Tác giả:

Editor: Bắp Beta: Jen ------------------------------------------------------ Tô Tử bị người giết hại. Vào một đêm đầy sao giữa mùa hè rực rỡ, cô bị đẩy khỏi thuyền, thậm chí cô không có thời gian kêu cứu mạng đã đi đời nhà ma rồi. Cơ thể cô chìm xuống đáy sông, sưng lên rồi mục nát, chồng cô thì không thấy đâu, chiếc thuyền cứu vớt cơ thể di tản chỉ sau một đêm bận rộn. Tô Tử rất không cam lòng. Thế nhưng không còn cách nào khác… Cô chỉ có thể nhìn mình hư thối từng chút một. Phần bụng sưng lên, đôi mắt lồi ra, làn da nhợt nhạt của cô được bao phủ bởi những mảng xanh đang phân hủy. Ngoài ra còn có những con cá lớn nhỏ dưới sông, chúng đang tranh giành ăn và ăn, khiến cái xác ngày càng mục nát. Đáng tiếc ma không có nước mắt, nếu không thấy bản thân đau khổ như vậy, cô chỉ muốn khóc to một hồi. … Linh hồn cô trôi nổi một mình trên mặt sông, ngắm mặt trời lặn, ngắm những vì sao mọc, xoay tròn ngày đêm, và thỉnh thoảng có người đi ngang qua, nhưng không ai tìm thấy cô. Cô như một người…

