Editor: Bắp Beta: Jen ------------------------------------------------------ Tô Tử bị người giết hại. Vào một đêm đầy sao giữa mùa hè rực rỡ, cô bị đẩy khỏi thuyền, thậm chí cô không có thời gian kêu cứu mạng đã đi đời nhà ma rồi. Cơ thể cô chìm xuống đáy sông, sưng lên rồi mục nát, chồng cô thì không thấy đâu, chiếc thuyền cứu vớt cơ thể di tản chỉ sau một đêm bận rộn. Tô Tử rất không cam lòng. Thế nhưng không còn cách nào khác… Cô chỉ có thể nhìn mình hư thối từng chút một. Phần bụng sưng lên, đôi mắt lồi ra, làn da nhợt nhạt của cô được bao phủ bởi những mảng xanh đang phân hủy. Ngoài ra còn có những con cá lớn nhỏ dưới sông, chúng đang tranh giành ăn và ăn, khiến cái xác ngày càng mục nát. Đáng tiếc ma không có nước mắt, nếu không thấy bản thân đau khổ như vậy, cô chỉ muốn khóc to một hồi. … Linh hồn cô trôi nổi một mình trên mặt sông, ngắm mặt trời lặn, ngắm những vì sao mọc, xoay tròn ngày đêm, và thỉnh thoảng có người đi ngang qua, nhưng không ai tìm thấy cô. Cô như một người…
Chương 124
Mộ Thiếu, Vợ Cậu Lại Trọng Sinh RồiTác giả: Hoa Hoa LiễuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: Bắp Beta: Jen ------------------------------------------------------ Tô Tử bị người giết hại. Vào một đêm đầy sao giữa mùa hè rực rỡ, cô bị đẩy khỏi thuyền, thậm chí cô không có thời gian kêu cứu mạng đã đi đời nhà ma rồi. Cơ thể cô chìm xuống đáy sông, sưng lên rồi mục nát, chồng cô thì không thấy đâu, chiếc thuyền cứu vớt cơ thể di tản chỉ sau một đêm bận rộn. Tô Tử rất không cam lòng. Thế nhưng không còn cách nào khác… Cô chỉ có thể nhìn mình hư thối từng chút một. Phần bụng sưng lên, đôi mắt lồi ra, làn da nhợt nhạt của cô được bao phủ bởi những mảng xanh đang phân hủy. Ngoài ra còn có những con cá lớn nhỏ dưới sông, chúng đang tranh giành ăn và ăn, khiến cái xác ngày càng mục nát. Đáng tiếc ma không có nước mắt, nếu không thấy bản thân đau khổ như vậy, cô chỉ muốn khóc to một hồi. … Linh hồn cô trôi nổi một mình trên mặt sông, ngắm mặt trời lặn, ngắm những vì sao mọc, xoay tròn ngày đêm, và thỉnh thoảng có người đi ngang qua, nhưng không ai tìm thấy cô. Cô như một người… Editor : BắpBeta : JenGiang Hoàn bắt tay Mộ Tử. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Sau đó, anh ta đi theo Khúc Minh Tuấn ký xuống một phần hợp đồng, ủy quyền cho văn phòng luật Minh Tuấn đại diện các vấn đề liên quan đến pháp lý của riêng mình. Từ văn phòng luật sư đi ra, Giang Hoàn và mẹ Giang đều sinh ra một loại cảm giác kỳ quái. Hôm nay bọn họ kỳ thật là tới thăm dò thực hư , vốn định về nhà thương lượng với ba Giang, lại tính toán thêm , thế nhưng lại mơ mơ hồ hồ , ngay cả hợp đồng ủy quyền cũng đã ký... Ký hợp đồng, bây giờ ngay cả muốn đổi ý cũng không đổi