Tác giả:

Tại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy…

Chương 40: Cô Ấy Là Của Tôi!

Em Là Bảo Mẫu Của AnhTác giả: Anh Phan TATruyện Ngôn TìnhTại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy… Câu nói ấy làm Vỹ Kỳ cười nhếch trong im lặng. Tứ Nam nói tiếp:- Này, tôi chắc rằng cậu chưa ngủ, nói đi! Cậu thích Tiểu Thy đúng không?Vỹ Kỳ cười toát lên, hahaha... Cậu nói:- Cậu ghen hả?Lúc này, Tứ Nam đã xuống giường đứng tự lúc nào. Cậu đứng dưới bóng tối, tay khoanh trước ngực. Vỹ Kỳ nhìn thấy mập mờ, nên cũng bước xuống giường đứng khoanh tay trước ngực đối diện Tứ Nam. Hai người nhìn nhau không chớp mắt, Tứ Nam nói:- Chúng ta đấu với nhau đi!Nghe vậy Vỹ Kỳ không khỏi ngạc nhiên, dù biết trước rằng Tứ Nam sẽ nói vậy! Vì cậu không ngờ rằng một người con trai ngây thơ lúc sáng đây lại thách đấu với cậu để giành Đường Thy. Vỹ Kỳ hít một hơi, sau đó thở ra một hơi dài để lấy lại bình tĩnh, nói:- Đánh nhau nhỉ?- Không, tôi không có võ, với lại tôi không thích bạo lực. Nên chơi công bằng thì tốt hơn!Hai người con trai đứng nhìn nhau dưới bóng tối mập mờ, với bốn con mắt đen ngáy và nghiêm túc. Gió từ cửa sổ bay vào thổi hơi nhẹ mái tóc đen của Vỹ Kỳ. Luồng không khí lạnh tạt vào mặt của Tứ Nam từ hai phía của máy điều hòa. Thật căng thẳng!!! Vỹ Kỳ nói:- Công bằng ư? Được, tôi dễ lắm. Cậu nói cách chơi và luật đi.Vào thời khắc này, Tứ Nam vắt hai tay vào quần nói:- Mĩ nam kế! Ai làm cô ấy thích và chọn mình trước thì được! Luật là nghiêm cấm mọi hành vi dọa nạt đối phương và tình địch và cấm đánh đấm.Nghe xong, Vỹ Kỳ mới nhận ra rằng cậu nhóc Tứ Nam này khôn thật. Đánh nhau thì từ chối vì đánh không lại, các kiểu này nọ. Còn điểm mạnh của cậu ấy là mĩ nam kế nên mới tự tin thách đấu với mình. Khôn thiệt! Biết là độ handsome(đẹp trai) của mình không bằng, vậy mà... Khổ cho đời quá đi mà!Sau đó, Tứ Nam định nằm lên giường thì Vỹ Kỳ nói:- Ê, tình địch. Định ngủ chung với tôi hả?- Thì... Thì ông ngủ dưới đất đi!Vỹ Kỳ nghe vậy gần như sắp cười nói:- Nhưng đây là phòng của tôi mà!- Nhưng tôi là khách, chủ nhường khách.Vỹ Kỳ lấy tay chỉ vào mặt của Tứ Nam, nói:- Khoan, ông là khách nhưng đối với tôi là tình địch. Thôi, để tôi ngủ dưới đất cho.Vỹ Kỳ liền nằm dưới đất cười tủm tỉm. Còn Tứ Nam thì nằm lên giường ngủ ngon lành....Và ngày mai hay còn gọi là chương sau sẽ là ngày mà hai ông nội này đấu nhau để có được Đường Thy. Nhưng mà nói thật nghen, cái này là tui gửi cho các anh chị em ARMY của BTS là cho dù Tứ Nam có hen-sôm đến đâu cũng không bằng Wordwide handsome huyền thoại Kim Soek Jin(Ai-đồ tui đó) đúng không nhỉ???