Chương 115

Mộ Thiếu, Vợ Cậu Lại Trọng Sinh RồiTác giả: Hoa Hoa LiễuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: Bắp Beta: Jen ------------------------------------------------------ Tô Tử bị người giết hại. Vào một đêm đầy sao giữa mùa hè rực rỡ, cô bị đẩy khỏi thuyền, thậm chí cô không có thời gian kêu cứu mạng đã đi đời nhà ma rồi. Cơ thể cô chìm xuống đáy sông, sưng lên rồi mục nát, chồng cô thì không thấy đâu, chiếc thuyền cứu vớt cơ thể di tản chỉ sau một đêm bận rộn. Tô Tử rất không cam lòng. Thế nhưng không còn cách nào khác… Cô chỉ có thể nhìn mình hư thối từng chút một. Phần bụng sưng lên, đôi mắt lồi ra, làn da nhợt nhạt của cô được bao phủ bởi những mảng xanh đang phân hủy. Ngoài ra còn có những con cá lớn nhỏ dưới sông, chúng đang tranh giành ăn và ăn, khiến cái xác ngày càng mục nát. Đáng tiếc ma không có nước mắt, nếu không thấy bản thân đau khổ như vậy, cô chỉ muốn khóc to một hồi. … Linh hồn cô trôi nổi một mình trên mặt sông, ngắm mặt trời lặn, ngắm những vì sao mọc, xoay tròn ngày đêm, và thỉnh thoảng có người đi ngang qua, nhưng không ai tìm thấy cô. Cô như một người…  Editor: BắpBeta: Từ "Hòa giải." Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Kiều Tĩnh Gia đoán trước, chậm rãi nói: "Nếu đối phương không chấp nhận tiền bồi thường, thì hẳn là có mưu đồ khác. Tôi nghe Tắc Ninh nói, nữ sinh này thầm mến Giang tiên sinh, chúng ta có thể dùng điểm này làm bài viết —— để Giang tiên sinh ra mặt thừa nhận đối phương là bạn gái của mình, thậm chí có thể hứa hẹn cô ta sẽ là vị hôn thê của Giang gia, Giang gia danh môn thế gia, dòng dõi thư hương, bao nhiêu người như muốn sát lại như vậy, nữ sinh kia bản thân thầm thích Giang tiên sinh, không có lý do gì không đáp ứng. Chờ sóng gió qua đi, công chúng không còn chú ý đến chuyện này nữa, tùy tiện tìm một lý do để chia tay, cũng giải quyết thỏa đáng. ” Mặt bà Giang lộ rõ vẻ khó chịu, "Thế... Chẳng phải là muốn Giang Hoàn thừa nhận qua lại với học sinh của mình sao? Làm thầy giáo lại làm loại chuyện này, chung quy vẫn khiến người ta chỉ trích. ” Kiều Tĩnh Gia mỉm cười: "Giang phu nhân, qua lại với học sinh của mình, hay xâm hại t*nh d*c nữ sinh, so ra thì cái nào nhẹ hơn? Hơn nữa bây giờ xã hội cởi mở, thầy giáo yêu đương với học sinh cũng không phải là điều không hiếm lạ gì." Mẹ Giang vẫn không chấp nhận được, cau mày: "Nếu ở trường đại học thì cũng thôi đi, nhưng Giang Hoàn đang dạy ở trường trung học…" Ông Giang giơ tay lên vai bà Giang, ý bảo bà đừng nói nữa. Bà Giang mím môi, nhíu mày không lên tiếng. Con trai rõ ràng chịu oan khuất, mong tới một vị công tố viên, kết quả muốn bọn họ nhận nữ sinh đổ oan cho con trai hai người làm vợ sắp cưới, đối với gia đình Giang gia luôn kiêu ngạo là người có học thức cao là điều khó có thể chấp nhận được. Ông Giang vẻ mặt nghiêm túc hỏi Kiều Tĩnh Gia: “Kiều tiểu thư, ngoại trừ biện pháp này, không còn biện pháp nào tốt hơn sao?” Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Kiều Tĩnh Gia khẽ lắc đầu, giọng điệu chắc chắn: “Chứng cứ trong tay đối phương quá trí mạng, một khi đã thua kiện, tòa án sẽ bắt Giang tiên sinh, Giang gia cũng sẽ mất uy tín, cho nên mới không có văn phòng luật nào dám tiếp nhận.” Phòng khách bỗng chỗng im lặng. Hiển nhiên, giải pháp mà Kiều Tĩnh Gia đem đến cũng không phải là điều Giang gia chờ mong. Kiều Tĩnh Gia liếc mắt nhìn vẻ mặt của mọi người, biết là Giang gia không quá hài lòng. Điều này nằm trong dự đoán của Kiều Tĩnh Gia. Cô ta cũng biết phương án mình đưa ra, không quá hoàn hảo, nhưng mà cô ta tự cho là đã hoàn hảo lắm rồi. Cô ta là người Giang gia mời tới, tư thái* tỏ ra phải cao hơn một chút, mới có thể được người khác kính trọng.Tư thái: Dáng vẻ và thái độ. Kiều Tĩnh Gia thản nhiên nói: “Nếu như phải ra tòa tranh luận cao thấp, tôi cũng sẽ không miễn cưỡng, kết quả cuối cùng chẳng qua thêm một mẩu tin đào hoa ở thành phố Thanh Giang mà thôi. Giang tiên sinh hẳn rất rõ, chứng cứ mẫu chốt đang nằm trong tay đối phương. Các luật sư được mời tới cũng chỉ bào chữa cũng sẽ không rửa sạch được nghi ngờ, dựa theo quy định pháp luật hiện nay, ít nhất cũng phải lãnh án đến năm năm tù." Mẹ Giang nghe vậy, trong lòng kinh hãi, không khỏi âm thầm hít khí. “Tìm cô ta nói chuyện đi…” Sắc mặt mẹ Giang xám lại, nhắm mắt đỡ trán: ” Nói với cô ta rằng Giang gia chúng ta đồng ý cưới cô ta vào cửa, cô ta cũng không phải lo việc bị mất danh tiết...” Thay vì trơ mắt nhìn con trai vào tù, với tư cách một người mẹ, bà sẵn sàng thực hiện bất kỳ sự thỏa hiệp nào. “ Anh trai rõ ràng không có làm chuyện gì, vì sao không rửa sạch được nghi ngờ?!” Một giọng nữ đột nhiên vang lên. Mọi người trong phòng khách ghe thấy tiếng nói, nhìn thấy Giang Tri Noãn không biết đứng ở cửa từ khi nào. "Tiểu Noãn…” Giang Hoàn sửng sốt, “Tiểu Noãn, đừng làm loạn.” Ông Giang nói giọng nghiêm khắc: ”Vị Kiều tiểu thư này là công tố viên mà trong nhà mới tới.” Giang Tri Noãn cắn môi, vẻ mặt phẫn nộ cùng không cam lòng: "Ba, mẹ, chúng ta cứ buông tha như vậy hay sao?! Để con gọi cô ta là chị dâu? Để anh trai và cô ta kết hôn rồi sống cả đời?! Gia đình Giang gia nghiêm khắc, tuyệt đối không có chuyện đính hôn rồi giải trừ hôn ước, hoặc là chuyện ly hôn sau kết hôn. Cho nên cũng không đơn giản như Kiều Tĩnh Gia nói. Dỗ dành đặt tên, sau đó tùy ý tìm một lý do để chia tay. Kiều Tĩnh Gia ôn nhu nói: “Giang tiểu thư, tôi biết cô đang cảm thấy thế nào, nhưng tình thế trước mắt bức bách…” “ Có một văn phòng luật sẵn sàng tiếp nhận vụ án của chúng ta!” Giang Tri Noãn không để ý đến Kiều Tĩnh Gia, trong mắt chỉ nhìn ba mẹ mình không chớp: “Bọn họ nói có thể nắm chắc 90% thắng kiện!” 

