Tại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy…
Chương 39: Hotboy Tứ Nam, Girl Nào Chịu Nổi???
Em Là Bảo Mẫu Của AnhTác giả: Anh Phan TATruyện Ngôn TìnhTại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy… - Chào cả nhà, con về rồi!!!Vỹ Kỳ vào nhà chào mẹ và anh chị, rồi cậu quay lại phẩy tay nói:- Vào đi.Sau đó, Đường Thy dẫn Tứ Nam và Trân Trân vào nhà.- Dạ, cháu chào bác.Hai người chào bà Trịnh. Bà khó hiểu nhìn hai đứa nói:- Hai cháu là...Vỹ Kỳ nói:- Đây là bạn của Đường Thy, nên con cho các cậu ấy ở lại đây.Liền đó bà Trịnh gọi giúp việc làm nhiều thức ăn đón khách, còn Tân Lan ngồi nhìn chằm chằm vào mặt của Tứ Nam nói:- Vỹ Kỳ à, cậu nhóc đó là con nhà ai mà đẹp trai quá dạ?Tứ Nam cười cười trả lời:- Dạ, em tên là Tứ Nam.Sau đó, Tân Lan kéo cậu ngồi xuống ghế so-fa, nói:- Có phải em là con trai của tập đoàn họ Tứ không?Tứ Nam gật đầu, cậu lại cười, khoe cái răng khểnh nhỏ của mình. Tân Lan nghe vậy phấn khích ngồi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Tứ Nam. Bá Phong nhếch môi nói:- Vợ, em làm nhìn mà nhìn nó hoài vậy? Em định li hôn anh, rồi cho thằng nhỏ lái máy bay hả?Tân Lan nghe vậy liền nhăn mặt đánh Bá Phong, chửi:- Anh điên hả? Em nhìn là muốn con mình sẽ đẹp như nó, khùng!!!Sau đó, Tân Lan quay lại nói với Vỹ Kỳ:- Em lên trước đi, để Tiểu Nam ở đây chị ngắm chút.Vỹ Kỳ nghe lời, nắm tay Đường Thy đi, cử chỉ thân mật ấy đã có hai con người để ý, còn phần gia đình thì đã quen rồi! Mọi người đi hết rồi, Tân Lan quay lại nói:- Tiểu Nam, em ăn gì mà đẹp dữ vậy?Nghe chị Tân Lan nói vậy, Tứ Nam ngượng đỏ mặt cả lên, Tân Lan thấy vậy, liền nhéo má nói:- Dễ thương quá à!Một tiếng ba mươi phút sau, Tứ Nam mới được thả ra, cậu chạy lên phòng Vỹ Kỳ. Trân Trân nói:- Vui quá nhỉ? Ở dưới, ai cũng khen ông đẹp, giờ lên đây cũng vậy luôn!Tứ Nam lại cười hớn hở như một đứa trẻ trèo lên giường ngồi kế bên Đường Thy. Vỹ Kỳ hỏi:- Hai cậu ở không? Ở với Đường Thy một bữa!Trân Trân nói:- Được chứ! Hai bọn tớ lên đây, thuê trọ sống mà.Đường Thy nhìn vào mặt của Trân Trân hỏi:- Ủa? Hai cậu ở chung hả? Mà chung cư nào vậy?- Mỗi đứa thuê một cái, với lại bọn tớ thuê tại cái chung cư mới xây gần siêu thị B ấy!- Nghe nói chỗ đó cao ngất trời mà to khủng khiếp luôn á!...Cuộc nói chuyện mãi đến tối, Vỹ Kỳ căng người ra nói:- Uầy, mới đó mà sáu giờ rồi, đi ăn tối thôi!Cậu từ tốn bước xuống giường, nắm lấy tay Đường Thy đi xuống, cái cửa chỉ thân mật ấy lại một lần nữa làm cho Trân Trân và Tứ Nam để ý!Một tiếng sau, bữa ăn kết thúc. Trong lúc Đường Thy đang rửa chén, Trân Trân và Tứ Nam xuống bếp hỏi:- Này, cậu với ông Vỹ Kỳ là bồ hả?Đường Thy liền từ chối:- Không mà, sao vậy? Tớ chỉ là bảo mẫu của cậu ấy thôi!- Ờ... Không có gì!Sau khi học bài xong, Đường Thy ngủ chung với Trân Trân tại phòng ngủ của khách, Vỹ Kỳ và Tứ Nam ngủ chung tại phòng của Vỹ Kỳ.Tại phòng của Đường Thy,- Lâu lắm rồi chúng ta mới ngủ với nhau nhỉ?- Đunga vậy, lần đầu tiên chúng ta ngủ chung là hồi học lớp bảy nhỉ?......Tại phong Vỹ Kỳ, hai người con trai nằm trên một chiếc giường (Đừng nghĩ bậy nha), Vỹ Kỳ đang nhắm mắt để tay lên đầu, Tứ Nam đổi giọng nói:- Cậu thích Tiểu Thy hả?
