Tại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy…
Chương 58: Vỹ Kỳ Gặp Nguy! (1)
Em Là Bảo Mẫu Của AnhTác giả: Anh Phan TATruyện Ngôn TìnhTại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy… Trân Trân nói tiếp:- Rồi mẹ cậu sinh ra một cậu con trai kháu khỉnh, bọn họ đành phải cho mẹ cậu ở lại. Và đó chính là anh trai của cậu. Rồi năm năm trôi qua, mẹ cậu lại có thai, khi xét nghiệm bà nội cậu biết đó là con gái nên đã đòi đuổi mẹ cậu và giành anh hai cậu, thì mẹ cậu lại nói chiêu cũ nhưng mẹ cậu không nhờ rằng hắn ta đã có một bà bồ nhí lớn hơn hắn ba tuổi, bà ấy là con gái của ông cảnh sát trưởng nên bọn họ không sợ đơn kiện của mẹ cậu, rồi họ đuổi mẹ cậu và cái thai, cũng may bà bồ nhí ấy không thích con chồng nên bà nội đành sót ruột bỏ đứa cháu trai đức tôn, rồi mẹ cậu đã dẫn anh trai của cậu đến nhà cũ của bà ngoại cậu, cực khổ nuôi hai anh em cậu, nhưng đến khi cậu bảy tuổi, anh hai cậu mười hai tuổi đã bỏ nhà ra đi, bấy giờ tung tích vẫn chưa ai biết. Sau đó, mẹ và cậu nương tựa nhau mà sống đến lúc cậu mười bảy thì mẹ cậu mất vì căn bệnh ung thư... Những chuyện này tớ cứ tưởng cậu là người hiểu nhất nhưng...Khoan!Tứ Nam chặn miệng của Trân Trân lại, cả hai người liền nhìn vào Đường Thy đang ôm đầu, có vẻ đang cố nhớ gì đó. Sau đó, Đường Thy nói:- Hai người im lặng đi, tôi cần một sự yên tĩnh để nhớ lại.Tại một diễn biến khác,- Bên Borl đang gặp vấn đề với một tụi nhóc nào đó, nên chúng ta sẽ tấn công bất ngờ để trả thù mối hận năm năm trước.Rồi bọn người bí ẩn đó vác súng, máy bay, xe mô tô, khởi hành như quân đội....Tại phòng của Đường Thy,Cốc cốc cốc...Không khí đang yên tĩnh, bỗng có tiếng gõ cửa gấp gáp, Đường Thy nói:- Gì vậy?- Ace, nguy rồi! Tions tái xuất, đang tung hoành khu vực của chúng ta, boss có lệnh tập họp lại.Nghe thấy vậy, Đường Thy liền nói với Trân Trân và Tứ Nam:- Hai cậu ở đây nhé!Rồi cô ấy liền chạy ra khỏi phòng.Khoan...Hai cậu??! Chẳng lẽ cậu ấy nhớ lại rồi!Tại phòng của Swish,- Chúng ta hành động như vậy nhé!Vâng.Tất cả đồng thanh, rôi mọi người lần lượt nhanh chóng chuẩn bị thay đồ, Đường Thy định đi thì Swish nói:- Ace cô không cần phải đi, chỉ cần ở đây canh những con chuột kia, khi cần ta sẽ điều ngươi. Yên tâm đi sẽ có vài người ở đây cùng ngươi.Nghe vậy, Đường Thy bất mãn nói:- Swish, xin ngài hãy cho tôi...- Không xin gì cả, lệnh là lệnh!Rồi một lát sau, tất cả bọn họ đã rời đi, Đường Thy nhàm chán tập luyện võ với ý chí muốn đánh bại băng Tions.Tối hôm đó,- Ơ, mọi người về rồi à?Chian bỗng nổi cáu đấm vào tường, và quát:- Bộ bọn chúng giỡn mặt với chúng ta à? Hẹn rồi cho leo cây.Đường Thy không hiểu chuyện gì cả, Anti liền nói thầm:- Em đừng nói nhiều, băng Tions làm chúng ta hoảng một vố, làm trò cười cho chúng nên ai cũng đang tức.BỗngA A A A A...- Gì vậy?- Boss một thằng nhóc tên là Vỹ Kỳ đã biến mất rồi!Grừ...