 

Editor: Bắp

Beta: Từ

 

"Hòa giải."

 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 

Kiều Tĩnh Gia đoán trước, chậm rãi nói: "Nếu đối phương không chấp nhận tiền bồi thường, thì hẳn là có mưu đồ khác. Tôi nghe Tắc Ninh nói, nữ sinh này thầm mến Giang tiên sinh, chúng ta có thể dùng điểm này làm bài viết —— để Giang tiên sinh ra mặt thừa nhận đối phương là bạn gái của mình, thậm chí có thể hứa hẹn cô ta sẽ là vị hôn thê của Giang gia, Giang gia danh môn thế gia, dòng dõi thư hương, bao nhiêu người như muốn sát lại như vậy, nữ sinh kia bản thân thầm thích Giang tiên sinh, không có lý do gì không đáp ứng. Chờ sóng gió qua đi, công chúng không còn chú ý đến chuyện này nữa, tùy tiện tìm một lý do để chia tay, cũng giải quyết thỏa đáng. ”

 

Mặt bà Giang lộ rõ vẻ khó chịu, "Thế... Chẳng phải là muốn Giang Hoàn thừa nhận qua lại với học sinh của mình sao? Làm thầy giáo lại làm loại chuyện này, chung quy vẫn khiến người ta chỉ trích. ”

 

Kiều Tĩnh Gia mỉm cười: "Giang phu nhân, qua lại với học sinh của mình, hay xâm hại t*nh d*c nữ sinh, so ra thì cái nào nhẹ hơn? Hơn nữa bây giờ xã hội cởi mở, thầy giáo yêu đương với học sinh cũng không phải là điều không hiếm lạ gì."

 

Mẹ Giang vẫn không chấp nhận được, cau mày: "Nếu ở trường đại học thì cũng thôi đi, nhưng Giang Hoàn đang dạy ở trường trung học…"

 

Ông Giang giơ tay lên vai bà Giang, ý bảo bà đừng nói nữa.

 

Bà Giang mím môi, nhíu mày không lên tiếng. Con trai rõ ràng chịu oan khuất, mong tới một vị công tố viên, kết quả muốn bọn họ nhận nữ sinh đổ oan cho con trai hai người làm vợ sắp cưới, đối với gia đình Giang gia luôn kiêu ngạo là người có học thức cao là điều khó có thể chấp nhận được.

 

Ông Giang vẻ mặt nghiêm túc hỏi Kiều Tĩnh Gia: “Kiều tiểu thư, ngoại trừ biện pháp này, không còn biện pháp nào tốt hơn sao?”

 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 

Kiều Tĩnh Gia khẽ lắc đầu, giọng điệu chắc chắn: “Chứng cứ trong tay đối phương quá trí mạng, một khi đã thua kiện, tòa án sẽ bắt Giang tiên sinh, Giang gia cũng sẽ mất uy tín, cho nên mới không có văn phòng luật nào dám tiếp nhận.”

 

Phòng khách bỗng chỗng im lặng.

 

Hiển nhiên, giải pháp mà Kiều Tĩnh Gia đem đến cũng không phải là điều Giang gia chờ mong.

 

Kiều Tĩnh Gia liếc mắt nhìn vẻ mặt của mọi người, biết là Giang gia không quá hài lòng.

 

Điều này nằm trong dự đoán của Kiều Tĩnh Gia.

 

Cô ta cũng biết phương án mình đưa ra, không quá hoàn hảo, nhưng mà cô ta tự cho là đã hoàn hảo lắm rồi.

 

Cô ta là người Giang gia mời tới, tư thái* tỏ ra phải cao hơn một chút, mới có thể được người khác kính trọng.

Tư thái: Dáng vẻ và thái độ.

 

Kiều Tĩnh Gia thản nhiên nói: “Nếu như phải ra tòa tranh luận cao thấp, tôi cũng sẽ không miễn cưỡng, kết quả cuối cùng chẳng qua thêm một mẩu tin đào hoa ở thành phố Thanh Giang mà thôi. Giang tiên sinh hẳn rất rõ, chứng cứ mẫu chốt đang nằm trong tay đối phương. Các luật sư được mời tới cũng chỉ bào chữa cũng sẽ không rửa sạch được nghi ngờ, dựa theo quy định pháp luật hiện nay, ít nhất cũng phải lãnh án đến năm năm tù."

 

Mẹ Giang nghe vậy, trong lòng kinh hãi, không khỏi âm thầm hít khí.

 

“Tìm cô ta nói chuyện đi…” Sắc mặt mẹ Giang xám lại, nhắm mắt đỡ trán: ” Nói với cô ta rằng Giang gia chúng ta đồng ý cưới cô ta vào cửa, cô ta cũng không phải lo việc bị mất danh tiết...”

 

Thay vì trơ mắt nhìn con trai vào tù, với tư cách một người mẹ, bà sẵn sàng thực hiện bất kỳ sự thỏa hiệp nào.

 

“ Anh trai rõ ràng không có làm chuyện gì, vì sao không rửa sạch được nghi ngờ?!”

 

Một giọng nữ đột nhiên vang lên.

 

Mọi người trong phòng khách ghe thấy tiếng nói, nhìn thấy Giang Tri Noãn không biết đứng ở cửa từ khi nào.

 

"Tiểu Noãn…” Giang Hoàn sửng sốt,

 

“Tiểu Noãn, đừng làm loạn.” Ông Giang nói giọng nghiêm khắc: ”Vị Kiều tiểu thư này là công tố viên mà trong nhà mới tới.”

 

Giang Tri Noãn cắn môi, vẻ mặt phẫn nộ cùng không cam lòng: "Ba, mẹ, chúng ta cứ buông tha như vậy hay sao?! Để con gọi cô ta là chị dâu? Để anh trai và cô ta kết hôn rồi sống cả đời?!

 

Gia đình Giang gia nghiêm khắc, tuyệt đối không có chuyện đính hôn rồi giải trừ hôn ước, hoặc là chuyện ly hôn sau kết hôn.

 

Cho nên cũng không đơn giản như Kiều Tĩnh Gia nói. Dỗ dành đặt tên, sau đó tùy ý tìm một lý do để chia tay.

 

Kiều Tĩnh Gia ôn nhu nói: “Giang tiểu thư, tôi biết cô đang cảm thấy thế nào, nhưng tình thế trước mắt bức bách…”

 

“ Có một văn phòng luật sẵn sàng tiếp nhận vụ án của chúng ta!” Giang Tri Noãn không để ý đến Kiều Tĩnh Gia, trong mắt chỉ nhìn ba mẹ mình không chớp: “Bọn họ nói có thể nắm chắc 90% thắng kiện!”