Câu nói ấy làm Vỹ Kỳ cười nhếch trong im lặng. Tứ Nam nói tiếp:

- Này, tôi chắc rằng cậu chưa ngủ, nói đi! Cậu thích Tiểu Thy đúng không?

Vỹ Kỳ cười toát lên, hahaha... Cậu nói:

- Cậu ghen hả?

Lúc này, Tứ Nam đã xuống giường đứng tự lúc nào. Cậu đứng dưới bóng tối, tay khoanh trước ngực. Vỹ Kỳ nhìn thấy mập mờ, nên cũng bước xuống giường đứng khoanh tay trước ngực đối diện Tứ Nam. Hai người nhìn nhau không chớp mắt, Tứ Nam nói:

- Chúng ta đấu với nhau đi!

Nghe vậy Vỹ Kỳ không khỏi ngạc nhiên, dù biết trước rằng Tứ Nam sẽ nói vậy! Vì cậu không ngờ rằng một người con trai ngây thơ lúc sáng đây lại thách đấu với cậu để giành Đường Thy. Vỹ Kỳ hít một hơi, sau đó thở ra một hơi dài để lấy lại bình tĩnh, nói:

- Đánh nhau nhỉ?

- Không, tôi không có võ, với lại tôi không thích bạo lực. Nên chơi công bằng thì tốt hơn!

Hai người con trai đứng nhìn nhau dưới bóng tối mập mờ, với bốn con mắt đen ngáy và nghiêm túc. Gió từ cửa sổ bay vào thổi hơi nhẹ mái tóc đen của Vỹ Kỳ. Luồng không khí lạnh tạt vào mặt của Tứ Nam từ hai phía của máy điều hòa. Thật căng thẳng!!! Vỹ Kỳ nói:

- Công bằng ư? Được, tôi dễ lắm. Cậu nói cách chơi và luật đi.

Vào thời khắc này, Tứ Nam vắt hai tay vào quần nói:

- Mĩ nam kế! Ai làm cô ấy thích và chọn mình trước thì được! Luật là nghiêm cấm mọi hành vi dọa nạt đối phương và tình địch và cấm đánh đấm.

Nghe xong, Vỹ Kỳ mới nhận ra rằng cậu nhóc Tứ Nam này khôn thật. Đánh nhau thì từ chối vì đánh không lại, các kiểu này nọ. Còn điểm mạnh của cậu ấy là mĩ nam kế nên mới tự tin thách đấu với mình. Khôn thiệt! Biết là độ handsome(đẹp trai) của mình không bằng, vậy mà... Khổ cho đời quá đi mà!

Sau đó, Tứ Nam định nằm lên giường thì Vỹ Kỳ nói:

- Ê, tình địch. Định ngủ chung với tôi hả?

- Thì... Thì ông ngủ dưới đất đi!

Vỹ Kỳ nghe vậy gần như sắp cười nói:

- Nhưng đây là phòng của tôi mà!

- Nhưng tôi là khách, chủ nhường khách.

Vỹ Kỳ lấy tay chỉ vào mặt của Tứ Nam, nói:

- Khoan, ông là khách nhưng đối với tôi là tình địch. Thôi, để tôi ngủ dưới đất cho.

Vỹ Kỳ liền nằm dưới đất cười tủm tỉm. Còn Tứ Nam thì nằm lên giường ngủ ngon lành.

...

Và ngày mai hay còn gọi là chương sau sẽ là ngày mà hai ông nội này đấu nhau để có được Đường Thy. Nhưng mà nói thật nghen, cái này là tui gửi cho các anh chị em ARMY của BTS là cho dù Tứ Nam có hen-sôm đến đâu cũng không bằng Wordwide handsome huyền thoại Kim Soek Jin(Ai-đồ tui đó) đúng không nhỉ???

