“Hóa tác xuân phong , quy khứ lai” (Hóa thành cơn gió , lại trở về) Một giọng nữ du nhiên mà nhẹ nhàng cất lên , mỹ âm ngân nga . Tinh tế mà ngâm nên một câu thơ ngắn gọn , trong thanh âm có chút khàn khàn nhưng lại không hề khó nghe mà còn có nét riêng biệt Bất Chu sơn quanh năm giá lạnh , hàn băng bạch tuyết , mây mờ lượn lờ quanh đỉnh núi , một nữ tử tuổi chừng đôi mươi đang ngồi tại một bè gỗ trôi trên hàn đàm vừa ngâm xướng một câu thơ ngắn gọn lại vừa đưa tay thổi một loại nhạc khí cổ xưa , tư thái thật vô cùng nhàn nhã . Chỉ tùy ý mà tiếu lộng thanh âm trong miệng sáo , thế nhưng lại không thể tìm ra bất kỳ khiếm khuyết nào trong âm điệu Hàn đàm tuy lạnh lẽo lại sâu hút vạn trượng nhưng lưu thủy tuyệt nhiên trong veo nhìn thấy đáy . Chỉ là nếu không may kẻ rơi xuống là một phàm nhân thì hài cốt cũng đừng mong tìm thấy . Nữ tử ôn nhuận mà lưu chuyển thân mình theo bè gỗ , lướt nhẹ trên mặt nước , lẽ dĩ nhiên có thể vững vàng mà chính trụ . Đàm thủy phản chiếu gương mặt nàng , ẩn…
Chương 6: Tịch Tinh 2
Cô Tinh Vọng NguyệtTác giả: a DTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Tiên Hiệp“Hóa tác xuân phong , quy khứ lai” (Hóa thành cơn gió , lại trở về) Một giọng nữ du nhiên mà nhẹ nhàng cất lên , mỹ âm ngân nga . Tinh tế mà ngâm nên một câu thơ ngắn gọn , trong thanh âm có chút khàn khàn nhưng lại không hề khó nghe mà còn có nét riêng biệt Bất Chu sơn quanh năm giá lạnh , hàn băng bạch tuyết , mây mờ lượn lờ quanh đỉnh núi , một nữ tử tuổi chừng đôi mươi đang ngồi tại một bè gỗ trôi trên hàn đàm vừa ngâm xướng một câu thơ ngắn gọn lại vừa đưa tay thổi một loại nhạc khí cổ xưa , tư thái thật vô cùng nhàn nhã . Chỉ tùy ý mà tiếu lộng thanh âm trong miệng sáo , thế nhưng lại không thể tìm ra bất kỳ khiếm khuyết nào trong âm điệu Hàn đàm tuy lạnh lẽo lại sâu hút vạn trượng nhưng lưu thủy tuyệt nhiên trong veo nhìn thấy đáy . Chỉ là nếu không may kẻ rơi xuống là một phàm nhân thì hài cốt cũng đừng mong tìm thấy . Nữ tử ôn nhuận mà lưu chuyển thân mình theo bè gỗ , lướt nhẹ trên mặt nước , lẽ dĩ nhiên có thể vững vàng mà chính trụ . Đàm thủy phản chiếu gương mặt nàng , ẩn… Nàng ngã xuống nền đất, trong một lúc mơ hồ chợt cảm thấy tay mình vừa chạm vào một vật thể đáng lẽ không nên chạm. Đó là một … con người.Ánh nến được đốt lên, thắp sáng cả gian phòng.Nàng quay đầu nhìn lại, sau lưng nàng từ lúc nào đã xuất hiện một bóng ảnh nam nhân cao gầy.Đối phương có một mái tóc dài, phiêu tán nhè nhẹ theo gió giữa trời đêm. Gương mặt của hắn lại tuyệt mỹ đến mức khiến người ta ngạt thở.Nhưng nàng nhìn ra, trên gương mặt đó, từng đường nét một đều ẩn giấu ma tính.Ma tính trên gương mặt mỹ miều đó tựa một điềm báo trước, kẻ này cực đoan nguy hiểm.Quả nhiên nàng không lo lắng dư thừa, nàng đã dự liệu bản thân thể nào cũng bị phát hiện mà thôi.
