Tác giả:

Tại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy…

Chương 62: Đường Thy Tái Xuất!!!

Em Là Bảo Mẫu Của AnhTác giả: Anh Phan TATruyện Ngôn TìnhTại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy… Sau đó, Ace cùng với Chian thực hiện kế hoạch. Họ chạy chiếc xe mô tô, do Chian lái, còn Ace ở sau cầm súng. Họ đi đến sân bay quốc tế.- Chị tăng tốc đi, hai mươi phút nữa họ xuất phát rồi.- Không thể, ở đây đang có nhiều cảnh sát lắm. Đi với tốc độ này thì...Chian ngưng một chút rồi nói:- Được rồi. Giữ chặt nào!!!Cô tăng ga về phía trước, lấy đà từ chiếc xe hơi, tăng ga hết mức rồi bay lên như thần, bay qua hết những chướng ngại vật, có cả xe cảnh sát. Rồi Chian chạy với tốc độ bàn thờ với kỉ năng lạng lách của mình cô đã bỏ xa các xe tuần tra. Cuối cùng, họ cũng đã tới cổng sân bay, không chần chừ gì nữa, họ liền lái xe lại gần chiếc máy bay ở giữa sân.Trong máy bay,- Đại ca, có hai người lái xe vào khu vực này.- Nam hay nữ?- Hai nữ. Cô gái đằng sau đang vác súng đại bác chĩa vào các Camera.Nghe vậy, Brian liền cười nhếch lên và nói:- Hừm, đồng bọn của chỉ có hai người à? Mà cho hai nữ đi một mình nữa chứ, coi bộ bọn chúng cũng liều thật!"Bùm, bùm, bùm"Những tiếng súng nổ lên vang dội cả sân bay....- Ace, em sử dụng súng nhỏ đi, nếu đạn này mà trúng máy bay, chúng sẽ nổ đấy!Nghe lời, Ace liền thay hai cái súng ngắn....- Đại ca, hai người này bắn hết camera của chúng ta rồi. Có khi họ dùng đại bác bắn nổ máy bay này đấy!Brian nghe vậy nói:- Chúng sẽ không làm vậy đâu trừ khi chúng muốn chết. Với lại trong máy bay lại có một con tinh đáng giá mà!Bỗng có một giọng nói phát lên:- Chuyến bay vào lúc sáu giờ xin cất cánh, các hành khách chú ý!!!Sau khi thông báo kết thúc, Brian cười hài lòng:- Bọn chúng thua rồi!!! Hả... Cái gì???Bỗng có một chiếc xe hơi chạy với tốc độ siêu khủng, nó đối diện với chiếc mô tô của Ace và Chian. Brian nói:- Người trong xe là Swish, tại sao chúng lại... định đâm nhau à???Khi hai xe tiến gần chạm nhau, Chian vừa vặn ga vừa thắng gấp, cô đã nâng nguyên chiếc xe lên mui của chiếc xe hơi. Sau đó, Ace dùng lực chân bay lên ngay phần cửa của máy bay, cô dùng súng ngắn bắn cửa làm cho của bung ra. Và Ace dùng cánh nhân tạo bay vào phần máy bay.Brian thấy vậy vô cùng hoảng hốt, liền lấy súng chĩa vào Vỹ Kỳ dọa:- Ngươi mà đến đây ta giết hắn! Hạ vũ khí xuống! Mau!Ace liền nghe yheo, ngoan ngoãn chậm rãi bỏ khẩu súng xuống nền rồi giơ hai tay lên. Brian nói:- Giỏi lắm nhóc! Ta không ngờ bên ngươi lại có người mạnh như vậy! Nhưng giờ ngươi lại vào hang cọp rồi. Máy bay đã cất cánh, cho dù ngươi có cứu được hắn cũng không rời khỏi đây được. Ha ha ha..."Rầm"!?!

Sau đó, Ace cùng với Chian thực hiện kế hoạch. Họ chạy chiếc xe mô tô, do Chian lái, còn Ace ở sau cầm súng. Họ đi đến sân bay quốc tế.

- Chị tăng tốc đi, hai mươi phút nữa họ xuất phát rồi.

- Không thể, ở đây đang có nhiều cảnh sát lắm. Đi với tốc độ này thì...

Chian ngưng một chút rồi nói:

- Được rồi. Giữ chặt nào!!!

Cô tăng ga về phía trước, lấy đà từ chiếc xe hơi, tăng ga hết mức rồi bay lên như thần, bay qua hết những chướng ngại vật, có cả xe cảnh sát. Rồi Chian chạy với tốc độ bàn thờ với kỉ năng lạng lách của mình cô đã bỏ xa các xe tuần tra. Cuối cùng, họ cũng đã tới cổng sân bay, không chần chừ gì nữa, họ liền lái xe lại gần chiếc máy bay ở giữa sân.

Trong máy bay,

- Đại ca, có hai người lái xe vào khu vực này.

- Nam hay nữ?

- Hai nữ. Cô gái đằng sau đang vác súng đại bác chĩa vào các Camera.

Nghe vậy, Brian liền cười nhếch lên và nói:

- Hừm, đồng bọn của chỉ có hai người à? Mà cho hai nữ đi một mình nữa chứ, coi bộ bọn chúng cũng liều thật!

"Bùm, bùm, bùm"

Những tiếng súng nổ lên vang dội cả sân bay.

...

- Ace, em sử dụng súng nhỏ đi, nếu đạn này mà trúng máy bay, chúng sẽ nổ đấy!

Nghe lời, Ace liền thay hai cái súng ngắn.

...

- Đại ca, hai người này bắn hết camera của chúng ta rồi. Có khi họ dùng đại bác bắn nổ máy bay này đấy!