Em Là Bảo Mẫu Của AnhTác giả: Anh Phan TATruyện Ngôn TìnhTại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy… Câu nói ấy làm Vỹ Kỳ cười nhếch trong im lặng. Tứ Nam nói tiếp:- Này, tôi chắc rằng cậu chưa ngủ, nói đi! Cậu thích Tiểu Thy đúng không?Vỹ Kỳ cười toát lên, hahaha... Cậu nói:- Cậu ghen hả?Lúc này, Tứ Nam đã xuống giường đứng tự lúc nào. Cậu đứng dưới bóng tối, tay khoanh trước ngực. Vỹ Kỳ nhìn thấy mập mờ, nên cũng bước xuống giường đứng khoanh tay trước ngực đối diện Tứ Nam. Hai người nhìn nhau không chớp mắt, Tứ Nam nói:- Chúng ta đấu với nhau đi!Nghe vậy Vỹ Kỳ không khỏi ngạc nhiên, dù biết trước rằng Tứ Nam sẽ nói vậy! Vì cậu không ngờ rằng một người con trai ngây thơ lúc sáng đây lại thách đấu với cậu để giành Đường Thy. Vỹ Kỳ hít một hơi, sau đó thở ra một hơi dài để lấy lại bình tĩnh, nói:- Đánh nhau nhỉ?- Không, tôi không có võ, với lại tôi không thích bạo lực. Nên chơi công bằng thì tốt hơn!Hai người con trai đứng nhìn nhau dưới bóng tối mập mờ, với bốn con mắt đen ngáy và nghiêm túc. Gió từ cửa sổ bay vào thổi hơi nhẹ mái tóc đen của Vỹ Kỳ. Luồng không khí lạnh tạt vào mặt của Tứ Nam từ hai phía của máy điều hòa. Thật căng thẳng!!! Vỹ Kỳ nói:- Công bằng ư? Được, tôi dễ lắm. Cậu nói cách chơi và luật đi.Vào thời khắc này, Tứ Nam vắt hai tay vào quần nói:- Mĩ nam kế! Ai làm cô ấy thích và chọn mình trước thì được! Luật là nghiêm cấm mọi hành vi dọa nạt đối phương và tình địch và cấm đánh đấm.Nghe xong, Vỹ Kỳ mới nhận ra rằng cậu nhóc Tứ Nam này khôn thật. Đánh nhau thì từ chối vì đánh không lại, các kiểu này nọ. Còn điểm mạnh của cậu ấy là mĩ nam kế nên mới tự tin thách đấu với mình. Khôn thiệt! Biết là độ handsome(đẹp trai) của mình không bằng, vậy mà... Khổ cho đời quá đi mà!Sau đó, Tứ Nam định nằm lên giường thì Vỹ Kỳ nói:- Ê, tình địch. Định ngủ chung với tôi hả?- Thì... Thì ông ngủ dưới đất đi!Vỹ Kỳ nghe vậy gần như sắp cười nói:- Nhưng đây là phòng của tôi mà!- Nhưng tôi là khách, chủ nhường khách.Vỹ Kỳ lấy tay chỉ vào mặt của Tứ Nam, nói:- Khoan, ông là khách nhưng đối với tôi là tình địch. Thôi, để tôi ngủ dưới đất cho.Vỹ Kỳ liền nằm dưới đất cười tủm tỉm. Còn Tứ Nam thì nằm lên giường ngủ ngon lành....Và ngày mai hay còn gọi là chương sau sẽ là ngày mà hai ông nội này đấu nhau để có được Đường Thy. Nhưng mà nói thật nghen, cái này là tui gửi cho các anh chị em ARMY của BTS là cho dù Tứ Nam có hen-sôm đến đâu cũng không bằng Wordwide handsome huyền thoại Kim Soek Jin(Ai-đồ tui đó) đúng không nhỉ???

Chương 40: Cô Ấy Là Của Tôi!