Diệp Bạc Hâm uống say khướt... chiếc váy ngắn ôm đùi, vịn vào tường từ từ bước ra khỏi tolet, loạng choạng đi được vài bước, bị đâm vào một bức tường thịt. Đôi ủng quân sự màu đen, quân phục màu xanh, thắt lưng bao lấy eo hẹp, nước da màu đồng cổ, yết hầu đập kín đáo... Ánh sáng phác hoạ dáng vẻ cương nghị, rắn rỏi mạnh mẽ như tượng điêu khắc của anh, vầng trán rộng đầy khí phách, đôi mắt sâu thiêu đốt lên hai ngọn lửa. Ế!... Khuôn mặt này sao lại quen thuộc vậy nhỉ? Diệp Bạc Hâm nhón mũi chân lên, tiến đến sát mặt anh, hơi thở trộn lẫn với hương rượu vang thổi lên quai hàm có đường nét tuyệt đẹp của người đàn ông. Đôi ngươi gợn sóng ánh lên ánh sáng chói mắt, ra sức mở to đồng tử. Trong phút chốc bị cô đâm vào, một tay giữ lấy khuỷu tay cô, tay kia ôm lấy eo cô, cô mới không bị đánh bay ra. Lúc này, toàn bộ cơ thể cô gắn chặt vào người đàn ông, cô chằm chằm nhìn anh một lúc lâu mới cười ha ha quấn lấy cổ anh. "Sao giờ anh... mới đến, em cứ tưởng... Anh hôm nay không... Không đến cơ…
Chương 21
Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì NàoTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhDiệp Bạc Hâm uống say khướt... chiếc váy ngắn ôm đùi, vịn vào tường từ từ bước ra khỏi tolet, loạng choạng đi được vài bước, bị đâm vào một bức tường thịt. Đôi ủng quân sự màu đen, quân phục màu xanh, thắt lưng bao lấy eo hẹp, nước da màu đồng cổ, yết hầu đập kín đáo... Ánh sáng phác hoạ dáng vẻ cương nghị, rắn rỏi mạnh mẽ như tượng điêu khắc của anh, vầng trán rộng đầy khí phách, đôi mắt sâu thiêu đốt lên hai ngọn lửa. Ế!... Khuôn mặt này sao lại quen thuộc vậy nhỉ? Diệp Bạc Hâm nhón mũi chân lên, tiến đến sát mặt anh, hơi thở trộn lẫn với hương rượu vang thổi lên quai hàm có đường nét tuyệt đẹp của người đàn ông. Đôi ngươi gợn sóng ánh lên ánh sáng chói mắt, ra sức mở to đồng tử. Trong phút chốc bị cô đâm vào, một tay giữ lấy khuỷu tay cô, tay kia ôm lấy eo cô, cô mới không bị đánh bay ra. Lúc này, toàn bộ cơ thể cô gắn chặt vào người đàn ông, cô chằm chằm nhìn anh một lúc lâu mới cười ha ha quấn lấy cổ anh. "Sao giờ anh... mới đến, em cứ tưởng... Anh hôm nay không... Không đến cơ… Kinh thành bây giờ nổi lên rất nhiều doanh nghiệp cao cấp, giống như măng mọc sau mưa, giống như tập đoàn Diệp Thị danh tiếng, thiếu tư duy mới, cơ quan quản lý lạc hậu, nhân tài khan hiếm, đặc biệt là thiếu tinh thần dám nghĩ dám làm, làm cho Diệp Thị những năm này đi xuống dốc.Chủ tịch Tập đoàn Diệp Thị thời thanh niên đầy nhiệt huyết, cũng từng ở trên thương trường là một đạo ánh sáng rực rỡ, đáng tiếc năm đó vướng phải vụ scandal nuôi dưỡng tình nhân, nhất thời trở thành chủ đề nói chuyện của giới thượng lưu, nhiều đối