được. Giang Hoàn tỉ mỉ nhớ lại, mới phát hiện mình bị Mộ Tử dắt đi trong vô thức. Anh ta lại tin tưởng một tiểu cô nương mười sáu tuổi! Điều này thật không thể tưởng tượng nổi, có lẽ đối phương biểu hiện quá tự tin đến nỗi anh ta theo bản năng cho rằng cô có năng lực giải quyết? Mẹ Giang lấy lại tinh thần, cũng lo lắng không thôi. Bà đọc sách hơn nửa đời, lại không biết gì về pháp luật, mà Mộ Tử lại biểu hiện quá mức trấn định thong dong, đến nỗi bà quên mất tuổi của Mộ Tử, theo bản năng tín nhiệm Mộ Tử.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Bây giờ nhìn lại, mẹ Giang cảm thấy lạnh sống lưng. Đưa vụ án quan trọng như vậy cho một cô bé, thật sự đúng không? Hai người không thể không trở về nhà. Công việc của ba Giang bận rộn, còn chưa đến giờ tan tầm, Giang Tri Noãn ngược lại ở nhà, lại ngẩng đầu chờ mong, thấy hai người trở về, liền không thể chờ đợi được hỏi thăm tình hình. Giang Hoàn nghi ngờ mình có thể đã đưa ra quyết định sai lầm, không có tâm tư cùng em gái nói chi tiết. Vừa vặn lúc này Mộ Tắc Ninh gọi điện thoại tới. Mộ Tắc Ninh cùng Giang Hoàn quan hệ cá nhân rất tốt, hắn gọi điện thoại hỏi Giang Hoàn suy nghĩ thế nào. “...... Nếu như quyết định hòa giải, tôi có thể để Tĩnh Gia ra mặt, cô ấy là công tố viên, tương đối uy tín, lại là phụ nữ, có thể cùng nữ sinh kia nói chuyện. ” Giang Hoàn do dự nhiều lần, rốt cục vẫn nói cho Mộ Tắc Ninh: "Không cần, tôi đã ủy thác cho bên văn phòng luật Minh Tuấn xử lý chuyện này. ” Đầu dây điện thoại bên kia một lúc lâu không có tiếng động. Giang Hoàn cau mày cẩn thận nghe xem ,trong chốc lát, mơ hồ nghe thấy tiếng nam nhân cùng nữ nhân nói chuyện. Giang Hoàn hiểu được, Mộ Tắc Ninh hiện tại đang ở cùng Kiều Tĩnh Gia. Một lát sau, điện thoại đến tay Kiều Tĩnh Gia, cô nói một câu dài: "Giang tiên sinh, trước mắt chỉ có hòa giải mới là lối thoát duy nhất! Chu Giai Oánh đến nay không nói một tiếng , chính là đang chờ các anh lấy ra thành ý, nhưng các anh chẳng những không có bất kỳ dấu hiệu nào, ngược lại tìm luật sư kiện tụng, làm như vậy sẽ chỉ chọc giận cô ta! Thậm chí hòa giải càng khó khăn hơn! ” Giang Hoàn cau mày phản bác:" Hòa giải thỏa hiệp, tương đương với việc thừa nhận tội danh, cho dù Chu Giai Oanh đồng ý không kháng cáo, chỉ cần chuyện này truyền ra ngoài, tất cả mọi người sẽ xem tôi như tội phạm." "Nếu lo lắng đối phương tiết lộ, có thể ký thỏa thuận bảo mật! Lại đem chứng cứ trong tay đối phương lấy lại, về sau cho dù cô ta muốn tống tiền, cũng không có chỗ dựa vào, căn bản không đáng sợ hãi! Nhưng bây giờ các người vội vàng tìm luật sư như vậy, tương đương với chặn đường lui của mình! Vụ kiện một khi đánh lên, cả thành phố đều biết, anh sẽ thân bại danh liệt! ” Một câu thân bại danh