Nàng ngã xuống nền đất, trong một lúc mơ hồ chợt cảm thấy tay mình vừa chạm vào một vật thể đáng lẽ không nên chạm. Đó là một … con người.
Ánh nến được đốt lên, thắp sáng cả gian phòng.
Nàng quay đầu nhìn lại, sau lưng nàng từ lúc nào đã xuất hiện một bóng ảnh nam nhân cao gầy.
Đối phương có một mái tóc dài, phiêu tán nhè nhẹ theo gió giữa trời đêm. Gương mặt của hắn lại tuyệt mỹ đến mức khiến người ta ngạt thở.
Nhưng nàng nhìn ra, trên gương mặt đó, từng đường nét một đều ẩn giấu ma tính.
Ma tính trên gương mặt mỹ miều đó tựa một điềm báo trước, kẻ này cực đoan nguy hiểm.
Quả nhiên nàng không lo lắng dư thừa, nàng đã dự liệu bản thân thể nào cũng bị phát hiện mà thôi.
Cô Tinh Vọng NguyệtTác giả: a DTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Tiên Hiệp“Hóa tác xuân phong , quy khứ lai” (Hóa thành cơn gió , lại trở về) Một giọng nữ du nhiên mà nhẹ nhàng cất lên , mỹ âm ngân nga . Tinh tế mà ngâm nên một câu thơ ngắn gọn , trong thanh âm có chút khàn khàn nhưng lại không hề khó nghe mà còn có nét riêng biệt Bất Chu sơn quanh năm giá lạnh , hàn băng bạch tuyết , mây mờ lượn lờ quanh đỉnh núi , một nữ tử tuổi chừng đôi mươi đang ngồi tại một bè gỗ trôi trên hàn đàm vừa ngâm xướng một câu thơ ngắn gọn lại vừa đưa tay thổi một loại nhạc khí cổ xưa , tư thái thật vô cùng nhàn nhã . Chỉ tùy ý mà tiếu lộng thanh âm trong miệng sáo , thế nhưng lại không thể tìm ra bất kỳ khiếm khuyết nào trong âm điệu Hàn đàm tuy lạnh lẽo lại sâu hút vạn trượng nhưng lưu thủy tuyệt nhiên trong veo nhìn thấy đáy . Chỉ là nếu không may kẻ rơi xuống là một phàm nhân thì hài cốt cũng đừng mong tìm thấy . Nữ tử ôn nhuận mà lưu chuyển thân mình theo bè gỗ , lướt nhẹ trên mặt nước , lẽ dĩ nhiên có thể vững vàng mà chính trụ . Đàm thủy phản chiếu gương mặt nàng , ẩn… Nàng ngã xuống nền đất, trong một lúc mơ hồ chợt cảm thấy tay mình vừa chạm vào một vật thể đáng lẽ không nên chạm. Đó là một … con người.Ánh nến được đốt lên, thắp sáng cả gian phòng.Nàng quay đầu nhìn lại, sau lưng nàng từ lúc nào đã xuất hiện một bóng ảnh nam nhân cao gầy.Đối phương có một mái tóc dài, phiêu tán nhè nhẹ theo gió giữa trời đêm. Gương mặt của hắn lại tuyệt mỹ đến mức khiến người ta ngạt thở.Nhưng nàng nhìn ra, trên gương mặt đó, từng đường nét một đều ẩn giấu ma tính.Ma tính trên gương mặt mỹ miều đó tựa một điềm báo trước, kẻ này cực đoan nguy hiểm.Quả nhiên nàng không lo lắng dư thừa, nàng đã dự liệu bản thân thể nào cũng bị phát hiện mà thôi.