiên xuất hiện, ông bà Trịnh ngồi vào ghế đối diện với cán bộ.- Hai em có đánh nhau nhưng là tự vệ nên miễn.Nói xong, hai ông bà lui về sau. Rồi cậu nói:- Bích Kiều. Uống rượu không đủ tuổi vơi số lượng nhiều(Hai thùng rưỡi), gây gỗ đánh nhau với các thanh niên đang băng bó ở kia. Đóng phạt.Rồi ông bà Bích qua căn phòng kế bên với số tiền hơi nhiều.Rồi cái tên thứ ba vang lên,- Triều Vũ Trương. Bị đánh nên bồi thường, chỉ mỗi tội là cãi cán bộ. MIỄN.Rồi ông bà Triều cũng lui về sau, và cái tên cuối cùng vang lên là Từ A Linh, cô không có tội nên được miễn về dễ dàng.Rồi hộ gia đình về nhà, trừ Vũ Trương phải ở nhà của Vỹ Kỳ vì tội đi chơi về khuya!

Chương 30: Hạnh Phúc Con Tim(6)