liệt, khiến Giang Hoàn nhíu mày. Kiều Tĩnh Gia càng nói càng nhanh, thậm chí còn có chút phẫn nộ, "Cho dù muốn tìm luật sư, cũng nên tìm văn phòng lớn như Vinh An hoặc Tuệ Sinh, sao có thể tìm một luật sư nho nhỏ, Giang tiên sinh, các người đang bị Mộ Tử lừa gạt! Nhanh chóng thu hồi ủy quyền, nếu không anh sẽ hối tiếc! ” Thanh âm đột nhiên cắt, biến thành thanh âm của Mộ Tắc Ninh: "... Xin lỗi, A Hoàn, Tĩnh Gia có chút quá khích, bất quá, lời cô ấy nói vẫn có chút đạo lý, tôi cũng cho rằng cậu nên suy nghĩ lại. ” Giang Hoàn nói lời cảm ơn với hắn, nhưng không tỏ thái độ rõ ràng. Mộ Tắc Ninh không khuyên nhủ, hai người tán gẫu vài câu, chấm dứt cuộc điện thoại này. Giang Hoàn ngẩng đầu, phát hiện mẹ và em gái đều không hề chớp mắt nhìn hắn. Vừa rồi thanh âm Kiều Tĩnh Gia cao vút, hiển nhiên, mẹ Giang cùng Giang Tri Noãn đều nghe thấy. "A Hoàn, có muốn thu hồi ủy quyền không?” mẹ Giang do dự hỏi, "Mộ Tử kia còn nhỏ như vậy, lỡ như sai lầm…."
Editor : Bắp
Beta : Jen
Giang Hoàn bắt tay Mộ Tử.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau đó, anh ta đi theo Khúc Minh Tuấn ký xuống một phần hợp đồng, ủy quyền cho văn phòng luật Minh Tuấn đại diện các vấn đề liên quan đến pháp lý của riêng mình.
Từ văn phòng luật sư đi ra, Giang Hoàn và mẹ Giang đều sinh ra một loại cảm giác kỳ quái.
Hôm nay bọn họ kỳ thật là tới thăm dò thực hư , vốn định về nhà thương lượng với ba Giang, lại tính toán thêm , thế nhưng lại mơ mơ hồ hồ , ngay cả hợp đồng ủy quyền cũng đã ký...
Ký hợp đồng, bây giờ ngay cả muốn đổi ý cũng không đổi được.
Giang Hoàn tỉ mỉ nhớ lại, mới phát hiện mình bị Mộ Tử dắt đi trong vô thức.
Anh ta lại tin tưởng một tiểu cô nương mười sáu tuổi! Điều này thật không thể tưởng tượng nổi, có lẽ đối phương biểu hiện quá tự tin đến nỗi anh ta theo bản năng cho rằng cô có năng lực giải quyết?
Mẹ Giang lấy lại tinh thần, cũng lo lắng không thôi.
Bà đọc sách hơn nửa đời, lại không biết gì về pháp luật, mà Mộ Tử lại biểu hiện quá mức trấn định thong dong, đến nỗi bà quên mất tuổi của Mộ Tử, theo bản năng tín nhiệm Mộ Tử.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bây giờ nhìn lại, mẹ Giang cảm thấy lạnh sống lưng.
Đưa vụ án quan trọng như vậy cho một cô bé, thật sự đúng không?
Hai người không thể không trở về nhà.
Công việc của ba Giang bận rộn, còn chưa đến giờ tan tầm, Giang Tri Noãn ngược lại ở nhà, lại ngẩng đầu chờ mong, thấy hai người trở về, liền không thể chờ đợi được hỏi thăm tình hình.
Giang Hoàn nghi ngờ mình có thể đã đưa ra quyết định sai lầm, không có tâm tư cùng em gái nói chi tiết.
Vừa vặn lúc này Mộ Tắc Ninh gọi điện thoại tới.
Mộ Tắc Ninh cùng Giang Hoàn quan hệ cá nhân rất tốt, hắn gọi điện thoại hỏi Giang Hoàn suy nghĩ thế nào.