Trân Trân nói tiếp:
- Rồi mẹ cậu sinh ra một cậu con trai kháu khỉnh, bọn họ đành phải cho mẹ cậu ở lại. Và đó chính là anh trai của cậu. Rồi năm năm trôi qua, mẹ cậu lại có thai, khi xét nghiệm bà nội cậu biết đó là con gái nên đã đòi đuổi mẹ cậu và giành anh hai cậu, thì mẹ cậu lại nói chiêu cũ nhưng mẹ cậu không nhờ rằng hắn ta đã có một bà bồ nhí lớn hơn hắn ba tuổi, bà ấy là con gái của ông cảnh sát trưởng nên bọn họ không sợ đơn kiện của mẹ cậu, rồi họ đuổi mẹ cậu và cái thai, cũng may bà bồ nhí ấy không thích con chồng nên bà nội đành sót ruột bỏ đứa cháu trai đức tôn, rồi mẹ cậu đã dẫn anh trai của cậu đến nhà cũ của bà ngoại cậu, cực khổ nuôi hai anh em cậu, nhưng đến khi cậu bảy tuổi, anh hai cậu mười hai tuổi đã bỏ nhà ra đi, bấy giờ tung tích vẫn chưa ai biết. Sau đó, mẹ và cậu nương tựa nhau mà sống đến lúc cậu mười bảy thì mẹ cậu mất vì căn bệnh ung thư... Những chuyện này tớ cứ tưởng cậu là người hiểu nhất nhưng...
Khoan!
Tứ Nam chặn miệng của Trân Trân lại, cả hai người liền nhìn vào Đường Thy đang ôm đầu, có vẻ đang cố nhớ gì đó. Sau đó, Đường Thy nói:
- Hai người im lặng đi, tôi cần một sự yên tĩnh để nhớ lại.
Tại một diễn biến khác,
- Bên Borl đang gặp vấn đề với một tụi nhóc nào đó, nên chúng ta sẽ tấn công bất ngờ để trả thù mối hận năm năm trước.
Rồi bọn người bí ẩn đó vác súng, máy bay, xe mô tô, khởi hành như quân đội.
...
Tại phòng của Đường Thy,
Cốc cốc cốc...
Không khí đang yên tĩnh, bỗng có tiếng gõ cửa gấp gáp, Đường Thy nói:
- Gì vậy?
- Ace, nguy rồi! Tions tái xuất, đang tung hoành khu vực của chúng ta, boss có lệnh tập họp lại.
Nghe thấy vậy, Đường Thy liền nói với Trân Trân và Tứ Nam:
- Hai cậu ở đây nhé!
Rồi cô ấy liền chạy ra khỏi phòng.
Khoan...
Hai cậu??! Chẳng lẽ cậu ấy nhớ lại rồi!
Tại phòng của Swish,
- Chúng ta hành động như vậy nhé!
Vâng.
Tất cả đồng thanh, rôi mọi người lần lượt nhanh chóng chuẩn bị thay đồ, Đường Thy định đi thì Swish nói:
- Ace cô không cần phải đi, chỉ cần ở đây canh những con chuột kia, khi cần ta sẽ điều ngươi. Yên tâm đi sẽ có vài người ở đây cùng ngươi.
Nghe vậy, Đường Thy bất mãn nói:
- Swish, xin ngài hãy cho tôi...
- Không xin gì cả, lệnh là lệnh!
Rồi một lát sau, tất cả bọn họ đã rời đi, Đường Thy nhàm chán tập luyện võ với ý chí muốn đánh bại băng Tions.
Tối hôm đó,
- Ơ, mọi người về rồi à?
Chian bỗng nổi cáu đấm vào tường, và quát:
- Bộ bọn chúng giỡn mặt với chúng ta à? Hẹn rồi cho leo cây.
Đường Thy không hiểu chuyện gì cả, Anti liền nói thầm:
- Em đừng nói nhiều, băng Tions làm chúng ta hoảng một vố, làm trò cười cho chúng nên ai cũng đang tức.
Bỗng
A A A A A...
- Gì vậy?
- Boss một thằng nhóc tên là Vỹ Kỳ đã biến mất rồi!
