Tác giả:

Tại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy…

Chương 61: Vỹ Kỳ Gặp Nguy!(4)

Em Là Bảo Mẫu Của AnhTác giả: Anh Phan TATruyện Ngôn TìnhTại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy… - Haizz, cuối cùng nghĩ đi nghĩ lại vẫn không giải được cái mật mã này! Tứ Nam à, từ bỏ đi chứ...Bích Kiều chán nản nói với Tứ Nam, nhưng khi cô nhìn cậu, thì Tứ Nam liền nở một nụ cười nhẹ, có vẻ cậu ấy đã hiểu ra cả rồi.Song, Tứ Nam lên xe và nói:- Chúng ta cùng đi cứu họ nào!Tuy không hiểu gì nhưng họ liền lên xe, Trân Trân hỏi:- Này, bây giờ chúng ta đi đâu chứ?- Đến nơi cứu Vỹ Kỳ và Đường Thy chứ!Vũ Trương nghe vậy nói:- Chẳng lẽ cậu giải ra mật mã rồi à?Tứ Nam đắc ý nói:- Cùng giải nhé! Đầu tiên là kí hiệu.._., nếu ai có hiểu biết về bảng morse, thì nó tương ứng với chữ F, và sx là six, và fv là five. Nếu ghép lại là khu F, phố 65. Nhưng ở đó có một ngôi nhà bỏ hoang. Có lẽ đó là nơi bọn chúng gặp nhau.- Oa, hợp lí phết nhỉ! Và bây giờ chúng ta tới đó thôi nào!Tại điểm hẹn,- Ace và Chian sẽ đột nhập vào chỗ của tên cầm đầu, còn lại ở đây với ta.Rõ.Tất cả đồng thanh, sau đó họ chạy đi một cách bí mật.Bỗng, Swish đang đứng lấp ló thì có một khẩu súng chĩa vào, với một giọng nói:- Ngươi đến rồi đấy à! Swish.Có lẽ đây là giọng nói quen thuộc đối với Swish, kẻ thù với nhau chẳng lẽ không nhớ thì dẹp đi. Swish điềm tĩnh nói:- Ngươi có ngon thì ra đây mà nói chuyện, đừng có như một con chuột cống như thế! Brian!Bỗng, nơi ấy im lặng lạ thường.CạchMột băng cát sét rơi từ trên xuống cùng với một giọng nói:- Swish à, mau cho người ra sân bay quốc tế đi!Đó là Ace. Swish ngước lên nói:- Sao vậy?- Bọn chúng cầm chân ta với mấy tên nhãi ranh này, để đưa Vỹ Kỳ ra nước ngoài rồi. Mau lên, sau giờ chiều nay chúng cất cánh đấy!- Thông tin từ đâu vậy?- Tên canh gác này đây!Brừm...Tiếng động cơ xe chạy dữ dội như một đoàn quân.Tại một căn xó,- Này Tứ Nam, chúng ta tiếp tục chứ?- Đành vậy. Lên xe!Tại sân bay quốc tế,- Ha ha, một lũ con cờ, chạy vòng tròn trên bàn cờ của ta. Ha ha ha ha...Ưm...- Còn bao lâu chubgs ta khởi hành vậy?- Ba mươi phút nửa ạ!- Anh bạn bảnh bao à, để ta xem bạn của ngươi có đến không?...Brừm...Alo, đại ca. Không hay rồi! Cảnh sát đang truy lùng khắp nơi để tìm bọn nhãi mà chúng ta bắt rồi!Grừ... Lớn chuyện rồi, Swish. Anh nên cho người về đi. Tôi có một kế hoạch này...- Được. Hành động đi Ace, tất cả rút lui.Hừm...

- Haizz, cuối cùng nghĩ đi nghĩ lại vẫn không giải được cái mật mã này! Tứ Nam à, từ bỏ đi chứ...

Bích Kiều chán nản nói với Tứ Nam, nhưng khi cô nhìn cậu, thì Tứ Nam liền nở một nụ cười nhẹ, có vẻ cậu ấy đã hiểu ra cả rồi.

Song, Tứ Nam lên xe và nói:

- Chúng ta cùng đi cứu họ nào!

Tuy không hiểu gì nhưng họ liền lên xe, Trân Trân hỏi:

- Này, bây giờ chúng ta đi đâu chứ?

- Đến nơi cứu Vỹ Kỳ và Đường Thy chứ!

Vũ Trương nghe vậy nói:

- Chẳng lẽ cậu giải ra mật mã rồi à?

Tứ Nam đắc ý nói:

- Cùng giải nhé! Đầu tiên là kí hiệu.._., nếu ai có hiểu biết về bảng morse, thì nó tương ứng với chữ F, và sx là six, và fv là five. Nếu ghép lại là khu F, phố 65. Nhưng ở đó có một ngôi nhà bỏ hoang. Có lẽ đó là nơi bọn chúng gặp nhau.

- Oa, hợp lí phết nhỉ! Và bây giờ chúng ta tới đó thôi nào!

Tại điểm hẹn,

- Ace và Chian sẽ đột nhập vào chỗ của tên cầm đầu, còn lại ở đây với ta.

Rõ.

Tất cả đồng thanh, sau đó họ chạy đi một cách bí mật.

Bỗng, Swish đang đứng lấp ló thì có một khẩu súng chĩa vào, với một giọng nói:

- Ngươi đến rồi đấy à! Swish.