“...... Nếu như quyết định hòa giải, tôi có thể để Tĩnh Gia ra mặt, cô ấy là công tố viên, tương đối uy tín, lại là phụ nữ, có thể cùng nữ sinh kia nói chuyện. ”
Giang Hoàn do dự nhiều lần, rốt cục vẫn nói cho Mộ Tắc Ninh: "Không cần, tôi đã ủy thác cho bên văn phòng luật Minh Tuấn xử lý chuyện này. ”
Đầu dây điện thoại bên kia một lúc lâu không có tiếng động.
Giang Hoàn cau mày cẩn thận nghe xem ,trong chốc lát, mơ hồ nghe thấy tiếng nam nhân cùng nữ nhân nói chuyện.
Giang Hoàn hiểu được, Mộ Tắc Ninh hiện tại đang ở cùng Kiều Tĩnh Gia.
Một lát sau, điện thoại đến tay Kiều Tĩnh Gia, cô nói một câu dài: "Giang tiên sinh, trước mắt chỉ có hòa giải mới là lối thoát duy nhất! Chu Giai Oánh đến nay không nói một tiếng , chính là đang chờ các anh lấy ra thành ý, nhưng các anh chẳng những không có bất kỳ dấu hiệu nào, ngược lại tìm luật sư kiện tụng, làm như vậy sẽ chỉ chọc giận cô ta! Thậm chí hòa giải càng khó khăn hơn! ”
Giang Hoàn cau mày phản bác:" Hòa giải thỏa hiệp, tương đương với việc thừa nhận tội danh, cho dù Chu Giai Oanh đồng ý không kháng cáo, chỉ cần chuyện này truyền ra ngoài, tất cả mọi người sẽ xem tôi như tội phạm."
"Nếu lo lắng đối phương tiết lộ, có thể ký thỏa thuận bảo mật! Lại đem chứng cứ trong tay đối phương lấy lại, về sau cho dù cô ta muốn tống tiền, cũng không có chỗ dựa vào, căn bản không đáng sợ hãi! Nhưng bây giờ các người vội vàng tìm luật sư như vậy, tương đương với chặn đường lui của mình! Vụ kiện một khi đánh lên, cả thành phố đều biết, anh sẽ thân bại danh liệt! ”
Một câu thân bại danh liệt, khiến Giang Hoàn nhíu mày.
Kiều Tĩnh Gia càng nói càng nhanh, thậm chí còn có chút phẫn nộ, "Cho dù muốn tìm luật sư, cũng nên tìm văn phòng lớn như Vinh An hoặc Tuệ Sinh, sao có thể tìm một luật sư nho nhỏ, Giang tiên sinh, các người đang bị Mộ Tử lừa gạt! Nhanh chóng thu hồi ủy quyền, nếu không anh sẽ hối tiếc! ”
Thanh âm đột nhiên cắt, biến thành thanh âm của Mộ Tắc Ninh: "... Xin lỗi, A Hoàn, Tĩnh Gia có chút quá khích, bất quá, lời cô ấy nói vẫn có chút đạo lý, tôi cũng cho rằng cậu nên suy nghĩ lại. ”
Giang Hoàn nói lời cảm ơn với hắn, nhưng không tỏ thái độ rõ ràng.
Mộ Tắc Ninh không khuyên nhủ, hai người tán gẫu vài câu, chấm dứt cuộc điện thoại này.
Giang Hoàn ngẩng đầu, phát hiện mẹ và em gái đều không hề chớp mắt nhìn hắn.
Vừa rồi thanh âm Kiều Tĩnh Gia cao vút, hiển nhiên, mẹ Giang cùng Giang Tri Noãn đều nghe thấy.
"A Hoàn, có muốn thu hồi ủy quyền không?” mẹ Giang do dự hỏi, "Mộ Tử kia còn nhỏ như vậy, lỡ như sai lầm…."