 

Mộ Thiếu, Vợ Cậu Lại Trọng Sinh RồiTác giả: Hoa Hoa LiễuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: Bắp Beta: Jen ------------------------------------------------------ Tô Tử bị người giết hại. Vào một đêm đầy sao giữa mùa hè rực rỡ, cô bị đẩy khỏi thuyền, thậm chí cô không có thời gian kêu cứu mạng đã đi đời nhà ma rồi. Cơ thể cô chìm xuống đáy sông, sưng lên rồi mục nát, chồng cô thì không thấy đâu, chiếc thuyền cứu vớt cơ thể di tản chỉ sau một đêm bận rộn. Tô Tử rất không cam lòng. Thế nhưng không còn cách nào khác… Cô chỉ có thể nhìn mình hư thối từng chút một. Phần bụng sưng lên, đôi mắt lồi ra, làn da nhợt nhạt của cô được bao phủ bởi những mảng xanh đang phân hủy. Ngoài ra còn có những con cá lớn nhỏ dưới sông, chúng đang tranh giành ăn và ăn, khiến cái xác ngày càng mục nát. Đáng tiếc ma không có nước mắt, nếu không thấy bản thân đau khổ như vậy, cô chỉ muốn khóc to một hồi. … Linh hồn cô trôi nổi một mình trên mặt sông, ngắm mặt trời lặn, ngắm những vì sao mọc, xoay tròn ngày đêm, và thỉnh thoảng có người đi ngang qua, nhưng không ai tìm thấy cô. Cô như một người…  Editor: BắpBeta: Từ "Hòa giải." Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Kiều Tĩnh Gia đoán trước, chậm rãi nói: "Nếu đối phương không chấp nhận tiền bồi thường, thì hẳn là có mưu đồ khác. Tôi nghe Tắc Ninh nói, nữ sinh này thầm mến Giang tiên sinh, chúng ta có thể dùng điểm này làm bài viết —— để Giang tiên sinh ra mặt thừa nhận đối phương là bạn gái của mình, thậm chí có thể hứa hẹn cô ta sẽ là vị hôn thê của Giang gia, Giang gia danh môn thế gia, dòng dõi thư hương, bao nhiêu người như muốn sát lại như vậy, nữ sinh kia bản thân thầm thích Giang tiên sinh, không có lý do gì không đáp ứng. Chờ sóng gió qua đi, công chúng không còn chú ý đến chuyện này nữa, tùy tiện tìm một lý do để chia tay, cũng giải quyết thỏa đáng. ” Mặt bà Giang lộ rõ vẻ khó chịu, "Thế... Chẳng phải là muốn Giang Hoàn thừa nhận qua lại với học sinh của mình sao? Làm thầy giáo lại làm loại chuyện này, chung quy vẫn khiến người ta chỉ trích. ” Kiều Tĩnh Gia mỉm cười: "Giang phu nhân, qua lại với học sinh của mình, hay xâm hại t*nh d*c nữ sinh, so ra thì cái nào nhẹ hơn? Hơn nữa bây giờ xã hội cởi mở, thầy giáo yêu đương với học sinh cũng không phải là điều không hiếm lạ gì." Mẹ Giang vẫn không chấp nhận được, cau mày: "Nếu ở trường đại học thì cũng thôi đi, nhưng Giang Hoàn đang dạy ở trường trung học…" Ông Giang giơ tay lên vai bà Giang, ý bảo bà đừng nói nữa. Bà Giang mím môi, nhíu mày không lên tiếng. Con trai rõ ràng chịu oan khuất, mong tới một vị công tố viên, kết quả muốn bọn họ nhận nữ sinh đổ oan cho con trai hai người làm vợ sắp cưới, đối với gia đình Giang gia luôn kiêu ngạo là người có học thức cao là điều khó có thể chấp nhận được. Ông Giang vẻ mặt nghiêm túc hỏi Kiều Tĩnh Gia: “Kiều tiểu thư, ngoại trừ biện pháp này, không còn biện pháp nào tốt hơn sao?” Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Kiều Tĩnh Gia khẽ lắc đầu, giọng điệu chắc chắn: “Chứng cứ trong tay đối phương quá trí mạng, một khi đã thua kiện, tòa án sẽ bắt Giang tiên sinh, Giang gia cũng sẽ mất uy tín, cho nên mới không có văn phòng luật nào dám tiếp nhận.” Phòng khách bỗng chỗng im lặng. Hiển nhiên, giải pháp mà Kiều Tĩnh Gia đem đến cũng không phải là điều Giang gia chờ mong. Kiều Tĩnh Gia liếc mắt nhìn vẻ mặt của mọi người, biết là Giang gia không quá hài lòng. Điều này nằm trong dự đoán của Kiều Tĩnh Gia. Cô ta cũng biết phương án mình đưa ra, không quá hoàn hảo, nhưng mà cô ta tự cho là đã hoàn hảo lắm rồi. Cô ta là người Giang gia mời tới, tư thái* tỏ ra phải cao hơn một chút, mới có thể được người khác kính trọng.Tư thái: Dáng vẻ và thái độ. Kiều Tĩnh Gia thản nhiên nói: “Nếu như phải ra tòa tranh luận cao thấp, tôi cũng sẽ không miễn cưỡng, kết quả cuối cùng chẳng qua thêm một mẩu tin đào hoa ở thành phố Thanh Giang mà thôi. Giang tiên sinh hẳn rất rõ, chứng cứ mẫu chốt đang nằm trong tay đối phương. Các luật sư được mời tới cũng chỉ bào chữa cũng sẽ không rửa sạch được nghi ngờ, dựa theo quy định pháp luật hiện nay, ít nhất cũng phải lãnh án đến năm năm tù." Mẹ Giang nghe vậy, trong lòng kinh hãi, không khỏi âm thầm hít khí. “Tìm cô ta nói chuyện đi…” Sắc mặt mẹ Giang xám lại, nhắm mắt đỡ trán: ” Nói với cô ta rằng Giang gia chúng ta đồng ý cưới cô ta vào cửa, cô ta cũng không phải lo việc bị mất danh tiết...” Thay vì trơ mắt nhìn con trai vào tù, với tư cách một người mẹ, bà sẵn sàng thực hiện bất kỳ sự thỏa hiệp nào. “ Anh trai rõ ràng không có làm chuyện gì, vì sao không rửa sạch được nghi ngờ?!” Một giọng nữ đột nhiên vang lên. Mọi người trong phòng khách ghe thấy tiếng nói, nhìn thấy Giang Tri Noãn không biết đứng ở cửa từ khi nào. "Tiểu Noãn…” Giang Hoàn sửng sốt, “Tiểu Noãn, đừng làm loạn.” Ông Giang nói giọng nghiêm khắc: ”Vị Kiều tiểu thư này là công tố viên mà trong nhà mới tới.” Giang Tri Noãn cắn môi, vẻ mặt phẫn nộ cùng không cam lòng: "Ba, mẹ, chúng ta cứ buông tha như vậy hay sao?! Để con gọi cô ta là chị dâu? Để anh trai và cô ta kết hôn rồi sống cả đời?! Gia đình Giang gia nghiêm khắc, tuyệt đối không có chuyện đính hôn rồi giải trừ hôn ước, hoặc là chuyện ly hôn sau kết hôn. Cho nên cũng không đơn giản như Kiều Tĩnh Gia nói. Dỗ dành đặt tên, sau đó tùy ý tìm một lý do để chia tay. Kiều Tĩnh Gia ôn nhu nói: “Giang tiểu thư, tôi biết cô đang cảm thấy thế nào, nhưng tình thế trước mắt bức bách…” “ Có một văn phòng luật sẵn sàng tiếp nhận vụ án của chúng ta!” Giang Tri Noãn không để ý đến Kiều Tĩnh Gia, trong mắt chỉ nhìn ba mẹ mình không chớp: “Bọn họ nói có thể nắm chắc 90% thắng kiện!” 

Chương 115