Brian nghe vậy nói:

- Chúng sẽ không làm vậy đâu trừ khi chúng muốn chết. Với lại trong máy bay lại có một con tinh đáng giá mà!

Bỗng có một giọng nói phát lên:

- Chuyến bay vào lúc sáu giờ xin cất cánh, các hành khách chú ý!!!

Sau khi thông báo kết thúc, Brian cười hài lòng:

- Bọn chúng thua rồi!!! Hả... Cái gì???

Bỗng có một chiếc xe hơi chạy với tốc độ siêu khủng, nó đối diện với chiếc mô tô của Ace và Chian. Brian nói:

- Người trong xe là Swish, tại sao chúng lại... định đâm nhau à???

Khi hai xe tiến gần chạm nhau, Chian vừa vặn ga vừa thắng gấp, cô đã nâng nguyên chiếc xe lên mui của chiếc xe hơi. Sau đó, Ace dùng lực chân bay lên ngay phần cửa của máy bay, cô dùng súng ngắn bắn cửa làm cho của bung ra. Và Ace dùng cánh nhân tạo bay vào phần máy bay.

Brian thấy vậy vô cùng hoảng hốt, liền lấy súng chĩa vào Vỹ Kỳ dọa:

- Ngươi mà đến đây ta giết hắn! Hạ vũ khí xuống! Mau!

Ace liền nghe yheo, ngoan ngoãn chậm rãi bỏ khẩu súng xuống nền rồi giơ hai tay lên. Brian nói:

- Giỏi lắm nhóc! Ta không ngờ bên ngươi lại có người mạnh như vậy! Nhưng giờ ngươi lại vào hang cọp rồi. Máy bay đã cất cánh, cho dù ngươi có cứu được hắn cũng không rời khỏi đây được. Ha ha ha...

"Rầm"!?!

Em Là Bảo Mẫu Của AnhTác giả: Anh Phan TATruyện Ngôn TìnhTại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy… Sau đó, Ace cùng với Chian thực hiện kế hoạch. Họ chạy chiếc xe mô tô, do Chian lái, còn Ace ở sau cầm súng. Họ đi đến sân bay quốc tế.- Chị tăng tốc đi, hai mươi phút nữa họ xuất phát rồi.- Không thể, ở đây đang có nhiều cảnh sát lắm. Đi với tốc độ này thì...Chian ngưng một chút rồi nói:- Được rồi. Giữ chặt nào!!!Cô tăng ga về phía trước, lấy đà từ chiếc xe hơi, tăng ga hết mức rồi bay lên như thần, bay qua hết những chướng ngại vật, có cả xe cảnh sát. Rồi Chian chạy với tốc độ bàn thờ với kỉ năng lạng lách của mình cô đã bỏ xa các xe tuần tra. Cuối cùng, họ cũng đã tới cổng sân bay, không chần chừ gì nữa, họ liền lái xe lại gần chiếc máy bay ở giữa sân.Trong máy bay,- Đại ca, có hai người lái xe vào khu vực này.- Nam hay nữ?- Hai nữ. Cô gái đằng sau đang vác súng đại bác chĩa vào các Camera.Nghe vậy, Brian liền cười nhếch lên và nói:- Hừm, đồng bọn của chỉ có hai người à? Mà cho hai nữ đi một mình nữa chứ, coi bộ bọn chúng cũng liều thật!"Bùm, bùm, bùm"Những tiếng súng nổ lên vang dội cả sân bay....- Ace, em sử dụng súng nhỏ đi, nếu đạn này mà trúng máy bay, chúng sẽ nổ đấy!Nghe lời, Ace liền thay hai cái súng ngắn....- Đại ca, hai người này bắn hết camera của chúng ta rồi. Có khi họ dùng đại bác bắn nổ máy bay này đấy!Brian nghe vậy nói:- Chúng sẽ không làm vậy đâu trừ khi chúng muốn chết. Với lại trong máy bay lại có một con tinh đáng giá mà!Bỗng có một giọng nói phát lên:- Chuyến bay vào lúc sáu giờ xin cất cánh, các hành khách chú ý!!!Sau khi thông báo kết thúc, Brian cười hài lòng:- Bọn chúng thua rồi!!! Hả... Cái gì???Bỗng có một chiếc xe hơi chạy với tốc độ siêu khủng, nó đối diện với chiếc mô tô của Ace và Chian. Brian nói:- Người trong xe là Swish, tại sao chúng lại... định đâm nhau à???Khi hai xe tiến gần chạm nhau, Chian vừa vặn ga vừa thắng gấp, cô đã nâng nguyên chiếc xe lên mui của chiếc xe hơi. Sau đó, Ace dùng lực chân bay lên ngay phần cửa của máy bay, cô dùng súng ngắn bắn cửa làm cho của bung ra. Và Ace dùng cánh nhân tạo bay vào phần máy bay.Brian thấy vậy vô cùng hoảng hốt, liền lấy súng chĩa vào Vỹ Kỳ dọa:- Ngươi mà đến đây ta giết hắn! Hạ vũ khí xuống! Mau!Ace liền nghe yheo, ngoan ngoãn chậm rãi bỏ khẩu súng xuống nền rồi giơ hai tay lên. Brian nói:- Giỏi lắm nhóc! Ta không ngờ bên ngươi lại có người mạnh như vậy! Nhưng giờ ngươi lại vào hang cọp rồi. Máy bay đã cất cánh, cho dù ngươi có cứu được hắn cũng không rời khỏi đây được. Ha ha ha..."Rầm"!?!

Chương 62: Đường Thy Tái Xuất!!!