Mộ Thiếu, Vợ Cậu Lại Trọng Sinh RồiTác giả: Hoa Hoa LiễuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: Bắp Beta: Jen ------------------------------------------------------ Tô Tử bị người giết hại. Vào một đêm đầy sao giữa mùa hè rực rỡ, cô bị đẩy khỏi thuyền, thậm chí cô không có thời gian kêu cứu mạng đã đi đời nhà ma rồi. Cơ thể cô chìm xuống đáy sông, sưng lên rồi mục nát, chồng cô thì không thấy đâu, chiếc thuyền cứu vớt cơ thể di tản chỉ sau một đêm bận rộn. Tô Tử rất không cam lòng. Thế nhưng không còn cách nào khác… Cô chỉ có thể nhìn mình hư thối từng chút một. Phần bụng sưng lên, đôi mắt lồi ra, làn da nhợt nhạt của cô được bao phủ bởi những mảng xanh đang phân hủy. Ngoài ra còn có những con cá lớn nhỏ dưới sông, chúng đang tranh giành ăn và ăn, khiến cái xác ngày càng mục nát. Đáng tiếc ma không có nước mắt, nếu không thấy bản thân đau khổ như vậy, cô chỉ muốn khóc to một hồi. … Linh hồn cô trôi nổi một mình trên mặt sông, ngắm mặt trời lặn, ngắm những vì sao mọc, xoay tròn ngày đêm, và thỉnh thoảng có người đi ngang qua, nhưng không ai tìm thấy cô. Cô như một người… Editor : BắpBeta : JenGiang Hoàn bắt tay Mộ Tử. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Sau đó, anh ta đi theo Khúc Minh Tuấn ký xuống một phần hợp đồng, ủy quyền cho văn phòng luật Minh Tuấn đại diện các vấn đề liên quan đến pháp lý của riêng mình. Từ văn phòng luật sư đi ra, Giang Hoàn và mẹ Giang đều sinh ra một loại cảm giác kỳ quái. Hôm nay bọn họ kỳ thật là tới thăm dò thực hư , vốn định về nhà thương lượng với ba Giang, lại tính toán thêm , thế nhưng lại mơ mơ hồ hồ , ngay cả hợp đồng ủy quyền cũng đã ký... Ký hợp đồng, bây giờ ngay cả muốn đổi ý cũng không đổi được. Giang Hoàn tỉ mỉ nhớ lại, mới phát hiện mình bị Mộ Tử dắt đi trong vô thức. Anh ta lại tin tưởng một tiểu cô nương mười sáu tuổi! Điều này thật không thể tưởng tượng nổi, có lẽ đối phương biểu hiện quá tự tin đến nỗi anh ta theo bản năng cho rằng cô có năng lực giải quyết? Mẹ Giang lấy lại tinh thần, cũng lo lắng không thôi. Bà đọc sách hơn nửa đời, lại không biết gì về pháp luật, mà Mộ Tử lại biểu hiện quá mức trấn định thong dong, đến nỗi bà quên mất tuổi của Mộ Tử, theo bản năng tín nhiệm Mộ Tử.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Bây giờ nhìn lại, mẹ Giang cảm thấy lạnh sống lưng. Đưa vụ án quan trọng như vậy cho một cô bé, thật sự đúng không? Hai người không thể không trở về nhà. Công việc của ba Giang bận rộn, còn chưa đến giờ tan tầm, Giang Tri Noãn ngược lại ở nhà, lại ngẩng đầu chờ mong, thấy hai người trở về, liền không thể chờ đợi được hỏi thăm tình hình. Giang Hoàn nghi ngờ mình có thể đã đưa ra quyết định sai lầm, không có tâm tư