tác của doanh nghiệp vì hình tượng không tốt của một mình ông, đề xuất họp giải quyết.Cộng thêm những năm nay tập đoàn Tô Thị âm thầm quấy phá, cùng Diệp Thị tranh giành lợi nhuận, tập đoàn Tô Thị càng ngày càng lớn mạnh, còn Diệp Thị rơi vào tình trạng tìm đường mưu sinh, liền giống như dê con chờ bị giết.Diệp Bạc Hâm và Hạ Dã Nhuận liên hôn, Diệp Viễn Đông tận lực làm trung gian, ông muốn nhờ sự giúp đỡ của Hạ gia, mượn thế lực của Hạ gia tiếp tục đứng lên.Nhưng mà Diệp Bạc Hâm lại không giống như ông mong muốn, hôn sự với Hạ Dã Nhuận cứ kéo dài, ông tức giận tới nhiều lần tăng huyết áp, trực tiếp nhập viện.Tuổi tác Diệp Viễn Đông càng ngày càng lớn, có 2 con gái 1 con trai, con gái thứ hai và con trai ra ngoài sống, 10 ngày nửa tháng không thấy bóng.Cả tập đoàn lớn như vậy chỉ dự vào một mình ông chống đỡ, cha ông Diệp Dương đã lui về nghỉ hưu, may mà con gái lớn ông có tài kinh doanh, khôn ngoan hiểu chuyện, trong công ty giúp ông một mặt, ông mới có thể thở phào nhẹ nhõm.Con trai Diệp Thiên Dịch vẫn còn học đại học, đứa con này đối với kinh doanh không có hứng thú, học cái gì chuyên ngành pháp luật, làm ông tức chết.Diệp Bạc Hâm về Diệp gia lại không nói với Diệp Thiên Dịch một tiếng, cô tối nay chuẩn bị một vở kịch lớn, Diệp Thiên Dịch miệng mồm không vững, cô sợ truyền đến tai Tô Uyển, nhẹ nhất là bị lột lớp da.Hạ Băng hôm nay thua bạc không biết bao nhiêu, vừa bước vào nhà liền nhìn thấy Diệp Bạc Hâm tuỳ tiện nằm trên sô pha, vắt chéo đôi chân gác lên bàn trà.Ti vi LCD trên tường đang chiếu chương trình người thật việc thật, cô cắn quả táo, không ngừng phát ra âm thanh cười ha ha, rơi vào tai Hạ Băng, nghe ra rất chối tai.Con gái của chồng với vợ trước, cô làm sao nhìn thuận mắt được, đặc biệt là Diệp Bạc Hâm luôn luôn đối với cô luôn khiêu khích châm chọc, luôn luôn chống đối cô, chồng cô không đứng về phía cô, hơn nữa kêu cô không nên so đo tính toán với con nhỏ.Nhìn dáng vẻ của cô, một chút cũng không có dáng vẻ con gái, còn mang danh tiếng tiểu thư, cô nhổ vào!Hạ Băng đầu lông mày nhếch lên thình thịch, cô giả vờ không nhìn thấy Diệp Bạc Hâm, đổi dép đi trong nhà xong liền lên lầu.Diệp Bạc Hâm khoé mắt thoáng thấy một bóng người, người kia tay chân nhẹ nhàng, một thân toàn đồ hiệu, tay còn xách một cái túi hàng giới hạn.Diệp Bạc Hâm cười lạnh lùng, thật đúng là nười phụ nữa lụn bại.Coi như Hạ Băng có chút tiến triển, nhìn thấy cô còn phải lẩn tránh, Tô Uyển làm sao thua một người phụ nữ kinh hãi như vậy chứ?Mất mặt, thật sự mất mặt.Tô Uyển muốn nắm cổ tay cô ra đối phó Hạ Băng, Hạ Băng sớm đã trở thành chó chết chủ rồi.