Có lẽ đây là giọng nói quen thuộc đối với Swish, kẻ thù với nhau chẳng lẽ không nhớ thì dẹp đi. Swish điềm tĩnh nói:

- Ngươi có ngon thì ra đây mà nói chuyện, đừng có như một con chuột cống như thế! Brian!

Bỗng, nơi ấy im lặng lạ thường.

Cạch

Một băng cát sét rơi từ trên xuống cùng với một giọng nói:

- Swish à, mau cho người ra sân bay quốc tế đi!

Đó là Ace. Swish ngước lên nói:

- Sao vậy?

- Bọn chúng cầm chân ta với mấy tên nhãi ranh này, để đưa Vỹ Kỳ ra nước ngoài rồi. Mau lên, sau giờ chiều nay chúng cất cánh đấy!

- Thông tin từ đâu vậy?

- Tên canh gác này đây!

Brừm...

Tiếng động cơ xe chạy dữ dội như một đoàn quân.

Tại một căn xó,

- Này Tứ Nam, chúng ta tiếp tục chứ?

- Đành vậy. Lên xe!

Tại sân bay quốc tế,

- Ha ha, một lũ con cờ, chạy vòng tròn trên bàn cờ của ta. Ha ha ha ha...

Ưm...

- Còn bao lâu chubgs ta khởi hành vậy?

- Ba mươi phút nửa ạ!

- Anh bạn bảnh bao à, để ta xem bạn của ngươi có đến không?

...

Brừm...Alo, đại ca. Không hay rồi! Cảnh sát đang truy lùng khắp nơi để tìm bọn nhãi mà chúng ta bắt rồi!

Grừ... Lớn chuyện rồi, Swish. Anh nên cho người về đi. Tôi có một kế hoạch này...

- Được. Hành động đi Ace, tất cả rút lui.

Hừm...

Em Là Bảo Mẫu Của AnhTác giả: Anh Phan TATruyện Ngôn TìnhTại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy… - Haizz, cuối cùng nghĩ đi nghĩ lại vẫn không giải được cái mật mã này! Tứ Nam à, từ bỏ đi chứ...Bích Kiều chán nản nói với Tứ Nam, nhưng khi cô nhìn cậu, thì Tứ Nam liền nở một nụ cười nhẹ, có vẻ cậu ấy đã hiểu ra cả rồi.Song, Tứ Nam lên xe và nói:- Chúng ta cùng đi cứu họ nào!Tuy không hiểu gì nhưng họ liền lên xe, Trân Trân hỏi:- Này, bây giờ chúng ta đi đâu chứ?- Đến nơi cứu Vỹ Kỳ và Đường Thy chứ!Vũ Trương nghe vậy nói:- Chẳng lẽ cậu giải ra mật mã rồi à?Tứ Nam đắc ý nói:- Cùng giải nhé! Đầu tiên là kí hiệu.._., nếu ai có hiểu biết về bảng morse, thì nó tương ứng với chữ F, và sx là six, và fv là five. Nếu ghép lại là khu F, phố 65. Nhưng ở đó có một ngôi nhà bỏ hoang. Có lẽ đó là nơi bọn chúng gặp nhau.- Oa, hợp lí phết nhỉ! Và bây giờ chúng ta tới đó thôi nào!Tại điểm hẹn,- Ace và Chian sẽ đột nhập vào chỗ của tên cầm đầu, còn lại ở đây với ta.Rõ.Tất cả đồng thanh, sau đó họ chạy đi một cách bí mật.Bỗng, Swish đang đứng lấp ló thì có một khẩu súng chĩa vào, với một giọng nói:- Ngươi đến rồi đấy à! Swish.Có lẽ đây là giọng nói quen thuộc đối với Swish, kẻ thù với nhau chẳng lẽ không nhớ thì dẹp đi. Swish điềm tĩnh nói:- Ngươi có ngon thì ra đây mà nói chuyện, đừng có như một con chuột cống như thế! Brian!Bỗng, nơi ấy im lặng lạ thường.CạchMột băng cát sét rơi từ trên xuống cùng với một giọng nói:- Swish à, mau cho người ra sân bay quốc tế đi!Đó là Ace. Swish ngước lên nói:- Sao vậy?- Bọn chúng cầm chân ta với mấy tên nhãi ranh này, để đưa Vỹ Kỳ ra nước ngoài rồi. Mau lên, sau giờ chiều nay chúng cất cánh đấy!- Thông tin từ đâu vậy?- Tên canh gác này đây!Brừm...Tiếng động cơ xe chạy dữ dội như một đoàn quân.Tại một căn xó,- Này Tứ Nam, chúng ta tiếp tục chứ?- Đành vậy. Lên xe!Tại sân bay quốc tế,- Ha ha, một lũ con cờ, chạy vòng tròn trên bàn cờ của ta. Ha ha ha ha...Ưm...- Còn bao lâu chubgs ta khởi hành vậy?- Ba mươi phút nửa ạ!- Anh bạn bảnh bao à, để ta xem bạn của ngươi có đến không?...Brừm...Alo, đại ca. Không hay rồi! Cảnh sát đang truy lùng khắp nơi để tìm bọn nhãi mà chúng ta bắt rồi!Grừ... Lớn chuyện rồi, Swish. Anh nên cho người về đi. Tôi có một kế hoạch này...- Được. Hành động đi Ace, tất cả rút lui.Hừm...

Chương 61: Vỹ Kỳ Gặp Nguy!(4)