cùng em gái nói chi tiết. Vừa vặn lúc này Mộ Tắc Ninh gọi điện thoại tới. Mộ Tắc Ninh cùng Giang Hoàn quan hệ cá nhân rất tốt, hắn gọi điện thoại hỏi Giang Hoàn suy nghĩ thế nào. “...... Nếu như quyết định hòa giải, tôi có thể để Tĩnh Gia ra mặt, cô ấy là công tố viên, tương đối uy tín, lại là phụ nữ, có thể cùng nữ sinh kia nói chuyện. ” Giang Hoàn do dự nhiều lần, rốt cục vẫn nói cho Mộ Tắc Ninh: "Không cần, tôi đã ủy thác cho bên văn phòng luật Minh Tuấn xử lý chuyện này. ” Đầu dây điện thoại bên kia một lúc lâu không có tiếng động. Giang Hoàn cau mày cẩn thận nghe xem ,trong chốc lát, mơ hồ nghe thấy tiếng nam nhân cùng nữ nhân nói chuyện. Giang Hoàn hiểu được, Mộ Tắc Ninh hiện tại đang ở cùng Kiều Tĩnh Gia. Một lát sau, điện thoại đến tay Kiều Tĩnh Gia, cô nói một câu dài: "Giang tiên sinh, trước mắt chỉ có hòa giải mới là lối thoát duy nhất! Chu Giai Oánh đến nay không nói một tiếng , chính là đang chờ các anh lấy ra thành ý, nhưng các anh chẳng những không có bất kỳ dấu hiệu nào, ngược lại tìm luật sư kiện tụng, làm như vậy sẽ chỉ chọc giận cô ta! Thậm chí hòa giải càng khó khăn hơn! ” Giang Hoàn cau mày phản bác:" Hòa giải thỏa hiệp, tương đương với việc thừa nhận tội danh, cho dù Chu Giai Oanh đồng ý không kháng cáo, chỉ cần chuyện này truyền ra ngoài, tất cả mọi người sẽ xem tôi như tội phạm." "Nếu lo lắng đối phương tiết lộ, có thể ký thỏa thuận bảo mật! Lại đem chứng cứ trong tay đối phương lấy lại, về sau cho dù cô ta muốn tống tiền, cũng không có chỗ dựa vào, căn bản không đáng sợ hãi! Nhưng bây giờ các người vội vàng tìm luật sư như vậy, tương đương với chặn đường lui của mình! Vụ kiện một khi đánh lên, cả thành phố đều biết, anh sẽ thân bại danh liệt! ” Một câu thân bại danh liệt, khiến Giang Hoàn nhíu mày. Kiều Tĩnh Gia càng nói càng nhanh, thậm chí còn có chút phẫn nộ, "Cho dù muốn tìm luật sư, cũng nên tìm văn phòng lớn như Vinh An hoặc Tuệ Sinh, sao có thể tìm một luật sư nho nhỏ, Giang tiên sinh, các người đang bị Mộ Tử lừa gạt! Nhanh chóng thu hồi ủy quyền, nếu không anh sẽ hối tiếc! ” Thanh âm đột nhiên cắt, biến thành thanh âm của Mộ Tắc Ninh: "... Xin lỗi, A Hoàn, Tĩnh Gia có chút quá khích, bất quá, lời cô ấy nói vẫn có chút đạo lý, tôi cũng cho rằng cậu nên suy nghĩ lại. ” Giang Hoàn nói lời cảm ơn với hắn, nhưng không tỏ thái độ rõ ràng. Mộ Tắc Ninh không khuyên nhủ, hai người tán gẫu vài câu, chấm dứt cuộc điện thoại này. Giang Hoàn ngẩng đầu, phát hiện mẹ và em gái đều không hề chớp mắt nhìn hắn. Vừa rồi thanh âm Kiều Tĩnh Gia cao vút, hiển nhiên, mẹ Giang cùng Giang Tri Noãn đều nghe thấy. "A Hoàn, có muốn thu hồi ủy quyền không?” mẹ Giang do dự hỏi, "Mộ Tử kia còn nhỏ như vậy, lỡ như sai lầm…."