“Yo, kia không phải là mẹ kế sao, hôm nay về nhà sớm vậy à?” Diệp Bạc Hâm uể oải tắt ti vi, dựa vào ghế sô pha, đôi mắt mỹ lệ tràn ngập ý cười.Mỗi lần Hạ Băng cùng Diệp Bạc Hâm đả kích nhau, đều thua vô cùng thê thảm, dần dần, cô cũng tự mình hiểu lấy, mắt không thấy tai không nghe.Không nghe thấy... cô không nghe thấy...Hạ Băng tự mình thôi miên, hít một hơi thật sâu, điềm nhiên như không tiếp tục bước lên cầu thang.Diệp Bạc Hâm không có ý định buông tha cô dễ dàng, vừa hay hôm nay tâm trạng cô không thoả mái.“Mẹ kế, hôm nay lại thua bao nhiêu? có thời gian bà thử đi kiểm tra số dư trong tài khoản, bây giờ mới giữa tháng, tiền hết rồi, nửa tháng sau bà liền ra không nổi cửa nhà.”Lời của Diệp Bạc Hâm chọc vào cơn đau của Hạ Băng, cái gì mà không cùng con nhỏ so đo chứ, đều là lời nói tuỳ tiện.Từ sau khi Diệp Viễn Đông biết cô ham bài bạc, hạn chế tiền tiêu vặt hàng tháng của cô, vỏn vẹn trăm ngàn, mỹ phẩm của cô 、còn thẩm mỹ viện nữa đã hết hơn một nửa, căn bản không đủ đi đánh bài, hại cô mất mặt trước mấy bà nhiều chuyện kia.
Kinh thành bây giờ nổi lên rất nhiều doanh nghiệp cao cấp, giống như măng mọc sau mưa, giống như tập đoàn Diệp Thị danh tiếng, thiếu tư duy mới, cơ quan quản lý lạc hậu, nhân tài khan hiếm, đặc biệt là thiếu tinh thần dám nghĩ dám làm, làm cho Diệp Thị những năm này đi xuống dốc.
Chủ tịch Tập đoàn Diệp Thị thời thanh niên đầy nhiệt huyết, cũng từng ở trên thương trường là một đạo ánh sáng rực rỡ, đáng tiếc năm đó vướng phải vụ scandal nuôi dưỡng tình nhân, nhất thời trở thành chủ đề nói chuyện của giới thượng lưu, nhiều đối tác của doanh nghiệp vì hình tượng không tốt của một mình ông, đề xuất họp giải quyết.
Cộng thêm những năm nay tập đoàn Tô Thị âm thầm quấy phá, cùng Diệp Thị tranh giành lợi nhuận, tập đoàn Tô Thị càng ngày càng lớn mạnh, còn Diệp Thị rơi vào tình trạng tìm đường mưu sinh, liền giống như dê con chờ bị giết.
Diệp Bạc Hâm và Hạ Dã Nhuận liên hôn, Diệp Viễn Đông tận lực làm trung gian, ông muốn nhờ sự giúp đỡ của Hạ gia, mượn thế lực của Hạ gia tiếp tục đứng lên.
Nhưng mà Diệp Bạc Hâm lại không giống như ông mong muốn, hôn sự với Hạ Dã Nhuận cứ kéo dài, ông tức giận tới nhiều lần tăng huyết áp, trực tiếp nhập viện.
Tuổi tác Diệp Viễn Đông càng ngày càng lớn, có 2 con gái 1 con trai, con gái thứ hai và con trai ra ngoài sống, 10 ngày nửa tháng không thấy bóng.
Cả tập đoàn lớn như vậy chỉ dự vào một mình ông chống đỡ, cha ông Diệp Dương đã lui về nghỉ hưu, may mà con gái lớn ông có tài kinh doanh, khôn ngoan hiểu chuyện, trong công ty giúp ông một mặt, ông mới có thể thở phào nhẹ nhõm.Con trai Diệp Thiên Dịch vẫn còn học đại học, đứa con này đối với kinh doanh không có hứng thú, học cái gì chuyên ngành pháp luật, làm ông tức chết.