Grừ...
Em Là Bảo Mẫu Của AnhTác giả: Anh Phan TATruyện Ngôn TìnhTại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy… Trân Trân nói tiếp:- Rồi mẹ cậu sinh ra một cậu con trai kháu khỉnh, bọn họ đành phải cho mẹ cậu ở lại. Và đó chính là anh trai của cậu. Rồi năm năm trôi qua, mẹ cậu lại có thai, khi xét nghiệm bà nội cậu biết đó là con gái nên đã đòi đuổi mẹ cậu và giành anh hai cậu, thì mẹ cậu lại nói chiêu cũ nhưng mẹ cậu không nhờ rằng hắn ta đã có một bà bồ nhí lớn hơn hắn ba tuổi, bà ấy là con gái của ông cảnh sát trưởng nên bọn họ không sợ đơn kiện của mẹ cậu, rồi họ đuổi mẹ cậu và cái thai, cũng may bà bồ nhí ấy không thích con chồng nên bà nội đành sót ruột bỏ đứa cháu trai đức tôn, rồi mẹ cậu đã dẫn anh trai của cậu đến nhà cũ của bà ngoại cậu, cực khổ nuôi hai anh em cậu, nhưng đến khi cậu bảy tuổi, anh hai cậu mười hai tuổi đã bỏ nhà ra đi, bấy giờ tung tích vẫn chưa ai biết. Sau đó, mẹ và cậu nương tựa nhau mà sống đến lúc cậu mười bảy thì mẹ cậu mất vì căn bệnh ung thư... Những chuyện này tớ cứ tưởng cậu là người hiểu nhất nhưng...Khoan!Tứ Nam chặn miệng của Trân Trân lại, cả hai người liền nhìn vào Đường Thy đang ôm đầu, có vẻ đang cố nhớ gì đó. Sau đó, Đường Thy nói:- Hai người im lặng đi, tôi cần một sự yên tĩnh để nhớ lại.Tại một diễn biến khác,- Bên Borl đang gặp vấn đề với một tụi nhóc nào đó, nên chúng ta sẽ tấn công bất ngờ để trả thù mối hận năm năm trước.Rồi bọn người bí ẩn đó vác súng, máy bay, xe mô tô, khởi hành như quân đội....Tại phòng của Đường Thy,Cốc cốc cốc...Không khí đang yên tĩnh, bỗng có tiếng gõ cửa gấp gáp, Đường Thy nói:- Gì vậy?- Ace, nguy rồi! Tions tái xuất, đang tung hoành khu vực của chúng ta, boss có lệnh tập họp lại.Nghe thấy vậy, Đường Thy liền nói với Trân Trân và Tứ Nam:- Hai cậu ở đây nhé!Rồi cô ấy liền chạy ra khỏi phòng.Khoan...Hai cậu??! Chẳng lẽ cậu ấy nhớ lại rồi!Tại phòng của Swish,- Chúng ta hành động như vậy nhé!Vâng.Tất cả đồng thanh, rôi mọi người lần lượt nhanh chóng chuẩn bị thay đồ, Đường Thy định đi thì Swish nói:- Ace cô không cần phải đi, chỉ cần ở đây canh những con chuột kia, khi cần ta sẽ điều ngươi. Yên tâm đi sẽ có vài người ở đây cùng ngươi.Nghe vậy, Đường Thy bất mãn nói:- Swish, xin ngài hãy cho tôi...- Không xin gì cả, lệnh là lệnh!Rồi một lát sau, tất cả bọn họ đã rời đi, Đường Thy nhàm chán tập luyện võ với ý chí muốn đánh bại băng Tions.Tối hôm đó,- Ơ, mọi người về rồi à?Chian bỗng nổi cáu đấm vào tường, và quát:- Bộ bọn chúng giỡn mặt với chúng ta à? Hẹn rồi cho leo cây.Đường Thy không hiểu chuyện gì cả, Anti liền nói thầm:- Em đừng nói nhiều, băng Tions làm chúng ta hoảng một vố, làm trò cười cho chúng nên ai cũng đang tức.BỗngA A A A A...- Gì vậy?- Boss một thằng nhóc tên là Vỹ Kỳ đã biến mất rồi!Grừ...