- Chào cả nhà, con về rồi!!!
Vỹ Kỳ vào nhà chào mẹ và anh chị, rồi cậu quay lại phẩy tay nói:
- Vào đi.
Sau đó, Đường Thy dẫn Tứ Nam và Trân Trân vào nhà.
- Dạ, cháu chào bác.
Hai người chào bà Trịnh. Bà khó hiểu nhìn hai đứa nói:
- Hai cháu là...
Vỹ Kỳ nói:
- Đây là bạn của Đường Thy, nên con cho các cậu ấy ở lại đây.
Liền đó bà Trịnh gọi giúp việc làm nhiều thức ăn đón khách, còn Tân Lan ngồi nhìn chằm chằm vào mặt của Tứ Nam nói:
- Vỹ Kỳ à, cậu nhóc đó là con nhà ai mà đẹp trai quá dạ?
Tứ Nam cười cười trả lời:
- Dạ, em tên là Tứ Nam.
Sau đó, Tân Lan kéo cậu ngồi xuống ghế so-fa, nói:
- Có phải em là con trai của tập đoàn họ Tứ không?
Tứ Nam gật đầu, cậu lại cười, khoe cái răng khểnh nhỏ của mình. Tân Lan nghe vậy phấn khích ngồi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Tứ Nam. Bá Phong nhếch môi nói:
- Vợ, em làm nhìn mà nhìn nó hoài vậy? Em định li hôn anh, rồi cho thằng nhỏ lái máy bay hả?
Tân Lan nghe vậy liền nhăn mặt đánh Bá Phong, chửi:
- Anh điên hả? Em nhìn là muốn con mình sẽ đẹp như nó, khùng!!!
Sau đó, Tân Lan quay lại nói với Vỹ Kỳ:
- Em lên trước đi, để Tiểu Nam ở đây chị ngắm chút.
Vỹ Kỳ nghe lời, nắm tay Đường Thy đi, cử chỉ thân mật ấy đã có hai con người để ý, còn phần gia đình thì đã quen rồi! Mọi người đi hết rồi, Tân Lan quay lại nói:
- Tiểu Nam, em ăn gì mà đẹp dữ vậy?
Nghe chị Tân Lan nói vậy, Tứ Nam ngượng đỏ mặt cả lên, Tân Lan thấy vậy, liền nhéo má nói:
- Dễ thương quá à!
Một tiếng ba mươi phút sau, Tứ Nam mới được thả ra, cậu chạy lên phòng Vỹ Kỳ. Trân Trân nói:
- Vui quá nhỉ? Ở dưới, ai cũng khen ông đẹp, giờ lên đây cũng vậy luôn!
Tứ Nam lại cười hớn hở như một đứa trẻ trèo lên giường ngồi kế bên Đường Thy. Vỹ Kỳ hỏi:
- Hai cậu ở không? Ở với Đường Thy một bữa!
Trân Trân nói:
- Được chứ! Hai bọn tớ lên đây, thuê trọ sống mà.
Đường Thy nhìn vào mặt của Trân Trân hỏi:
- Ủa? Hai cậu ở chung hả? Mà chung cư nào vậy?
- Mỗi đứa thuê một cái, với lại bọn tớ thuê tại cái chung cư mới xây gần siêu thị B ấy!
- Nghe nói chỗ đó cao ngất trời mà to khủng khiếp luôn á!
...
Cuộc nói chuyện mãi đến tối, Vỹ Kỳ căng người ra nói:
- Uầy, mới đó mà sáu giờ rồi, đi ăn tối thôi!
Cậu từ tốn bước xuống giường, nắm lấy tay Đường Thy đi xuống, cái cửa chỉ thân mật ấy lại một lần nữa làm cho Trân Trân và Tứ Nam để ý!
Một tiếng sau, bữa ăn kết thúc. Trong lúc Đường Thy đang rửa chén, Trân Trân và Tứ Nam xuống bếp hỏi:
- Này, cậu với ông Vỹ Kỳ là bồ hả?
Đường Thy liền từ chối:
- Không mà, sao vậy? Tớ chỉ là bảo mẫu của cậu ấy thôi!
- Ờ... Không có gì!
Sau khi học bài xong, Đường Thy ngủ chung với Trân Trân tại phòng ngủ của khách, Vỹ Kỳ và Tứ Nam ngủ chung tại phòng của Vỹ Kỳ.
Tại phòng của Đường Thy,
- Lâu lắm rồi chúng ta mới ngủ với nhau nhỉ?
- Đunga vậy, lần đầu tiên chúng ta ngủ chung là hồi học lớp bảy nhỉ?
...
...
Tại phong Vỹ Kỳ, hai người con trai nằm trên một chiếc giường (Đừng nghĩ bậy nha), Vỹ Kỳ đang nhắm mắt để tay lên đầu, Tứ Nam đổi giọng nói:
- Cậu thích Tiểu Thy hả?