Diệp Bạc Hâm về Diệp gia lại không nói với Diệp Thiên Dịch một tiếng, cô tối nay chuẩn bị một vở kịch lớn, Diệp Thiên Dịch miệng mồm không vững, cô sợ truyền đến tai Tô Uyển, nhẹ nhất là bị lột lớp da.
Hạ Băng hôm nay thua bạc không biết bao nhiêu, vừa bước vào nhà liền nhìn thấy Diệp Bạc Hâm tuỳ tiện nằm trên sô pha, vắt chéo đôi chân gác lên bàn trà.
Ti vi LCD trên tường đang chiếu chương trình người thật việc thật, cô cắn quả táo, không ngừng phát ra âm thanh cười ha ha, rơi vào tai Hạ Băng, nghe ra rất chối tai.
Con gái của chồng với vợ trước, cô làm sao nhìn thuận mắt được, đặc biệt là Diệp Bạc Hâm luôn luôn đối với cô luôn khiêu khích châm chọc, luôn luôn chống đối cô, chồng cô không đứng về phía cô, hơn nữa kêu cô không nên so đo tính toán với con nhỏ.
Nhìn dáng vẻ của cô, một chút cũng không có dáng vẻ con gái, còn mang danh tiếng tiểu thư, cô nhổ vào!
Hạ Băng đầu lông mày nhếch lên thình thịch, cô giả vờ không nhìn thấy Diệp Bạc Hâm, đổi dép đi trong nhà xong liền lên lầu.
Diệp Bạc Hâm khoé mắt thoáng thấy một bóng người, người kia tay chân nhẹ nhàng, một thân toàn đồ hiệu, tay còn xách một cái túi hàng giới hạn.
Diệp Bạc Hâm cười lạnh lùng, thật đúng là nười phụ nữa lụn bại.
Coi như Hạ Băng có chút tiến triển, nhìn thấy cô còn phải lẩn tránh, Tô Uyển làm sao thua một người phụ nữ kinh hãi như vậy chứ?
Mất mặt, thật sự mất mặt.
Tô Uyển muốn nắm cổ tay cô ra đối phó Hạ Băng, Hạ Băng sớm đã trở thành chó chết chủ rồi.
“Yo, kia không phải là mẹ kế sao, hôm nay về nhà sớm vậy à?” Diệp Bạc Hâm uể oải tắt ti vi, dựa vào ghế sô pha, đôi mắt mỹ lệ tràn ngập ý cười.
Mỗi lần Hạ Băng cùng Diệp Bạc Hâm đả kích nhau, đều thua vô cùng thê thảm, dần dần, cô cũng tự mình hiểu lấy, mắt không thấy tai không nghe.
Không nghe thấy... cô không nghe thấy...
Hạ Băng tự mình thôi miên, hít một hơi thật sâu, điềm nhiên như không tiếp tục bước lên cầu thang.
Diệp Bạc Hâm không có ý định buông tha cô dễ dàng, vừa hay hôm nay tâm trạng cô không thoả mái.
“Mẹ kế, hôm nay lại thua bao nhiêu? có thời gian bà thử đi kiểm tra số dư trong tài khoản, bây giờ mới giữa tháng, tiền hết rồi, nửa tháng sau bà liền ra không nổi cửa nhà.”
Lời của Diệp Bạc Hâm chọc vào cơn đau của Hạ Băng, cái gì mà không cùng con nhỏ so đo chứ, đều là lời nói tuỳ tiện.
Từ sau khi Diệp Viễn Đông biết cô ham bài bạc, hạn chế tiền tiêu vặt hàng tháng của cô, vỏn vẹn trăm ngàn, mỹ phẩm của cô 、còn thẩm mỹ viện nữa đã hết hơn một nửa, căn bản không đủ đi đánh bài, hại cô mất mặt trước mấy bà nhiều chuyện kia.
Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì NàoTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhDiệp Bạc Hâm uống say khướt... chiếc váy ngắn ôm đùi, vịn vào tường từ từ bước ra khỏi tolet, loạng choạng đi được vài bước, bị đâm vào một bức tường thịt. Đôi ủng quân sự màu đen, quân phục màu xanh, thắt lưng bao lấy eo hẹp, nước da màu đồng cổ, yết hầu đập kín đáo... Ánh sáng phác hoạ dáng vẻ cương nghị, rắn rỏi mạnh mẽ như tượng điêu khắc của anh, vầng trán rộng đầy khí phách, đôi mắt sâu thiêu đốt lên hai ngọn lửa. Ế!... Khuôn mặt này sao lại quen thuộc vậy nhỉ? Diệp Bạc Hâm nhón mũi chân lên, tiến đến sát mặt anh, hơi thở trộn lẫn với hương rượu vang thổi lên quai hàm có đường nét tuyệt đẹp của người đàn ông. Đôi ngươi gợn sóng ánh lên ánh sáng chói mắt, ra sức mở to đồng tử. Trong phút chốc bị cô đâm vào, một tay giữ lấy khuỷu tay cô, tay kia ôm lấy eo cô, cô mới không bị đánh bay ra. Lúc này, toàn bộ cơ thể cô gắn chặt vào người đàn ông, cô chằm chằm nhìn anh một lúc lâu mới cười ha ha quấn lấy cổ anh. "Sao giờ anh... mới đến, em cứ tưởng... Anh hôm nay không... Không đến cơ… Kinh thành bây giờ nổi lên rất nhiều doanh nghiệp cao cấp, giống như măng mọc sau mưa, giống như tập đoàn Diệp Thị danh tiếng, thiếu tư duy mới, cơ quan quản lý lạc hậu, nhân tài khan hiếm, đặc biệt là thiếu tinh thần dám nghĩ dám làm, làm cho Diệp Thị những năm này đi xuống dốc.Chủ tịch Tập đoàn Diệp Thị thời thanh niên đầy nhiệt huyết, cũng từng ở trên thương trường là một đạo ánh sáng rực rỡ, đáng tiếc năm đó vướng phải vụ scandal nuôi dưỡng tình nhân, nhất thời trở thành chủ đề nói chuyện của giới thượng lưu, nhiều đối tác của doanh nghiệp vì hình tượng không tốt của một mình ông, đề xuất họp giải quyết.Cộng thêm những năm nay tập đoàn Tô Thị âm thầm quấy phá, cùng Diệp Thị tranh giành lợi nhuận, tập đoàn Tô Thị càng ngày càng lớn mạnh, còn Diệp Thị rơi vào tình trạng tìm đường mưu sinh, liền giống như dê con chờ bị giết.Diệp Bạc Hâm và Hạ Dã Nhuận liên hôn, Diệp Viễn Đông tận lực làm trung gian, ông muốn nhờ sự giúp đỡ của Hạ gia, mượn thế lực của Hạ gia tiếp tục đứng lên.Nhưng mà Diệp Bạc Hâm lại không giống như ông mong muốn, hôn sự với Hạ Dã Nhuận cứ kéo dài, ông tức giận tới nhiều lần tăng huyết áp, trực tiếp nhập viện.Tuổi tác Diệp Viễn Đông càng ngày càng lớn, có 2 con gái 1 con trai, con gái thứ hai và con trai ra ngoài sống, 10 ngày nửa tháng không thấy bóng.Cả tập đoàn lớn như vậy chỉ dự vào một mình ông chống đỡ, cha ông Diệp Dương đã lui về nghỉ hưu, may mà con gái lớn ông có tài kinh doanh, khôn ngoan hiểu chuyện, trong công ty giúp ông một mặt, ông mới có thể thở phào nhẹ nhõm.Con trai Diệp Thiên Dịch vẫn còn học đại học, đứa con này đối với kinh doanh không có hứng thú, học cái gì chuyên ngành pháp luật, làm ông tức chết.Diệp Bạc Hâm về Diệp gia lại không nói với Diệp Thiên Dịch một tiếng, cô tối nay chuẩn bị một vở kịch lớn, Diệp Thiên Dịch miệng mồm không vững, cô sợ truyền đến tai Tô Uyển, nhẹ nhất là bị lột lớp da.Hạ Băng hôm nay thua bạc không biết bao nhiêu, vừa bước vào nhà liền nhìn thấy Diệp Bạc Hâm tuỳ tiện nằm trên sô pha, vắt chéo đôi chân gác lên bàn trà.Ti vi LCD trên tường đang chiếu chương trình người thật việc thật, cô cắn quả táo, không ngừng phát ra âm thanh cười ha ha, rơi vào tai Hạ Băng, nghe ra rất chối tai.Con gái của chồng với vợ trước, cô làm sao nhìn thuận mắt được, đặc biệt là Diệp Bạc Hâm luôn luôn đối với cô luôn khiêu khích châm chọc, luôn luôn chống đối cô, chồng cô không đứng về phía cô, hơn nữa kêu cô không nên so đo tính toán với con nhỏ.Nhìn dáng vẻ của cô, một chút cũng không có dáng vẻ con gái, còn mang danh tiếng tiểu thư, cô nhổ vào!Hạ Băng đầu lông mày nhếch lên thình thịch, cô giả vờ không nhìn thấy Diệp Bạc Hâm, đổi dép đi trong nhà xong liền lên lầu.Diệp Bạc Hâm khoé mắt thoáng thấy một bóng người, người kia tay chân nhẹ nhàng, một thân toàn đồ hiệu, tay còn xách một cái túi hàng giới hạn.Diệp Bạc Hâm cười lạnh lùng, thật đúng là nười phụ nữa lụn bại.Coi như Hạ Băng có chút tiến triển, nhìn thấy cô còn phải lẩn tránh, Tô Uyển làm sao thua một người phụ nữ kinh hãi như vậy chứ?Mất mặt, thật sự mất mặt.Tô Uyển muốn nắm cổ tay cô ra đối phó Hạ Băng, Hạ Băng sớm đã trở thành chó chết chủ rồi.“Yo, kia không phải là mẹ kế sao, hôm nay về nhà sớm vậy à?” Diệp Bạc Hâm uể oải tắt ti vi, dựa vào ghế sô pha, đôi mắt mỹ lệ tràn ngập ý cười.Mỗi lần Hạ Băng cùng Diệp Bạc Hâm đả kích nhau, đều thua vô cùng thê thảm, dần dần, cô cũng tự mình hiểu lấy, mắt không thấy tai không nghe.Không nghe thấy... cô không nghe thấy...Hạ Băng tự mình thôi miên, hít một hơi thật sâu, điềm nhiên như không tiếp tục bước lên cầu thang.Diệp Bạc Hâm không có ý định buông tha cô dễ dàng, vừa hay hôm nay tâm trạng cô không thoả mái.“Mẹ kế, hôm nay lại thua bao nhiêu? có thời gian bà thử đi kiểm tra số dư trong tài khoản, bây giờ mới giữa tháng, tiền hết rồi, nửa tháng sau bà liền ra không nổi cửa nhà.”Lời của Diệp Bạc Hâm chọc vào cơn đau của Hạ Băng, cái gì mà không cùng con nhỏ so đo chứ, đều là lời nói tuỳ tiện.Từ sau khi Diệp Viễn Đông biết cô ham bài bạc, hạn chế tiền tiêu vặt hàng tháng của cô, vỏn vẹn trăm ngàn, mỹ phẩm của cô 、còn thẩm mỹ viện nữa đã hết hơn một nửa, căn bản không đủ đi đánh bài, hại cô mất mặt trước mấy bà nhiều chuyện kia.