Em Là Bảo Mẫu Của AnhTác giả: Anh Phan TATruyện Ngôn TìnhTại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy… - Chào cả nhà, con về rồi!!!Vỹ Kỳ vào nhà chào mẹ và anh chị, rồi cậu quay lại phẩy tay nói:- Vào đi.Sau đó, Đường Thy dẫn Tứ Nam và Trân Trân vào nhà.- Dạ, cháu chào bác.Hai người chào bà Trịnh. Bà khó hiểu nhìn hai đứa nói:- Hai cháu là...Vỹ Kỳ nói:- Đây là bạn của Đường Thy, nên con cho các cậu ấy ở lại đây.Liền đó bà Trịnh gọi giúp việc làm nhiều thức ăn đón khách, còn Tân Lan ngồi nhìn chằm chằm vào mặt của Tứ Nam nói:- Vỹ Kỳ à, cậu nhóc đó là con nhà ai mà đẹp trai quá dạ?Tứ Nam cười cười trả lời:- Dạ, em tên là Tứ Nam.Sau đó, Tân Lan kéo cậu ngồi xuống ghế so-fa, nói:- Có phải em là con trai của tập đoàn họ Tứ không?Tứ Nam gật đầu, cậu lại cười, khoe cái răng khểnh nhỏ của mình. Tân Lan nghe vậy phấn khích ngồi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Tứ Nam. Bá Phong nhếch môi nói:- Vợ, em làm nhìn mà nhìn nó hoài vậy? Em định li hôn anh, rồi cho thằng nhỏ lái máy bay hả?Tân Lan nghe vậy liền nhăn mặt đánh Bá Phong, chửi:- Anh điên hả? Em nhìn là muốn con mình sẽ đẹp như nó, khùng!!!Sau đó, Tân Lan quay lại nói với Vỹ Kỳ:- Em lên trước đi, để Tiểu Nam ở đây chị ngắm chút.Vỹ Kỳ nghe lời, nắm tay Đường Thy đi, cử chỉ thân mật ấy đã có hai con người để ý, còn phần gia đình thì đã quen rồi! Mọi người đi hết rồi, Tân Lan quay lại nói:- Tiểu Nam, em ăn gì mà đẹp dữ vậy?Nghe chị Tân Lan nói vậy, Tứ Nam ngượng đỏ mặt cả lên, Tân Lan thấy vậy, liền nhéo má nói:- Dễ thương quá à!Một tiếng ba mươi phút sau, Tứ Nam mới được thả ra, cậu chạy lên phòng Vỹ Kỳ. Trân Trân nói:- Vui quá nhỉ? Ở dưới, ai cũng khen ông đẹp, giờ lên đây cũng vậy luôn!Tứ Nam lại cười hớn hở như một đứa trẻ trèo lên giường ngồi kế bên Đường Thy. Vỹ Kỳ hỏi:- Hai cậu ở không? Ở với Đường Thy một bữa!Trân Trân nói:- Được chứ! Hai bọn tớ lên đây, thuê trọ sống mà.Đường Thy nhìn vào mặt của Trân Trân hỏi:- Ủa? Hai cậu ở chung hả? Mà chung cư nào vậy?- Mỗi đứa thuê một cái, với lại bọn tớ thuê tại cái chung cư mới xây gần siêu thị B ấy!- Nghe nói chỗ đó cao ngất trời mà to khủng khiếp luôn á!...Cuộc nói chuyện mãi đến tối, Vỹ Kỳ căng người ra nói:- Uầy, mới đó mà sáu giờ rồi, đi ăn tối thôi!Cậu từ tốn bước xuống giường, nắm lấy tay Đường Thy đi xuống, cái cửa chỉ thân mật ấy lại một lần nữa làm cho Trân Trân và Tứ Nam để ý!Một tiếng sau, bữa ăn kết thúc. Trong lúc Đường Thy đang rửa chén, Trân Trân và Tứ Nam xuống bếp hỏi:- Này, cậu với ông Vỹ Kỳ là bồ hả?Đường Thy liền từ chối:- Không mà, sao vậy? Tớ chỉ là bảo mẫu của cậu ấy thôi!- Ờ... Không có gì!Sau khi học bài xong, Đường Thy ngủ chung với Trân Trân tại phòng ngủ của khách, Vỹ Kỳ và Tứ Nam ngủ chung tại phòng của Vỹ Kỳ.Tại phòng của Đường Thy,- Lâu lắm rồi chúng ta mới ngủ với nhau nhỉ?- Đunga vậy, lần đầu tiên chúng ta ngủ chung là hồi học lớp bảy nhỉ?......Tại phong Vỹ Kỳ, hai người con trai nằm trên một chiếc giường (Đừng nghĩ bậy nha), Vỹ Kỳ đang nhắm mắt để tay lên đầu, Tứ Nam đổi giọng nói:- Cậu thích Tiểu Thy hả?